Nghệ Phong và trưởng lão kia đi một quãng không quá xa, bỗng nhiên thanh âm giận dữ văng vẳng bên tai Nghệ Phong:
- Lão ngũ, ai vừa mới đã thương đệ tử Bách Trượng Phong ta? Lão tử sẽ chém hắn.
Tiếng rống giận vang lên, đạo thân ảnh lập tức xuất hiện bên cạnh trưởng lão kia, trên khuôn mặt đại hãn bưu hãn toát lên vẻ phẫn nộ, lông mày rậm mắt to nhìn chằm chằm Nghệ Phong, hiển nhiên hắn nhận ra chính là thanh niên trước mặt.
- Là ngươi đả thương đệ tử Bách Trượng Phong ta?
Đại hán lông mày rậm nhìn hằm hằm Nghệ Phong.
Nhận thấy khí tức đối phương tập trung vào thân thể chính mình, Nghệ Phong hừ lạnh nói:
- Phải thì sao?
- Rất đơn giản, ta sẽ bẻ gẫy hai đùi của ngươi. Vứt ngươi ra ngoài.
Đại hán lông mày rậm gầm lớn.
- Vậy ta muốn xem tay của ngươi gãy thế nào?
Nghệ Phong cười nhạt, khóe miệng nhếch lên ý khinh thường.
- Được, được! Ta tán thưởng ngươi liều lĩnh như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nói xong, đại hán lông mày rậm không nhiều lời vô ích, đấu khí trong cơ thể bạo phát, xuất quyền trực tiếp đánh về phía Nghệ Phong.
Thấy quyền đánh tới, Nghệ Phong hừ lạnh, ôm lấy Diệp Hi đứng bên cạnh, dùng đạo lực lượng nhu hòa đẩy Diệp Hi đến nơi an toàn. Lúc này mới thi triển thân pháp Mị Ảnh, lưu lại đạo tàn ảnh tránh né quyền này của đối phương.
Dưới quyền này của đối phương, tàn ảnh vỡ vụn, toàn bộ không gian xuất hiện vòng xoáy thật lớn.
- Nhị ca! Ngươi làm gì vậy?
Vị trưởng lão kia thấy nhị ca không nói lời nào liền xuất thủ, không khỏi có chút nóng nảy kêu gọi lão ngũ. Hắn hiểu rõ tình tình nhị ca chính mình, trong mắt không dính bụi, tính tình nóng nảy. Muốn bẻ gẫy hai đùi của Nghệ Phong, hắn nhất định nói là làm.
Tuy rằng tính cách nhị ca hắn nóng nảy không tốt, thế nhưng thực lực vô cùng cường hãn. Thực lực Quân Cấp ngũ giai đủ để hắn giải quyết nhân vật ở bất cứ đâu. Hắn đã từng nghe nói về Nghệ Phong, thực lực một năm trước mới đi vào Quân Cấp, há có thể là đối thủ của nhị ca hắn.
Nếu như Quân Cấp khác, bẻ gẫy thì bẻ gẫy. Bách Trượng Phong hắn còn không đến mức sợ đối phương. Thế nhưng, người này chính là Tà Đế đương đại, đệ tử của Thánh Cấp. Nếu như bẻ gẫy chân hắn, Liễu Nhiên lập tức sẽ phát bạo.
Liễu Nhiên chính tại chuyện tình Mặc gia, tự mình xóa bỏ ước định ký kết năm đó. Tuyên bố tái xuất, quả thực lực uy hiếp của Liễu Nhiên so với Thánh Cấp khác còn kinh khủng hơn nhiều.
Tuy rằng thực thực Bách Trượng Phong hắn cường thế, nhưng đối mặt với Thánh Cấp chắc chắn không thể thắng.
- Chết tiệt!
Lão ngũ nhìn từng chiêu từng chiêu thức của nhị ca hắn vô cùng tàn nhẫn, không kiềm chế nổi tức giận mắng lớn.
- Tiểu tử! Ngươi trốn được sao?
Đại hán lông mày rậm thấy Nghệ Phong vẫn vận dụng thân pháp tránh né, hẳn nổi giận quát, mạnh mẽ đề thăng tốc độ, xuất quyền trực tiếp đánh về phía Nghệ Phong.
- Trốn?
Nghệ Phong cười lạnh:
- Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Nói xong, năng lượng Phệ Châu phối hợp với đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong, toàn bộ lưu chuyển tới trọng quyền, trong nháy mắt ngưng tụ tạo thành Tinh Bạo Thiên Hạ, mãnh liệt đánh thẳng về phía đối phương.
Ầm...
Song quyền giao phong cùng một chỗ, dưới quyền này, toàn bộ không gian bị sụp đổ, kình khí bắn loạn khắp nơi, lốc xoáy cuốn sạch tất cả. Kình khí lan tràn về phía Diệp Hi đứng cánh đó xa xa, khiến nàng lập tức lùi lại phía sau tránh né.
Hai đạo lực lượng kinh khủng chạm vào nhau, trùng kích tận trời xanh, phá nát không gian. Khí thế khổng lồ trùng kích, khiến toàn bộ Bách Trượng Phong kinh hãi. Khi thế hai người giao thủ dư thừa, để một vài cường giả Bách Trượng Phong cũng cảm giác được.
Trong lòng đám cường giả vô cùng kinh hãi, đều tự thi triển thân pháp tập hợp tại đây. Không rõ xảy ra chuyện gì, cư nhiên Bách Trượng Phong tồn tại trận chiến đến mức độ này. Hơn nữa, một cổ khí tức trong đó hiển nhiên chính là lão nhị Bạch Bạo.
Lão ngũ Bạch Áo lúc này không dám tin nhìn Nghệ Phong trong trận, cư nhiên tại điểm lực lượng trên Nghệ Phong sánh ngang với nhị ca Bạch Bạo. Nhị ca là cường giả ngũ giai, đấu với Nghệ Phong không phân thắng bại? Hắn cũng đạt tới ngũ giai sao?
Một năm đạt tới ngũ giai? Điều này không phải chuyện cười?
Thế nhưng, sự thực cho hắn biết, quả thực Nghệ Phong dựa vào lực lượng chính mình đánh ngang bằng với nhị ca Bạch Bạo. Cho dù không đạt tới ngũ giai, không thể là võ giả vừa mới tiến nhập Quân Cấp một năm.
Bạch Bạo xoa xoa cánh tay, nhìn thanh niên trước mặt vô cùng hưng phấn:
- Thật không ngờ ngươi còn có vài phần thực lực. Như vậy, ta càng thêm vài phần sảng khoái.
Nói xong, đấu khí trong cơ thể bạo phát, hội tụ trên trọng quyền, lại lần nữa mãnh liệt đánh về phía Nghệ Phong. Quyền này tới đâu, không gian sụp đổ tới đó, kéo theo tiếng xé gió, nói cho mọi người biết sự cường thế của quyền này.
- Tinh Bạo Thiên Hạ!
Nghệ Phong hừ một tiếng, đấu khí trong cơ thể sử dụng đến mức tột cùng, năng lượng Phệ Châu hội tụ trong đó, lực lượng được đề thăng tới mức độ vô cùng kinh khủng. Loại mức độ này, cho dù đối mắt với ngũ giai cũng không chút nép vế.
Tuy rằng thực lực của Nghệ Phong hiện tại chỉ đạt tới tam giai, thế nhưng lại có thể phát huy lực lượng tới ngũ giai. Tại phương diện lực lượng, ngũ giai không chiếm ưu thế.
Bịch...
Bịch một tiếng, hai người đều bay ngược lại phía sau, cánh tay run lên. Tại trung tâm điểm va chạm, kình khí kinh khủng giống như sóng xung kích lan tràn khắp xung quanh.
Diệp Hi lại lần nữa liên tục lùi về phía sau, đơn độc nhìn dư kình đơn giản phá hủy vị trí lúc trước nàng đứng, nhìn thân ảnh Nghệ Phong đơn bạc, trong mắt lóe lên quang mang vô cùng kinh hãi. Diệp Hi vẫn luôn luôn nhận định thực lực của Nghệ Phong, nhưng nàng thật không ngờ Nghệ Phong có thể cường đại đến tình trạng này. Đối với nàng mà nói, loại tình trạng này quả thực quá xa vời.
Diệp Hi hiện tại đã biết rõ, tại sao Nghệ Phong không chút lo lắng, đơn độc một mình dẫn nàng tới chỗ người khác. Giống vậy, nhìn thấy lão ngũ lão nàng mới biết được, thế giới này ẩn giấu nhiều cao thủ như vậy. Ngọn núi này cư nhiên ẩn chứa cường giả Quân cấp.
- Tốt! Tốt! Tốt! Hãy tiếp chiêu nữa của lão phu.
Lão nhị Bạch Bạo vung hai cánh tay, từng đạo đấu khí oanh dũng bạo phát hóa thành mãnh hổ, mãnh hổ to lớn hơn mười trượng trong nháy mắt ngưng tụ, tiếp đến trực tiếp xông về phía Nghệ Phong. Tiếng thú rống chấn động màng tai mọi người, khiến Diệp Hi phải thi triển đấu khí phòng ngự.
Mạnh hổ kinh khủng nhe răng trừng mắt xông về phía Nghệ Phong, khi Nghệ Phong thấy tràng cảnh này, sắc mắt có chút ngưng trọng, thân ảnh chớp động tránh né móng vuốt hàm răng của mãnh hổ cắn xé.
Thế nhưng khi Nghệ Phong tránh né, mãnh hổ lập tức thay đổi phương hướng, lại lần nữa đánh tới Nghệ Phong. Tốc độ nhanh như thiểm điện, khiến Nghệ Phong suýt chút nữa chịu thiệt thòi lớn. Mặc dù tránh né, nhưng quần áo vẫn bị xé nát một mảnh lớn.
- Xé hắn!
Bạch Bạo thấy mãnh hổ xé rách mảnh áo của Nghệ Phong, có chút hưng phấn hô.
Nghệ Phong hừ lạnh, đấu khí trong cơ thể bạo phát, đấu khí dâng trào ngưng tụ cùng năng lượng Phệ Châu hóa thành cự long không hề thua kém mãnh hổ. Đối mặt với mãnh hổ đánh về phía Nghệ Phong, cự long lập tức vung đuôi quét tới.
Song phương giao phong, năng lượng còn sót lại bắt đầu điên cuồng tiêu bắn, tiếng va chạm kinh khủng chấn động xung quanh liên tục vang lên hồi âm, ngọn núi vực thẳm phía xa xa cũng bị chấn động đến mức đất đá rớt xuống.