- Thổ Tủy Dịch thật lớn!
Nam tử Vương Tọa nhìn Thổ Tủy Dịch giống như đứa trẻ trong tay Nghệ Phong, nhịn không được cảm thán, bình thường chỉ to bằng ngón cái cũng đủ để hưng phấn rồi, thật không nghĩ ra hiện giờ thu hoạch lớn như vậy.
Nghệ Phong đồng dạng cũng vô cùng hưng phấn, những Thổ Tủy Dịch này đều là năng lượng tinh hoa hệ thổ. Thổ Tủy Dịch lớn như vậy không biết do bao nhiêu năng lượng hệ thổ áp súc thành.
- Tiền bối. Người nói hiện giờ ta hấp thu những Thổ Tủy Dịch này có thể chi trì tới Quân cấp không?
Nghệ Phong hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nam tử Vương Tọa suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:
- Nếu như người khác thì nhiều Thổ Tủy Dịch như vậy đã đủ năng lượng để chống đỡ tới Quân cấp. Nhưng nếu người thì khó nói, chẳng qua cho dù không đạt được cũng không kém quá xa.
Nghệ Phong nghe lời nói không xác định của Nam tử Vương Tọa, hắn không khỏi cười khổ một tiếng.
- Chậc chậc, nhiều Thổ Tủy Dịch như vậy, muốn luyện chế linh khí trung đẳng cũng đã đủ. Coi như là bản vương năm đó cũng không có nhiều tủy dịch như vậy.
Nam tử Vương Tọa nói.
Chỉ là khi Nam tử Vương Tọa thấy Nghệ Phong cư nhiên vận dụng đấu khí lấy Thổ Tủy Dịch to bằng hai ngón tay cái ra, hắn nghi hoặc hỏi:
- Ngươi làm gì vậy?
Nghệ Phong cười hắc hắc nói:
- Tiền bối nói hấp thu năng lượng này có thể mau chóng lĩnh hội năng lượng hệ thổ, ta thử xem sao.
Nam tử Vương Tọa nghe vậy vội vàng nói:
- Ngươi định hấp thu tùy ý sao, đây chính là năng lượng tinh hoa của hệ thổ đó. Nếu như không tiêu hóa được sẽ bị tầng tầng đất bám trên kinh mạch, lúc đó ngươi cũng triệt để trở thành người đất luôn.
Nam tử Vương Tọa có chút sốt ruột, tuy rằng quả thực Thổ Tủy Dịch có năng lượng kinh người, thế nhưng chính vì nguyên nhân đó cho nên không ai dám tùy tiện hấp thu Thổ Tủy Dịch. Thân thể của người thường sẽ không thừa nhận nổi mà bạo thể chết. Cho nên mỗi một người hấp thu Thổ Tủy Dịch thì đều hấp thu từ từ. Bằng không, nếu Thổ Tủy Dịch dễ hấp thu như vậy, một võ giả bình thường hấp thu Thổ Tủy Dịch cũng dễ dàng đạt tới Quân cấp.
Thế nhưng có khả năng sao?
Đó cũng là lý do ở thời kỳ viễn cổ, tuy rằng năng lượng Thổ Tủy Dịch kinh khủng, thế nhưng đại bộ phận cường giả đều dùng để luyện chế linh khí viễn cổ. Bọn họ chỉ để lại một bộ phận nhỏ để hấp thu từ từ tăng cường thực lực.
- Hắc hắc, ngay cả tử khí nhìn năm ta cũng có thể hấp thu, chút tinh hoa hệ thổ sao có thể làm khó được ta?
Nghệ Phong chẳng hề để ý nói.
Những lời này khiến Nam tử Vương Tọa ngẩn ra, hắn lập tức nghĩ tới Nghệ Phong đã dung hợp Phệ Châu, đáy lòng mơ hồ có chút lý giải, có Phệ Châu thì tính nguy hiểm sẽ hạ xuống thấp nhất. Chẳng qua Nam tử Vương Tọa không hiểu chính là, nếu Nghệ Phong đã có Phệ Châu thì vì sao hắn còn muốn đoạt thêm viên nữa? Lẽ nào hắn muốn dung hợp viên thứ hai? Đây quả thực đang đùa giỡn với sinh mệnh của chính mình.
Trong lúc Nam tử Vương Tọa đang nghi hoặc, Nghệ Phong cư nhiên cho chỗ Thổ Tủy Dịch to bằng hai ngón tay tay vào trong miệng.
Nam tử Vương Tọa thấy một màn như vậy không khỏi giật thót người. Đó là Thổ Tủy Dịch a, cho dù sở hữu Phệ Châu cũng không thể nuốt chửng Thổ Tủy Dịch như thế.
Sắc mặt Nam tử Vương Tọa trở nên vô cùng xấu xí, hắn không có bao nhiêu lòng trung thành với Nghệ Phong. Chẳng qua bị Nghệ Phong hạ Lạc Ấn lên linh hồn, nếu như Nghệ Phong chết đi thì hắn cũng không có kết cục tốt đẹp. Cho nên cho tới bây giờ Nam tử Vương Tọa đều tận lực giúp đỡ Nghệ Phong. Bởi vì giúp đỡ Nghệ Phong cũng chẳng khác nào giúp đỡ hắn, chỉ cần Nghệ Phong càng mạnh thì hồn thể của hắn càng khôi phục được nhiều.
Huống chi sau này nếu có thân thể thích hợp thì hắn có thể nhờ Nghệ Phong để đoạt xá. Cho nên thâm tâm Nam tử Vương Tọa luôn hy vọng Nghệ Phong ngày càng mạnh.
Thế nhưng hắn thật không ngờ Nghệ Phong lỗ mãng như vậy, ngay cả một chút dụ hoặc cũng không chống được. Nghệ Phong trực tiếp nuốt chửng nhiều năng lượng hệ thổ như vậy, những năng lượng đó thoáng chốc bộc phát ra không khiến kinh mạch hắn vỡ tan mới là lạ.
Tuy rằng Băng Ngưng không biết Nam tử Vương Tọa nghĩ cái gì, nhưng nàng thấy sắc mặt Nam tử Vương Tọa vô cùng xấu xí liền nói:
- Tiền bối yên tâm. Hắn không làm chuyện gì không nắm chắc đâu.
Những lời này khiến Nam tử Vương Tọa sửng sốt, hắn nhìn Băng Ngưng xinh đẹp tuyệt trần:
- Ngươi không hiểu tính cuồng bạo của tủy dịch, những tinh hoa này bộc phát ra giống như bom nổ. Ngươi đã thấy võ giả tự bạo chưa? Nó cũng giống như vậy!
- Nghệ Phong là y sư.
Băng Ngưng nói xong một câu liền thôi.
Nam tử Vương Tọa cổ quái liếc mắt nhìn Băng Ngưng, hắn không hiểu vì sao nữ nhân này tin tưởng Nghệ Phong như vậy. Chỉ là Nam tử Vương Tọa nhìn về phía Nghệ Phong đang xếp bằng, trên mặt Nghệ Phong không chút thống khổ, điều này nằm ngoài dự liệu của hắn.
Dựa theo hiểu biết của Nam tử Vương Tọa, Nghệ Phong nuốt chừng này Thổ Tủy Dịch cũng đủ khiến hắn chảy máu thất khiếu.
- Tiểu tử này, vậy mà có thể dễ dàng nuốt chửng Thổ Tủy Dịch như thế?
Nam tử Vương Tọa cực kỳ kinh ngạc, tuy rằng lấy thực lực năm đó của hắn nuốt chửng nhiều Thổ Tủy Dịch như vậy cũng không sao thế nhưng hiện giờ Nghệ Phong mới chỉ là Tôn cấp a, làm sao hắn có thể chịu đựng được năng lượng cuồng bạo trùng kích đó.
Trong lúc Nam tử Vương Tọa đang nghi hoặc thì ấn kết trong tay Nghệ Phong cũng bắt đầu phức tạp. Thủ ấn phức tạp khiến Nam tử Vương Tọa không khỏi nhíu mày, cho tới bây giờ hắn còn chưa thấy ấn kết phức tạp yêu dị như vậy.
Thủ pháp càng phức tạp, hiệu quả càng cao thâm, đương nhiên điều này không phải tuyệt đối.
Theo bàn tay Nghệ Phong kết ấn càng nhanh, Nam tử Vương Tọa đều có một loại cảm giác tâm thần dung nhập khiến hắn kinh hãi. Lấy thực lực hiện giờ sánh ngang Quân cấp của hắn thiếu chút nữa bị mê hoặc bởi thủ pháp của đối phương, cấp bậc của nó cao bao nhiêu?
- Thiên Giai? Không! Cho dù là Thiên Giai cũng tuyệt đối không có khả năng khiến bản vương bị mê hoặc.
Nam tử Vương Tọa là người sống sót từ thời viễn cổ, công pháp bản thân hắn tu luyện tự nhiên sẽ không thấp, thế nhưng hắn tự nhận thủ pháp của hắn so với thủ pháp phức tạp của Nghệ Phong chênh lệch nhau một trời một vực.
- Siêu việt Thiên Giai?
Thiếu chút nữa Nam tử Vương Tọa choáng váng, siêu việt Thiên Giai không phải chưa từng có. Thế nhưng loại người tu luyện công pháp này thời viễn cỗ đều giẫm chân một cái có thể khiến toàn bộ đại lục run rẩy.
Người đời đều biết tối cao chính là Thiên Giai, thế nhưng những chí cường giả ngưng tụ nhiều loại Thiên Giai một thân liền xuất hiện siêu việt Thiên Giai.
Chẳng qua cho dù là bọn họ thì cũng tu luyện từ Thiên Giai mà lên. Cho tới khi bọn họ tu luyện siêu việt Thiên Giai thì đều đã là cường giả đứng đầu.
Thế nhưng Nghệ Phong chỉ là một Tôn cấp, làm sao hắn có thể tu luyện loại công pháp này? Loại công pháp này yêu cầu vô cùng ngặt nghèo, cho dù Thánh Cấp tu luyện thì đại đa số đều bị tẩu hỏa nhập ma.
- Nếu như là siêu việt Thiên Giai, vậy có thể hấp thu cũng không có gì lạ. Chẳng qua tu luyện càng cao, dựa vào ngoại lực để lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính thì khó khăn càng lớn. Nếu như hắn tu luyện siêu việt Thiên Giai đại thành, sợ rằng một thành xác suất thành công cũng không cảm nhận được. Đây cũng là chuyện vừa có lợi vừa có hại.
Nam tử Vương Tọa hít sâu một hơi.
- Chỉ là không biết ngươi có thể nắm chắc một thành này không!