Lão đầu tử kinh dị nhìn Nghệ Phong, rất khó lý giải vì sao Nghệ Phong có thể phong ấn một nhiếp hồn sư bát tinh, đồng thời hắn cũng vô cùng kinh ngạc thuật phong ấn của Nghệ Phong. Loại kỹ năng viễn cổ này cho dù là hắn cũng không hiểu
- Mượn dược vật, hơn nữa thêm một tay y sư mới miễn cưỡng đạt được hiệu quả phong ấn.
Nghệ Phong giải thích.
Lúc này lão đầu tử mới bừng tỉnh, tuy rằng còn có chút nghi hoặc thực lực của Nghệ Phong làm sao có thể phong ấn nhiếp hồn sư bát tinh, thế nhưng lão cũng không hỏi tới, nhìn nhiếp hồn sư bát tinh trong tay, phất tay một cái liền khiến thần trí nhiếp hồn sư bát tinh biến mất.
Để luyện chế nhiếp hồn sư bát tinh thành khôi lỗi, Nghệ Phong lo lắng nhất chính là làm thần trí đối phương biến mất, dù sao thực lực hai người bọn họ kém quá xa. Thế nhưng thấy lão đầu tử phất tay một cái làm thần trí đối phương biến mất, Nghệ Phong không khỏi bội phục lão đầu tử, trong lòng vô cùng vui mừng. Thần trí đối phương biến mất, cái này nói lên rằng luyện chế khôi lỗi đã thành công hơn một nửa.
- Nhớ kỹ, một tháng sau Tụ Hội bắt đầu.
Lão đầu tử nhắc nhở một câu, thân ảnh lập tức biến mất dưới ánh mắt của Nghệ Phong và Điệp Vận Du.
Nhìn nhiếp hồn sư bát tinh nằm trên mặt đất, nhớ tới một tháng sau bắt đầu Tụ Hội, Nghệ Phong cũng cảm giác thời gian có chút cấp bách.
Nghệ Phong không hề dừng lại, hắn gặp mặt qua đám người Tử Âm, Liễu Mộng Nhiên rồi bắt đầu bế quan.
Một tháng thời gian này, Nghệ Phong cần luyện chế khôi lỗi, còn phải giúp đỡ Nam tử Vương Tọa luyện chế đan dược khôi phục hồn lực.
Nguyên bản đám người Liễu Mộng Nhiên nhìn thấy Nghệ Phong vô cùng cao hứng, lại thật không ngờ Nghệ Phong đã bắt đầu bế quan luôn. Mỗi ngày Linh nhi đều nhìn chỗ Nghệ Phong bế quan, từng ngày trôi qua thế nhưng Nghệ Phong không có ý tứ xuất quan.
Mà vào sáng sớm một ngày, đột nhiên năng lượng xung quanh chỗ Nghệ Phong bế quan bắt đầu bạo động, linh khí hóa thành cơn lốc, từng đạo dũng mãnh tiến về chỗ Nghệ Phong bế quan.
Một màn này nhất thời hấp dẫn ánh mắt mọi người, cả đám đều chú ý tới phủ Thành phủ. Trên bầu trời phủ Thành chủ có một dòng xoáy không nhỏ.
Còn đám người Trữ Huyên, Điệp Vận Du càng vội vàng bay tới chỗ Nghệ Phong, thấy năng lượng của từng đạo dòng xoáy đi vào chỗ bế quan, vẻ mặt các nàng cũng ngạc nhiên không thôi.
Nhưng chính vào lúc này, một đạo thân ảnh bay nhanh ra trực tiếp hạ xuống dòng xoáy trong hư không dưới con mắt mọi người, ở bên ngoài cơ thể có một tầng lam quang nhàn nhạt. Từng đạo dòng xoáy linh khí thôn phệ tiến vào trong lam quang, sau đó hóa thành từng đạo linh khí tinh thuần tiến nhập vào cơ thể Nghệ Phong.
Nghệ Phong chắp tay mà đứng, quần áo lay động cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó, linh khí bốn phía tự động dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn, đám người Trữ Huyên có thể cảm giác được khí tức Nghệ Phong đang không ngừng tăng lên.
Trữ Huyên nhìn Nghệ Phong vẫn tiêu sái như cũ, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, Nghệ Phong đạt được lục giai không bao lâu, hiện tại đã bắt đầu tấn cấp, cái này có phải là quá kinh khủng hay không?
Bế quan một tháng có thể làm hắn đột phá bình cảnh lục giai?
Tất nhiên Nghệ Phong không biết hắn tấn cấp làm người ở phía dưới có cảm thụ gì, hắn chỉ biết điên cuồng hấp thu linh khí ở bốn phía. Linh khí trong Tội Ác Chi Thành nồng hậu hơn so với những địa phương khác, điều này giúp cho tốc độ hấp thu của Nghệ Phong nhanh hơn không chỉ vài phần.
Lần đột phá này nhất định sẽ có thêm kỳ ngộ, Nghệ Phong để luyện chế khôi lỗi đã đem tâm thần căng thẳng tới mức tận cùng. Hơn thế nữa, hắn còn phải luyện chế đan dược giúp Nam tử Vương Tọa khôi phục hồn lực.
Đan dược của Nam tử Vương Tọa so với trong tưởng tượng của hắn còn khó luyện chế hơn, đặc biệt phải sử dụng Thánh Thủy khiến hắn vô cùng đau khổ, toàn thân bị mệt mỏi rã rời và đau đớn làm hắn có chút không chịu nổi.
May mắn lúc đầu thực lực Nghệ Phong chạm tới bình cảnh cũng có một tia tiến bộ. Bình cảnh cũng buông lỏng một chút, Nghệ Phong phát hiện điều này càng đề thăng tinh thần hăng hái hơn, hắn bắt đầu điên cuồng trùng kích bình cảnh.
Khiến Nghệ Phong vui vẻ chính là hiện giờ mệt nhọc trùng kích một phen cuối cùng cũng may mắn thành công.
Nghệ Phong biết hắn có thể đột phá, ngoại trừ hiệu quả do năng lượng Thánh Thủy tỏa ra còn các loại kỳ ngộ khác cho nên mới có thể đột phá bình cảnh. Dưới tình huống bình thường, một người không có mấy tháng tu luyện căn bản không có khả năng đột phá bình cảnh.
Nghệ Phong tấn cấp một giai hiển nhiên cần năng lượng hơn người thường rất nhiều, đó là lý do Nghệ Phong bị vây trong dòng xoáy suốt nửa ngày mà năng lượng dòng xoáy vẫn như cũ không có xu hướng tiêu tán.
Cho tới khi đêm đen buông xuống, dòng xoáy mới biến động mạnh mẽ, hội tụ vào trong cơ thể Nghệ Phong. Đến khi một đạo linh khí cuối cùng tiến nhập vào cơ thể hắn, Nghệ Phong liền mở mạnh đôi mắt, trong một chốc kia, tất cả mọi người cảm giác giữa ban đêm đen kịt đột nhiên xuất hiện hai hạt châu sáng chói mắt. Điều này khiến cho đám thị vệ líu lưỡi không thôi.
Mà đám người Trữ Huyên lại thở dài một hơi, cả đám thầm nghĩ rốt cuộc Nghệ Phong cũng hoàn thành tấn giai. Nghệ Phong tấn giai so với người khác khó khăn hơn rất nhiều. Nguồn: http://thegioitruyen.com
- Thất giai! Rốt cục đã tới!
Nghệ Phong cảm thụ được lực lượng đang dâng trào trong cơ thể, khóe miệng cũng mang theo tiếu ý. Bàn tay nắm lại, lực lượng trong cơ thể ngưng tụ lại trên thân quyền chỉ trong khoảnh khắc, Nghệ Phong hơi cử động cánh tay khiến hư không bị chấn động phát ra tiếng vang.
- Chắc hẳn thực lực hiện giờ chống lại Tôn cấp đỉnh phong cũng không quá khó.
Nghệ Phong thu hồi đấu khí vào trong cơ thể, ngón tay biến ảo, Nam tử Vương Tọa và người mặc hắc bào đồng thời xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Hai người vừa xuất hiện khiến đám người Trữ Huyên và Điệp Vận Du đều dại ra.
Bọn họ thật không ngờ Nghệ Phong thực sự luyện chế người mặc hắc bào thành khôi lỗi, hơn nữa Trữ Huyên dò xét thực lực Nam tử Vương Tọa một chút, phát hiện không thể điều tra ra thực lực đối phương.
Nhìn hai người mới xuất hiện ở bên cạnh Nghệ Phong, Trữ Huyên hỏi:
- Thành?
Nghệ Phong gật đầu:
- Lão đầu tử giúp ta xóa tan thần trí của hắn, dựa vào Khôi Lỗi Luyện Hồn thuật thật ra không khó.
- Hắn khôi phục được mấy thành thực lực?
Trữ Huyên nhìn Nam tử Vương Tọa nỏi.
Nghệ Phong lắc đầu, tuy rằng hiện giờ dựa vào Huyền Thủy để giúp đỡ Nam tử Vương Tọa chữa trị linh hồn thế nhưng linh hồn của đối phương cũng chỉ chữa trị được tám phần mười. Chẳng qua dựa theo giải thích của Nam tử Vương Tọa, lực lượng tám phần mười linh hồn cũng đủ chống lại một Quân cấp.
Nói một cách khác, hiện giờ bên người Nghệ Phong có hai cường giả sánh ngang Quân cấp, điều này khiến cho Trữ Huyên đang lo lắng cho Nghệ Phong cũng thả lỏng trong lòng.
Có hai cường giả hộ vệ Nghệ Phong, an toàn của hắn không cần phải quá lo lắng nữa.
Nghệ Phong không chế thử khôi lỗi một chút, cảm giác vô cùng thuận buồm xuôi gió. Trong lòng hắn không khỏi cảm thán nếu có hồn thể thích hợp để luyện chế khôi lỗi thì thực lực sẽ không bị yếu đi.
Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nhớ tới trong giới chỉ có một hồn thể từng bắt được, tuy rằng hồn thể này cũng có thể luyện chế thành khôi lỗi, thế nhưng phải có vật dẫn thích hợp. Cho nên mặc dù Nghệ Phong có nhiều hồn thể như vậy nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng luyện chế khôi lỗi, mà hiện giờ vừa vặn có dịp.
Phong Ấn thuật phối hợp với Khôi Lỗi Luyện Hồn thuật quả thực vô cùng nghịch thiên.
Nghệ Phong gọi Nam tử Vương Tọa ra để thu hồi khôi lỗi, sau đó hắn quay sang Trữ Huyên hỏi:
- Được rồi, ta đã bế quan bao lâu?
Điệp Vận Du ở bên cạnh chen ngang nói:
- Một tháng rồi!
- Cái gì? Một tháng rồi? Vậy không phải Tụ Hội đã bắt đầu rồi sao?
Nghệ Phong kinh hô.