“Meo meo.”
Mèo nhỏ lông vàng uất ức phát ra tiếng kêu nghẹn ngào, co người rút vào trong góc.
Trước mắt cậu là đồ vật cũ nát nằm ngổn ngang, bên trên bề mặt còn dính vết máu đã khô lại từ bao giờ, gió lạnh từng đợt từng đợt thổi qua.
Đường Hi rất muốn ra khỏi nơi này nhưng do chân nhỏ đã mềm nhũn nên chỉ có thể run rẩy trốn trong góc phòng, nhắm mắt lại tự lừa mình gạt người xem như không thấy.
1551 ý thức được mình đã làm sai, vô cùng chột dạ mở miệng:【Tôi không biết cậu lại sợ ma như vậy…】
Ký chủ nói muốn có một thân phận lợi hại, không muốn làm một con cọp giấy nữa nên nó đã chọn đi chọn lại rất lâu mới chọn được thế giới này.
Nhưng nó lại không ngờ mèo nhỏ lại sợ ma.
1551 an ủi cậu:【Trước hết thì cậu hãy biến về hình người rồi ra khỏi đây trước đi.】
Nguyên chủ chính là chủ nhân của ngôi nhà ma này, mười năm trước đã chết trong căn phòng này, vậy nên nơi cậu đang ở bây giờ có âm khí nặng nhất trong toàn bộ ngôi nhà.
“Meo.” Tôi không biến về được.
Mèo nhỏ Đường Hi sợ đến mức hai tai nhỏ cụp xuống, nhìn từ xa tựa như quả cầu nhỏ vậy.
Cậu nỗ lực mấy lần nhưng vẫn không biến lại được thành người, mèo nhỏ ủy khuất kêu meo meo.
1551 nhanh chóng quét cả người cậu:【Thân phận của cậu ở thế giới này là quỷ, cho nên không thể từ mèo biến thành người mà phải là từ mèo biến thành quỷ.】
Mèo nhỏ Đường Hi bừng tỉnh, nghiêng đầu: “Meo?” Làm sao để từ mèo biến thành quỷ?
【Tôi không biết.】1551 cảm nhận được tâm tình của ký chủ có chút không đúng, nó nhanh chóng an ủi,【Không sao, đợi đến khi nội dung cốt truyện phát triển thì nhất định sẽ có cách biến về mà.】
Thẩm phán đã phán định ký chủ có khả năng hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này cho nên bây giờ mới không đổi lại cho cậu, nếu không thì một con mèo như vậy thì làm sao có thể cứu vớt vai ác đây.
Nghĩ đến nhân vật phản diện ở thế giới này, 1551 run rẩy một trận.
Chỉ có thể mong ký chủ tự cầu phúc thôi.
1551 nhắc nhở:【Ký chủ, nhân vật thụ chính sắp đến đây rồi.】
Đường Hi hoảng hốt, dựa theo ký ức của nguyên chủ thì bây giờ cậu là quỷ, còn là con quỷ mỗi giờ mỗi khắc đều muốn giết người, nhưng do trước giờ bị vây hãm ở đây nên không có cách nào ra ngoài hại người.
Nhưng bây giờ vai thụ chính đã đến, cậu phải theo thiết lập tính cách mà ra tay tấn công cậu ta.
Đường Hi cúi đầu nhìn móng vuốt nhỏ lông xù và đệm thịt mềm mại của mình, rơi vào trầm tư.
Một con mèo thì làm sao để giết người đây?
Nguyên chủ bị vây ở nơi này đã mười năm, mười năm này ký ức của cậu ta mơ mơ hồ hồ, chỉ nhớ rõ đã từng có một thầy trừ tà đến đây cố gắng đuổi giết cậu ta nhưng cuối cùng thì bị nguyên chủ đánh ngược lại, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, sự kiêu ngạo của quỷ khiến cho cậu ta không giết chết con mồi mà chỉ thích đùa bỡn chúng.
Cuối cùng dựa vào tia thanh tỉnh còn sót lại, thầy trừ tà kia rốt cuộc cũng thoát khỏi nơi này, nhưng cho dù có sống sót rời khỏi thì cũng phát điên phát dại.
Mà mối thù của nguyên chủ và thầy trừ tà cũng đã hình thành từ đây.
Thế giới này không chỉ tồn tại ma quỷ mà còn có nghề nghiệp thầy trừ tà này.
Xem ký ức của nguyên chủ đến đây, Đường Hi càng sợ hãi.
【1551, vai thụ chính là thầy trừ tà à? Cậu ta đến bắt tôi sao?】
Ngoại trừ nghề nghiệp này thì còn ai rảnh rỗi muốn chạy đến nhà ma chứ.
1551 nhìn nhân vật thụ chính đang đi đến trước cửa, thở phào nhẹ nhõm:【Không phải, cậu ta không phải là thầy trừ tà, cậu ta đến đây để phát sóng trực tiếp!】
Phát sóng trực tiếp?
Mèo nhỏ Đường Hi thộn mặt.
Ở thế giới trước cậu được rất nhiều điểm tích phân nên bây giờ đưa điểm cho hệ thống chuyển tiếp hình ảnh cũng không hề đau lòng chút nào.
Một thanh niên mặc áo trắng xuất hiện trên màn hình chuyển tiếp của 1551.
Trên tay cầm gậy chụp hình, dùng điện thoại di động để phát trực tiếp, cậu ta vừa đi vào bên trong vừa chào hỏi khán giả.
“Chào mọi người, tôi là streamer Kiều Kiều đây, hôm nay tôi sẽ phát trực tiếp cho mọi người xem về chuyến thám hiểm đến nhà ma này.”
Thậm chí 1551 còn tri kỷ phát hình ảnh sóng bình luận trên điện thoại của nguyên chủ cho cậu xem.
Khu bình luận: Aaaaaa Hôm nay Kiều Kiều vẫn đẹp trai như vậy!
Khu bình luận: Chỉ là một tên streamer lấy lòng khán giả, trên đời này làm gì có ma chứ, chỉ tùy tiện tìm đại một cái nhà hoang để lừa người, kiếm cũng thật nhiều tiền nha.
Khu bình luận: Bây giờ các streamer đều đẹp trai vậy sao?
Khu bình luận: Chào buổi tối streamer, lầu trên đừng ác ý phỏng đoán streamer nữa, cậu ấy vốn là người thích mấy chuyện thần quái, nếu không tin thì hãy đi xem mấy buổi phát sóng trước của cậu ấy đi.
Nhìn qua có vẻ vai thụ chính là một streamer có tiếng tăm không nhỏ, người theo dõi rất nhiều, sóng bình luận trên màn hình vẫn chưa từng bị ngắt đoạn.
Loại phát sóng trực tiếp nhà ma này thường nổi lên rất nhiều tranh cãi, cũng đưa đến nghi vấn của nhiều người, thậm chí còn có mấy tên giang tinh(1) ở trong phòng trực tiếp náo loạn cả lên.
(1)
Bạch Kiều Sinh như không thấy bọn họ gây sự trên sóng bình luận, cậu ta vẫn vui vẻ mỉm cười phát sóng trực tiếp.
Gương mặt của cậu ta trắng nõn, nhưng trong hoàn cảnh nhà ma này thì có hơi quỷ dị.
Trên sóng bình luận, những người nhát gan đã âm thầm rút lui, số người bên trong phòng trực tiếp đã bắt đầu giảm bớt, nhưng vẫn có người lớn gan bình luận giật dây kêu cậu ta đi lên lầu, vậy mà cậu ta cũng cầm đèn pin đi lên thật.
Lúc cậu ta vừa đặt chân lên lầu hai thì nội dung cốt truyện cũng được truyền vào đầu Đường Hi.
Đường Hi: “Meo meo meo?” Vậy nên lát nữa tôi phải đi ra ăn cậu ta sao?
Không chỉ có như vậy, lúc vai thụ chính sắp bị cậu ăn thì đúng lúc nhân vật công chính xuất hiện, sau đó bị y tiêu diệt.
Nhân vật công chính xuất thân từ một gia đình giàu có có truyền thống trừ tà, tuy còn trẻ nhưng đã trở thành một thầy trừ tà rất lợi hại, mặc dù lúc đối phó với ác quỷ nguyên chủ này thì có chút mất công tốn sức nhưng dưới sự trợ giúp của thụ chính thì y vẫn thành công tiêu diệt được cậu ta.
Nhưng cũng chính vì vậy nên y mới để ý đến nhân vật thụ chính, rõ ràng chỉ là một người bình thường nhưng trên người lại có linh khí, là một tài năng tiềm ẩn.
Vừa vặn Bạch Kiều Sinh cũng cảm thấy hứng thú với chuyện thần quái, người bình thường thì căn bản không thể nào biết được sự tồn tại của thầy trừ tà, công chính đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho cậu ta, cũng vì vậy mà hai người thuận nước đẩy thuyền đến với nhau.
Đường Hi meo meo kháng nghị.
Nếu như không đi tìm đường chết hãm hại nhân vật chính thì sẽ vi phạm thiết lập tính cách, mà nếu đi thật thì sẽ bị tiêu diệt, sao làm khó mèo nhỏ quá vậy?
1551 an ủi cậu:【Bây giờ cậu có đi hay không thì cũng sẽ bị vai công chính tiêu diệt thôi.】
Hôm nay nhân vật công chính chắc chắn sẽ đến đây, cứu Bạch Kiều Sinh chỉ là tiện đường, mục đích thật sự của hắn là đến để tiêu diệt nguyên chủ.
Bởi vì y đã chấp nhận lời khiêu chiến trong tộc.
Đường Hi tức giận meo meo loạn xạ, không biết là đang mắng hệ thống hay là mắng thế giới này nữa.
Bạch Kiều Sinh dừng chân, dường như cậu ta nghe được tiếng mèo kêu yếu ớt từ trong phòng truyền đến.
Cậu ta lập tức vòng trở lại.
Trên khu bình luận cũng có mấy người mồm năm miệng mười bảo nghe được tiếng kêu của mèo con.
Đây là ngôi nhà trên núi đã bị bỏ hoang không biết bao nhiêu lâu rồi, sao lại có mèo con ở đây được chứ?
Lá gan của Bạch Kiều Sinh rất lớn, trực tiếp mở cửa ra.
Đột nhiên bị đèn chiếu vào, Đường Hi sợ đến mức xù lông, cơ thể càng thêm tròn.
Bạch Kiều Sinh lia điện thoại đến mèo con đang run lẩy bẩy trong góc tường, sóng bình luận lập tức nổ tung.
Khu bình luận: Cục dễ thương này ở đâu ra vậy!?
Khu bình luận: Mèo con trốn ở chỗ này thì nhất định sẽ rất bẩn, ném nó nhanh lên đi, nhưng mà ném ở đâu thì nhớ nói địa chỉ cho tôi nha.
Khu bình luận: Tội nghiệp quá, nhất định là mèo con đang rất sợ hãi rồi, streamer cứu nó nhanh lên đi.
1551 tận chức chuyển tiếp hình ảnh trên sóng bình luận, trong bầu không khí kinh dị này lại đột nhiên xuất hiện một con mèo nhỏ, lập tức tạo nên sự tương phản rất lớn, bên trong phòng trực tiếp không khí đã hòa hoãn đi rất nhiều.
Đường Hi đỏ mặt nhìn những bình luận khen cậu đáng yêu, nhưng do đang ở hình dạng mèo con lông xù nên cũng chẳng ai nhìn ra sự xấu hổ của cậu.
Bạch Kiều Sinh rón rén đi đến muốn ôm mèo nhỏ lên nhưng vừa mới duỗi tay ra thì đã bị mèo con hung dữ phát ra tiếng kêu cảnh cáo
Đường Hi xù lông phát ra tiếng khò khè nỗ lực uy hiếp Bạch Kiều Sinh, đồng thời lui người về sau.
Kết quả không cẩn thận chân trước vấp chân sau ngã chổng mông xuống đất, còn ngốc nghếch ngẩng đầu lên meo meo mấy tiếng, đôi mắt mèo mông lung như phủ đầy sương mù ở nơi ánh sáng yếu ớt này tựa như ngọc lục bảo xanh biếc.
Con người của Đường Hi mở to, cho dù đang cố gắng làm ra vẻ hung dữ nhưng chẳng giảm bớt nửa phần đáng yêu, còn tăng thêm một chút ngây ngốc.
Bạch Kiều Sinh mỉm cười, ôm mèo nhỏ cáu kỉnh đang nằm trên đất lên, nhẹ nhàng sờ sờ.
Cậu ta dịu dàng quá đi QAQ
Đường Hi không nỡ ra tay hại người, suy nghĩ một chút thì vươn đệm thịt ra đánh cậu ta, ngay cả móng vuốt cũng thu hết vào.
Thoạt nhìn vô cùng qua loa lấy lệ, không hề giống việc mà một con quỷ nên làm.
Bạch Kiều Sinh lại nghĩ mèo con đang sợ hãi, nhẹ nhàng dùng tay che lại mắt cậu, an ủi: “Đừng sợ, tao đem mày ra ngoài ngay.”
Vừa muốn phát sóng trực tiếp, vừa muốn ôm mèo lại còn phải cầm đèn pin thì vô cùng bất tiện, Bạch Kiều Sinh không hề nghĩ ngợi nhanh chóng nói tạm biệt khán giả, sau đó lập tức tắt trực tiếp.
Khu bình luận:???
Bởi vì đang vội nên cậu ta không chú ý đến số người trong phòng trực tiếp đột nhiên tăng nhanh vì mèo nhỏ cậu ta đang ôm trong lòng, lập tức vọt thẳng lên vị trí đầu của trang đề cử.
1551: Sao tôi cảm thấy thế giới ý thức càng ngày càng yêu thích con mèo ngốc này vậy? Những thứ khác thì khoan hãy nói, kỹ xảo diễn xuất ba xu như vậy mà còn không bị phán định là phá vỡ thiết lập tính cách sao?!
Đường Hi không biết hệ thống đang nghĩ gì, cậu còn đang đắc ý vì kỹ năng diễn xuất của mình.
Nhất định là nhìn mình rất đáng sợ đi, bởi vậy nên vai thụ chính mới tắt phát sóng trực tiếp, sợ mình sẽ hù dọa những người khác.
“Meo meo!”
Bạch Kiều Sinh xoa xoa: “Ngoan.”
Đường Hi: Cậu ấy sợ mình!
Mèo con vui vẻ lúc lắc đuôi.
Bạch Kiều Sinh quét mắt nhìn toàn bộ căn phòng, không nhịn được cau mày.
Gian phòng này quá âm u, sàn nhà, mặt bàn và cả trên trần nhà đều có vết máu.
Vừa nhìn đã biết nơi này từng là hiện trường giết người, khung cảnh còn đáng sợ hơn những nơi khác trong ngôi nhà ma này.
Có vẻ đây là phòng ngủ chính.
Bình thường thì những nơi thế này sẽ khơi dậy hứng thú của Bạch Kiều Sinh, nhưng lúc này cậu ta lại cảm thấy vô cùng khó chịu, có lẽ là do ảnh hưởng của quả cầu lông trên tay.
Ai lại ném vật nhỏ này vào đây chứ?
Bỗng dưới lầu phát ra âm thanh, Bạch Kiều Sinh không nhìn nữa, ôm mèo con cẩn thận đi ra ngoài.
…
Một thanh niên mặc quần áo hiện đại đẩy cửa nhà ma đi vào, y chính là một thầy trừ tà thế hệ sau, được mệnh danh là nhân tài có tiềm năng nhất trong tất cả người cùng nghề ở thế hệ này.
Lúc mới ra đời thì trên trời đã xuất hiện dị tượng, trưởng lão trong tộc nói y có thiên phú dị bẩm, dường như ngậm thìa vàng mà lớn lên, chưa bao giờ thất bại trên con đường trừ tà này, chỉ có hôm nay là y mới gặp phải vấn đề nan giải.
Quý Tử Ngang lén lút nhìn về sau, chỉ thấy được góc áo trắng tinh thì đã nhanh chóng quay đầu lại, trong lòng vô cùng phiền muộn.
Đến bây giờ y vẫn không hiểu tại sao Quý lão tổ lại đột nhiên xuất quan, đi theo quan sát lần thí luyện này của y.
Đời này có rất nhiều thầy trừ tà, nhưng được mệnh danh là thiên sư thì chỉ có một.
Quý Phược Thanh…
Chỉ ở trong lòng âm thầm đọc cái tên này cũng đã khiến Quý Tử Ngang áp lực.
Hắn như một ngọn núi lớn mà chẳng thầy trừ tà nào có thể vượt qua.
Nếu sớm biết thiên sư sẽ đi theo thì nhất định y sẽ không ăn mặc tùy tiện như thế này, đạo phục và bùa chú nhất định phải mang đầy đủ, như vậy thì mới có thể lưu lại ấn tượng tốt trong lòng thiên sư.
Y vẫn không tự cao cho rằng Quý thiên sư vì thưởng thức mình, muốn bồi dưỡng mình nên mới cố tình xuất quan theo y đến đây, chỉ có thể nói bên trong ngôi nhà ma này có thứ gì đó đang hấp dẫn vị lão tổ này thôi.
Lẽ nào ác quỷ trong này không phải là gần mười năm không xuất hiện mà là ác quỷ đã tu luyện ngàn năm?
Quý Tử Ngang dừng lại một chút.
Bản thân y vẫn luôn có chút tự phụ, cho dù biết sẽ đối mặt với ác quỷ nằm ngoài năng lực của mình nhưng y vẫn không muốn chùng bước, thiên kiêu chi tử chưa từng nếm qua mùi vị thất bại, lúc này đột nhiên lớn gan vô cùng.
Y càng có dã tâm bừng bừng thì càng muốn thể hiện bản thân trước người mà mình sùng kính.
Thật ra ngay cả Quý Phược Thanh cũng không biết mình đến đây để làm gì, dường như trong đầu có một giọng nói thôi thúc hắn nên đến nơi này.
Trước giờ hắn vô dục vô cầu, đây là lần đầu tiên hắn có được sự thôi thúc kích động như vậy.
Không chút nghĩ ngợi lập tức xuất quan, từ chối hết mấy người muốn lấy lòng mà đòi đi theo, chỉ giữ lại một người dẫn đường.
Bất quá bây giờ cũng đã đến nơi thì người này cũng vô dụng.
Quý Phược Thanh nhàn nhạt mở miệng: “Cậu đứng canh ở ngoài cửa là được rồi.”
Thanh âm lạnh lẽo như ngọc, dường như mang theo vài phần xa cách mơ hồ.