Editor: May
“Thật sao?” Điền Kỳ Kỳ cũng không thể không thừa nhận năng lực cá nhân của Lâm Dật gần như rất ít có người có thể đủ để so sánh. Nhưng Mina thật sự sẽ không lại về tập đoàn Điền Lâm chứ.
“Đương nhiên là giả. Thật ra, Mina rời đi Điền Lâm là bởi vì cô ấy kết hôn có bé cưng, côấy đã định cưở nước ngoài, trừ phi Lâm tổng xuất phát từ khẩn cấp muốn cô ấy hỗ trợ thiết kế, bằng không cô ấy sẽ vô cùng vui vẻ mà làm thiếu phu nhân của mình, thẳng đến ngày chán ghét. Cho nên cô yên tâm đi, cô ấy sẽ không trở về đoạt bát cơm của cô.” Rebecca vừa lật báo chí, vừa không chút để ý nói.
Lúc này Điền Kỳ Kỳ mới hoàn toàn tiếp cận chân tướngsự thật! Trước đây ngoại giới đồn đãi bay đầy trời, nhưng không ai nghĩ đến Mina là bởi vì kết hôn sinh con mà rời đi Điền Lâm. “Cô ấy làm việc thật khiêm tốn.”
“Ừ, tôi cũng cảm thấy như vậy. Lúc trước cô ấy rời đi Điền Lâm gần như trở thành đầu đề báo chí, tôi khuyên cô ấy còn không bằng mở một cuộc họp báo nói rõ, miễn cho mọi người phỏng đoán sôi nổi, làm cho truyền thông ổn định, cô biết cô ấy nói gì không?”
Điền Kỳ Kỳ lắc lắc đầu, chờ đợi Rebecca vạch trần đáp án.
“Cô ấy nói, thật vất vả rời đi Điền Lâm có thể trở thành vai chính ở trên tin tức, để Lâm tổng làm nền một chút cũng không tồi.”
“Phốc --” Điền Kỳ Kỳ buồn cười. Không nghĩ tới Mina được khen là nữ thần thiết kế của tập đoàn Điền Lâm còn có một mặt nghịch ngợm đáng yêu như vậy.
“Cô ấy, khiêm tốn, nhưng cũng rất tà ác! Nhưng cô ấy nói với tôi, cô ấy thực thưởng thức tác phẩm thiết kế của cô, chứng minh tôi rất có ánh mắt.” Đường vòng đến cuối cùng, Rebecca cũng không quên quy công lao về trên người mình.
Điền Kỳ Kỳ liếc xéo cô ấy một cái, trong lòng lại đắc ý, không nghĩ tới tác phẩm thiết kế của mình còn có thể có được khen thưởng của Mina, phiền não trước đây bởi vì Dịch Thần, hiện giờ đều đã vứt tới trên chín tầng mây rồi.
“Hai người ngược lại trò chuyện thật sự vui vẻ, tiến vào văn phòng tôi tiếp tục trò chuyện đi.” Một tiếng nói trầm thấp đột ngột truyền đến từ bên cạnh, đúng lúc dập tắt vui cười nhiệt tình của hai người.
Liếc mắt về phía trợ lý Lynda, Lynda nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ, khi mang các cô đến gần mới áp tai nói cho các cô biết, “Lâm tổng đã nhìn các người một hồi lâu. Chỉ là các người trò chuyện đến quá tập trung, Lâm tổng lại không cho tôi nói với các người.”
Rebecca và Điền Kỳ Kỳ nghẹn khuất nhìn nhau, ngay sau đó trước sau đi vào văn phòng tổng tài của Lâm Dật.
Không biết là bởi vì nơi này lấy ánh sáng tốt, hay là bởi vì nơi này phong thuỷ tốt, Điền Kỳ Kỳ phát hiện mỗi lần đi vào văn phòng tổng tài luôn là ngày ánh nắng tươi sáng. Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất 180 độ chiếu vào, hoa lệ mà lười biếng trải ra trên mặt đất, làm cho đường nét cả căn phòng trở nên càng thêm trong vắt, đột ngột hiện ra một loại độc đáo ngạnh lãng và thoải mái, mơ hồ bộc lộ khiêm tốn xa hoa, đến hương vị ánh mặt trời đều trở nên không giống bình thường. Bởi vì lần này có Rebecca, tâm tình Điền Kỳ Kỳ cũng thả lỏng không ít, không khẩn trương giống như mấy lần trước.