Editor: Kina.
Trên mặt Đường Bạch Dạ không có vẻ lo lắng gì, nhưng trong lòng nhất định vô cùng sốt ruột. Bọn họ thù sâu như biển, trong lòng Đường Bạch Dạ biết rõ ràng, anh còn dám tới tìm, rất hiển nhiên, ĐườngBạch Dạ đã cùng đường.
"Vào đi." Phương Đông trầm giọng nói, dẫn Đường Bạch Dạ đến vườn hoa trong trấn nhỏ.
Vườn hoa là nơi tiếp đãi khách trong trấn, cũng chỉ có vườn hoa có thể làm cho khách tùy ý đi lại, những nơi khác đừng có nghĩ đi, Đường Bạch Dạ lại càng không thể đi loạn, "Chuyện gì xảy ra?"
Đường Bạch Dạ đem mọi chuyện nói một lần, Phương Đông hơi ngưng mày, Tiêu Tề muốn mang một người đi, dễ dàng, anh ta nguyên bản chính là người của tổ tình báo Hoả Vân, mạng lưới tình báo Hoả Vân rất hoàn thiện, muốn giấu một người, thực sự rất dễ.
Tiêu Tề đã nhịn không thể động thủ đối với Hạ Thần Hi, nhất định sẽ giấu kĩ ở một nơi bí ẩn, sẽ không để cho Đường Bạch Dạ tìm được, vì để ngừa có chuyên bất chợt xảy ra, anh ta nhất định sẽ ở bên người Hạ Thần Hi, không rời nửa bước.
Đường Bạch Dạ là lần đầu tiên cùng Phương Đông giao tiếp, mặc dù Đường môn cùng Hoả Vân ân oán rất sâu, mấy năm này đấu tranh cũng rất nhiều, nhưng bọn họ là lần đầu tiên gặp mặt, Hạ Thần Hi với anh ta quan hệ rất tốt.
Anh và Thần Hi nói chuyện biết được Phương Đông và Hạ Thần Hi cảm tình không tệ, nếu không, lần này cùng đường, anh cũng sẽ không đến tìm Phương Đông.
Cừu hận gì gì đó, sau này lại tính, anh thực sự hi vọng Phương Đông có thể giúp anh, tìm được Hạ Thần Hi.
"Âu Dương còn ở trấn nhỏ, Hắc quả phụ lại không ở, cô ta đã rời đi chừng mấy ngày, nếu tôi đoán không nhầm, Hắc quả phụ hẳn là ở bên người Tiêu Tề, rất nhiều chuyện của bọn họ, Âu Dương cũng không biết." Phương Đông nhàn nhạt nói.
"Nếu mạng lưới tình báo Đường môn cũng không tìm được Hạ Thần Hi, sợ rằng tình huống cũng không lạc quan lắm."
Đường Bạch Dạ hỏi, "Tiêu Tề là người lãnh đạo Hoả Vân, trên người anh ta có thể có thiết bị định vị, có thể định vị vị trí của anh ta hay không?"
Phương Đông lắc đầu, "Hắc quả phụ biết, nhưng bây giờ cô ta không ở Pháp, con đường này thì không cách nào biết được tin tức Tiêu Tề, Đường Bạch Dạ, kỳ thực, anh cũng không cần phải lo lắng, Tiêu Tề sẽ không làm thương tổn Thần Hi."
Đường Bạch Dạ ánh mắt trầm xuống, nhìn Phương Đông, "Nếu như Hạ Thần Tuyết còn sống, có một nam nhân yêu cô ấy, mang theo cô ấy rời đi, nhốt lại, anh sẽ ngồi yên, một chút cũng không lo lắng?"
"Câm miệng!" Phương Đông trầm giọng quát.
Đường Bạch Dạ cũng không tranh luận nữa, không nhắc lại chuyện có liên quan tới Hạ Thần Tuyết, Phương Đông trầm trầm mặt mày, trầm giọng nói, "Tôi sẽ phái người liên hệ Tiêu Tề, anh hãy đợi tin tức."
Đường Bạch Dạ gật đầu, Phương Đông cấp đội tình báo một tin tức, để cho bọn họ tra vị trí Tiêu Tề.
Nếu không phải là vì Thần Hi, lần này anh ta nhất định sẽ không giúp Đường Bạch Dạ.
Kỳ thực, trong lòng anh ta cũng rất lo lắng, Tiêu Tề vẫn rất tôn trọng Thần Hi, lần này không đếm xỉa đến ý nguyện của Thần Hi đem nhốt cô, có thể nghĩ, Tiêu Tề đối với Thần Hi chấp niệm càng ngày càng sâu, sợ rằng lâu ngày, Thần Hi sẽ có nguy hiểm.
Đường Bạch Dạ không hiểu biết chuyện giữa Tiêu Tề cùng Hạ Thần Hi như Phương Đông.
Nếu không phải Thần Hi tự nguyện rời đi, Tiêu Tề nhất định cho Thần Hi uống thuốc, mang đi, Thần Hi muốn thoát khỏi anh ta, khó như lên trời, Đường Bạch Dạ nhất định không ngờ tới điểm này, nếu là đoán được, sợ rằng sẽ lo lắng hơn.
Phương Đông nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Tiêu Tề.
Ai biết, điện thoại không gọi được.
Anh ta bình thường rất ít gọi điện thoại cho Tiêu Tề, nhưng mỗi lần gọi điện thoại cũng sẽ thông, Tiêu Tề luôn mở máy hai mươi bốn tiếng đồng hồ, bây giờ tắt máy, là sợ người khác tìm ra vị trí của anh ta, cho nên cố ý tắt máy.
Nếu anh ta có chuyện, tự nhiên sẽ liên hệ với bọn họ.