Đối với vũ khí hạng nặng, bọn họ cung ứng chủ yếu cho thị trường Trung Đông và châu Phi.
Bên Âu Mỹ có rất nhiều nhà cung ứng trên toàn cầu, kỹ thuật cũng không kém, nên bọn họ vẫn không ăn thua.
Lục Trăn muốn nuốt trọn cả thị trường Âu Mỹ bên này, nên anh ta cần một nhà cung ứng súng ống đạn dược hợp pháp làm bia đỡ đạn. Lấy nhà cung cấp súng ống đạn dược hợp pháp che chắn cho những phi vụ buôn bán ngầm thì lợi nhuận thật lớn.
Bây giờ, Công ty Ngân Vân cùng quân đội không có mấy hợp đồng, chỉ là buôn bán qua lại một ít vũ khí hạng nhẹ, bộ quốc phòng bây giờ chủ yếu mua từ công ty Boeing, Lục Trăn đang tính toán làm thế nào để đem hợp đồng này lấy về.
Đây là việc mà Lục Trăn tính toán muốn làm sau khi chia tay Nolan, dời đi trọng tâm kế hoạch, cho nên liền nhìn chằm chằm Công ty Ngân Vân.
Bước đầu tiên, bắt bọn họ chuyển quyền nắm cổ phần.
Bọn họ có thể lợi dụng giá cao, thu mua cổ phiếu Ngân Vân, thủ hạ của bọn họ có 10% cổ phiếu, không cao không thấp, rất nhiều cổ đông bây giờ không coi trọng công ty này, rất muốn bán cổ phiếu đi.
Nhưng lại luyến tiếc, lại đang nâng giá lên.
Lục Trăn cảm thấy không vấn đề gì, rất muốn một phát liền mua lại hết.
Thế nhưng, người quản tài chính của Vương Bài là Mục Vân Sinh, sau khi Lục Trăn đưa ra vấn đề, tất cả đại vương tài chính đều là nhạn quá nhổ lông tính cách(ý nói keo kiệt), Mục Vân Sinh không muốn đem tiền lãng phí, thu mua giá cao, anh nói xuống một câu.
Mấy nhà thao túng thị trường cổ phiếu của Vương bài bắt đầu ra chiêu, phi pháp đả kích Ngân Vân, giá cổ phiếu bỗng nhiên tụt xuống ba nghìn điểm, cổ đông gấp đến độ xoay quanh, nhao nhao đem cổ phiếu bán tháo.
Mục Vân Sinh lợi dụng người của chính mình, âm thầm thu mua, miễn tiêu phí nhiều tiền so với kế hoạch của Lục Trăn, thiếu hai phần ba, Lục Trăn nhìn khóe môi co quắp, cũng là nói, nguyên vốn định 90 đô la một cổ phiếu, người ta 30 đô la lấy được.
Mục Vân Sinh làm xong mọi việc, nói một câu với Lục Trăn "Bại gia tử!"(phá của)
An Tiêu Dao với Long Tứ cùng cười rút, đối với Lục Trăn, anh chưa bao giờ suy nghĩ tới vấn đề tiền, theo lời nói của anh, Vương Bài là kẻ có tiền, cho nên việc này không nằm trong suy nghĩ của anh. Còn đối với Mục Vân Sinh, mỗi một kế hoạch cần 10 đô trở lên thì đích thân anh phải xem qua, sau đó tiết kiệm được gì thì tiết kiệm.
Lục Trăn sớm đã quen với việc bị anh khinh bỉ.
Sau khi giảm quyền khống chế, đưa một con rối lên thay, giờ thì tổng giám đốc là người của bọn họ, nhưng nhất thời không kinh doanh quyền lấy tới, bách túc chi trùng tử nhi bất cương( việc cần thiết mà k có chân tay của mình), chuyện này cấp không đến.
Lục Trăn hôm nay tới họp, với danh nghĩa là trợ lý tổng giám đốc, Mục Vân Sinh còn chưa chọn xong người, Lục Trăn đã định người đưa lên, thuận tiện lấy lại quyền kinh doanh.
Chính thức khống chế công ty.
Một cuộc hội nghị được diễn ra cả buổi sáng, Lục Trăn chủ yếu xem các bảng biểu của tài vụ, đối với nội bộ rắc rối phức tạp của Ngân Vân anh cũng hơi có hiểu biết qua, qua một ngày rưỡi cũng không cách nào giải quyết mấy vấn đề này, Lục Trăn vẫn tươi cười tiếp đón.
Một buổi sáng không giải quyết được việc gì, trái lại nghe được một ít lời châm chọc khiêu khích.
Hôm nay anh đeo một mặt nạ người phương đông, vóc người lại gầy gò, vừa lên bàn hội nghị, những người Âu Mỹ này cũng không để anh vào trong mắt, Lục Trăn cười cười nghênh đón, sức quyến rũ bắn ra bốn phía, trên cơ bản mọi người đều coi anh là một nam bản bình hoa.
Không ai để anh vào trong mắt.
Nội dung hội nghị hôm nay là Lục Trăn muốn điều chỉnh nội bộ cùng đưa ra hoạch định tương lai.
Bọn họ một đoàn người tự thảo luận, không ai dò hỏi ý kiến Lục Trăn. Anh ngồi ở một bên, mắt thì xem báo biểu, tai vẫn lắng nghe, nghe thấy toàn lời châm chọc khiêu khích mình, đã nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ người phương Tây vẫn coi thường người phương Đông, rất ít tôn trọng, nên nhìn đã quen lắm rồi.