Lục Trăn quyến rũ ra một mạt châm chọc tươi cười, nhưng mà, nhìn thế nào sẽ cảm thấy có chút mị hoặc, “Sợ hãi? Tiểu sinh lại không là lần đầu tiên tiến chống khủng bố, có cái gì đáng sợ đi? So với việc lần trước ở trong hộp bộ tác chiến, nơi này chính là thiên đường.”
“Muốn ăn có ăn, muốn uống có uống, thỉnh thoảng còn có thể nhìn nhìn mỹ nhân.”
Trung tướng Shawn cười, thái độ cũng rất ôn hòa, mặt mũi hiền lành, thu lại thân là tướng quân sắc bén, phảng phất là một danh cùng anh tùy ý nói chuyện phiếm trưởng bối, “Anh yên tâm, chúng tôi rất nhân đạo.” Lục Trăn như nghe đến cười nhạo, con ngươi lóe ra một đám băng lãnh tiếu ý, chợt lóe lên.
Nhân đạo?
Miễn đi.
Anh tiêu không chịu nổi lời của bọn họ nói.
“Tại sao tới tự thú?” Trung tướng Shawn hỏi, túc mục mà nghiêm túc, anh ở phía ngoài sẽ vểnh tai tới nghe, thủ hạ Nolan không ít, có vài người sẽ muốn nghe một chút, trong nhà giáo có phải có liên quan cùng bọn họ hay không.
Đây là bát quái a.
Bọn họ chống khủng bố cũng không dễ dàng a, mỗi ngày chạy ở trước nhất tuyến, nghe một ít bát quái, cũng là hợp tình hợp lý thôi.
Lục Trăn vuốt cằm, nghiêm túc tự hỏi, cũng phối hợp trung tướng Shawn, phi thường nghiêm túc, anh suy nghĩ một lúc lâu, thở dài nói, “Ai, ngài nói, tôi nếu không đến tự thú, các ngài năm nào tháng nào mới có thể nắm lấy tiểu sinh? Nói không chừng con ta sẽ thừa kế nghiệp cha, các ông ngay cả bóng dáng tôi sẽ sờ không tới.”
Đây là quả hồng khinh bỉ, bên ngoài đám đặc công kia muốn nghe bát quái bị kích thích nổi trận lôi đình, lại không phải không thừa nhận, nhân gia nói là lời nói thật a.
Trung tướng Shawn, “...”
Ông có dự cảm, chính mình là nghe thấy một lí do không đáp án, không ngờ là hỗn đản như vậy.
Dăm ba câu, ông cơ bản cũng thăm dò tác phong Lục Trăn, người này nhỏ nước bất tiến, không chê vào đâu được a, ông anh nghĩ cơ bản tra tấn với anh ta cũng không có bất kỳ hiệu quả nào, chiến thuật tâm lý, càng không được.
“Mục đích ở đâu?” Trung tướng Shawn việt tỏa việt dũng.
Lục Trăn chống cằm, chậm rãi nói, “Rất đơn giản a, này không phải là các ông muốn sao? Tôi liền phối hợp như vậy mà thôi, chẳng lẽ ông không vui?”
Đây là lời nói thật, chỉ là theo trong miệng Lục Trăn nói ra, độ chân thực liền giảm bớt nhiều.
Một danh phần tử khủng bố, cứ như vậy tự thú, đơn thuần chỉ là vì Nolan?
Ông thế nào cũng không tin, anh thông minh như vậy, sao lại không biết, đây là một cái bẫy, vì sao phải nhảy??
Trung tướng Shawn trầm giọng nói, “Ngày mai chính là ngày Nolan chấp hành tử hình.”
Lục Trăn nhíu mày, đột nhiên cười, “ Ông đây là mời tôi đi quan hình?”
Trung tướng Shawn giận dữ, người này quả nhiên quá thông minh, thấy chiêu phá chiêu, miệng đầy mê sảng, ông bắt Lục Trăn ngồi trên ghế điện còn không sai biệt lắm.
“Lục Trăn, đừng kéo đề tài, đã tới, vậy chiêu đi.” Trung tướng Shawn nói, “Có lẽ, chúng tôi còn có thể giảm hình phạt cho anh.”
Lục Trăn thổi một tiếng huýt gió, lưu manh vừa nhanh sống, “ Ông có quyền lực này sao? Tôi nhớ ông là tướng quân bộ tư lệnh phía nam, cũng không phải sĩ quan chỉ huy tối cao, thế đạo thay đổi, thế giới hòa bình, võ quan không đáng giá a.”
Trung tướng Shawn nhíu mày, “Anh biết tôi là ai?”
“Đương nhiên biết, dượng tiểu mỹ nhân nhà ta, lão tử Michael thôi, nói, tôi bắn Michael một thương, chỉ do anh ta đáng đời, sớm không xuất hiện trễ không xuất hiện.”