Lâm phu nhân nhíu mày, vô ý cùng cô nói chuyện nhiều, cũng không trả lời vấn đề của cô, bà lạnh giọng nói, "Đừng cố quấn quít lấy Lâm Nhiên nếu như cô thực sự muốn tốt cho nó như lời cô nói, Trầm tiểu thư, đừng tự làm mất mặt mình."
Trầm Lộ Lộ đột nhiên cười rộ lên, "Lâm phu nhân, Tiết tiểu thư nhất định không nói cho bác biết, vì sao bọn họ chia tay đi?"
"Không cần Giai Vân nói cho tôi biết vì sao, thủ đoạn của cô, Giai Vân không phải là đối thủ, chia tay cũng không bất ngờ, thế nhưng, tôi thấy tình cảm của con trai tôi vẫn chỉ có dành cho Giai Vân, không dành cho cô."
"Năm đó, hai người hẹn hò, nó chưa bao giờ cho tôi biết, là chính tôi điều tra ra, bây giờ nó coi Giai Vân là bạn gái, không thể chờ đợi được mà đưa tới trước mặt của tôi giới thiệu, dặn đi dặn lại, bảo tôi đối tốt cô ấy, đây là khác biệt lớn nhất."
Trầm Lộ Lộ hơi cắn răng, Tiết Giai Vân nói, "Bác gái, chúng ta vào đi thôi."
Lâm phu nhân cũng vô ý lại nói, Trầm Lộ Lộ đột nhiên nói một câu, "Cháu đang mang thai con của Lâm Nhiên."
Không khí dường như ngưng tụ, im lặng dọa người, Lâm phu nhân nhìn Trầm Lộ Lộ, hai mắt nheo lại, mang thai?
Trầm Lộ Lộ đắc ý vuốt ve bụng dưới, khẽ nói, "Cháu mang trong mình đứa nhỏ Lâm gia, Lâm Nhiên lựa chọn cháu, chia tay Tiết Giai Vân, bác còn có thể phản đối sao? Đây là cháu trai của bác."
Tiết Giai Vân tay run nhè nhẹ, mặt tái nhợt không có một chút huyết sắc.
Ở trước mặt trưởng bối nói ra những lời như vậy quả thực khiến cho cô cảm thấy đau xót cùng nhục nhã.
Là cô giữ không được bạn trai của mình, mới để cho bạn trai mình quay trở lại bên người bạn gái trước, mà cô cái gì cũng không thể phản bác, chỉ có thể như thế nhìn, thương tâm khó chịu tới cực điểm, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống.
Lâm phu nhân nói, "Cô xác định đây là con của Lâm Nhiên sao?"
Trầm Lộ Lộ đảo hít một hơi, Tiết Giai Vân cũng có chút ngoài ý muốn, những lời như vậy, đối với một phụ nữ có thai mà nói, thực sự quá nặng.
Lâm phu nhân nói, "Mang thai đứa nhỏ là cô nghĩ cô có thể trở thành con dâu Lâm gia sao? Cô thực sự là ngây thơ, Lâm Nhiên hoa tâm phong lưu, nữ nhân theo nó nhiều không kể hết, có một hay hai con riêng bên ngoài tính là gì? Chúng ta vĩnh viễn cũng không thừa nhận, tôi chỉ thừa nhận đứa nhỏ danh chính ngôn thuận thôi."
"Bác..."
Lâm phu nhân nổi giận nói, "Trò này tôi đã thấy nhiều rồi, đừng tưởng rằng mang thai đứa nhỏ là có thể muốn gì được nấy, cô nhầm rồi, hoặc là, cô bỏ đi đứa nhỏ, hoặc là, đây là con riêng, cô không có lựa chọn nào khác."
"Mang thai? Cô thấy cô giống một phụ nữ có thai sao? Thiếu phu nhân Đường gia mang thai, cô ấy không quan tâm đẹp xấu, giầy còn cố ý đi đôi giày thấp, cô ăn mặc như vậy đi giày cao gót đến nói với tôi là cô mang thai sao?"
"Cô có ý thức là phải bảo vệ đứa nhỏ sao? Cô có tư cách làm mẹ sao?"
"Bỏ ngay cái bộ dáng đáng thương của cô đi, tôi không phải như những người đàn ông mù quáng khác." Lâm phu nhân lạnh lùng nói, kéo Tiết Giai Vân rời đi, không thèm để ý phía sau Trầm Lộ Lộ đang không ngừng rơi lệ.
Trầm Lộ Lộ cắn răng nhìn bóng lưng hai người rời đi, vô cùng không cam lòng.
Đi ra một đoạn đường dài, Tiết Giai Vân mới hỏi, "Bác gái, vì sao bác như thế ghét Trầm tiểu thư?"
"Bác cũng sẽ không vô duyên vô cớ ghét một người, cô ta đã làm một việc khiến bác rất phản cảm, người phụ nữ như vậy đối một người đàn ông đích thực không phải là yêu, đi rồi mấy năm, bây giờ quay đầu lại lại muốn tiếp cận Lâm Nhiên, cô ta đừng nằm mơ." Lâm phu nhân lửa giận lóe ra, "Tên Lâm Nhiên hỗn đản này, bác nghĩ nó không dám như vậy. Giai Vân, chuyện này giao cho bác xử lý đi, bác sẽ cho cháu một công đạo."
"Bác gái, chúng ta kết thúc đi." Tiết Giai Vân bình tĩnh nói...