"Anh nói cái gì?!" Steve trợn to mắt nhìn STEVE.
STEVE biết nghe lời phải lại hỏi một lần. "Anh yêu anh ấy sao?"
Anh yêu anh ấy sao? Yêu ai? Tony ư? Bạn tốt nhất của anh, vì anh mở ra thế giới mới, trả lại cho anh một ngôi nhà. Nhưng anh trước nay không nghĩ tới. "Tôi kính yêu anh ấy." Steve gần như là run rẩy nói ra những lời này. "Anh thì sao?" Anh hỏi. "Anh là bởi vì..."
"Đúng vậy!" STEVE thần sắc bằng phẳng, ngữ điệu ôn nhu. "Tôi yêu anh ấy."
Những lời này tuyên truyền giác ngộ, dường như một đạo sấm đánh nát bức tường cao lớn không biết từ khi nào dựng lên trong lòng Steve. "Tôi từng có bạn gái." Steve lẩm bẩm. "Tony cũng vậy."
"Không kỳ quái." Mí mắt STEVE cũng chưa động một chút. "Tôi hy vọng anh có thể nói cho anh ấy."
"Chúng tôi hiện tại..." Steve quả thực phải bị một chính mình vũ trụ khác sợ ngây người, loại trạng thái hiện tại của bọn họ này. "Chờ một thời cơ càng tốt..."
"Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy." STEVE nói. "Cho đến khi chúng tôi đánh một trận kia ở Siberia, tôi vẫn còn suy nghĩ Tony sẽ tha thứ mình. Nhưng là anh xem hiện tại đi." Trong lời nói của anh để lộ ra chua xót không thể ức chế, "Anh ấy cầu hôn cô Potts, cho dù anh ấy tha thứ tôi, chúng tôi cũng không có biện pháp ở bên nhau. Sự thật chứng minh, vô luận anh muốn nói cho anh ấy cái gì, đều chưa bao giờ sẽ có thời cơ tốt nhất cái gì."
Steve do dự, tuy rằng anh không cho rằng Tony sẽ kết hôn, nhưng... Điều này quả thật cho anh xúc động rất lớn. Giống như khi Tony đã từng hẹn hò với Janet, anh trong cơn giận dữ, cực lực phản đối, anh không hy vọng Tony cùng một Avengers nào có liên hệ cảm tình càng sâu. Khi đó anh có lý do hợp lý ngăn cản, nhưng nếu Tony trải qua lần này thật sự cho rằng cùng Mrs. Potts kết hôn là hay ý kiến, anh lại có lý do gì để ngăn cản gã chứ?
Khi STEVE kết bạn cùng Steve đi vào phòng khách muốn ăn bù bữa tối, liền nhìn đến phòng khách, Tony ngồi ở một đầu sô pha, TONY gối chân gã nằm trên sô pha.
Steve nhìn bình rượu trên bàn, cau mày, trầm giọng hỏi: "Anh uống rượu?!"
"Tôi không uống." Tony trả lời. Vốn là TONY cùng uống cà phê với gã, nhưng mà chờ gã nói xong thời gian mình với Steve cùng nhau vượt qua, thu thập tốt tâm tình, mới phát hiện TONY không biết khi nào đứng ở một bên, một tay bình rượu một tay chén rượu, đồng tình nhìn gã — quả thực tựa như mới vừa nghe xong bi kịch tình yêu vừa ra.
"Anh ta không uống, là tôi uống, tôi không nghiện." TONY nhắm hai mắt đều biết Steve là biểu tình gì, đều do Tony miêu tả quá kỹ càng tỉ mỉ, gã là Captain America si hán sao! TONY bất mãn nghĩ. Gã lười biếng nhấc lên mí mắt. "Anh là bố anh ta hay sao? Ngay cả cái này đều phải quản."
Tony nâng tay lên vỗ vỗ đầu TONY. "Là tôi đáp ứng anh ấy." Gã phát hiện mình vũ trụ này càng ngây thơ, càng lạc quan, càng dễ dàng trả giá tín nhiệm.
TONY lay bàn tay Tony trên đầu mình xuống, ngồi thẳng thân thể, ngáp một cái, đứng lên đi vào phòng ngủ. "Tôi đi ngủ, ngày mai có cuộc họp quan trọng, tiểu Pepper nói nếu tôi không đúng giờ đến thì sẽ đá giày cao gót vào mông tôi." Gã xua xua tay với ba người sau lưng, xem như thay thế câu ngủ ngon.
"Tôi đây cũng đi nghỉ ngơi." STEVE nói. Anh đối với Steve cùng Tony gật đầu ý bảo, trước khi đi liếc mắt ra hiệu với Steve.
Phòng khách chỉ còn lại có Steve cùng Tony, hai người hai mặt nhìn nhau, lặng im không nói gì, đều cảm thấy một cổ xấu hổ không thể miêu tả chưa bao giờ xuất hiện giữa bọn họ. Mà cổ xấu hổ này ngược lại khiến Steve sinh ra động lực. Anh sắc mặt không đổi hít sâu một lần, đang muốn mở miệng. Nhưng Tony, một cái người theo chủ nghĩa hiện thực rõ đầu rõ đuôi đầy bi quan, cũng không tính toán cho anh cơ hội này. Gã không biết Steve muốn nói gì, nhưng bất kể anh muốn nói gì hôm nay đều quá mức! Gã bộc bạch nội tâm với chính mình một vũ trụ khác, hy vọng TONY không cần giẫm lên vết xe đổ. Gã không chịu được càng nhiều! Tony bật người đứng lên, đánh gãy Steve đang muốn mở miệng, gật đầu với anh, để lại một câu "Ngủ ngon" sau đó bỏ trốn mất dạng. . ngôn tình ngược
Steve mở to hai mắt nhìn bóng dáng gã, sau một lúc lâu, phòng khách truyền tối đen ra tiếng cười ngắn ngủi.
Sáng sớm hôm sau, TONY phi thường hiếm thấy ăn mặc một thân tây trang giày da ngồi xuống cạnh bàn ăn, hôm qua gã nói có cuộc họp là thật sự. Ăn xong cơm sáng, Tony vừa đi ra ngoài vừa dặ dò: "Hôm nay là hội nghị chính phủ, tôi phải buổi tối mới có thể trở về. Nếu bên kia có người tới, đừng xung đột với bọn họ làm gì, tốt nhất đừng làm cho bọn họ thấy anh. SHIELD bên kia sẽ yểm trợ các anh." Gã nghiêm túc nói. "Thật sự không được anh liền mở Quinjet đi, tôi bên này không thành vấn đề."
STEVE gật gật đầu. "Lòng tôi hiểu rõ."
TONY nhướng mày. "Captain America luôn có kế hoạch ha!"
Hội nghị là đột nhiên thông tri, TONY không biết là trùng hợp hay là có người đã biết chuyện STEVE, cẩn thận một chút luôn là không sai.
Sau khi TONY rời đi được một tiếng, căn cứ quả nhiên có người tới, không phải người của chính phủ, thậm chí không phải người xa lạ — là Potts. Cô cứ thế một mình lái xe chạy đến căn cứ, còn tắt tiếng FRIDAY, đụng ngay mặt Tony cùng Steve.
Bốn người lẳng lặng đứng lặng trong phòng khách, STEVE căng da đầu tiến. "Cô Potts?"
Potts thật sâu thở ra một hơi "Đây là chuyện Tony gạt tôi?"
STEVE xấu hổ gật đầu.
Trên mặt Potts hiện ra vài phần nhẹ nhàng, điểm mấu chốt của cô với TONY đã thấp đến không thể lại thấp, chỉ cần gã sẽ không thương tổn chính mình, muốn làm gì đều được. Tâm tư của cô về tới chính sự. "Cap." Potts nghiêm túc hỏi. "Chúng ta có thể nói chuyện sao?" Sau khi cô hỏi xong cũng không có chờ đợi STEVE trả lời, mà là giống như chắc chắn anh sẽ đáp ứng, xoay người liền đi.
Ngày này rốt cuộc tới rồi! STEVE từ chỗ Natasha nghe nói qua chuyện của Potts, đây là một quý cô ưu nhã giỏi giang, nhưng nếu có người thương tổn TONY, cô sẽ lập tức so với rồng cái ấp trứng càng hung ác. STEVE yên lặng đi theo.
Potts đi đến phòng họp, ngồi vào vị trí bên cạnh chủ vị, lãnh lãnh đạm đạm nói: "Mời ngồi đi, Cap."
STEVE kéo ra ghế dựa đối diện cô rồi ngồi xuống, ánh mắt không tự chủ được dừng ở trên tay Potts đặt trên mặt bàn — nói đúng ra, là chiếc nhẫn trên ngón áp út của cô.
Potts chú ý tới ánh mắt của, đi thẳng vào vấn đề nói: "Tony năm 2008 liền mua chiếc nhẫn này, nhưng thẳng đến năm 2016 nó mới đến trên tay tôi." Cô nhìn nhẫn trên tay, ánh mắt lưu luyến. "Anh biết điều này có ý nghĩa gì sao?" Cô đối mặt ánh mắt hoang mang của STEVE, trong tươi cười trộn lẫn chua xót giống Steve lúc trước. "Tôi không phải người Tony muốn." Hốc mắt cô đỏ lên. "Tôi thích hợp với anh ấy nhất, nhưng không phải anh ấy muốn. Tựa như," Cô tháo xuống chiếc nhẫn nơi ngón áp út, đặt trên mặt bàn trước mặt STEVE. "Anh có thể tưởng tượng Tony mang theo một chiếc nhẫn kim cương lớn như vậy sao?"
Không thể. STEVE trầm mặc nhìn chiếc nhẫn trước mặt. Khuôn giữ bạch kim, công nghệ tinh mỹ, kim cương cực lớn, nhưng bàn tay của TONY là bàn tay công trình sư, nhẫn như vậy sẽ ảnh hưởng đến công tác của gã.
Potts chớp đi nước mắt trong mắt, đẩy nhẫn về hướng STEVE. "Giúp tôi trả cho Tony đi." Cô đứng lên, nhẹ nhàng bâng quơ quét mắt nhìn STEVE, lại làm Captain America cảm thấy lành lạnh lạnh lẽo. "Đừng lại khiến Tony thất vọng, Captain, tôi thề anh sẽ không muốn biết hậu quả đâu."
Tác giả có lời muốn nói: Đầu tiên muốn cùng mọi người nói lời xin lỗi! Vốn dĩ lựa chọn thời gian sau bộ Spider Man: Come home là bởi vì lúc trước cốt truyện tiểu Spidey bảo vệ Tony yêu cầu, nhưng lúc này TONY cùng Pepper đã đính hôn. Kỳ thật MCU Stony đã bỏ lỡ, nhưng tôi thật sự là không đành lòng, cho nên mới có thiết kế này, nếu làm mọi người không thoải mái, mong mọi người tha thứ!