Mật
Băng Nhiên [Sao vậy?]
Lão Tuyết [Sao hôm qua muội muội không online?]
Băng Nhiên [Hôm qua ta ôn bài thi]
Băng Nhiên [Có chuyện gì à?]
Lão Tuyết [Chuyện lớn luôn mới đúng, hôm qua chúng ta bị bọn Tuý Băng truy sát!]
Băng Nhiên [Bọn?]
Lão Tuyết [Um, Tuý Băng kéo người tới đánh!]
Băng Nhiên [Hình như các người bị treo truy sát đúng không?]
Lão Tuyết [Đúng rồi, Lão Hàn cũng có treo truy sát với mấy tên kia. Hiện tại chúng ta đang bị truy sát đây. Muội ở đâu?]
Băng Nhiên [Núi Cẩm Nhan (26,189)]
Lão Tuyết [Muội đang đứng với Đại thần Đắc Uy sao?]
Băng Nhiên [Tới nhanh vậy?]
Lão Tuyết [Ta đang ở gần!]
Thiên Hy Linh tắt tin nhắn mật, nhìn vào màn hình. Hai bóng dáng mới cũng xuất hiện. Cách hai ba bước đi là bốn người bắt đầu bằng chữ Lão.
Phụ cận
Lão Gian [Ai dô, lại có thể gặp nhiều Đại thần Băng Nhiên như vậy!]
Lão Tuyết [Không có thời gian nói chuyện phiếm đâu. Đám người kia gần đuổi tới rồi kìa!]
Khinh Dạ [??? Đám nào thế này]
Lão Hàn [ủa, hình như không phải có mình Đại thần Băng Nhiên ở đây]
Lão Tuyết [ Giờ mi mới nhận ra à?]
Lão Gian [Ủa, hình như có cả Đại thần Đắc Uy nè!]
Lão Gian [Thế thì khỏi chạy, cứ đứng sau lưng hai Đại thần là ổn rồi!]
Lão Kiệt [Tán thành!]
Khinh Dạ [... Ta đâu phải người tàn hình!]
Lão Tuyết [Ai yo, quên mất còn có hai người khác, sao ba lão có thể vô tâm đến thế chứ!]
Khinh Dạ [...]
Thư Thư [Không phải bốn người cũng đứng trong bảng top 20 sao?]
Lão Gian [Đúng rồi, sao vậy?]
Thư Thư [Ta thấy bốn người đánh cũng rất hay, sao lại phải chạy trốn?]
Lão Tuyết [Bọn ta lười!]
Khinh Dạ [...]
Băng Nhiên [...]
Thư Thư [...]
Lão Kiệt [Haha, tên đó nói đùa thôi, bọn người kia đông hơn chúng ta, đánh không lại.]
Băng Nhiên [Yên tâm, chỉ cần các người chuyển một ít vàng qua, ta sẽ cố gắng khuyên Đại thần Đắc Uy giúp đỡ]
Đắc Uy [Sao lại là ta?]
Băng Nhiên [Im lặng]
Lão Tuyết [...]
Lão Hàn [Hình như Đại thần vừa xuất hiện đúng không?]
Lão Kiệt [Ôi mẹ ơi, lần đầu tiên Đại thần chịu xuất hiện!]
Băng Nhiên [Này này, đừng lạc đề. Ta đưa Đắc Uy đi bây giờ!]
Lão Tuyết [Đừng vội, ta cần suy nghĩ…]
Băng Nhiên [Ha, ta thấy đám kia gần tới rồi đấy! Đếm tới ba, không đưa ra quyết định thì chúng ta đi đấy]
Băng Nhiên [1]
Lão Tuyết [Từ từ từ]
Băng Nhiên [2]
Lão Tuyết [Chuyển chuyển]
Lão Hàn [!!!]
Lão Kiệt [Cái gì?]
Băng Nhiên [Tốt, Mỗi người chuyển cho ta 500 vàng. Giá chỗ quen đấy!]
Lão Gian [...]
Lão Kiệt [...]
Lão Hàn [Tên Tuyết kia, người chuẩn bị đấy, buổi tối không xong với ta đâu!]
Lão Kiệt [Thôi thì ít nhất tối còn có phim coi]
Lão Tuyết [Lão Hàn à, tối nay ta bận rồi!]
Băng Nhiên [Này, chuyển cho ta nhanh lên!]
Lão Hàn [À quên, ta thay tên Tuyết kia luôn nhé!]
[Hệ thống cá nhân] Người chơi Lão Hàn đã chuyển cho bạn 10000 vàng.
[Hệ thống cá nhân] Người chơi Lão Kiệt đã chuyển cho bạn 500 vàng.
[Hệ thống cá nhân] Người chơi Lão Gian đã chuyển cho bạn 500 vàng.
Phụ cận
Băng Nhiên [Lão Hàn, không ngờ huynh cũng nhiều tiền phết nhỉ!]
Lão Kiệt [Kim chủ của chúng ta mà!]
Băng Nhiên [Vậy kim chủ của các huynh có quan hệ gì với Lão Tuyết đấy?]
Lão Tuyết [Muội đừng hỏi chuyện này mà. Ta ngại lắm!]
Lão Gian [Bọn đó tới rồi]
Thiên Hy Linh đọc được tin nhắn này, đóng tin nhắn cận lại, lia mắt về hướng người đang bừng bừng khí thế kéo tới.
“Chiến thôi nào mọi người ơi.” Thiên Hy Linh chớp mắt, ngón tay thon dài bắt đầu nhảy múa liên tục trên bàn phím.
Thiên Phàm nhếch miệng, anh đang đấu tranh tư tưởng. Không biết nên đánh hay không, dù Kết Băng không biết anh trong game, nhưng nếu đánh Kết Băng sẽ rất khó sử với Doãn Mặc.
Doãn Mặc biết Thiên Phàm nghĩ gì, quay đầu nói nhỏ “Thích thì làm, không thích thì thôi. Vụ này tôi không tham gia”
Thiên Hy Linh có thể nghe loáng thoáng được giọng hai người nói chuyện, chỉ là cô vẫn không có phản ứng gì. Vì cô hiểu, Kết Băng dù sao cũng là thanh mai trúc mã của Doãn Mặc, nếu anh cùng cô đánh thì sẽ không hợp lý cho lắm.
Thiên Phàm cuối cùng chọn không đánh. Chỉ còn lại Thiên Hy Linh, Họa Thư cùng bốn tên Lão kia đánh với bọn Kết Băng. Thiên Hy Linh lần này chơi không đạo cụ, chạy thẳng tới giết Kết Băng.
Lần đánh này rất gay go, đa phần đều tập chung vào chém giết chứ không đùa giỡn trên chat phụ cận, nếu có thì chính là bốn tên Lão kia.
Trong lúc đánh với Kết Băng, rất nhiều người muốn xông lên đánh lén cô, nhưng may bên cạnh còn Họa Thư giúp đỡ. Tay của Họa Thư càng ngày càng linh hoạt, level cũng gần đột phá, nên ra chiêu nào thì trúng ngay chiêu ấy.
Lão Tuyết, Lão Hàn, Lão Kiệt và Lão Gian đánh cũng rất hay, nói gì đi nữa bốn người họ cũng dành được một chân trong top 20 bảng Đại thần. Phải biết rằng, người chơi Thần Ma Đại Chiến rất nhiều. Từ top 20 trở lên toàn là cao thủ.
…
Thiên Hy Linh đánh rất máu, vì level cô cao hơn Kết Băng, cộng thêm việc nhân vật game của cô được trang bị toàn là đồ xịn nên Kết Băng đánh không lại. Nhưng dù sao Kết Băng hiện tại cũng đã là level 70, nên khi đánh với cô ta Thiên Hy Linh có chút mất sức vì không dùng đạo cụ.
Trước đây quả nhiên là cô coi thường Kết Băng, khi nghiêm túc đánh, cô ta cũng rất lợi hại, màng này khiến Thiên Hy Linh bất ngờ rồi. Nhưng như vậy thì sao chứ? Thiên Hy Linh cô đây vẫn không dễ bị người khác khuất phục.
Loại mà Kết Băng chơi là Yêu, còn Thiên Hy Linh là Thần. Hai giới đặc biệt xung khắc với nhau, nên khi đánh sẽ có vài loại chuyện tai họa xảy ra như nổ, sấm sét hay lốc xoáy…
Một số người ở núi Cẩm Nhan thấy đánh nhau, liền lên kênh Thế giới gào to, càng lúc càng nhiều người tới xem náo nhiệt. Trong đó có cả Doãn Mặc và Thiên Phàm, chỉ là họ dùng bùa ẩn thân nên không có ai thấy thôi.
Đánh nãy giờ cũng được hơn 30 phút những nhân vật của Thiên Hy Linh và Kết Băng chưa lần nào ngã xuống. Chắc chắn không phải lỗi, hai người dùng đan hồi máu đấy. Nói là không dùng đạo cụ thì cũng khổng hẳn, mấy loại cần thiết như đan dược thì vẫn phải cần.
Thiên Hy Linh bên này cứ gõ lách cách tất nhiên sẽ mỏi và đau tay, cô đang tìm cơ hội thích hợp để giết luôn Kết Băng nhưng vẫn chưa thấy. Cứ mỗi lần chém cô ta về tới 10 - 20% HP là lại bị bọn người của cô ta can vào.
“Họa Thư, giúp tớ cái này!” Thiên Hy Linh mắt vẫn nhìn vào màn hình, vừa đánh vừa nói.
“Cậu nói đi” Họa Thư không khác gì cô.
“Cậu lập một tổ đội mời bốn tên Lão kia vào. Nói với họ, để ý lượng máu của đám người kia và cả Túy Băng nữa. Khi thấy cô ta còn ít hơn 40% máu thì xông tới giúp tớ, thấy ai tới bảo vệ cô ta thì cứ chém, chém không được dùng bùa, tiền mua bùa tớ sẽ gửi họ sau khi thắng!”
Một bàn tay đặt trên máy tính của Họa Thư khựng lại, đưa ngón tay cái rồi làm theo lời Thiên Hy Linh dặn.
…
Quả nhiên khi không còn đồng bọn giúp đỡ, Kết Băng hoàn toàn không thể dùng hồi máu trong yên ổn, cứ dùng là Thiên Hy Linh lại chạy tới đánh, khiến cô ta vừa tốn đan vừa không làm gì được. Cuối cùng chuyện gì cũng tới, Thiên Hy Linh dành chiến thắng.
Thiên Phàm ngồi xem cũng ngỡ ngàng “Em chơi vậy được luôn?”
Thiên Hy Linh dẫn cả bọn ra một chỗ không có ai, vừa lướt đọc tin nhắn trên kênh Thế giới, vừa trả lời “Gì mà không được? Em chỉ là chơi giống cô ta thôi!’
“Giống?”
“Ừ, trước khi vào trận chắc chắn cô ta đã nói với những người kia bảo vệ cô ta trong thời gian hồi màu!’
“Sao em biết, em có nội gián à?”
“Không, đoán!” Cứ đến lúc dùng đan hồi máu là sẽ có cả đám người bu lại bảo vệ, quan sát kỹ là biết. Cô có phải thiểu năng đâu!
Thiên Phàm “...”
Họa Thư “...”
“Tại sao máu của em cứ rớt là lại tăng, trong khi anh thấy em không hề có thời gian đợi. Em dùng bug đúng không? ” Doãn Mặc đột nhiên lên tiếng hỏi.
Mỗi lần dùng đan hồi máu, cần đợi vài giây với điều kiện không điều khiển nhân vật đi hay ra chiêu. Trong khi đó, trong trận vừa rồi, Thiên Hy Linh máu tăng bất thường dù vẫn liên tục điều khiển nhân vật.
“Đúng rồi!” Thiên Hy Linh thản nhiên đáp.
“Cái gì? Em hack game ah?” Thiên Phàm bất ngờ tới mức không khống chế được giọng nói.
“Em ngồi đây, anh hét lên làm cái gì?” Thiên Hy Linh xoa xoa hai vành tai mình.
Thiên Phàm vô thức che miệng, chỉnh lại âm độ bình thường “Em không sợ phía nhà game nhận ra à?”
Thiên Hy Linh khẽ lắc, Thiên Phàm tiếp tục hỏi “Sao lại không?”
"Thiên Hy Linh đã xử lý hết bằng chứng rồi, nếu không có người báo cáo thì phía bên công ty cũng chỉ nghĩ là lỗi thôi!” Doãn Mặc hạ điện thoại xuống, lên tiếng giải thích giúp Thiên Hy Linh.
Thiên Phàm nghe tới đây thì ngạc nhiên mở to mắt, miệng há hốc, nói không nên lời “Nhưng GM*...”
*GM: Game Master - người trực tiếp quản lý game.
“Vừa rồi cậu cũng thấy, màn hình ngoài người và ánh sáng thì còn thấy được gì sao?” Doãn Mặc cắt ngang lời.
Thiên Phàm nuốt nước bọt, lấy lại bình tĩnh “Thế sao cậu lại biết nhóc dùng bug?”
“Nhìn vào màn hình điện thoại của Họa Thư!”
“...Vậy lỡ như là lỗi thì sao?”
“Tôi cũng tiện miệng nói ra thôi!”
“...” Cạn lời!
“Linh Linh, lỡ như đám người kia báo cáo lên thì sao?” Họa Thư quay đầu nhìn Thiên Hy Linh.
Thiên Hy Linh chớp mắt suy nghĩ, sau mới đưa ra ý kiến “Có hai diễn biến có kả năng diễn ra! Một là công ty điều hành game sẽ không quan tâm tới, vì dù sao trong những trận chiến như vậy đều có khả năng lỗi trên 60%. Hai là công ty sẽ cho GM giám sát tớ. Trong trường hợp thứ 2, tớ có thể che dấu, GM giỏi tới đâu cũng phải chịu!” Ngừng một chút, cô nở một nụ cười ma mị “Tớ sẽ điều tra ai là người báo cáo, sau đó sẽ cho hắn nổi tiếng nhất tựa game này!”
Thiên Phàm gãi gãi đầu “Em muốn làm gì cũng được. Giờ thì chơi game tiếp đi. Đi vực không?”
Ngón tay Thiên Hy Linh khẽ động trên bàn phím “Bốn tên kia vừa hay rủ em đi vực. Đi chung không?”
“Thế nói chúng nạp tiền vào!” Thiên Phàm vừa lướt điện thoại, vừa trả lời.
“Biết rồi, thế em mới bốn tên kia vào tổ đội đấy!”
…
Đội
Lão Tuyết [Không ngờ lại có ngày chung đội với hai Đại thần!]
Lão Gian [Phúc ba đời đấy!]
Lão Tuyết [Đúng lắm]
Băng Nhiên [Hai người có thể nói ít như Lão Kiệt và Lão Hàn không?]
Lão Tuyết [Ai yo, hai tên kia có mà nói ít là vì nhạt nhẽo, trong bốn người chỉ mình ta hoạt bát thôi!]
Băng Nhiên [...]
Khinh Dạ [Được rồi, đừng nói nhảm nữa. Chuẩn bị vào vực!]
[Thông báo] Đội trưởng Đắc Uy đã khóa tin nhắn tổ đội.
“Là anh khóa hả?” Câu này là Thiên Hy Linh hỏi Thiên Phàm.
“Ừ, hai tên kia sao mà nói nhiều thế không biết!” Thiên Phàm không có quyền khóa tin nhắn, nên anh dùng điện thoại của Doãn Mặc khóa lại.
“Anh khóa rồi sao mà đánh?”
“Bốn tên kia qua nhắn cho em được cơ mà?” Khi đi vực, người chơi có thể dùng tin nhắn mật nhắn cho đồng đội. Thế nên anh mới mạnh tay khóa tin nhắn đội.
Thiên Hy Linh cười nhếch môi, không trả lời chuẩn bị vào vực. Màn hình của tất cả dần chuyển sang màu đen. Sau đó các nhân vật được chuyển tới một nơi giống nhau, Doãn Mặc là đội trưởng, anh đi lên trước khởi động cánh cửa trong vực, cửa vừa mở, vô số quái thú kỳ dị hiện ra trước mắt. Tổng cộng hết 8 người trong đội, cả đám chia nhau ra xuất chiêu.
Hiện tại đã đánh tới tầng 77, độ khó tăng không kể hết. Tới Doãn Mặc còn bị đánh cho tụt máu tới 3-4 lần, thì những kia phải gấp đôi. May Thiên Hy Linh chuẩn bị từ trước, cứ ai hết máu là lại lui về phía cô xin đan dược.
Còn về bốn tên Lão kia đánh là phụ, nhây là chính. Cứ gần chết là kéo quái về phía Thiên Hy Linh, nhờ cô giúp đỡ. Vì khi nãy vào vực nhanh quá, Thiên Hy Linh chưa chuẩn bị đạo cụ nên có chút khó khăn, vẫn may còn Họa thư nghiêm túc giúp đỡ.
…
Vừa đánh vừa nhây cũng xong một tầng, tiếp tục dịch chuyển lên tầng thứ 78. Chỉ còn lại 2 tầng họ sẽ là người đầu tiên đi hết Vực Mộng Thanh.
Đội
Khinh Dạ [Tạm thời mở lại tin nhắn.]
Khinh Dạ [Thêm hai tầng nữa là có thể thắng rồi. Nhưng tầng 80 nghe nói rất khó đánh]
Lão Hàn [Tầng 80 có một boss cuối. Ta nghe người đi trước nói nó có khả năng tăng máu sau khi còn 20%]
Lão Hàn [Cũng vì kỹ năng này mà chưa ai qua được ải]
Băng Nhiên [Tới lúc đó hack game là được!]
Lão Gian [...]
Lão Hàn [...]
Lão Kiệt [...]
Khinh Dạ [...]
Thư Thư [...]
Lão Tuyết [Ý kiến hay lắm!]
Lão Gian [...]
Đắc Uy [Các người muốn chết tập thể à?]