Cố Miên ngoan ngoãn đè thấp nửa người trên, nhếch cao mông nhỏ mượt mà cho hắn ngắm nhìn.
"Ngoan, lắc lắc cái đuôi của em."
Tay Phó Dư vuốt ve gương mặt Cố Miên, thanh âm khàn khàn, đôi mắt hắn biến hóa, ngọn lửa vô hình trong ánh mắt thiêu đốt.
"Chủ nhân, anh muốn tiểu dã miêu nghe lời thì phải cho tiểu dã miêu ăn gì đó trước."
Cố Miên vươn đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm khóe miệng. Cô vẫn không biết mình đã hoàn toàn biến thành một kẻ dâm đãng mà chỉ biết cô yêu Phó Dư điên cuồng, muốn dâng hiến cả thân thể mình cho hắn.
"Em muốn ăn cái gì?"
Phó Dư ngồi bên mép giường nâng cằm Cố Miên rồi cúi đầu ngậm lấy đầu lưỡi cô, đút cô ăn đầu lưỡi mình.
Hai người môi răng giao triền, Cố Miên chủ động vươn lưỡi quấn lấy hắn, nuốt nước bọt hắn vào miệng.
Khi hôn môi, thân thể Cố Miên ngày càng ướt. Chỉ một cái hôn môi đơn giản đã không thể thỏa mãn cô.
Nụ hôn kết thúc. Phó Dư trầm thấp nói: "Ăn no rồi chứ?"
Cố Miên dẫu môi đỏ, ướt át liếm khóe miệng:"Đương nhiên không đủ! Tiểu dã miêu muốn ăn côn thịt lớn của chủ nhân! Không được ăn thịt bổng sẽ không vẫy đuôi."
Phó Dư hiểu rõ thân thể Cố Miên hiện tại, nếu không cho cô ăn côn thịt hắn, chỉ sợ cô sẽ không ngoan ngoãn nghe lời.
"Dùng răng kéo khóa quần xuống."
Phó Dư đứng lên đem khóa quần đặt trước mặt Cố Miên. Dương vật hắn đã cương cứng tạo thành lều trại giữa hai chân.
Nhìn chỗ khóa quần Phó Dư phồng lên một đoàn, Cố Miên nhịn không được liếm liếm khóe miệng. Tưởng tượng đến côn thịt hắn cắm vào tiểu huyệt mình, cơ thể cô liền phát hỏa.
Cô vội vàng bò lên phía trước, ngay lúc chuẩn bị ngậm lấy khóa quần hắn kéo xuống thì một cái bịt mắt ren che khuất đôi mắt cô. Trong đống đồ cô mua còn gồm cả bịt mắt.
"Ông xã, em không nhìn thấy gì cả."
Cố Miên muốn gỡ bịt mắt xuống nhưng tay bị trói chặt, căn bản không kháng nghị được.
"Nhìn không thấy thì dùng miệng chậm rãi tìm. Miên Miên, đây là hình phạt cho sự không thành thật của em."
Phó Dư nhìn dáng vẻ bất lực đáng thương của Cố Miên, côn thịt liền cứng hơn.
Nhìn thấy dáng vẻ dâm đãng của Cố Miên trong lúc cô tỉnh táo, đối với hắn mà nói còn kích thích hơn xuân dược mạnh nhất thế giới.
Thấy Phó Dư không cho mình phản đối, Cố Miên đành vươn đầu lưỡi tìm khóa kéo. Đầu lưỡi cô chạm vào một vật cứng rắn. Côn thịt dưới quần cương lên, nóng bỏng, Cố Miên nuốt nước miếng, không nhịn được liếm vài cái.
Tê ~
Phó Dư hít một hơi khí lạnh. Tiểu yêu tinh này hiện tại dâm đãng hơn trước không biết bao nhiêu lần. Chờ thêm một năm nữa, chỉ sợ cô sẽ có thể khống chế giao ái giữa hai người rồi.
Cố Miên cách quần liếm vài cái thì làm sao thỏa mãn? Đầu lưỡi cô vội vàng chạm đến khóa kim loại lạnh lẽo sau đó dùng răng cắn lấy.
"Ông xã, em đã kéo khóa quần xuống rồi. Anh nhanh cho em ăn côn thịt lớn đi!"
Cố Miên nóng lòng hô.
Hai mắt cô bị che khuất nên cô không biết động tác cô hiện tại dâm đãng thế nào.
Côn thịt tím đen thô to bật ra đánh vào mặt cô.
"Mau ăn đi!"
Phó Dư vừa nói vừa đeo vòng cổ lên cổ cô làm cô trông càng giống như con mèo nhỏ phát tao.
Cố Miên lập tức ngậm lấy quy đầu đỏ tươi bú mút.
"Ăn ăn ăn, đại dương vật của ông xã ăn thật ngon."
Đầu lưỡi Cố Miên quấn lấy quy đầu bóng loáng, sau khi liếm láp vào cái thì nhả quy đầu ra, bắt đầu trêu chọc mã mắt bên trên.
Phó Dư bị Cố Miên dâm đãng liếm đến hít khí lạnh
===