May Mắn Bé Nhỏ

Chương 11



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Ngu Chu có một gia thế mà nhiều người phải hâm mộ, bố là nhà kinh doanh nổi danh, mẹ là giáo sư ở trường đại học. Mẹ Ngu Chu cùng chồng đã ở bên nhau được mười năm, có ba con trai. Con cả nhanh nhẹn, danh chính ngôn thuận mà kế thừa sự nghiệp của bố, tiếp đến con thứ học thức uyên bác nối nghiệp của mẹ. Cuối cùng con út chính là Ngu Chu, có được ngoại hình đẹp mắt nhất, cũng được yêu quý nhất, ít tuổi làm diễn viên nhận được vô số cúp điện ảnh đến nay đã nổi tiếng khắp nơi.

Chỉ có y biết người hâm mộ giống như cốc nước nóng còn ấm hay đã lạnh chỉ có người uống mới biết.

Bố của Ngu Chu là người có sự nghiệp thành công cũng là người đa tình. Tuy rằng không mang bà hai bà ba về nhà nhưng chuyện tình nhân bên ngoài cũng không phải là  không có. Mẹ cảm nhận được thấu tâm của bố nên lấy việc nghiên cứu làm niềm vui. Khi còn trẻ để mặc con cái cho bảo mẫu trong nhà, khi đã có tuổi chồng bà qua đời mới cảm nhận được một mình thật trống vắng muốn tìm lại tình mẫu tử nhưng cũng đã muộn rồi. Anh cả của Ngu Chu hơn y 15 tuổi khi y hiểu chuyện thì anh đã đi du học ở nước ngoài. Giữa hai người khó mà tìm được đề tài chung. Anh hai lớn hơn 10 tuổi, trong nhà anh là người thương yêu y nhất. Đáng tiếc khi Ngu Chu lên tiểu học anh hai cũng bị đưa ra nước ngoài. Sau đó chỉ có ngày lễ tết mới trở về một lần, chuyện còn chưa dứt liền lại phải lên máy bay đi đến nơi tha hương đất khách quê người.

Khi Ngu Chu 18 tuổi cũng là lúc bị đưa tới nước Anh du học. Chuyên ngành y chọn học là về Văn học ở đại học Leeds(1), kết quả học tập vô cùng ưu tú, còn được làm hội trưởng hội học sinh. Khi đó trong thời gian học tập ở trường đại học tình cờ được đạo diễn vừa ý mới mời y đóng phim. Bản thân không quyết định chắc chắn được đành gọi điện về nhà hỏi dò ý kiến.

Lúc đó bố vẫn còn, ông nói y tự mình quyết định, không làm lỡ việc học hành thì có thể, mẹ cũng nói tự bản thân y cân nhắc, còn liên hệ với mấy vị làm điện ảnh lâu năm giúp y hỏi ý kiến bọn họ. Anh cả lúc đó thì đang bề bộn việc ly dị với người vợ đầu tiên đương nhiên không để ý đến chuyện của y. Anh hai lúc đó mới bắt đầu con đường làm ăn riêng của bản thân nói chuyện với y được vài câu sau đó lại có công việc nên đành phải cúp máy. Ngu Chu ban đầu bởi vì không chắc chắn quyết định được mới gọi điện thoại về nhà, nhưng trong nhà vậy mà cũng chắc có cho y một ý kiến chắc chắn. Y đợi ở ký túc xá ba ngày, không thể đợi được nữa trong nhà lại có thêm hồi âm, cẩn thẩn ngẫm lại dường như trước giờ thái độ người nhà với y vẫn luôn là như vậy. Nói dễ nghe là chỉ cần là việc mà y muốn làm mọi người sẽ đều ủng hộ, còn nói khó nghe chính là không quan tâm. Y tự an ủi bản thân cũng không phải là như vậy, chỉ là người nhà biểu đạt sự yêu thương với y quá hàm xúc.

Hoàn cảnh gia đình như vậy nên mới tạo nên một Ngu Chu nội liễm mà sâu sắc đến vậy, cũng làm cho y đối với ái tình căn bản không có mong muốn gì. Bản thân ở trong giới giải trí lại càng được mở rộng tầm mắt, y bước vào con đường này 18 năm cũng chỉ có thoáng động tâm một lần mà cũng rất nhanh liền kết thúc. Sau đó y vẫn cứ luôn một mình, có nhu cầu sinh lý liền tìm người đến giải quyết. Y ưa thích những khuôn mặt trẻ tuổi, lúc ở trên giường làm cùng bọn họ, gương mặt đó sẽ làm y có một loại ảo giác rằng bản thân mình vẫn còn trẻ. Tuy rằng còn chưa đến mức già, vẫn chưa đến 40 tuổi nhưng  y cảm thấy trạng thái bây giời của mình, nhìn một cái đã có thể nhìn đến tận cùng.

Mãi đến khi y gặp được Kiều Lỗi.

Kiều Lỗi là người đẹp trai hiếm thấy, hơn nữa còn đẹp có phần độc nhất. Lúc y ở tiệc rượu gặp được người kia, từ lúc chưa uống rượu đã quyết định đêm nay muốn đem người này đè xuống giường. Y không bắt ép đối phương, nhưng mỗi một lần đối phương đều sẽ đồng ý. Bởi vì thẳng thắn mà nói chỉ cần được xưng tên cùng với Ngu Chu, cùng y lên giường một đêm, vô vàn cơ hội sẽ cuồn cuộn mà tới.

Ngu Chu mở ra một phòng ở ngay trên tầng của bữa tiệc, y uống rất nhiều, lúc đang đợi trong phòng, liền vùi người ở trên ghế salon ngủ một lúc. Đang lúc nửa tình nửa mê  cảm thấy có người đang hôn y. Người này một bên hôn, một bên thoát ra quần của y, sau đó giúp y khẩu giao. Y biết Kiều Lỗi đến rồi, liền thoải mái mở rộng hai chân, ai ngờ đến khi Kiều Lỗi ôn nhu giúp y thoải mái xong còn đem bộ phận kia của hắn tiến vào trong thân thể y.

Ngu Chu đau đến mức giật mình, trong nháy mắt liền tỉnh rượu một nửa. Y tức giận với Kiều Lỗi, vừa muốn kêu người kia cút ra ngoài, thế nhưng vừa hay hắn lại hôn lên môi y. Người này là hôn thật sự, hắn hôn Ngu Chu khiến y không thể thốt lên lời, thân thể thả lỏng, mềm nhũn. Vượt qua giai đoạn thân thể mãnh liệt bài xích ban đầu. Vừa kết thúc nụ hôn sâu hai người lại kề trán nhau mà thở dốc. Ngu Chu đột nhiên cảm thấy cảm giác bị tiến vào cũng không khó chịu như vừa rồi.

Đó là lần đầu tiên hắn bị người khác làm, ở trong lòng Kiều Lỗi bắn hai lần, sau đói hài lòng ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Kiều Lỗi ngồi ở đầu giường, y không nói lời nào, Kiều Lỗi cũng không dám nói. Người này sợ là đêm qua sức trâu của hắn chưa làm thỏa mãn y sao, eo của Ngu Chu như bị bẻ đi, nằm ngang hay dọc đều có cảm giác đau mỏi. Y thẳng thắn ngồi dậy, mặt sau lót hai cái gối, lạnh lùng nhìn Kiều Lỗi, chính mình còn đang suy nghĩ tâm tình, ai ngờ đâu hai đầu gối Kiều Lỗi mềm nhũn, cứ như vậy mà quỳ xuống!

“Xin lỗi!” Kiều Lỗi nói, “Dám làm dám chịu, mọi việc đều tùy thuộc vào quyết định ở anh, tất cả tôi đều nhận, tôi…. mặc cho anh xử trí.”

Cái gì  gọi là “Dám làm dám chịu?”

Cậu chưa được tôi cho phép ngủ cùng tôi đã chính mình hoàn thành rồi dũng cảm nhận lỗi sao?

“Cút!” Ngu Chu nghiến răng nhả ra một chữ, cứ như vậy đem Kiều Lỗi đuổi ra ngoài.

Tuy nhiên sau đêm đó cùng Kiều Lỗi đã mở ra cho Ngu Chu một cánh cửa của thế giới mới, mặc kệ y ngủ cùng với người nào cũng không tìm lại được cảm giác của đêm đó. Hắn cảm thấy vấn đề có lẽ là ở y, lần nào đó sau khi làm tình, nhìn người mới nằm trong ngực mình hỏi “Tôi vừa rồi làm cậu cảm thấy sướng hay là không sướng?”

Người mới nói: “Rất thoải mái!”

“Nói thật!”

Người mới là người mới vào nghề nửa năm, sau khi bị y trừng mắt đến giật mình, khổ sở nói: “Vậy tôi nói anh đừng tức giận thẳng. Khi tôi chưa bước vào giới giải trí từng có hai người bạn trai, anh đối với hai người bọn họ đều không bằng.”

Ngu Chu ở trên giường cảm thấy vô cùng nhục nhã.  Y làm công nhiều năm như vậy, mỗi khi ép khô đối phương trên giường kêu ô a loạn náo nửa ngày thì ra mọi người đều là diễn xuất lừa gạt y?

Y không tin, kết luận vấn đề nằm ở việc tuổi tác. Y cảm thấy chính là bởi có tuổi, công năng của phương diện kia có phần giảm xuống liền bắt đầu bồi bổ, bổ sung. Trước đây không ăn rau hẹ giờ bắt đầu ăn, từng kiên quyết không động vào rượu “chim”hổ nhận nhịn cảm giác muốn ói bắt đầu uống; nghe người ta nói củ Maca(2) dùng tốt, tráng dương, y thậm chí đã nhờ bằng hữu ở Vân Nam lấy cho một ít, để trong bình giữ nhiệt uống đến mức bản thân cứ đến tốt liền dục hỏa đốt thân. Nhưng sau nhiều lần bận rộn hiện thực vô tình vẫn cứ khiến y bị đả kích nặng nề.

Cũng chính khoảng thời gian đấy, bằng hữu gọi điện thoại tới, mời y cùng nhau đi ăn.

“Biết rằng tâm tình cậu gần đây không tốt, không muốn hoạt động. Có điều ở bữa ăn này có một cậu bạn nhỏ, nhất định cậu muốn gặp. Hắn chính là minh tinh xuất thân từ khi còn rất trẻ. Ở trong giới trôi nổi cũng đã nhiều năm, diễn xuất không tồi, chính là không nổi. Ngoài ra cậu bạn này càng lớn càng vô cùng đẹp trai, chính là kiểu mà cậu ưa thích. Gặp hắn xong đảm bảo cậu không cần dùng món đồ bồi bổ nào cũng muốn vận động, bệnh của cậu không cần thuốc cũng sẽ tự khỏi.

Ngu Chu nghe vậy đành đồng ý đi.

Cậu bạn nhỏ kia chính là Kiều Lỗi.

Kiều Lỗi nhìn thấy y vô cùng lúng túng, người khác cho rằng hai người chưa từng gặp mặt. Để bọn họ giới thiệu lẫn nhau. Kiều Lỗi đỏ mặt, cúi đầu, căn bản không dám nhìn Ngu Chu. Ngu Chu cũng giả bộ hai người không quen biết. Trong lúc ăn uống bằng hữu hỏi Ngu Chu có vừa ý hay không, trong lòng y hận đến nỗi suýt bóp nát chén rượu, một mực vẫn giả bộ không quan tâm trả lời: “Ừ, cũng được.”

Bữa tiệc còn chưa kết thúc, Ngu Chu đã lên trên tầng, thay đổi quần áo tắm rửa sạch sẽ, mặc áo choàng tắm ngồi ở trên ghế salon mà trong lòng thấp thỏm không thôi. Tình cờ ngoài cửa có tiếng bước chân, mỗi bước nghe được, trái tim của y lại nảy lên một hồi thình thịch, thình thịch, cứ ngỡ là Kiều Lỗi đã đến. Kiều Lỗi đến rất chậm, hắn là người mới, thực chất muốn có cơ hội gặp mặt mấy vị lão đại trong ngành. Rốt cục cũng chờ đến khi Kiều Lỗi đến, cửa phòng bị người ở bên ngoài dùng thẻ phòng mở ra, giây phút đó, tâm trạng thấp thỏm cả đêm của Ngu Chu cuối cùng cũng lắng xuống.

Y chậm rãi đi tới cửa. Cửa mở ra. Ngu Chu nhìn Kiều Lỗi, Kiều Lỗi lại nhìn y, cũng không biết là ai đã chủ động trước, hai người cứ như vậy mà tiến tới cùng lúc, hôn nhau.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, rèm cửa không kéo, ánh mặt trời chiếu trực tiếp lên mặt Ngu Chu. Ngu Chu muốn xoay người nhưng thân bất động, không thể dùng sức đẩy ra cái tay đang đè ngang trên ngực y. Trong lòng đang lúc khó chịu, đồng thời lại có một giọng nói lên tiếng nói với y: “Anh chơi xong rồi!”

Ngu Chu không phục, nhưng cũng không muốn tự nhận vấn đề ở bản thân mình. Y thường xuyên tìm Kiều Lỗi lên giường, cũng thỉnh thoảng ra ngoài tìm một vài tiểu thịt tươi vừa mắt. Cho rằng bản thân cũng không phải tụt xuống hố sâu, có thể lại làm công rồi. Thế nhưng hiện thực vô tình một lần lại thêm một lần làm cho y chịu đả kích. Thậm chí có lần, hai bên khởi động xong, thời gian chờ đợi, y cùng tiểu thịt tươi kia đồng thời ngừng lại, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh một chút, sửng sốt.

Tiểu thịt tươi kia đang chờ y đi vào, y đã ở…

Y đem tiểu thịt tươi kia đuổi xuống giường, gọi điện thoải hỏi rõ ràng vị trí của Kiều Lỗi, rồi tìm tới chỗ hắn.

Đấy là lúc hai người mới quen nhau năm đầu tiên, Ngu Chu vẽ ra khí lực rất lớn mới ý thức được cơ thể mình nếu không phải Kiều Lỗi thì không thể.

Đúng, chỉ là vấn đề của cơ thể.

Sau này, quan hệ trở nên ổn định, Ngu Chu cũng không hề, dằn vặt, dần thừa nhận bản thân quả thật thích cùng Kiều Lỗi làm tình. Y cho Kiều Lỗi không ít thứ, Kiều Lỗi cũng rất nỗ lực, liên tiếp nhận được mấy bộ phim, nhanh chóng nổi lên. Nhưng mà dù nổi đến thế nào, Kiều Lỗi chỉ cần gọi sẽ đến, mà không chỉ đến tay không, thường xuyên đến mang theo quà tặng y. Những món quà kia đều vô cùng độc đáo, mỗi một thứ đều khiến Ngu Chu yêu thích không thôi. Y vẫn luôn cảm thán sao người kia có thể đúng dịp, bắt được tâm tư y. Mỗi lần tặng quà đều khiến y hài lòng.

Mãi đến tận một ngày, Kiều Lỗi đưa cho y một đĩa CD đã ngừng xuất bản. Trong đĩa có một bài hát. Lúc Ngu Chu 7 tuổi, người trong nhà đã dùng bài hát này làm nhạc đệm cho buổi sinh nhật của y. Ngu Chu từng lơ đãng nhắc đến với Kiều Lỗi, rất nhớ nhung cái sinh nhật hiếm có cả nhà quây quần đông đủ lúc 7 tuổi. Không nghĩ tới Kiều Lỗi vậy mà đem điều đó ghi lại trong lòng, nỗ lực cố gắng tìm được cái đĩa này để tặng cho y.

Từ nhỏ Ngu Chu luôn được hưởng vật chật đầy đủ, y không thiếu nhà, không thiếu xe, không thiếu tiền nhưng y thiếu sự yêu thương.

Y thiếu một người để tâm đến y như vậy.

Cảm tình của Ngu Chu đối với Kiều Lỗi dần thay đổi, y bắt đầu vô tình quan sát lấy từng hành động nhỏ nhặt của người này. Người này cởi mở, chân thành, thật thà, diễn xuất lại chuyên nghiệp. Y chỉ cần hắn ba phần lực, hắn lại có thể làm đến bảy phần. Quan trong hơn là, người này, thực sự đem từng câu từng chữ mình nói ghi nhớ ở trong lòng. Mỗi một việc hắn làm cũng giống như mũi tên của tiều thần Cupid( thần tình yêu), đâm vào nơi mềm yếu nhất của trái tim y.

Lần khó quên nhất là có một lần, Ngu Chu theo thường lệ, vào giữa tháng 10 mỗi năm sẽ đi Mỹ làm bạn với mẹ. Kiều Lỗi lái xe đưa y đến sân bay, tách ra chừng 10 phút, tại sảnh chở đột nhiên vang lên tiếng nổ mạnh. Toàn bộ sân bay náo loạn, tất cả mọi người đều rít gào chạy ra tứ phía, quá nhiều người khiến cho cảnh sát đến cũng bị cách trở bởi dòng người đông đúc. Ngu Chu ý thức được đã xảy ra chuyện gì, bản thân y cũng hoảng loạn, đầu óc trống rỗng, theo bản năng cùng dòng người chạy ra ngoài cửa của sân bay. Ngoài sân bay căn bản sẽ không được đỗ xe, tất cả xe đều phải lái đi, không có xe dòng người chỉ có thể dựa vào hai chân mà thoát thân. Dường như vừa chạy ra được đến gần phía bên ngoài sân bay, Ngu Chu lại nghe được phía sau truyền đến một tiếng nổ to chấn động đến mức rung cả mặt đất. Ngu Chu lần thứ hai bị lảo đảo, thật vất vả mới đứng vững, quan sát tình hình trước mắt, đột nhiên quên hô hấp.

Kiều Lỗi.

Tiếng nổ to, nhiều người như vậy, mỗi người đều lo chạy ra khỏi sân bay. Sợ hãi rít gào, kêu khóc thành một mảng hỗn loạn, sau lưng là khói đặc tỏa ra. Bao nhiêu người nỗ lực chỉ để thoát khỏi nguy hiểm bên trong. Chỉ có Kiều Lỗi chạy ngược lại phía dòng người, dùng hết sức của bản thân chạy về phía y.

Ngu Chu kinh ngạc nhìn hắn, nhìn hắn từ từ tiến tới gần mình, nắm lấy bàn tay mình.

Một khắc đó, hết thảy âm thanh đều dừng lại, chỉ còn dư lại tiếng đập vang dội trong lồng ngực y.

Kiều Lỗi nắm lấy tay Ngu Chu, lôi y chạy ra ngoài sân bay. Cho đến lúc này, Ngu Chu mới phát hiện, trong tình hình bản thân còn đang hoảng loạn vậy mà vẫn có thể nắm tay y hận không thể chạy nhanh hơn chạy ra ngoài. Kiều Lỗi dựng xe không xa lắm, hắn đem Ngu Chu nhét vào trong xe, cả một đường đều không thả tay đối phương ra, dùng sức lớn nắm chặt đến mức Ngu Chu có chút đau. Y trên đường đi lặng lẽ ngắm nhìn gò má Kiều Lỗi, người đẹp trai này mày đang nhíu lại, run rẩy mím môi. Nhìn hắn dường như còn đang hoảng sợ hơn so với người vừa từ cõi chết trở về là y.

Kiều Lỗi đi thẳng một đường đưa Ngu Chu về nhà, dùng chìa khóa y đưa cho để mở cửa. Hắn để Ngu Chu ngồi trên ghế salon, bản thân thì đi rót cho y cốc nước ấm. Bên trong ấm nước trống không, không thể không đun một bình nước cho Ngu Chu uống. Lúc mở nước đợi đầy ấm, bóng lưng của hắn thẳng tắp mà căng thẳng, hai cánh tay vừa vặn giữ chặt ấm nước, tinh thần vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ. Ngu Chu đứng dậy đi tới bên cạnh, Kiều Lỗi nghiêng đầu liếc mắt nhìn sang. Quay người dường như để xác định rốt cuộc hai người cũng rời xa nguy hiểm, dùng sức đem Ngu Chu ôm trọn vào lòng.

Cái ôm này siết chặt như vậy, chặt đến thế. Ngu Chu chính là vào giây phút ấy đã xác định bản thân đã thật sự yêu người này.

*Chú thích:(1): Đại học Leeds:

Được thành lập vào năm 1904, là trường đại học lâu đời nhất và lớn nhất của Yorkshire – Anh Quốc với hơn 30.500 sinh viên đến từ hơn 130 quốc gia.

Kể từ khi được thành lập, Đại học Leeds luôn dẫn đầu trong nghiên cứu chuyên sâu với khoảng 75% các nghiên cứu của trường xếp loại hàng đầu thế giới. Trường nằm ở vùng miền trung nước Anh, cách London khoảng 3,5h đi tàu, gần thành phố Manchester và Sheffield, khí hậu tương đối dễ chịu, không quá lạnh.

Đại học Leeds là một trong 10 trường đại học nghiên cứu hàng đầu tại Anh quốc và là thành viên của Tập đoàn Russell gồm 20 trường đại học thành công nhất trong nghiên cứu chuyên sâu tại Vương quốc Anh.

Trường có 650 khóa đại học và 300 ngành sau đại học, cung cấp 1 hệ thống rất rộng các chuyên ngành. Kết hợp nghiên cứu học tập và giảng dạy là trung tâm chiến lược của trường. Các khóa học được dạy bởi đội ngũ những người tích cực tham gia nghiên cứu tầm thế giới và kinh nghiệm thực tiễn chuyên nghiệp.( Nguồn Wikipedia)

chapter content

(2) Củ Maca : Củ Maca có tên khoa học là Lepidium Meyennii, là loại thảo dược quý của đất nước Peru vùng Nam Mỹ. Đây là một loại cây có rễ phình to giống như củ cải, thân củ ngắn và nằm dọc theo mặt đất, có chóp đầu hơi lồi lên. Củ Maca này là cây thân cỏ hoàn toàn không có liên quan gì với cây Mắc Ca (Macadamia). Có tác  dụng bổ thận tráng dương.

chapter content


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv