Đợi Tiết Hạo nhận được tin tức biết Vân Húc và Thu Vũ Nguyệt hòa hảo rồi, vết thương trên mặt Vân Húc đã giảm xuống. Vân Húc đường làm quan rộng mở ôm lấy Thu Vũ Nguyệt, kéo lấy cánh tay của đối phương đi vào nhà hàng
Thu Vũ Nguyệt theo Vân Húc ngồi một lúc, chờ ca ca của Vân Húc đến. Thu Vũ Nguyệt đã sớm thấy hai người đối phương, nhưng mà chính thức cùng đối phương lần nữa gặp mặt, vẫn là khó tránh khỏi sốt sắng lên. Cho dù là Thu Vũ Nguyệt ở dưới loại bất kỳ tình huống gì nào đều xử sự không kinh sợ đến mức này, cũng không thể không bởi vì tiểu khả ái nàng thích nhất mà cảm thấy căng thẳng
"Ta hôm nay mặc chính trang còn thích hợp không?" Thu Vũ Nguyệt nhìn Vân Húc, căng thẳng mở miệng
"Không sao" Vân Húc nhìn Thu Vũ Nguyệt, thận trọng nắm lòng tay cô. Vân Chiêu và Vân Thước đi tới trước bàn ngồi xuống, Thu Vũ Nguyệt do dự một lúc, chưa nghĩ ra là dáng vẻ làm bộ không gặp mặt, vẫn là trực bạch nói cho Vân Húc họ đã thấy qua
Trang phục tuấn tú ôn nhu và một bộ âu phục màu trắng chính thức, dáng vẻ thắt cà vạt. Tuy ngoài ba mươi nhìn lên cũng chỉ có hơn hai mươi tuổi. Hậu bối của Vân gia đắc ý nhất, quân vương tuyệt đối hắc đạo dưới đất, Vân Chiêu
Mà một bên thì là mang theo nụ cười, ăn mặc tây trang màu đen đặc Vân Thước. Lòng chơi nặng lại có người cưng chìu, nhìn cũng như là đứa nhỏ hơn hai mươi. Vân Thước khóe miệng có chút phát xanh, nhưng hiển nhiên hắn cũng không lưu ý, chỉ là lấy băng dán vết thương che dấu một chút
Vân Thước là thiết kế sư thiết kế thời trang tuổi nhỏ tài cao. Thu Vũ Nguyệt cũng đã từng nghe nói không ít mỹ danh của hắn. Đương nhiên rồi, dù sao cũng là đồng nhất cái bối phận, Thu Vũ Nguyệt không thích cầu người làm việc, cũng không có tìm đối phương làm riêng quần áo. Lần trước gặp mặt Thu Vũ Nguyệt chỉ là suy đoán đối phương chính là Vân Thước, lại không có đặc biệt khẳng định. Vân Húc là càng thân cận Vân Thước một chút, tuy hai người ca ca này cùng nàng quan hệ đều cực kì tốt
"Ta nghe Vân Húc nói, là ngươi đưa Vân Quyết vào ngục giam?" Vân Thước cười hì hì mở miệng, bốc lên lông mày đều mang theo vài phần vui mừng. "Cảm tạ. Ta trước đây muốn đánh hắn vào ngục giam Vân Húc còn không đồng ý, nói là không muốn huynh đệ tàn sát lẫn nhau"
Vân Húc cười cười, "Ta vốn là muốn tự mình động thủ mà" Thu Vũ Nguyệt yên lặng chọn món, thay Vân Húc chọn món ăn nàng thích nhất. "Anh của ta cố gắng sẽ có chút hợp tác muốn cùng ngươi đàm luận. Hắn muốn đề cử một người gia nhập làng giải trí"
Thu Vũ Nguyệt đáp một tiếng, chắc chính là người kia lần trước nhắc tới. Đợi sau khi dùng hết món ăn, Vân Chiêu kêu cô đi trên lầu nói chuyện hợp tác. Nơi này là cửa hàng quốc tế Vân Chiêu mở, Vân Chiêu đi văn phòng cận tầng cao nhất toàn cảnh cửa sổ ở mái nhà và cửa sổ sát đất thiết kế
Vân Húc theo Vân Thước đi tầng 17 đánh bóng bàn. Yên lặng tiếp nhận các loại truy hỏi của anh nàng. "Lúc nào đính hôn?" Vân Thước cười, cầm lấy gậy bóng bàn
Vân Húc đỏ lỗ tai, "Phải chờ ta chính thức xin lỗi. Ta lừa Thu không ít chuyện. Rất sợ sệt nàng vốn là thật vất vả tiếp thu ta, nghe nói những chuyện kia lại muốn chạy đi"
Vân Thước sáng tỏ cười cười, "Bao gồm chuyện ngươi giết người phóng hỏa, đem mặt của mục tiêu cắt tới lung ta lung tung?" Vân Chiêu ca đã đem những tư liệu kia và bản văn đều giao cho Thu Vũ Nguyệt, nhưng Vân Thước cũng không có nhắc lên
"Gần như. Ca, và Vân Chiêu ca từng làm sao" Vân Thước sửng sốt vài giây nỗ lực dùng ho khan che giấu qua mặt đỏ tới mang tai quay đầu trừng nàng một chút
"Ta và chủ nhân ta còn không có từng làm đâu" Trong giọng nói Vân Húc có chút uất ức. Vân Thước có chút bất đắc dĩ xoa xoa đầu nàng, "Ngươi nghĩ cái gì đây, đừng mỗi ngày nghĩ những thứ này"
"Vân Chiêu ca hiện tại tức rồi không phải vẫn là sẽ đem Vân Thước ca ôm ở trên đùi đánh" Vân Húc giả vờ lơ đãng mở miệng. Vân Thước ho khan vài tiếng, hoảng hốt không xong. Vân Húc nhìn Vân Thước không hề trả lời thì yên lặng cúi đầu
"Ngươi là không phải đem phần đua xe kia cũng che giấu báo?" Vân Thước nhanh chóng nói sang chuyện khác
"Ừ" Vân Húc yên lặng gật đầu, không biết tại sao lại nghĩ tới đề tài ngốc này. "Có lúc đố kị đố kị Vân Nhạc tỷ"
Vân Thước nghĩ thầm chính mình lúc trước cũng không như thế. Đố kị Vân Nhạc đố kị không được rồi. Tiểu công chúa trong nhà được sủng ái nhất Vân Nhạc và con lớn nhất Vân Chiêu
"Ta trước đây cũng đố kị nàng. Nhưng mà ngươi phải biết nàng muốn là cái gì, thì sẽ không ghen ghét. Nàng bây giờ cùng tam phu nhân ở hải ngoại du lịch đó" Vân Thước nhẹ giọng cười, đem bóng bàn đánh tan
"Mẫu mẫu thân?" Vân Húc có chút giật mình. Nàng đều là đố kị Vân Nhạc gọi mẫu thân sủng ái. Mẫu thân chưa từng có đối với nàng tốt như vậy, không có từng cho nàng bất kỳ trách đánh và sủng ái. Nhưng nếu như mẫu thân là thích tỷ tỷ, vậy kỳ thực nàng đố kị hoàn toàn không sao. Mẫu thân luôn luôn đối với hết thảy hài tử đều là chẳng quan tâm, nàng đố kị tỷ tỷ là trường hợp đặc biệt, cũng là mỗi ngày sống đến rất không hài lòng
Vân Húc có rất nhiều huynh đệ, cũng chỉ có một tỷ tỷ này. Trong nhà hai cô bé, nhưng mẫu thân lại độc sủng tỷ nàng, cho dù tỷ nàng không phải hài tử mẫu thân sinh. Vân Húc trước đây cho rằng là đối phương đối với mẫu thân Vân Nhạc hổ thẹn, nhưng hóa ra là như vậy
Ngoại trừ Vân Quyết ra, Thu Vũ Nguyệt là một người duy nhất đánh qua người của nàng. Mà mẹ của nàng, chính là cái gọi là tam phu nhân, cũng chỉ có nàng và Vân Quyết hai đứa con ruột. Vân Húc vẫn không hiểu tại sao đối phương đối với mình và Vân Quyết cũng chẳng quan tâm, thế là đáy lòng và Vân Quyết sinh ra cảm xúc đồng bệnh tương liên. Nàng không muốn tự mình động thủ hủy diệt Vân Quyết, đối phương cũng chỉ là giống như nàng hài tử khát cầu yêu quý của ba mẹ
Cha nàng sủng ái nam, nhưng trong nhà nhiều huynh đệ như vậy, cha nàng chỉ cưng chìu Vân Chiêu và Vân Thước. Vân Quyết cũng nên hiểu đáy lòng ngột ngạt. Vân Húc liền cảm thấy nàng và Vân Quyết càng tương tự. Nàng và Vân Quyết có thói hư tật xấu và dục vọng phá hoại tương tự, đều là muốn đem toàn bộ thế giới tất cả đều hủy diệt. Vân Quyết so với nàng tốt hơn một chút, chỉ làm thương tổn một mình nàng. Vân Húc chính mình lại làm thương tổn càng nhiều người
Vân Chiêu sẽ được sủng ái là chuyện thực không chối cải. Từ nhỏ đã là ca ca hoàn mỹ tự nhiên nhận lấy vạn ngàn sủng ái. Huống chi đối phương là hài tử đại phu nhân sinh. Vân Thước ca cũng là hài tử đại phu nhân sinh, nhưng Vân Húc lúc nhỏ nhớ tới, trong nhà được sủng ái cũng chỉ có Vân Chiêu và Vân Nhạc
Vân Thước ca, đã từng cùng nàng rất giống. Sau đó Vân Thước ca bị đuổi ra khỏi nhà, lúc trở lại bệnh nặng một trận, chậm rãi khôi phục lên, lại có được trấn an của Vân Chiêu ca, sau đó mới chậm rãi trưởng thành đến dáng vẻ ánh mặt trời vui vẻ như bây giờ. Vân Húc không thích đối với luyến ái của người khác chỉ trích, cho nên nàng cảm thấy Vân Chiêu ca và Vân Thước ca ở cùng nhau cũng là sự thật không thể chối cãi
Vân Húc đã sớm không hề đòi hỏi cha nàng có thể nhớ kỹ tên của nàng, dù sao trong nhà hậu bối nhiều, phụ thân hắn có thể đem tên của chính mình nhớ kỹ là tốt lắm rồi. Nhưng mẫu thân, nàng luôn luôn là hy vọng xa vời. Mẹ của nàng đã từng thân mật không kẽ hở ôm tỷ tỷ nàng vào trong ngực dùng bàn chải đánh cái mông đối phương. Vân Húc nhìn thấy Vân Nhạc có chút oan ức, lòng tràn đầy đều là đố kị. Đối phương cái gì cũng có. Phụ thân, mẫu thân, hai cái ca ca tốt nhất
"Chớ ăn giấm, tiểu gia hỏa. Tam phu nhân nàng không phải một mẫu thân xứng chức, nàng cũng đối với ngươi và Vân Quyết không có bao nhiêu cảm tình. Nàng chính là trong đầu luyến ái danh xứng với thực. Tâm tâm niệm niệm đều là Vân Nhạc. May mà Vân Nhạc cũng vậy."
Vân Húc chú ý tới hắn đề cập Vân Nhạc không thường dùng muội muội cách gọi khác
"Anh của ta yêu thích Vân Nhạc, cũng là bởi vì chúng ta là hài tử của một mẫu thân. Trên thực tế ở trong lòng ta, ta chỉ có một ca ca, và một người muội muội" Vân Thước nàng, lại cười khẽ
"Có lẽ Vân Nhạc cũng từng đố kị ngươi đó. Không phải mỗi người đều có thể có được mình muốn" Vân Thước nhẹ giọng cười cười, hắn đối với Vân Nhạc từ trước đến giờ cảm tình không sâu, dù sao đáy lòng hắn tâm tâm niệm niệm chỉ có Vân Chiêu
Vân Húc mím mím miệng, "Ca ngươi chỉ thừa nhận bên trong muội muội, là ta sao?"
"Nếu không thì sao. Ngươi cảm thấy Vân Nhạc trong hôn lễ của tam phu nhân, anh của ta sẽ đi sao?" Vân Thước cười cười, "Ban đầu khi ta nói cho Vân Chiêu nói ngươi muốn đi giết người hắn mạnh mẽ đánh qua một trận, nói quá nguy hiểm. Mặc dù hắn không quá yêu thích huynh đệ khác, nhưng ngươi là một muội muội của hắn, hắn cũng xác thực đưa ngươi trở thành người thân. Hiện tại thời gian lâu dài, ta nghĩ ngươi đang ở trong lòng hắn khẳng định so với Vân Nhạc càng quan trọng"
Vân Húc trong lòng có chút mong đợi, nàng cao hứng vung lên khóe miệng, ôm lấy vân thước, "Cảm tạ ca!"
"Người của Thu gia đều là lấy máu lạnh vô tình nổi tiếng. Vốn đang thật lo lắng. Nhưng mà Thu Vũ Nguyệt, nàng nên rất yêu thích ngươi" Vân Thước vừa cười cười, "Rất vui vẻ nhìn thấy ngươi có thể tìm được hạnh phúc thuộc về mình"
Vân Húc gật gù, lại ôm Vân Thước một lúc. Có lẽ Vân Húc đích thật là nhóc con điên, trạng thái tinh thần không tốt, thủ đoạn cũng lòng dạ độc ác. Nhưng nàng quả thật có hai cái người nhà, một người bạn, cùng với yêu nàng nhất lại sủng nàng nhất. Nhà của nàng, chủ nhân của nàng, thuộc về nàng