Xung quanh, rất nhiều người rảnh rang cũng tới bàn này góp vui. Mỗi người chọn một ô số, số chip bỏ ra nhiều nhất giá trị lên tới một triệu, đương nhiên chẳng thể sánh bằng phú bà Tầm, nhưng không phải là ít. Ngẫm lại thì ngần ấy tiền, dân đen phải gom góp không biết bao năm cho đủ.
Khi vòng quay lần nữa xoay tròn, tất cả đều dán chặt mắt vào kim đồng hồ.
Đôi mắt long lanh của Nam Tầm cũng nhìn chằm chằm đĩa quay, khi kim đồng hồ dần dần chậm lại, môi cô hơi mấp máy.
Ngụy Xương vẫn luôn chú ý người cá nhỏ phát hiện điểm này, mắt lập tức híp lại, xẹt qua tia thâm trầm.
Cuối cùng, kim đồng hồ lắc trái lắc phải vài lần rồi dừng tại... ô số 6. Chung quanh đồng loạt hô lên: "Trời ạ! Không thể tin được, cô bé kia lại trúng rồi!"
Một người nghi hoặc lẩm bẩm: "Đây chỉ là trùng hợp hay là..." Sau đó chợt im bặt.
Người trong giới đều biết anh Ngụy ghét nhất gian lận, toàn bộ chiếu bạc nơi đây đều trải qua kiểm duyệt khắc nghiệt, chắc chắn không thể xuất hiện trò lừa bịp. Hơn nữa, ở địa bàn người ta mà nghi ngờ chính chủ, chẳng phải tự tìm chết hay sao?
"Nam Tầm, ngươi sử dụng vu pháp đúng không?" Tiểu Bát cũng chẳng bình tĩnh nổi, không kìm được gào lên với cô.
Nam Tầm cười ha hả: "Giết gà cần gì dao mổ trâu. Sóng âm của người cá có thể khống chế dòng chảy và luồng khí lưu, ta chẳng qua tác động không khí xung quanh để ảnh hưởng biên độ dao động của kim chút xíu thôi. Có điều, sử dụng cái này cần khả năng tính toán bằng mắt nhất định, vì lộ liễu quá sẽ bị phát hiện. Cho nên, đầu tiên ta phải tính coi đại khái kim sẽ dừng ở đâu, sau đó động tay chân cho kim đồng hồ giảm dần tốc độ dừng tại con số ta muốn."
Tiểu Bát xù lông nháy mắt được vuốt thuận: "... Ừm, rất tốt, biết tận dụng vốn tự thân."
Nam Tầm: "Quá khen, quá khen. Lúc trèo cửa sổ cũng dùng cách này mở chốt mà, ngươi không biết hả?"
Tiểu Bát: "... Gia không để ý lắm."
Nhân viên bên cạnh không khỏi nuốt nước miếng, công bố: "Vị tiểu thư này cược 25 chips mệnh giá 2 triệu, tổng cộng 50 triệu, nhân lên 36 lần, vị chi ngài thắng... 1,8 tỷ."
1,8 tỷ! Con số này còn cao hơn tổng tài sản biết bao người có mặt tại đây, làm vài kẻ đố kỵ đỏ cả mắt.
Nam Tầm hưng phấn chu miệng nhỏ, đắc ý vênh váo liếc Ngụy Xương. Ánh mắt Ngụy Xương u ám thâm thúy, anh chậm rãi cong môi, nói bằng giọng trầm trầm: "Cục cưng của tôi thật lợi hại."
Nam Tầm hừ hừ trong lòng: Cút, ai là cục cưng của anh! Không biết xấu hổ, dám thốt ra những lời này với người cá mới quen được một ngày.
Nam Tầm chỉ chỉ vào Ngụy Xương, ý bảo nhân viên giao số chip mình thắng cho anh. Ngụy Xương tỏ vẻ buồn rầu xoa xoa ấn đường, thở dài: "Vật nhỏ, cưng còn thắng nữa, sòng bạc của tôi e rằng sẽ sập tiệm mất."
Vệ sĩ đằng sau: Ha hả, ngài đang não lòng thật đấy à? Khóe miệng sắp kéo tận mang tai như này là sợ người ta không thấy được hay gì?1
Sau hai ván, Nam Tầm bắt đầu chán. Cô chọc chọc cánh tay bên hông mình, ý bảo anh dẫn đi chơi cái khác.
"Không chơi nữa?" Ngụy Xương nhướng mày. Anh cứ tưởng vật nhỏ mê trò này, ai ngờ mới hai lần đã chán. Xem ra, về sau phải tìm thêm nhiều trò thú vị hơn để dỗ cô.
Ngụy Xương ôm người cá nhỏ đặt về xe lăn, hai người cùng đi ngó nghiêng sòng bạc.
Rất nhiều người ban nãy được chứng kiến sự lợi hại của cô bé định ván kế sẽ đặt theo cô, nào biết đối phương thắng xong liền chạy biến. Một bộ phận người trong đó quyết chí lén đi theo, chờ cô bé chơi trò khác.
Quả nhiên, cô bé dừng chân tại bàn tài xỉu* (xúc xắc), đặt lớn - nhỏ.
[*Sicbo hay Tài xỉu: là một trò chơi với ba xúc xắc, mỗi con có 6 mặt, mỗi mặt có các dấu chấm từ 1-6, Cược Nhỏ (xỉu): Sẽ thắng cược khi tổng số điểm của 3 xúc xắc là từ 4 đến 10. Cược Lớn (Tài): Sẽ thắng cược khi tổng số điểm của 3 xúc xắc là từ 11 đến 17.]
Do không nhìn thấy xúc xắc nảy lên thế nào nên Nam Tầm không cách nào táy máy tay chân, vì thế cô đành keo kiệt chút, mỗi lần chỉ đặt 500 nghìn.
Bên cạnh lập tức có người đặt cược theo cô.
Mấy kẻ hùa theo cứ tưởng hôm nay vận may của cô bé xinh đẹp bùng nổ mà không ngờ rằng, đặt theo lần nào, đều thua lần nấy!
Nam Tầm nói thầm với Tiểu Bát: "Số ta kể ra cũng đỏ nhỉ, thua liên tục cũng là một loại vận may đấy."
Tiểu Bát: "Ha hả, công nhận là rất rất đỏ. Ngươi muốn thử mua vé số không, đảm bảo mua mười nghìn tấm cũng không trúng."
Sau lần thứ mười thất bại, Nam Tầm không khỏi ngó sang Ngụy Xương, mất hứng bĩu môi. Tuy cô không hiểu tiếng người, nhưng cô phát hiện ra đống chip của mình cứ bị người mặc đồ đen mang đi mà không phải đưa thêm.
Ngụy Xương trông dáng vẻ đáng yêu của người cá nhỏ, trong lòng hết sức hứng khởi.
"Cục cưng dỗi hả? Hay để chú thắng lại cho nhé?"
Nam Tầm thầm cười trộm: Chú!? Anh tự giác quá nhỉ, biết tuổi mình cách tôi cả thế hệ cơ đấy.
Ngụy Xương sờ sờ cái đầu nhỏ của người cá. Những lúc chạm vào, anh đều vô cùng cẩn thận, sợ hơi lơ đãng sẽ làm lộ tai cô. Dù lớp vây mỏng ngoài vành tai gần như trong suốt, anh vẫn không thể mạo hiểm.
Đây là bảo bối chỉ thuộc về riêng anh, bất luận kẻ nào cũng đừng hòng mơ tưởng!2
Quy tắc tài xỉu rất đơn giản, tổng ba mặt xúc xắc bằng hoặc nhỏ hơn 10 thì tính Nhỏ, lớn hơn hoặc bằng 11 thì quy về Lớn.
Mỗi một ván, người chơi sẽ đặt số chip nhất định vào ô "Lớn" hoặc "Nhỏ" trên bàn. Đoán trúng sẽ nhận được gấp đôi số chip bỏ ra, trật thì nhà cái hưởng.
Xúc xắc được đặt trong hộp thủy tinh, khi đổ xắc còn chụp thêm một nắp đen bên ngoài, sau đó nhấn điều khiển tay ba lần để tung xúc xắc. Điều này giúp tránh xảy ra gian lận, vì rốt cuộc vẫn có những nhà cái giỏi có thể xắc tay ra con số mong muốn.
Xác suất thắng lên tới 50% nên không ít người chơi, có điều Ngụy Xương vừa tới gần, mọi người tức khắc im bặt.
"Nhóc con nói xem lần này chú nên đặt bao chip?" Ngụy Xương rất nghiêm túc trưng cầu ý kiến người cá nhỏ nhà mình.
Nam Tầm trực tiếp lấy 10 triệu từ trên đĩa vệ sĩ bưng bên cạnh đưa cho anh, hành động hào phóng vô cùng.
Ngụy Xương bật cười khẽ: "Tin chú vậy à?"
Nam Tầm cũng cười với anh, ánh mắt sáng ngời như muốn nói: Đúng vậy!
Ngụy Xương nhìn người cá nhỏ, trong mắt cũng ánh lên tia rạng ngời. Anh vốn đã chán ngấy mấy thứ này, nhưng hiện tại dưới ánh mắt đầy mong chờ của cô bé, niềm vui thuở ban đầu lại ùa về.
Ngụy Xương cầm số chip trị giá 10 triệu người cá nhỏ "thưởng cho" đặt lên bàn, hờ hững đảo mắt qua nhân viên mặc áo đen.
Nhà cái áo đen áp lực trùng trùng đậy nắp che lên hộp thủy tinh, rồi cài chặt khóa nắp theo trình tự. Sau khi kiểm tra ổn thỏa mọi thứ xong xuôi, anh ta liền ấn gạt tay ba lần.
Xúc xắc trong hộp bắc đầu nảy lên. Do có nắp đen đậy bên ngoài nên chẳng ai nhìn rõ được tình hình bên trong.
Cuối cùng, nhà cái ấn sáng đèn, nghĩa là người chơi có thể đặt cược.
Thế nhưng tất cả đều không động tĩnh, nhất trí nhìn về phía Ngụy Xương. Anh là thần thoại trong giới cá cược, trừ khi anh cố tình, thì không đời nào thua.
Ngụy Xương không chút nghĩ ngợi chọn ngay ô "Lớn". Mọi người lập tức nháo nhào đặt theo.
Khóe miệng Nam Tầm run run. Nếu Ngụy Xương thắng thì nhà cái sẽ phải trả chết tiền, mà nhà cái không phải chính anh sao? Không được không được, trong nhà không thể có tên đàn ông phá của được. Tương lai cô phải dạy dỗ anh đàng hoàng mới được.3