“Là anh.” Sau khi kinh ngạc, Phong Quang lập tức muốn rời khỏi ảnh, nhưng anh dường như khôngđịnh buông tay, cô nói: “Buông.”
anh suy nghĩ một giây, thấy sắc mặt cô không vui nên buông ra, tiện đà cười nói: “Em vẫn đẹp mắt như vậy.”
Có vài người vì hơi thở hiện đại trên người quá nồng, nên mặc cổ trang luôn tạo cảm giác rất khác thường, nhưng cô thì không, cho dù là ấm áp dịu dàng hay tính tình điêu ngoa, trong mắt người nhìn vẫn luôn rất tự nhiên.
Được người ta khen là đẹp mắt luôn là một chuyện khiến người ta phải vui vẻ, Phong Quang cũngkhông ngoại lệ, vì thế gương mặt căng thẳng của cô có xu hướng mềm mại lại, “Tôi nói này, anh tên là gì thế?”
Sau khi biết anh không phải là Ngu Thuật, cô liền muốn biết người đàn ông này có thân phận gì, anhtừng xuất hiện bên cnahj Lạc Thần Hi, bề ngoài lại không tệ, nói không chừng anh chính là Ôn Quỳnh thì sao?
Ai ngờ anh lắc đầu, “Tôi không biết.”