Edt : Nhan
Khúc Yên cõng Tư Triệt trốn ở hòn non bộ phía sau rừng cây nhỏ.
Tư Triệt vẫn không ngừng sốt, ngủ mãi không tỉnh.
"A Triệt, để em thử chườm đá giúp anh." Khúc Yên ngưng tụ dị năng thành một khối băng, dùng khăn mặt bọc lại, nhẹ nhàng đặt trên trán hắn.
Tay Tư Triệt vẫn luôn nắm lấy cô, dường như cảm giác này có thể để cho hắn yên tâm.
Khúc Yên dùng sức nắm chặt tay hắn, nói khẽ, "Anh đừng lo, em luôn ở đây."
Cô tựa vào thân cây bên người hắn, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tối hôm qua trông coi hắn, cô không ngủ chút nào, buồn ngủ quá.
Khúc Yên vẫn lo lắng, không dám ngủ quá sâu, mơ hồ nghe thấy cách đó không xa có tiếng bước chân liền lập tức tỉnh táo lại!
"Tìm đi! Mấy người các ngươi, đến hồ nhân tạo bên kia xem!"
"Cả đằng sau hòn non bộ nữa, các ngươi đi xem một chút!"
"Mọi người cẩn thận một chút, có thể đối phương đã biến thành zombie!"
......
"Anh Tử Việt, anh nói xem tại sao Yên Yên phải cõng A Triệt chạy trốn?" Người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh Nguyễn Đường là con trai của người đứng đầu căn cứ Bác Nhạc Nguyễn Thanh Sơn, Nguyễn Tử Việt, cũng chính là anh họ lớn nhất của Nguyễn Đường.
"Đường Đường, rốt cuộc Yên Yên cùng A Triệt trong miệng em là ai?"
"Em cũng không rõ, bọn họ vừa mới chuyển đến bên cạnh em. Nhưng em cảm thấy bọn họ rất thân thiết, lần đầu tiên đã rất có thiện cảm."
"Dựa theo tình huống mà em nói, cô gái kia cõng chàng trai chạy trốn, khả năng thứ nhất chính là hắn bị zombie cắn, đang chuẩn bị dị biến. Khả năng thứ hai, cậu ta bị cô gái kia bắt làm con tin, có thể sau lưng có bí mật nào đó." Nguyễn Tử Việt lý trí mà phân tích.
"A Triệt bị bắt?" Nguyễn Đường càng muốn tin khả năng thứ hai hơn, cô không hi vọng A Triệt dị biến thành zombie.
......
Khúc Yên nghe những lời này, nói không nên lời.
Nữ chính này quả nhiên gặp Tư Triệt một lần liền dính chặt như keo dính chuột, mãi không chịu buông.
Nhưng một khi thân phận Tư Triệt bại lộ, dù cô có hệ thống thì cũng khó có thể đối phó với hàng nghìn dị năng giả trong căn cứ Bác Nhạc.
Dựa theo kịch bản, người đứng đầu căn cứ Bác Nhạc Nguyễn Thanh Sơn là một người có dã tâm bừng bừng, tuyệt đối không từ bỏ ' thần khí hấp dẫn zombie ' như vậy.
Ngược lại ba đứa con trai của Nguyễn Thanh Sơn là người tốt, nhưng tiếc là thời gian này bọn họ còn chưa có thực quyền quá lớn, không tranh nổi với cha mình.
"A Triệt, anh phải nhanh hạ sốt một chút đấy!" Khúc Yên nhỏ giọng cõng Tư Triệt lên, nhẹ nhàng chạy đi.
Cô trốn sâu trong rừng nhỏ, lại chợt nghe Nguyễn Đường xa xa hưng phấn hô to một tiếng: "Ở kia! A Triệt ở kia!"
Khúc Yên cực kỳ bất đắc dĩ.
Lực hút đáng chết!
Nữ chính xa như vậy mà còn có thể thấy nam chính!
"Anh Tử Việt, mau lên! Chúng ta đi nhanh một chút!" Nguyễn Đường kéo Nguyễn Tử Việt chạy tới cực nhanh.
"Đường Đường, em cẩn thận một chút, nhỡ A Triệt kia dị biến, lúc nào em cũng có thể bị cắn."
"Không đâu! Em không sợ!"
Nguyễn Đường không quan tâm, nóng nảy xông tới.
Khúc Yên thấy không kịp, dứt khoát đứng tại chỗ, mở miệng nói: "Nguyễn Đường, cô mang người tới bắt tôi sao?"
Nguyễn Đường vội vàng lắc đầu: "Không phải không phải, chỉ là tôi lo lắng cho A Triệt! Yên Yên, tại sao cô lại đánh tôi bất tỉnh? Tại sao phải cõng A Triệt chạy trốn?"
"Chuyện giữa tôi và bạn trai tôi, cần phải giải thích với cô sao?"
"Nhưng mà anh ấy sốt......"
Khúc Yên nhàn nhạt liếc cô ta một cái, đặt Tư Triệt nằm xuống đất, sờ lên trán hắn, một bên lạnh lùng nói: "Anh ấy sốt, nhưng tôi sẽ không để cho anh ấy đến khu cách ly tập trung. Tôi muốn trông coi anh ấy, dù dị biến thành zombie, tôi cũng sẽ không rời khỏi anh ấy."