Edt : Nhan
Khúc Yên từ trong kính sương mù thấy rất rõ ràng.
Tiểu Cố so với cô dự đoán còn khó vượt qua hơn.
“Tiểu Thất, mi giúp ta kiểm tra xem thân thể nguyên chủ đã hồi phục đến đâu rồi? Bây giờ ta có thể về chưa?”
“Được, xin kí chủ chờ một chút.”
Tiểu Thất mở năng lượng hệ thống, kiểm tra tình huống thân thể nguyên chủ.
Sau một lát, Tiểu Thất trả lời, “Kí chủ, bây giờ còn chưa phải lúc, ngài phải chờ thêm.”
Khúc Yên bất đắc dĩ: “Được rồi.”
Thật ra thời gian ở đây trôi qua rất nhanh, chỉ là cô sợ Cố Vân Thâm vất vả.
Trong kính sương mù, tình huống trong phòng bệnh đột phát.
Cố Vân Thâm đè lên chuông khẩn cấp, một nhóm bác sĩ vội vã chạy đến.
Khúc Yên ngưng mắt nhìn kỹ, nghi ngờ hỏi: “Tiểu Thất, có phải vừa rồi mi kiểm tra dẫn đến sóng não nguyên chủ có dị động không?”
“Kí chủ đừng lo, chỉ là ba động nhỏ, sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể nguyên chủ.”
Nhưng ba động nhỏ này lại đưa tới sóng to gió lớn cho Cố Vân Thâm bên kia --
“Bác sĩ! Tình huống Yên nhi như thế nào? Vì sao dụng cụ đo lường sóng não đột nhiên phát ra âm thanh cảnh báo?”
Sắc mặt Cố Vân Thâm ẩn ẩn trắng bệch, chắp tay ở sau lưng, vô thức nắm chặt, ép buộc chính mình giữ vững tỉnh táo.
Yên nhi không thể chết!
Hoặc có lẽ là, thân thể 'Khúc Yên' này không thể chết, Yên nhi nhất định sẽ trở về!
Hắn mặc kệ cô là hồn phách dị giới từ đâu tới, hắn chỉ cần cô trở về!
“Cố tiên sinh, sóng não Khúc tiểu thư cực thấp, đã tiếp cận trạng thái tử vong cho nên dụng cụ đo lường phát ra cảnh báo.” Bác sĩ trưởng thở dài, nói, “Cố tiên sinh, ngài vẫn nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, an bài hậu sự cho Khúc tiểu thư.”
“Gọi viện trưởng tới cho tôi!” Ánh mắt Cố Vân Thâm băng lãnh mà cố chấp, quát lên, “Các ngươi vô dụng không có nghĩa là trên đời này không còn bác sĩ thần kinh tốt hơn!”
“Cố tiên sinh, ngài đã đổi bác sĩ thần kinh đứng đầu toàn cầu bảy lần rồi, ài......” Bác sĩ trưởng cảm giác áy náy sâu sắc, hắn vừa được mời tới, đáng tiếc, giống như mấy nhóm bác sĩ lúc trước, hắn cũng bó tay.
Nhóm bác sĩ ra khỏi phòng bệnh.
Cố Vân Thâm nhìn qua cô gái an tĩnh trắng như tuyết trên giường bệnh, lòng đau âm ỉ.
Yên nhi...... Nếu như cỗ thân thể 'Khúc Yên' này chết, có phải em sẽ không về được đúng không?
Hắn nắm chặt tay cô gái hơi lạnh, nửa quỳ bên giường bệnh, thấp giọng nói: “Yên nhi, anh biết, cỗ thân thể này nhất định là thích hợp với em nhất, nếu không phải như vậy thì trước đây em sẽ không sống tuỳ tiện vui vẻ như vậy. Anh nhất định sẽ bảo vệ tốt thân thể này cho em, anh chờ em trở lại.”
Hắn lại lặp lại, “Anh chờ em.”
Khúc Yên xuyên qua kính sương mù, nghe được lời của hắn, trong lòng kinh ngạc.
Tiểu Cố thật sự hiểu rõ tâm cô.
Có lẽ là bởi chính hắn đã trải qua những chuyện kì quái lạ thường cho nên cực kì thấu hiểu.
Tại thế giới này, chính xác chỉ có thân thể 'Khúc Yên' này mới thích hợp với linh hồn của cô.
Không có lựa chọn thứ hai.
“Tiểu Thất, ta không thể trơ mắt nhìn anh ấy thống khổ như vậy.” Khúc Yên mở hệ thống thương thành, đủ loại đạo cụ hoa mắt, cô chọn một loại trong đó, “Ta muốn mua cái này, đạo cụ 'từ không thành có'.”
“Kí chủ, đạo cụ này có thể tạo ra tin tức vô căn cứ, ngài muốn nhờ vào đó truyền lại tin tức cho Cố Vân Thâm?”
“Đúng vậy, ta sợ anh ấy bị bệnh trầm cảm.”
“Được, kí chủ còn thi hành nhiệm vụ, có thể sử dụng đạo cụ.”
Một lát sau, hệ thống “đinh” một tiếng, nhắc nhở --
【 Chúc mừng kí chủ mua 'từ không thành có' thành công, khấu trừ 10 Vạn tích phân. Tổng điểm tích lũy hiện tại của kí chủ là 1658 vạn phân. 】