Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 252: (30) Kiều thê gả thay của tổng giám đốc tàn tật



Edt : Nhan

 Sáng hôm sau, Khúc Yên cùng Cố Vân Thâm đến sở hành chính.

 Cố Vân Thâm cho cô làm cổ đông lớn của công ty hắn, số lượng rõ ràng, không chiếm tiện nghi của cô.

 Khúc Yên ký hợp đồng xong liền gọi điện thoại cho Cố Tử Dục: “Tử Dục, em xong rồi, anh có rảnh không? Chúng ta đi xem phim.”

 Cố Vân Thâm ở ngay bên cạnh cô, nhàn nhạt liếc cô một cái.

 Tử Dục? Sao cô gọi thân mật vậy.

 “Em về trang điểm trước, nửa giờ nữa anh đến đón em nhé?” Khúc Yên không để ý tới Cố Vân Thâm ở bên cạnh, đi đến chỗ đậu xe, một bên cầm điện thoại nói, “Đúng vậy, chính là địa chỉ tối hôm qua em cho anh.”

 Hôm nay cô đi bằng xe của mình, tiêu sái bỏ lại Cố Vân Thâm cùng tài xế A Lương của hắn, lái xe đi.

 “Anh Thâm, có về công ty không?” Tài xế A Lương hỏi.

 Cố Vân Thâm nheo mắt, nhìn bóng xe Khúc Yên đi xa, trầm giọng nói: “Không, về nhà trước.”

 A Lương thắc mắc: “Anh Thâm, không phải hôm nay anh hẹn khách hàng quan trọng bàn về hạng mục hợp tác sao?”

 “Không vội, tôi về nhà trước một chuyến, còn kịp.”

......

 Khúc Yên trở lại căn hộ, nhanh chóng trang điểm, thay váy hai dây đỏ rực gợi cảm cùng giày cao gót.

 Lần này cô không dịch dung, chỉ dùng kỹ xảo trang điểm để khiến mình giống với dáng vẻ 'Tiếu Ngôn' lần trước.

 Cô trang điểm chủ yếu ở mắt, thoa từng lớp phấn thành mắt đào hoa xinh đẹp lại quyến rũ.

 Cố Vân Thâm về đến nhà liền thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài.

 “Sao cô trang điểm đậm vậy?” Cố Vân Thâm nhíu mày nhìn cô.

 “Đậm lắm sao?” Khúc Yên lấy ra một chiếc gương nhỏ từ túi xách, soi soi, “Đâu có đâu. Lúc tôi đi ăn với anh không phải cũng trang điểm thế này sao? Anh còn nói tôi đẹp.”

 “Không đẹp.” Cố Vân Thâm nhàn nhạt nói, “Lòe loẹt. Đi tẩy trang đi.”

 “Lòe loẹt?” Khúc Yên cất gương nhỏ, dùng điện thoại tự chụp một tấm gửi cho Cố Tử Dục.

 Cô gửi tin nhắn thoại hỏi, “Tử Dục, anh xem hôm nay em trang điểm có đẹp không?”

 Mấy giây sau, Cố Tử Dục trả lời: “Cực kì đẹp! Em là cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng thấy!”

 Khúc Yên ấn tăng âm lượng hết cỡ, cố ý cho Cố Vân Thâm nghe.

 Cô cong môi nở nụ cười: “Tiểu Cố, anh cảm thấy không đẹp nhưng có người cảm thấy cực kì đẹp đó nha.”

 Cố Vân Thâm hời hợt nói: “Thằng cháu này của tôi theo đuổi vô số cô gái, mấy lời lừa gạt mà cô cũng tin?”

 “Sao lại không tin?” Khúc Yên vén dây áo mỏng manh trên vai, cười quyến rũ, “Hôm nay tôi không mặc váy đen, tôi nghĩ Tử Dục sẽ thích bộ váy này hơn.”

 Đầu ngón tay cô nhẹ quấn lấy dây áo, xoay người một cái, vòng eo nhỏ tinh tế, chân dài trắng nõn.

 Mắt Cố Vân Thâm tối sầm xuống, đảo qua toàn thân cô --

 Váy đỏ diễm lệ khiến làn da trắng nõn nà càng thêm rạng rỡ.

 Chiếc váy này quá ít vải, không chỉ lộ vai lộ lưng, còn lộ đường cong trước ngực như ẩn như hiện.

 “Váy đỏ của cô quá xấu.” Cố Vân Thâm thần sắc bất động, giống như tùy ý nói, “Giống váy của mấy cô gái không đứng đắn trong hộp đêm.”

 “Anh nói lung tung.” Khúc Yên hừ nhẹ.

 Cô nói ở trong lòng --

 Anh căn bản chính là ghen ghét!

 Anh chính là không muốn để cho tôi hẹn hò cùng những người đàn ông khác!

 Anh ghen!

 Cố Vân Thâm nghe thanh âm trong nội tâm cô, bỗng nhiên nói: “Cô thích mặc gì thì mặc, tôi về lấy văn kiện rồi đi luôn.”

 “Được, tôi đi đây, bai bai!” Khúc Yên mặc kệ hắn cảm thấy thế nào, vui vẻ đạp giày cao gót đi ra.

Xe Cố Tử Dục vừa mới đến dưới chung cư.

 Cố Vân Thâm từ cửa sổ nhìn xuống, thấy Cố Tử Dục xuống xe, mở cửa cho Khúc Yên, thậm chí còn nắm tay cô.

 Ánh mắt Cố Vân Thâm bỗng dưng trầm xuống.

 Thằng nhóc Tử Dục này, mở cửa xe là được rồi, còn muốn động tay động chân?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv