Mau Buông Ra, Tôi Là Chị Dâu Của Cậu

Chương 85:Đau lòng



'Bính boong...bính boong...' Cô nhấn chuông rồi lịch sự lùi ra phía sau, một người giúp việc ra mở cửa cho cô. Joy Lia khẽ cười :'Chào cô, tôi muốn gặp ông bà chủ.'

Người giúp việc khá bất ngờ khi cô lại nói thạo tiếng Trung Quốc như vậy. Sau đó vội lấy lại tinh thần :'Mời tiểu thư vào trong.'

Joy Lia bước vào trong, biệt thự của Đường gia đúng là lớn hơn so với các biệt thự ở đây, nhưng thật ra vẫn chưa bằng biệt thự của nhà cô ở bên Pháp.

Bên trong, ông bà Đường đang ngồi ở ghế sofa, giá cổ phiếu đã được Đường Gia Huy ổn định lại, hai ông bà biết được tin pháp sư Phùng chỉ là 'lừa đảo' thì đang rất tức giận.

\- 'Cháu chào hai bác\.' Joy Lia thay đôi dép đi trong nhà dành cho khách\, cô lễ phép chào hỏi\.

Bà Lâm nhíu mày :'Cô là...?'

\- 'Cháu là bạn gái của Gia Huy\.' Joy Lia khẽ cười\, thản nhiên đáp\.

Ông Đường nhíu mày? Làm sao lại là bạn gái được, con trai ông trước giờ không thích gần phụ nữ, lấy đâu ra người phụ nữ ngoại quốc này.

\- 'Thật sự là vậy ạ\.' Cô lấy trong túi mình ra một tờ giấy xét nghiệm :'Cháu có thai với anh ấy nữa\, thai đã được hơn một tháng\, nó phát triển rất tốt\.'

Bà Lâm nhìn tờ kết quả rồi cười nhạt, nghĩ nhà họ Đường sẽ dễ bị lừa như vậy sao :'Làm sao chúng tôi biết được nó chắc chắn là con của Gia Huy nhà tôi.'

Nếu thật sự đứa con này là của con trai bà thì quá tốt rồi, ông bà đã mong có cháu bế đến mòn mỏi rồi.

\- 'Anh ấy sẽ biết rõ\. Anh ấy đâu rồi ạ?' Joy Lia cười đáp\, rồi nhìn xung quanh\.

\- 'Đại thiếu gia\.' Lúc này tiếng chào hỏi của người giúp việc vang lên\, ba người trong phòng khách đều quay lại nhìn\, Đường Gia Huy hùng hùng hổ hổ đi vào nắm lấy tay cô\.

\- 'Chúng ta ra ngoài nói chuyện\.' Vừa nói anh ta vừa kéo theo cô đi\.

Joy Lia nhíu mày vì đau, mẹ anh đứng dậy :'Đi đâu? Ở đây nói chuyện cho ra nhẽ? Đứa bé trong bụng đó của con có đúng hay không?'

Joy Lia khẽ cười, nhìn anh, cô đưa ánh mắt về phía anh. Nhưng...

Đường Gia Huy lại buông tay cô ra :'Không phải....đứa bé đó không phải con của con.'

Nét cười tắt hẳn, khuôn mặt của cô tá nhợt đi, cô lảo đảo lùi về sau, đưa đôi mắt như không thể ngờ nhìn anh.

'Bốp' Từ lúc nào bà Lâm đã đi đến giáng cho cô một bạt tai :'Loại phụ nữ ti tiện, dám nghĩ đến loại trò này nữa sao? Cô nghĩ bước chân vào Đường gia dễ lắm đấy à? Cút đi cho tôi.'

Niềm vui, niềm hi vọng vừa lóe lên đã bị dập tắt, bà tức giận nói.

Tim của cô đau như bị một bàn tay vô hình nào đó bóp chặt lại, máu ở mũi cô chảy xuống, đầu óc choáng váng, nhưng cô vẫn bình tĩnh nói hai từ :'Xin lỗi.'

Rồi quay người bước ra khỏi Đường gia, nước mắt của cô không kìm được mà rơi xuống, lần đầu tiên sau khi mẹ mất mà cô khóc.

Cũng là lần đầu tiên yêu một người nhưng lại đau đớn đến vậy....

Máu ở mũi cô đã ngừng chảy, bước chân như người vô hình cứ đi thẳng, khuôn mặt nhem nhuốc, thảm hại.

Đường Duật Hành và Khương Gia Hy nhìn lên bầu trời, một đường băng kéo dài mà tâm họ nhẽ nhõm hẳn, vậy là chuyện tình của mẹ đã được giải quyết, ít nhất cũng không bi thảm lắm.

\- 'Chúng ta về thôi\.' Đường Duật Hành nói rồi mở cửa cho cô\.

Khương Gia Hy gật đầu :'Vâng.'

Lúc này ánh mắt cô vô tình nhìn sang bên đường, thấy hình dáng đang lửng thửng bước đi có chút quen mắt, hình như đã gặp ở đâu đó rồi. Trong phút chốc hai mắt cô mở to ra, người phụ nữ ấy đã không nhìn xe mà qua đường.

\- 'Cẩn thận\.\.\.' Cô la lên\, cứ nghĩ mình sẽ phải chứng kiến một cảnh tượng gì đó rất khủng khiếp\, nhưng lại may sao\.

Đường Duật Hành đã vội ôm lấy dáng người ấy kéo vào trong, cả hai người thở phào nhẹ nhõm. Joy Lia định thần, vội cảm ơn anh, tay đặt lên bụng mình :'Cảm ơn anh.'

\- 'Cô không sao chứ?' Khương Gia Hy đã nhớ ra cô là ai\, chạy đến cạnh cô\, lo lắng hỏi\.

Joy Lia lắc đầu :'Cảm ơn anh ấy rất nhiều, chúng ta lại gặp nhau rồi.' Lấy lại nụ cười, vẫn là nụ cười thân thiện đó, Joy Lia nói với cô.

Đường Duật Hành đã nhận ra cô ấy từ lâu, nhíu mày :'Hai người quen nhau sao?'

\- 'Là gặp trong bệnh viện vừa rồi\.' Khương Gia Hy nhanh nhảu đáp\.

\- 'Cô làm sao thế? Nhìn ở mũi cô có máu\, cô bị bệnh sao?' Khương Gia Hy đưa khăn giấy lau đi\, nhưng máu đã khô lại\, khiến nó khó lau\.

Joy Lia lắc đầu. Khương Gia Hy hỏi :'Vậy cô đến nhà anh ấy một lát nhé! Hay để chúng tôi đưa cô về.'

\- 'Rất vui khi đến thế giới riêng của hai người\.' Joy Lia mỉm cười nói\.

Đường Duật Hành nghe câu này thì trong lòng vô cùng vui vẻ, anh lái xe đưa hai người phụ nữ về. Cũng may Khương Gia Hy không biết cô ta.

Về đến khu chung cư F3, ba người đi vào trong, Tiểu Ngạn và hai tên kia cũng đã rời đi, nhà cửa đã dọn qua. Khương Gia Hy đỡ Joy Lia vào một phòng ngủ dưới lầu.

Cô nhanh tay đi lấy một chiếc khăn nhúng nước ấm rồi mang ra lau mặt cho Joy Lia :'Má của cô sưng lên...mũi còn bị chảy máu. Xảy ra chuyện gì thế?'

Joy Lia thành thật đáp :'Tôi mang đứa bé đến nhà cha nó, họ không nhận....'

Bàn tay cầm khăn của cô nắm chặt lại :'Lại có nhà như vậy sao? Dù sao cô cũng đang mang thai mà họ lại đánh cô như vậy.'

\- 'Không sao\, tôi vẫn còn sống mà\.' Joy Lia cười rồi nói\, ấn tượn của cô về Khương Gia Hy rất tốt\.

Lúc này Đường Duật Hành cầm hai ly sữa nóng đi vào, đưa cho Joy Lia , cô vui vẻ nhận lấy. Anh đưa cho Khươn Gia Hy.

\- 'Của em\.'

Cô lắc đầu :'Em không uống đâu....vừa rồi mới ăn cơm.'

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv