Kiều Bất Quy không biết Alpha trong kỳ nhạy cảm sẽ có dáng vẻ thế nào.
Mặc dù cậu theo đuổi Thành Quyết mấy năm, nhưng cậu chưa từng thấy Thành Quyết trong kỳ nhạy cảm bao giờ.
Mặc dù không biết Alpha đến kỳ nhạy cảm sẽ như thế nào, nhưng ánh mắt nguy hiểm của Thành Quyết vào lúc này đang nói với cậu, vì sự an toàn của bản thân, cậu phải lập tức rời khỏi đây ngay.
Kiều Bất Quy lặng lẽ lùi từng bước nhỏ ra sau, chuẩn bị tranh thủ Thành Quyết không để ý mà chuồn lẹ, nhưng Thành Quyết giống như đã đoán được ý định của Kiều Bất Quy, hắn trực tiếp bước tới nắm lấy cổ tay của cậu.
Dưới sự ảnh hưởng của kỳ nhạy cảm, nhiệt độ trong lòng bàn tay của Thành Quyết cao hơn ngày thường.
Nóng bỏng khiến người ta không chịu nổi.
Mà giờ phút này, so với Thành Quyết đang trong kỳ nhạy cảm, nhiệt độ cơ thể của Kiều Bất Quy vẫn giữ mức bình thường, có thể xem là cái máy hạ nhiệt độ chạy bằng cơm.
Sau khi bị bắt lấy cổ tay, Kiều Bất Quy theo phản xạ muốn giãy thoát ra.
Nhưng cậu có giãy giụa đến mấy vẫn không thể chống lại được sức lực kinh khủng của Thành Quyết.
Nhiệt độ nóng bỏng truyền đến từ lòng bàn tay của Thành Quyết khiến cậu sợ hãi, dự cảm bất an ngày càng lớn.
Ngược lại sau khi Thành Quyết nắm lấy cổ tay của Beta, da thịt hơi lạnh của cậu khiến hắn không khỏi thở dài một tiếng đầy thỏa mãn.
Ngón tay thon dài của hắn nắm chặt cổ tay của Kiều Bất Quy, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da trên cổ tay của cậu.
Ánh mắt u ám của Thành Quyết dần nhen nhóm chút nhiệt độ say đắm.
Kiều Bất Quy nhìn vẻ mặt của Thành Quyết, hơi nhíu mày lại.
“Sếp Thành…?” Kiều Bất Quy thử lên tiếng dò hỏi: “Ngài còn nhận ra tôi không?”
Nghe tiếng, Thành Quyết lúc này mới ngẩng đầu lên, dời tầm mắt từ cổ tay lên trên mặt của cậu.
Thành Quyết tỏ ra khó hiểu trước câu hỏi của Beta.
“Hửm? …Kiều Bất Quy?”
Bây giờ, giọng nói của Thành Quyết vừa khàn vừa trầm.
Kiều Bất Quy thấy hắn còn nhận ra mình, bèn thở phào một hơi.
Sau đó, Beta tiếp tục nhẹ nhàng hỏi: “Có phải kỳ nhạy cảm của ngài đã tới?”
Vì bị kỳ nhạy cảm làm ảnh hưởng nên năng lực suy nghĩ của Thành Quyết chậm hơn một giây.
“Có lẽ là vậy.” Thành Quyết hời hợt nói.
Tạm thời xem như Thành Quyết còn giữ lại một chút lý trí.
Có điều rất nhanh, chút lý trí đó lập tức bị sóng nhiệt trong người ập tới cuốn phăng sạch sẽ.
Nghe Thành Quyết trả lời như vậy, Kiều Bất Quy lộ ra vẻ mặt quả nhiên là thế.
“Ngài có thể thả tay ra trước không?” Cậu hỏi.
“E là không được.”
“…” Kiều Bất Quy im lặng một lúc, nói tiếp: “Sếp Thành nắm cổ tay tôi, là có ý gì?”
Thành Quyết lại nghiêng đầu suy nghĩ.
Lần này khả năng suy nghĩ của hắn còn chậm rì hơn hồi nãy, trả lời cũng chậm không kém.
“Không biết.” Alpha thành thật đáp.
Theo câu trả lời của Alpha, khoảng cách của hai người càng xích lại gần.
Thành Quyết bất ngờ áp sát, không chút báo trước mặt kề mặt với Kiều Bất Quy.
Kiều Bất Quy hơi nhíu mày, hai người có thể xem là đứng sát rạt vào nhau.
Thậm chí còn gần hơn lúc Kiều Bất Quy dìu Thành Quyết say rượu từ sảnh tiệc đi lên chỗ quầy lễ tân.
Đây hoàn toàn không phải là một khoảng cách an toàn và thích hợp.
Mặc dù Kiều Bất Quy còn độc thân, nhưng Thành Quyết lại không phải.
Hắn là người đã có gia đình.
Chỉ thấy Thành Quyết bất ngờ dựa sát vào, nhíu mày ngửi ngửi sau cổ Beta.
Nhưng hắn không ngửi được gì cả.
“Cậu không có pheromone.” Thành Quyết nhỏ giọng nói, giống như là đang tự lẩm bẩm hoặc đang nói chuyện với Kiều Bất Quy.
“Ừm.” Đối phương bình tĩnh đáp: “Vì tôi là Beta.”
“…Beta?” Sóng nhiệt đã khuấy đảo suy nghĩ của Thành Quyết thành mớ hỗn độn, lúc nãy miễn cưỡng còn chút khả năng suy nghĩ, bây giờ có vẻ hoàn toàn mất đi lý trí.
Beta…
Thành Quyết nhỏ giọng lẩm bẩm, trong đầu bỗng lóe lên vài hình ảnh.
Những hình ảnh kia, hình như là những hình ảnh mà hắn đã thấy trong mơ.
Những hình ảnh này khiến hắn nắm cổ tay của Kiều Bất Quy chặt hơn.
Trong mắt hắn dần trở nên cố chấp hơn bao giờ hết.
“Tôi nhớ ra rồi.” Thành Quyết bỗng nói: “Hình như vị hôn phu của tôi là một Beta.”
Kiều Bất Quy hơi khựng lại.
“Sếp Thành, ngài không có hôn phu Beta nào cả.” Cậu lạnh lùng nói: “Ngài đã kết hôn rồi.”
“Bạn đời của ngài là một Omega.”
Thành Quyết nhíu mày, hiển nhiên là cảm thấy không vui với câu nói của đối phương.
“Omega gì chứ? Làm sao tôi sẽ kết hôn với một Omega?” Thành Quyết bất mãn nói.
Nhưng vừa nói xong, hắn lập tức bị hấp dẫn ở nơi khác.
Ánh mắt tối đen như mực của hắn nhìn chằm chằm vào cái cổ trần trụi của đối phương.
Đi đôi với sóng nhiệt dâng trào là hai chữ dục-vọng khó có thể nhìn thấy trên người Thành Quyết vào ngày thường.
Hắn cảm thấy rất khó chịu.
Hắn vừa nóng vừa đau, thật giống như trong ngực đang có ngọn lửa bốc cháy dữ dội.
Mà biện pháp giải quyết, chính là cắn cổ và ký hiệu người trước mặt này.
—Đây là câu trả lời trong tiềm thức của hắn.
Câu trả lời trong lòng thúc giục hắn mau hành động.
Thành Quyết hơi hé miệng, lộ ra răng nanh nhọn.
Kiều Bất Quy là lần đầu tiên nhìn thấy răng nanh của Alpha, không khỏi sửng sốt.
Men theo tầm nhìn của Thành Quyết, Kiều Bất Quy phát hiện hắn là đang nhìn vào cái cổ của mình.
Cậu lập tức phản ứng rất nhanh, nhấc tay che kín cổ mình lại.
Vì vậy Thành Quyết há miệng không cắn trúng cái cổ của Beta mà là cắn vào mu bàn tay của cậu.
Vì không thành công cắn vào cái cổ trắng ngần của đối phương nên Alpha tức giận ngẩng đầu nhìn Beta.
Pheromone trong không khí cũng theo đó xảy ra biến hóa.
Pheromone trở nên áp bức gấp mười lần, đồng thời trở thành mùi hương mê hoặc đáng sợ.
Nếu Kiều Bất Quy là một Omega, e là sớm đã mềm nhũn dưới thân Thành Quyết từ đời nào, mất đi khả năng chống cự, chỉ có thể buông xuôi mặc hắn đòi hỏi và cướp đoạt.
Nhưng Kiều Bất Quy không phải.
Cậu là một Beta.
Cho dù Alpha rơi vào kỳ nhạy cảm điên cuồng cỡ nào, muốn dùng pheromone khống chế đối phương, để đối phương cùng hắn rơi vào bể dục ra sao, nhưng Kiều Bất Quy thân là Beta, vĩnh viễn không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.
Cho dù Thành Quyết có bao nhiêu đau đớn, sóng nhiệt và dục vọng trong cơ thể giày xéo hành hạ hắn đến cỡ nào, nhưng Beta hoàn toàn không bị pheromone ảnh hưởng, vĩnh viễn giống như một vị khách qua đường nán lại, thờ ơ đứng xem.
Lạnh lùng nhìn Alpha giãy giụa đau đớn vì mình.
Lạnh lùng nhìn Alpha bễ nghễ trên cao quỳ gối bên chân mình, cầu xin Beta chút thương tiếc và yêu thương.
Chỉ cần Beta bằng lòng bố thí chút thương hại, dù chỉ là một phần nhỏ thôi, Alpha sẽ đội ơn đội đức, cảm khái vạn lần.
Thành Quyết thấy người trước mặt không hề bị pheromone làm ảnh hưởng, không khỏi chớp đôi mắt mờ mịt không hiểu.
Hắn bối rối không biết nên làm thế nào cho phải.
Không thể dùng pheromone khống chế đối phương, Alpha rất thức thời chuyển sang thái độ yếu thế, ra vẻ đáng thương để làm đối phương mủi lòng.
Ánh mắt của Alpha hơi rưng rưng, khiến ai thấy cũng sẽ rung động và thương tiếc.
Nhưng giờ phút này, người đang đứng trước mặt hắn không phải người khác, mà là Kiều Bất Quy.
Kiều Bất Quy từ từ nhấc tay lên, đẩy đầu Thành Quyết ra.
“Sếp Thành, bình tĩnh lại đi.”
“Ngài đã kết hôn rồi.”
Thành Quyết làm bộ không nghe thấy, hắn vốn không nghe lọt nửa chữ vào tai.
Bây giờ hắn chỉ muốn đánh dấu và giao phối.
Alpha đang trong kỳ nhạy cảm, đã mất sạch lí trí, chỉ còn lại bản năng dục vọng muốn giao phối thuộc về thú tính.