"Woo ..... wooo ..... wooo .... !!"
Rầm !!! Rầm !! Rầm !!!
Du Tư Duật đang ngủ thì bị một tràng tiếng đập cửa đánh thức. Ngửi được mùi tử thi bay vào mũi, hắn biết thủ hạ của Mạc Khanh đang gọi nhưng do không có ai mở cửa nên liền chạy sang gọi hắn.
Du Tư Duật xốc chăn xuống giường, khoác áo khoác giọng vẫn đầy buồn ngủ hỏi: "Làm sao?"
"Hờ ... hờ .. hờ"
"Xin lỗi tao không hiểu. Hai con chuột ồn ào kia đâu?"
"Woo ... woo .... woo !!!!!!!!!" Đám tang thi mặt lạnh như cứt ngâm nhưng đã gấp đến độ xoay vòng, chân theo nhịp điệu nhấc lên nện xuống biểu thị cảm xúc hay cuống giống lúc còn sống. Quả thực đã ồn lại càng thêm ồn.
Du Tư Duật nghe nó kêu nhức cả đầu nhưng vẫn có cảm giác là đang có chuyện gì đó xảy ra, liền sang phòng Mạc Khanh đạp cửa: "Tiểu Khanh !! Tiểu Khanh !!! Ra ngoài mau !!!!"
Trong không gian, Thứ Nguyên đang chú tâm xem phim đến đoạn Giang Thần đứng trước mũi xe ô tô hôn Tiểu Hi thì chú ý tới tiếng gọi từ bầu trời vọng xuống, em gọi với sang hai vị giám sát: [Ngài Krish, bên ngoài có chuyện, gọi chủ nhân của bản hệ thống về đi]
Đang bóc vỏ nho cho di tích fake ăn, hắn ta không nói câu nào với lấy cây búa Thor mở cổng không gian, vài giây sau đã có tiếng Mạc Khanh kêu oa oa vọng lại.
Vừa tiếp đất Mạc Khanh đau đớn xoa mũi hơi sức mắng chửi cũng không có, trừng mắt: "Mới qua 3 tiếng đã gọi về, có chuyện gì?"
[Chủ nhân, anh trai gọi ngài, hình như rất gấp]
Ngay khi Thứ Nguyên vừa dứt lời Mạc Khanh đã niệm tiến ra ngoài.
Nhìn thấy em gái xuất hiện trên giường, Du Tư Duật kéo tay cô ra cửa chỉ vào đám tang thi vẫn đứng một đống trước phòng hắn: "Hình như hai con chuột gặp chuyện"
Mạc Khanh nghe thủ hạ tang thi thay nhau cắt ghép tình hình diễn ra, vì trí tuệ còn thấp chưa khôi phục như lúc bọn chúng còn sống nên cô phải mất vài phút thu nạp chắt lọc thông tin. Đại khái sự việc như sau:
Gia Niên và Gia Lục dưới sự hộ tống của 5 tang thi thủ hạ đắc lực Mạc Khanh bồi dưỡng, thoải mái đến các trung tâm thương mại thu thập quần áo mùa đông thì bắt gặp một nhóm quân nhân từ tiệm thuốc đi ra. Lúc đầu Gia Lục đã nghe thấy tiếng bước chân nên đã dẫn mọi người tránh đi đường khác, thế nhưng không hiểu sao vẫn bị một người đàn ông khí thế đáng sợ bắt được. Người đàn ông này rất đẹp trai, là một dị năng giả rất mạnh, sau khi bắt được hai chị em thả bọn họ về không ra tay giết và nhắn báo lại với cô rằng: Nếu muốn đến chuộc người thì giao bạn hắn ra đây, món nợ cho tang thi đả thương hai thủ hạ của hắn cũng sẽ tính một thể.
Mạc Khanh nghe xong liền đoán chắc mười mươi là Phó Kiệt không lệch đi đâu được, bản tính hèn nhát sợ nam chính điên lên một chưởng úp chết khiến Mạc Khanh chảy mồ hôi hột. Cô là cô an phận chỉ xây dựng thế lực của mình ở đây, bọn người kia là tự nhiên xâm phạm vào địa bàn của cô đấy chứ. Cả hai chị em kia nữa, dù sao là con người, đi theo cô cũng nguy hiểm. Tốt nhất là bỏ lại.