*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Toàn Vị Trai là một nhà hàng món Trung rất nổi danh, trong nước có rất nhiều chi nhánh, riêng thành phố A đã có bảy cái, nhà hàng chính nằm ở nội thành thành phố A, nghe đâu đầu bếp của nhà hàng chính có xuất thân từ ngự trù thế gia, món ăn làm ra, người đã ăn qua mùi vị đó, đều khen không ngớt miệng.
Mỗi cái chi nhánh việc làm ăn so ra cũng không chút kém cạnh, kim ngạch mỗi ngày đều rất kinh người, dù sao không đặt chỗ ở nhà hàng chính được, thì vẫn luôn có thể đặt được chỗ ở chi nhánh.
Mà quản lý Tôn Tần của chi nhánh ở khu nội thành thứ năm là một người giỏi quan sát, bình thường luôn đi lại trong nhà hàng nghe ngóng đánh giá của khách hàng về mùi vị của món ăn, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Sau đó hắn phát hiện ra, hôm nay có một cái tên số lần được nhắc đến rất nhiều.
"Cải thìa mùi vị không tệ, có vị ngọt thanh, cọng rau cũng không mềm nhũn, vị không tệ."
"Phục vụ, cho tôi thêm một phần cải thìa trụng¹."
"Lão Dương, sao tôi thấy món nấm đùi gà xào cải thìa² này ăn ngon hơn hôm qua thế? Cải thìa này vị ngọt thanh, ông ăn cảm thấy thế nào?"
"Ngon hơn so với hôm qua, có chút mùi vị như hồi nhỏ, chắc là mua từ nông thôn."
"Có muốn gọi thêm một đĩa hay không?"
"Lại thêm một phần đi, tôi ăn không tệ."
"Mẹ ơi, con muốn ăn cải thìa nữa."
"Bảo bối, hết mất rồi, ngày mai mẹ lại đem con đến ăn được không?"
"Không đâu không đâu, con muốn ăn cải thìa đấy!"
"Được được đươc, tiểu tổ tông này. Phục vụ, cho tôi thêm một xuất canh cải thìa thịt viên³, là món vừa nãy đấy."
Nghe đánh giá của khách, Tôn Tần có chút khó hiểu, bình thường món gọi thêm nhiều nhất hẳn là món chiêu bài không phải sao?
Gần đến giờ tan làm, hắn lật qua lật lại thực đơn, cơ hồ bàn nào có khách gọi món cải thìa cũng đều gọi thêm, sau khi hắn nghĩ đến khả năng đầu tiên là đầu bếp nghĩ ra phương pháp nấu ăn đặc biệt, tâm trạng hắn sung sướng đi đến nhà bếp, khen ngợi nịnh nọt bếp trưởng một lượt.
"Trù nghệ của đầu bếp Lâm thực sự là càng ngày càng tinh xảo, ngay cả một loại rau bình thường như cải thìa cũng có thể nghiên cứu ra vị ngon được, thật là khiến người bội phục."
Sư phụ Lâm được hắn khen có chút ngượng ngùng nói: "Lần này quản lý Tôn khen lầm người rồi, đây cũng không phải là công lao của tôi, là do nguyên liệu tốt, đồ ăn làm ra dĩ nhiên mùi vị cũng ngon."
Tôn Tần: "Nguyên liệu?"
Đầu bếp Lâm: "Đúng vậy, tôi làm đầu bếp nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy cải thìa tốt như thế bao giờ, món ăn làm ra xanh mướt, nhìn qua thấy khác liền."
Tôn Tần suy tư, sau khi tạm biệt đầu bếp liền đi tìm nhân viên thu mua.
Nếu rau này tốt như vậy, sau đó có thể kí thỏa thuận lâu dài với nông dân trông rau kia, có nhiều khi không thể khinh thường những loại rau bình thường kia, nếu làm tốt có thể thu hút rất nhiều người sành ăn.
Cải thìa trong không gian có 2 mẫu, một buổi sáng bán không hết, tối hôm qua sau khi tan làm Cố Trọng Cảnh dứt khoát liền đi chợ nông sản một chuyến, bán đến khi trời sắp tối đen mới về nhà, nhưng cũng không bán được bao nhiêu, hắn quyết định buổi tối sẽ không đi bán rau nữa.
Dù thế nào bán lẻ cũng không bằng bán buôn, kiếm không được bao nhiêu lại còn bị trả giá bẩn, nói rau của hắn không tốt, nực cười, của hắn là trồng trong không gian đấy.
Sau khi ăn không chừng còn trị được bệnh đấy, dinh dưỡng hơn dinh dưỡng của mấy loại rau bình thường trong chợ ít nhất mười lần, hắn chỉ bán có năm tệ một cân đã rất có lương tâm rồi biết không?
Nhưng mà Cố Trọng Cảnh cũng không lo lắng, chỉ cần ăn qua rau của hắn thì sẽ khen tốt, hắn không lo lắng chút nào đến vấn đề tiêu thụ.
Ngày hôm nay hắn chủ yếu là muốn tiếp xúc với Lưu Quốc An hôm qua thử xem, nếu có thể kí hợp đồng cung ứng lâu dài, thì hắn sẽ không phải vất vả thế này nữa.
Lái xe đi vào chợ rau củ, Cố Trọng Cảnh đang chuẩn bị đi tìm quản lý chợ thuê quầy, liền nhìn thấy Lưu Quốc An cấp bách vội vàng đi về phía hắn.
Trên mặt Cố Trọng Cảnh bất động thanh sắc, trong lòng lại biết rõ việc cung ứng hàng hóa trường kỳ về cơ bản đã thành. Lần này hắn cũng không vội thuê quầy nữa, dù bận vẫn thong dong đứng tại chỗ chờ Lưu Quốc An lại gần.
Quả nhiên, Lưu Quốc An đi vài bước tới liền nói với Cố Trọng Cảnh: "Cố tiểu huynh đệ, đừng dỡ hàng, chỗ rau này của cậu tôi mua cả. "
Cố Trọng Cảnh sảng khoái nói: "Được, đi thôi, tôi đem ra xe cho anh. "
Thời gian nói vài câu nói, một xe rau này liền bị Lưu Quốc An mua hết, Cố Trọng Cảnh cũng có chút thắc mắc, hôm qua Lưu Quốc An mới mua một xe, nhanh như vậy mà đã hết rồi?
Theo lý thuyết mà nói một xe rau này cung cấp cho nhà hàng, nhanh nhất cũng phải ba ngày mới dùng hết đi?
Ý Tưởng ban đầu hắn muốn tiếp xúc cùng Lưu Quốc An cũng là muốn ký một hợp đồng trước, sau này tiết kiệm được thời gian đi bán rau, nhưng không ngờ hắn lại trực tiếp mua một xe nữa, trong lòng có nghi ngờ, nhưng hắn cũng không hỏi ra, có người mua rau hắn vui còn không kịp, cần gì biết hắn mua để làm gì.
Đưa rau đến bên cạnh xe của Lưu Quốc An, không đợi Cố Trọng Cảnh lên tiếng, Lưu Quốc An đã đưa lên danh thiếp của hắn.
"Cố tiểu huynh đệ, đây là danh thiếp của tôi, tôi là nhân viên thu mua của Toàn Vị Trai khu vực nội thành thứ năm, mục đích hôm nay tôi đến tìm cậu chủ yếu là muốn hỏi một chút, rau cải thìa của cậu có thể cung cấp lâu dài được không?"
Cố Trọng Cảnh khẽ mỉm cười, đã hiểu, thì ra mua xe rau này là vì để mình bán cho hắn chỗ tốt.
Hắn cũng nhận phần ân tình này, liền nói: "Có thể, Lưu đại ca yên tâm, chất lượng đều giống nhau."
Lưu Quốc An thở ra một hơi: "Được, người anh em Cố là người thành thật, thế nhưng giá này cậu xem..."
Cố Trọng Cảnh: "Giá cả không thể giảm nữa Lưu đại ca, chính là bốn tệ một cân, ít hơn nữa tôi sẽ bị lỗ, rau này là rau hữu cơ không thuốc trừ sâu, không phân hóa học, anh cầm đi xét nghiệm một cái là biết, dinh dưỡng của rau này cao gấp mười lần rau bình thường."
Lưu Quốc An không tin tưởng lời của hắn, nhưng hắn vẫn nói: " Được, không thể giảm thì không giảm vậy, ngoài cải thìa ra cậu còn loại rau nào khác không?"
Trong lòng Cố Trọng Cảnh giật một cái, hỏi: "Lưu đại ca thử nói xem cần những loại rau nào?"
Lưu Quốc An nhìn thần sắc tự tin của hắn, chỉ coi là chỗ hắn có rất nhiều loại rau củ, lập tức một mạch nói ra một chuỗi tên các loại rau, đều không chút do dự.
Cố Trọng Cảnh nhanh chóng ngắt lời: "Ôi chao, Lưu đại ca anh nói nhanh quá rồi, tôi không nhớ nổi, như vậy đi, anh lên một danh sách cho tôi, chỉ cần tôi có, lần tới đều mang đến cho anh. "
Lưu Quốc An nghe vậy lấy cuốn sổ trong xe ra ghi một trang đầy, Cố Trọng Cảnh nhìn qua, phần lớn đều là rau xanh bình thường, chỉ có vài loại là khá hiếm.
Hắn nhớ lại thời gian sinh trưởng của những loại rau này một chút, chậm nhất là bảy, tám tháng, dựa theo tốc độ thời gian trong không gian, nhiều nhất cũng chỉ mười ngày là trưởng thành.
Sau khi hắn trầm ngâm một lúc, tích vào mấy loại rau có chu kì sinh trưởng ngắn, nói: " Mấy loại này ngày kia tôi đưa đến cho anh, mấy loại khác đợi mấy ngày nữa thu hoạch được tôi lại đưa cho anh sau."
"Được, cứ quyết định như vậy đi, ngày kia tôi mang hợp đồng đến cho cậu luôn. " Lưu Quốc An vui mừng ra mặt, không ngờ các loại rau của Cố Trọng Cảnh lại đầy đủ nhưu vậy.
"Đúng rồi, lần sau giao hàng, tôi giao đến đâu cho anh được?" Cũng không thể cứ mãi giao dịch ở chợ nông sản của người ta đi?
Lưu Quốc An cười nói: "Như vậy, câu nói cho tôi một địa điểm, lần sau tôi tự đến lấy rau, cũng đỡ phiền cho câu."
Cố Trọng Cảnh nghĩ thầm, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, vừa khéo hắn cũng không xe, ngay lập tức cảm nhận về Lưu Quốc An càng tốt thêm, quân nhân chính là khác biệt, bất kể là tại ngũ, giải ngũ hay sau mạt thế, bọn họ đều là những người đáng để kính yêu.
Hai người trao đổi một phen xong, từng người tách ra tự đi làm việc của mình, Cố Trọng Cảnh cũng đẩy xe ba bánh của hắn quay lại chợ thực phẩm, ngày mai Nguyên Nguyên về rồi, tròn hai tuần liền bọn họ không được gặp nhau, Cố Trọng Cảnh muốn làm chút món ngon bồi bổ cho y.