Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 819



Chương 899


Lục Trầm vừa đi lên lầu, nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cậu bé kia, trong mắt hiện ra ý cười, khóe miệng giật giật đầy xấu xa: “Sao thế? Bị họ Tô cho ăn đau khổ hả? Chú nói cho cháu biết, họ Tô kia không muốn chấp vặt mới cháu, nếu không, muốn dạy dỗ đứa con nít như cháu, không tốn chút sức lực nào đâu”


Lương Chỉ Hoành quay đầu nhìn Lục Trâm, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta, cậu lại gần, ghé sát khuôn mặt gần mặt anh ta, khuôn mặt lạnh lùng như băng, lộ ra nụ cười ngây thơ ngọt ngào của trẻ nhỏ.


Lục Trầm còn chưa hết ngạc nhiên thì đã nghe thấy giọng nói trẻ thơ của cậu bé: “Cháu có thông tin liên lạc của chị Quân Hoa, chú Lục đoán xem cháu sẽ nói cái gì với chị Quân Hoa đây?”


Trời ạt Tiểu ác ma!


Lục Trầm nhìn vào nụ cười đáng yêu đơn thuần của Lương Chỉ Hoành, toàn thân bị khuôn mặt tươi cười của Lương Chỉ Hoành làm cho cảm thấy không ổn.


“Cháu làm thế nào có được thông tin liên lạc của Quân Hoa?” Thẩm Quân Hoa vì bận đi đóng phim, đã lâu rồi không có gặp Lương Tiểu Ý, làm thế nào mà tên tiểu quỷ này lại có thể lấy được thông tin liên hệ của Thẩm Quân Hoa?


“Cháu đừng nghĩ sẽ lừa được chú”


“13915395789” Lương Chỉ Hoành đọc ra một số di động, cười tửm tỉm nói: “Chị Quân Hoa là bạn tốt của mẹ, biết mẹ trở lại thành phố S, sao lại không liên hệ với mẹ được? Chị Quân Hoa mặc dù đi đóng phim rất nhiều, nhưng cũng rất thường xuyên nói chuyện phiếm với mẹ cháu”


“Ác.” Sau gáy của Lục Trầm vài giọt mồ hôi lạnh đổ ra, anh ta thầm nghĩ, sao việc này Quân Hoa chưa từng nói với anh ta.


lè! Chú cảnh cáo cháu, không được ở trước mặt Quân Hoa nói lung tung về chú đâu nha!” Lục Trầm trừng mắt uy hiếp Lương Chỉ Hoành, nhưng cậu bé tủm tỉm nói: “Vậy phải dựa vào tâm trạng của cháu” Nói xong khoái trá đi xuống lầu, vừa rồi người tự xưng là ba làm cậu tức giận, sau đó lại khiến Lục Trầm khốn đốn, Lương Chỉ Hoành thở dài một hơi, cảm thấy trong lòng vô cùng sung sướng Trong lòng Lục Trầm xem hai ba con nhà họ Tô như tổ tông, thăm hỏi từng người tồi đi khỏi Anh ta buồn bực liếc mắt nhìn cánh cửa đang đóng chặt, sau đó xoay người đi xuống lầu.


Trong phòng vệ sinh của phòng ngủ, Tô Lương Mặc đứng trước bồn tắm lớn, cúi đâu nhìn người phụ nữ trong bồn tâm lớn… Hoàn cảnh như vậy, liệu có thể ngủ ngon giấc không?


Chân mày bắt đầu nhíu chặt lại, Tô Lương Mặc gối đầu ngồi xổm bên cạnh bồn tầm lớn.


Đưa những ngón tay thon dài của mình nghịch hàng lông mi của người phụ nữ trong bồn tắm. Ngón tay từ từ lướt qua, đầu ngón tay dinh đầy nước trong phòng tâm, anh rất muốn hỏi, trong bức ảnh kia có gì kỳ lạ, sao cô gái nhỏ này lại ngủ ngon như vậy, dáng điệu lúc ngủ trông rất… mê hoặc. Anh không dám làm phiền cô.


Ánh mắt của người đàn ông, lần theo đầu ngón tay, nhìn vào làn da mềm mại của người phụ nữ. Sâu thẩm trong con ngươi đen láy, tỉa lửa bùng cháy.


“Chết tiệt!” Tô Lương Mặc nói nhỏ một câu, thầm mảng chính mình là cầm thú. Sau đó không giữ nổi cầm thú trong lòng, vất vả đưa ra quyết định — quyết định là trở thành một tên cầm thú có năng lực.


Tô Lương Mặc từ trước đến nay quyết định thì nhất định phải làm bằng được, anh nhanh chóng vươn tay ra, khi chụp được, liền ôm người trong bồn tâm lớn vào đôi bàn tay mạnh mẽ của mình. Như ngó sen xanh non, vươn ra ôm lấy thứ gì đó rồi cúi đầu về phía có hơi ấm Thân thể của Tô Lương Mặc càng trở nên thành thật hơn, khi Lương Tiểu Ý vô tình ôm cổ anh, anh không chút do dự, ôm Lương Tiếu Ý bước ra khỏi phòng vệ sinh Bế Lương Tiểu Ý đi về chiếc giường đôi, anh lập tức xoay người trên giường, nhưng anh vừa mới ngồi trên giường, một bóng người nhỏ bé đã lăn qua người anh, đầu nhỏ gác lên chân anh, tư thế này khiến anh không thoải mái, xê dịch đầu nhỏ đi, anh vẫn thấy không thoải mái, lại xê dịch, nhưng vẫn như trước không tìm được tư thể thoải mái Tô Lương Mặc chỉ có thể duỗi thẳng hai chân mình, dùng hai bàn tay mình cầm lấy cánh tay nhỏ bé của người phụ nữ, khéo léo kéo người về phía mình, cùng với cô tìm kiểm một tư thế thích hợp, Ý thức được việc mình vừa làm, Tô Lương Mặc dở khóc dở cười Nhưng mà nhìn đến cái đầu nhỏ đang kê trên đùi mình, Tô Lương Mặc đành cười khổ, khẽ cần môi, kìm nén nhu cầu của cơ thể. Nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế che đi thân thế trần trụi của người phụ nữ nhỏ bé.


“Hôm nay đối thành ăn chay vậy!” Tô Lương Mặc cúi đầu, đối với cô gái nhỏ đang gối đầu, cần chặt răng nói: “Chờ em tỉnh lại, ông đây sẽ khiến em phải khóc!”


Thế việc “làm” như thế nào… Mọi người tự nghĩ nhé.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv