"Làm sao lại không liên quan đến cô cho được."
Đức Bảo không nhịn được nhìn theo Linh Đan tiếp tục nói: "Cô Đan, tôi nghĩ cô nên thực sự suy nghĩ về điều đó, tình cảm mà chủ tịch dành cho
CÔ."
"Chỉ cần anh ta không làm phiền tôi, tôi rất biết ơn, tạ trời tạ đất rồi."
Linh Đan xua tay, không tin Đức Bảo.
Đức Bảo thật muốn khóc. Để có cuộc sống sau này tốt hơn, anh ta nhất định phải quan tâm đến đời sống tình cảm của sếp, nhưng thật sự nghĩ mãi không ra Trương Thiên Thành đã làm gì mà khiến Linh Đan hiểu lầm sâu sắc đến vậy.
Anh ta muốn tìm hiểu nhưng hình như điều đó là không thể.
Biết mình bị theo dõi, Linh Đan không muốn đi mua sắm nữa, bảo Đức Bảo đưa cô trở lại biệt thự của Trương Thiên Thành. Sáng sớm hôm sau, Linh Đan xin tăng ca và đến công trường.
Chỉ ở đây cô mới không bị quấy rầy.
Các tài liệu đưa cho Lương Học Đông đã được phê duyệt, những việc còn lại chỉ cần làm theo quy trình, Linh Đan nhớ đến một lần Trương Thiên Thành nói Lương Học Đông bắt tay với Tập đoàn Á Đông chèn ép Tập đoàn Châu Thiên thì khẽ nhíu mày.
Trương Thiên Thành không có lý do gì để nói dối có chuyện này, nhưng điều khiển Linh Đan có
chút không thể tin được là Lương Học Đông này có thể xuất phát từ con số 0 đi đến ngày hôm nay. Nếu thật sự không có người đứng sau anh ta thì quả thật là rất đáng kinh ngạc.
Trương Thiên Thành nói rằng Lương Học Đông này không có chỗ dựa ổn định nên muốn tạo lập quan hệ khắp nơi.
Điều này khiến Linh Đan khó hiểu.
Đột nhiên một ý tưởng táo bạo nảy ra trong đầu Linh Đan, phải chăng Trương Thiên Thành đang có ý định đối phó với Lương Học Động, vì điều này mà Trương Thiên Thành đã mời mình tham gia Shine?
"Giám đốc Đan, bên ngoài có người tìm cô."
"Ai vậy?"
Ngay khi Linh Đan nhìn lên, cô thấy Vũ Hải Yến đã bước vào. Tóc dài và trang điểm quyến rũ, cùng một chiếc váy ngắn với chiếc áo ống đỏ rực, có vẻ như không hợp với công trường xây dựng này.
Linh Đan cau mày, yên lặng cất hết tài liệu vào ngăn kéo, không đứng dậy, hỏi: "Làm gì vậy".
"Có vẻ như chị gái tôi rất có khí chất sau khi trở thành giám đốc."
Vũ Hải Yến ngẫu nhiên tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó nói: "Tôi đến đây không phải vì quan tâm cô đâu"
Linh Đan cười ra tiếng, "Có gì thì cứ nói đi, đừng lãng phí thời gian của tôi."
"Chị gái đã nói như vậy thì tôi phải nói sự thật thôi."
Vũ Hải Yến giả vờ vô hại, chớp mắt, hỏi: "Cô có biết biết căn nhà chúng ta ở sẽ bị tập đoàn Bạch Đằng lấy lại không?"
Linh Đan sửng sốt, cô chưa bao giờ nghe nói về điều này.
Ngay sau đó, Vũ Hải Yến nói tiếp: “Vì việc tham nhũng của bố, bây giờ tập đoàn Bạch Đằng định đem biệt thự bán đấu giá để thế chấp trả nợ cho bố. Nếu thực sự lấy đi biệt thự thì nhà chúng ta xong thật rồi."
"Từ từ".