Khuôn mặt của Vũ Linh Đan không có chút biến sắc, tâm lý cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giống như đám đông đứng xung quanh xem buổi biểu diễn mà thôi.
Những lời đe dọa của Dương Thanh My không phải chỉ một hai lần, Vũ Linh Đan trả lời bà ta một cách thẳng thắn: “Bà Trương, bà cũng thấy rằng vấn đề không phải ở tôi. Nếu bà thực sự không muốn tôi bước vào cửa nhà họ Trương, thì làm phiền bà hãy bảo ban con trai bà đi” Phản ứng ngang ngược mạnh mẽ của Vũ Linh Đan khiến nhiều người xem xung quanh phải tán thưởng.
Suốt cuộc nói chuyện, Vũ Linh Đan đều không biện minh một lời nào, cô cũng không nói gì quá đáng cả, ngược lại Dương Thanh My cứ tỏ thái độ hung hăng, rõ ràng bà ta biết con trai mình thích người ta, nhưng lại cứ làm khó Vũ Linh Đan, đúng sai thế nào mọi người nhìn qua là có thể hiểu ngay.
Trong lòng Trương Đức Phú có chút xót xa, lời nói của Vũ Linh Đan không phải lời từ chối mà còn hơn cả lời từ chối. !Nhưng bây giờ cậu ta không thể bảo vệ cô, sao cậu ta có thể yêu cầu Vũ Linh Đan làm gì cho mình được. Trương Đức Phú cúi đầu, nói nhỏ với mẹ: "Mẹ, chúng ta lên trước đi, các cổ đông còn đang chờ chúng ta đấy!"
Dương Thanh My lập tức đáp lại: “Hừ, ba trăm năm mươi tỷ này mẹ không thể để mất không như thế được, sau này con đừng qua lại với Vũ Linh Đan nữa.”
Trương Đức Phủ không nói lời nào, không biết có phải là ngầm đồng ý hay không.
Sắc mặt Vũ Linh Đan lạnh tanh, cô chỉ mong người phụ nữ này mau chóng lên tầng để có được rời khỏi đây.
Dương Thanh My lại khuyên nhủ con trai mình: "Trương Đức Phú, con nhớ kỹ cho mẹ, đây là ba trăm năm mươi tỷ, con
chỉ có thể chơi đùa với cô ta thôi, đừng nghĩ là thật"
"Mẹ, Vũ Linh Đan không phải như những gì mẹ nghĩ đâu, con... Con cũng không nghĩ như vậy đâu!"
Mặt Trương Đức Phú bỗng đỏ bừng, rồi lại tái nhợt.
Vũ Linh Đan có chút xao động, nhưng cô vẫn cố kìm chế lại, đang định quay người bước đi thì cô lại nghe thấy tiếng tát, Vũ Linh Đan vô thức nhìn lại.
Quả nhiên trên mặt Trương Đức Phú in dấu tay đỏ bừng.
Dương Thanh My đầy kiêu ngạo, không một chút hối hận nào, đối với bà ta mà nói, chuyện bà ta không làm chủ được, bà ta tuyệt đối không thể chấp nhận.
Vì vậy, cô từ từ ngẩng đầu lên, gương mặt lãnh đạm nhìn Trương Thiên Thành bước đến.
Sự xuất hiện của Trương Thiên Thành ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, Trương Đức Phú vẫn chưa nói xong liền bị ngắt lời. Trương Thiên Thành mở miệng: “Sao lại ồn ào thể, bảo vệ ở đây để làm cảnh hay sao vậy, để người phụ nữ hống hách này làm loạn ở tập đoàn Á Đông à?
Như vậy có thể lấy lại chút mặt mũi cho Vũ Linh Đan, cũng là một lần được thể hiện thái độ của bản thân.
Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn Vũ Linh Đan với vẻ mặt phức tạp, giống như được khích lệ, lại nói tiếp: "Cho dù có từ bỏ tập đoàn Á Đông, cho dù có phải chống đối lại tất cả mọi người, con cũng phải ở bên Vũ Linh Đan!"
"Vậy sao? Thế thì phải xem xem tôi có đồng ý hay không!"
Cửa thang máy lại mở ra, Trương Thiên Thành trong bộ vest đen, dáng vẻ uy nghiêm, lạnh lùng và kiêu ngạo, giống như một thiên sứ bước ra từ địa ngục vậy.