Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2547: Bạn cũ (2)



Trương Vô Sinh đứng dậy, thong thả bước đến trước cửa sổ, sau đó quay đầu, ánh mắt rơi ở trên mặt Diệp Thiếu Dương, Bởi vì, quả thực có càng nhiều manh mối hơn, nhưng ta không muốn để cho bọn họ biết.”

Bốn người nghe xong lời này, dị thường nghi hoặc, Diệp Thiếu Dương nói: “Đừng nửa úp nửa mở nữa, mau nói.”

Trương Vô Sinh chậm rãi bước tới, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương hỏi: “Cậu lần trước nói với tôi, giáo phái kia tên là gì?”

“Y Đặc giáo.” Lão Quách giành trước nói, “Đây là thứ tôi từ trên tư liệu tìm ra, một tôn giáo của Tây Mông.”

“Đúng rồi, Ý Đặc giáo, cùng tư liệu tôi tra được không bàn mà hợp, môn pháp thuật này, tên là Cửu Tinh Điệp Khí Trận, cửu tinh vừa vặn sắp hàng thành một chữ Chi, một điểm nọ ở bên trên, chính là chỗ mắt trận.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cái này trước đó ngài đã nói, nói chút gì mới mẻ đi.”

Trương Vô Sinh khó chịu nhìn hắn, nói: “Vậy các cậu có biết, vì sao liên quan Cửu Tinh Điệp Khí Trận này, hầu như toàn bộ giới pháp thuật đều chưa từng nghe nói hay không?”

Bốn người bọn Diệp Thiếu Dương đều lắc đầu.

Trương Vô Sinh trái lại không úp úp mở mở nữa, nói tiếp: “Bởi vì, pháp thuật này thật sự là quá lâu đời rồi, trên sách nói, là Hiên Viên Thượng Đế sáng chế, về sau ở nhân gian thất truyền, Y Đặc giáo gì đó cũng chỉ là học được chút da lông. Trên sách có ghi lại, Tây Mông có tà giáo dùng Cửu Tinh Điệp Khí Trận lừa gạt tín đồ, nhưng cũng chỉ bố trí ra sáu ngôi sao, nhưng một lần này, lại là chín ngôi sao chân thật… Đây căn bản không phải pháp thuật nhân gian!”

Đám người Diệp Thiếu Dương nhìn nhìn nhau, Diệp Thiếu Dương nói: “Lời này, không phải pháp thuật nhân gian, còn có thể là pháp thuật nơi nào?”

Trương Vô Sinh nhìn bọn họ, chậm rãi phun ra ba chữ: “Hiên Viên son!”

Bốn người hít một hơi thật sâu.

Hiên Viên sơn, vậy thì không thoát được liên hệ với pháp thuật công hội.

Diệp Thiếu Dương nói: “Thật ra trước đây chúng tôi cũng có phán đoán này, nhưng không có chứng cớ, không dám nói lung tung, lại nói tôi tuy không vừa mắt với bọn hắn, nhưng… Bọn hắn trăm ngàn năm qua, chỉ là muốn thống trị giới pháp thuật nhân gian, tựa như từ trước tới giờ chưa từng trực tiếp động thủ, nếu thật là bọn họ… Tôi không tin bọn họ dám động thủ giết chết Đạo Uyên lão tổ.”

Trương Vô Sinh nói: “Bởi vì mỗi người đều cho rằng bọn hắn không dám, bởi vậy mới sẽ không hoài nghi đến trên đầu bọn hắn.”

Lão Quách vẻ mặt ngưng trọng nói: “Nói như vậy, Hiên Viên son là muốn chơi cứng rồi?”

Trương Vô Sinh nói: “Theo tôi phỏng đoán, chuyện này không nhất định là Hiên Viên son gây ra, có thể chỉ là pháp thuật công hội tự mình làm.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Có gì khác nhau sao?”

“Đương nhiên. Pháp thuật công hội, chỉ là một tổ chức của Hiên Viên sơn, cho dù tổ chức này lại tới đâu nữa, cũng không thể đại biểu Hiên Viên sơn… lão đại của pháp thuật công hội là Tinh Nguyệt Nô, cô ta chỉ là một trong bảy đại trưởng lão.”

Tứ Bảo nói: “Tinh Nguyệt Nô, dám ở nhân gian làm như vậy sao?”

Không đợi Trương Vô Sinh mở miệng, Diệp Thiếu Dương phỏng đoán trước: “Điều này còn chưa chắc chắn đâu, tôi với cô ta từng tiếp xúc vài lần, cô ta thuộc loại người vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, chỉ là bị quản chế bởi dư luận, không dám trực tiếp động thủ với giới pháp thuật, mới nghĩ nhiều cách như vậy để thẩm thấu vào giới pháp thuật.”

Lão Quách nói: “Không sai, cô ta muốn chiếm lĩnh nhân gian, đã mấy trăm năm rồi, đã thử các loại biện pháp, đều đã thất bại, cũng có khả năng chó cùng rất giậu, càng không cần nói, cô ta gần nhất bồi dưỡng mấy tên đệ tử kia mười mấy năm, bị Đạo Phong giết tới mức chỉ còn lại có một người, khẳng định là khó chịu.”

Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, cũng đột nhiên nghĩ tới một tình huống, nói: “Đúng rồi, cô ta lúc trước không phải muốn làm thủy lục đại hội, về sau đột nhiên muốn kéo dài thời hạn, khẳng định là có nguyên nhân, hơn nữa bọn họ gần đây thật sự cũng quá trầm mặc, trên cơ bản chưa có động tĩnh gì, thế này không phù hợp tác phong của Tinh Nguyệt Nô.”

Đủ loại manh mối, đều nhắm ngay Tinh Nguyệt Nô cùng pháp thuật công hội của cô ta.

Lão Quách đột nhiên hỏi Trương Vô Sinh, “Ông còn chưa nói, những manh mối này, lúc trước họp sao ông chưa nói? Ông là sợ rút dây đồng rừng?”

Trương Vô Sinh nói: “Tự nhiên, môn phái khác không nói đến, trong mấy đại tông phái này, đã có không ít cái quy thuận pháp thuật công hội.” Nói đến đây xong hướng Đằng Vĩnh Thanh nói, “Lạc Già sơn cậu coi như không tệ, nhưng cũng tương đối thân cận bên kia.”

Đằng Vĩnh Thanh nhất thời có chút xấu hổ, nói: “Bắc đắc dĩ.”

Trương Vô Sinh mỉm cười, “Cho nên, ở dưới tình huống chưa có chứng cớ, tôi nếu nói ra, những người này không chất vấn ngược lại tôi đã không tệ rồi, càng không cần nói bọn họ sẽ lén thông báo pháp thuật công hội, dẫn tới rút dây đồng rừng, nhưng tôi lại không thể không nói một chút nào cả, tôi đây là tiêm một liều dự phòng trước cho bọn họ, để bọn họ biết có có chuyện như vậy, hơn nữa tin tưởng những thứ tôi nói, miễn cho bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, thực đến nước xé rách da mặt, tôi cũng không có thời gian lao lực giải thích với bọn họ, nhỡ đâu pháp thuật công hội hành động sớm, nói không chừng sẽ trả đũa, nói xấu phỉ báng tôi.”

Đám người Diệp Thiếu Dương đều chậm rãi gật đầu, đoạn phân tích này của Trương Vô Sinh cẩn thận tỉ mỉ, không riêng nhằm vào sự tình, ngay cả lòng người các thứ đều đã cân nhắc ở bên trong, làm người ta bội phục không thôi.

Lão Quách khen: “Không hổ là tiểu Gia Cát của giới pháp thuật.”

Trương Vô Sinh nói: “Ngoại hiệu này, lúc trước là trào phúng tôi, nói tôi quá giảo hoạt, phàm là việc chung của giới pháp thuật đều thích nghịch nước, chưa bao giờ ra mặt, không muốn đắc tội với người…”

Nói đến đây, vẻ mặt hắn đột nhiên hung ác hẳn lên, lạnh lùng nói: “Nhưng dù như thế, sự tình vẫn tìm tới cửa, sự thúc tôi còn bởi vậy chết, vậy tôi không thể không quản, để bọn họ biết, Long Hổ sơn tôi tung hoành ngàn năm, là tổ đạo tông nhân gian, há mặc cho người ta ức hiếp!!”

Bốp!

Ấm trà trong tay bị hắn bóp vỡ, nước trà chảy đầy người, Trương Vô Sinh cũng không đi để ý, nói với Diệp Thiếu Dương: “Chuyện này bởi cậu dụng ra, tôi không hỏi tội cậu, nhưng Mao sơn cậu nên đồng lòng hợp sức, cùng sinh cùng tử với phái tôi! Tuyệt đối không thể lùi bước!”

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Không cần ông nói, chỉ là giết hại Đạo Uyên tổ sư một tội này, như vậy đủ rồi. Nếu thật là Tinh Nguyệt Nô làm, tôi nhất định cắt đầu cô ta, bằng không thì cắt lấy đầu bản thân tôi cho ông.”

Trương Vô Sinh rất hài lòng đối với câu trả lời này, dần dần bình tĩnh lại, nói: “Chuyện này, trước mắt không thể công khai, chỉ có thể hai phái chúng ta lén điều tra, Long Hổ sơn tôi cái khác không CÓ, chỉ có nhiều người, tôi đã phải người đi hai huyện thành chỗ đó điều tra, một khi xác nhận, chúng ta lập tức đi qua, san bằng tổng hội của bọn chúng.”

Lão Quách vừa nghe, nói: “Nếu phía sau màn bọn chúng thật là pháp thuật công hội, đây sẽ là một cuộc ác chiến, một Tinh Nguyệt Nô đã đủ mạnh, bọn chúng còn có Anh Mị, thứ khác không biết thì không nói.”

Trương Vô Sinh nói: “Cho nên tìm các cậu đấy, đối thủ mạnh như vậy, không tìm các cậu còn có thể tìm ai?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Lời này của ông khiến tôi không biết nói gì để đáp lại.”

“Đương nhiên, cũng phải xem tình thế, chúng ta tranh thủ tìm được vị trí tổng đàn của bọn chúng, có thể đối phó thì đối phó, đối phó không được thì sưu tập chứng cớ, kêu gọi giới pháp thuật cùng nhau hành động, chỉ cần có chứng cớ, vẫn có thể một lời hô hào trăm người đi theo.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv