Tờ báo đã bị tranh mua không còn. Không riêng gì tờ báo này, còn có tất cả báo chí xuất bản vào ngày thứ hai nữa. Toàn bộ những điều này, chỉ bất quá là bởi vì sự xuất hiện của Điền Hành Kiện.
Reinhardt đã bị đánh bại rồi! Hoảng loạn mà chạy, mang theo cả cái Thần Thoại Quân Đoàn vênh váo kia của hắn nữa, không có chuyện gì có thể khiến cho người ta vui sướng hơn được chuyện này nữa rồi. Đây là một thắng lợi thật sảng khoái. Cái gã mập mạp kia, đã vì tất cả người Leray mà thở ra một ngụm ác khí!
Quan trọng hơn là, từ hôm nay trở đi, Liên Bang Leray không còn là một cái hoang mạc của robot bị người ta khinh thường chế nhạo nữa rồi. Tại cái quốc gia này, có một người đã đứng ở trên đỉnh cao của thế giới robot!
Con người luôn luôn mong muốn kéo dài sự vui sướng của mình, cho dù tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm trước đã vô cùng rõ ràng giống như lòng bàn tay, thế nhưng mọi người vẫn đang tranh mua các tờ báo có chuyên đề về anh hùng. Khiến cho mình vui mừng lại một lần nữa dưới một góc độ trải nghiệm khác, đó thực sự là một chuyện vô cùng sung sướng.
"Tình hình này có vẻ như đã ầm ĩ lớn rồi." Mikhailovich cười khổ giơ một tờ báo ở trong tay lên với Russell. Đặt tờ báo xuống, ông ta rít một hơi thuốc thật sâu rồi than thở: "Đối với Liên bang mà nói, đây là một sự phấn chấn. Còn đối với cá nhân hắn mà nói, cũng không phải là chuyện tốt gì cả. Tôi hiện tại cũng không biết, chúng ta làm như vậy rốt cuộc là có đúng hay không nữa."
Russell mày rậm nhíu sâu, lo lắng nói: "Cục Quốc an hai ngày nay đã liên tiếp theo dõi được mười ba tên sát thủ đánh dấu trong danh sách nhập cảnh vào. Còn các sát thủ không theo dõi được, hoặc là không đánh dấu trong danh sách, không biết là có bao nhiêu kẻ đã bí mật tiến vào. Xem ra, bọn chúng đúng là đã để ý đến Điền Hành Kiện rồi."
"Có thể không để ý được sao?" Mikhailovich soạt cái đứng lên, đi đi lại lại: "Ba trăm triệu Phỉ Nguyên (tiền Phỉ Dương), đó chính là hai tỉ một trăm triệu Lặc Nguyên (tiền Leray)! Ngày hôm trước từ Gatralan đã truyền về tin tức, Reiter tự sát, gia tộc Howard liền trút thêm một trăm triệu Phỉ Nguyên nữa, đổ vào quỹ báo thù dùng để treo thưởng. Gần ba tỉ Lặc Nguyên, chỉ để giết một người. Ai mà không động tâm kia chứ?"
" Gia tộc Howard làm như vậy, cũng ở trong tình và lý. Thế nhưng..." Lông mày của Russell càng nhíu chặt lại: "Khiến cho tôi không rõ chính là, đế quốc Binalter gần đây nhất, hình như đã ở hỏi thăm tình huống của mập mạp."
" Báo cáo của Cục Tình báo Quân sự tôi đã xem qua rồi." Mikhailovich gật đầu nói: "Đối với điểm này tôi cũng cảm thấy có chút hoang mang. Đế quốc Binalter đến nay còn chưa trực tiếp giao thủ với chúng ta, bọn họ vì sao lại coi trọng Điền Hành Kiện như vậy?"
"Có phải là..." Russell xoa xoa mi tâm: " Là vì chiếc robot [Ma Thú] kia của hắn?"
Tàn thuốc trong kẽ tay Mikhailovich bị dập tắt trong chiếc gạt tàn làm bằng sứ Cảnh Thái, chỉ nghe ông ta trầm giọng nói: "Có thể là như vậy. Phỉ Dương lần này liên hợp khai phá kế hoạch sở dĩ kéo thêm chúng ta, chính là bởi vì bọn họ có hứng thú đối với chiếc robot kia của mập mạp."
Sau khi trầm mặc một lát, Russell chậm rãi hỏi: "Hiện tại, thế cục ở Liên Bang Salerga thế nào rồi? Nghe nói, rất không lạc quan."
Mikhailovich gật đầu nói: "Đúng thế, cái người hàng xóm cúa chúng ta này, từ trước đến nay đều có tồn tại thế lực thân Tây Ước. Trước đây nó bị giáp giữa chúng ta cùng Cộng hòa Trenock, vẫn còn chưa xảy ra vấn đề gì. Hiện tại, tinh hệ Reston của Trenock đã bị đế quốc Sous chiếm hơn phân nửa, điểm Bước Nhảy đi thông qua Liên Bang Salerga cũng bị đế quốc Sous nắm chặt ở trong tay. Lúc này, quốc nội Salerga đã có người bắt đầu rục rịch rồi."
"Thấy gió liền xoay, chính là pháp bảo của các chính khách mà." Bernardote vẫn một mực yên lặng không lên tiếng liền tiếp chủ đề nói: "Khi phát động chiến tranh Tây Ước đã giành lấy nước đầu, bọn họ phát động thế tiến công vào những tinh hệ này, vừa chuẩn là chỗ yếu hại của điểm Bước nhảy Không Gian. Hiện tại các quốc gia thành viên của Phỉ Minh liên tục bại lui trên bản đồ hành tinh. Thảo nào Liên Bang Salerga liền dậy lên dị tâm. Ngay cả chúng ta, hừ, không phải cũng có người vụng trộm tiếp xúc cùng Tây Ước sao."
Phòng làm việc của Mikhailovich lại lâm vào trầm mặc! Lời nói của Bernardote nhất châm kiến huyết (đúng trọng tâm), tuy rằng chói tai, thế nhưng lại là sự thực xảy ra trước mặt mọi người. Liên Bang Leray tuy rằng vẫn một mực chống lại xâm lược, thế nhưng, cũng không phải tất cả mọi người đều tự tin với cuộc đại chiến vũ trụ kéo dài này.
Cái quốc gia này, có anh hùng dũng cảm bất khuất. tất nhiên cũng có kẻ hèn nhát, cỏ đầu tường và mang chủ nghĩa cơ hội bị xa hoa truỵ lạc ăn mòn hết phẩm chất. Ban đầu khi Gatralan xâm lấn Leray, Galileo lại mất nhanh đến như vậy, cũng đã nói rất rõ lên vấn đề.
Nếu như không phải có bản danh sách của Russell, nếu như không phải Bernardote và Điền Hành Kiện ở Millok đã thay đổi toàn bộ hướng đi của chiến tranh. Sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, đến bây giờ Mikhailovich cùng Tổng Thống Hamilton nhớ tới đều toát mồ hôi lạnh.
Hiện tại, Leray tuy rằng đã giải quyết được chiến tuyến phía Tây, tạm thời thoát khỏi quẫn hai mặt thụ địch. Thế nhưng, Cộng hòa Phỉ Dương cũng không phải đáng tin như vậy. Cái hạm đội mà Fischella chỉ huy, còn có cái quốc gia Keneville bị bọn họ cứng rắn buộc xuất binh vào Small Pyreness kia có thế ngăn cản được công kích liên hợp của Deseyker, Binalter cùng Liên Bang Naga không, điều đó vẫn còn rất khó nói.
Thế cục chiến tranh hôm nay, ngoại trừ giằng co rất có ăn ý của hai đại đế quốc siêu cấp ở Tinh Hà Carleston ra, chiến hỏa đã lan tràn tới từng tinh vực trong xã hội loài người. Tây bắc Đông nam, trên bản đồ mặt phẳng các tinh hệ của xã hội loài người, hai đại liên minh quân sự đã cuốn vào nhau thành một đoàn, vung tay đấm đá. Chiến báo của các tinh vực, các quốc gia thành viên Phỉ Minh đều thua nhiều hơn thắng.
Từ vị trí địa lý mà nói, Liên Bang Leray vừa là không may, lại vừa là may mắn. Chính là vì nằm ở một cái điểm thông đạo then chốt, Leray đã gặp phải sự xâm lấn ưu tiên trước nhất của Tây Ước. Và cũng chính bởi vì cái thông đạo này thực sự quan hệ đến trung bộ Tây Ước cùng liên hợp hai đại lực lượng quân sự ở Đông bộ, vậy cho nên Cộng hòa Phỉ Dương mới không tiếc mà xuất động hai đại quân viễn chinh, đến trợ giúp Leray chống cự.
Các quốc gia thành viên Phỉ Minh khác thì không có may mắn như thế. Tất cả, đều chỉ có thể dựa vào chính bọn họ. Bộ chỉ huy Quân sự liên hợp Phỉ Minh, ngoại trừ cấp cho họ chỉ đạo trên chiến lược cùng một số vật chất viện trợ ra, không giúp thêm gì khác.
Các quốc gia này hâm mộ Leray, thế nhưng người Leray tự mình biết, Cộng hòa Phỉ Dương dù sao cũng sẽ không đem tất cả các áp lực đều đặt ở trên vai bọn họ. Chủ lực của cuộc chiến tranh này, chính là Liên Bang Leray. Hi sinh lớn nhất, cũng là người dân của Liên Bang Leray.
Sự hi sinh như vậy, khi chiến tranh tiến vào năm thứ ba, đã khiến cho Leray có chút không chịu nổi rồi. Nhân khẩu giảm mạnh, quy mô kinh tế đã suy thoái 40%, sức sản xuất giảm xuống tới một mức độ khiến cho người ta lo lắng. Mà mức sinh hoạt của người dân, cũng quay ngược lại cách đây mười mất năm!
Lúc này mới đánh được ba năm, nếu như đánh đến ba mươi năm, Leray còn lại cái gì nữa đây?
Leray hiện tại còn có chút dư lực, còn có thể dùng các thắng lợi liên tiếp cùng chủ nghĩa yêu nước ngưng tụ lại cùng một chỗ, tiếp tục chống cự. Thế nhưng, trạng thái thực tế của cái quốc gia này, đang giống như một cái dây đàn bị kéo căng. Một khi gặp phải thất bại không thể nào chấp nhận được, trong quốc nội, mạch nước ngầm từ quốc tế cuộn trào mãnh liệt sẽ lập tức hóa thành cơn sóng gió động trời, bất kể là Tổng Thống Hamilton hay là toàn bộ Bộ Thống soái tối cao, đều không thể đặt mình ngoài vòng.
"Tăn cường bảo vệ cho Điền Hành Kiện." Mikhailovich thở ra một tiếng thật dài. "Kế hoạch tạo thần của chúng ta, vẫn còn phải tiếp tục. Số phận của Leray, đã xuyên cùng với hắn rồi. Từ lúc tôi biết được thân thế của hắn, nhìn mấy thứ mà hắn mang lại, tôi thậm chí còn có một cảm giác giống như số phận đang lựa chọn. Nếu như cuối cùng có thể phát hiện ra kỹ thuật Bước nhảy Không Gian mới, chúng ta cần một cá nhân có thể thông nhất tất cả các lực lượng, áp chế tất cả các phân tranh, chỉ huy dân chúng Leray đi ra khỏi cái hố lửa này! Hắn là người được chọn thích hợp nhất."
"Trong quốc nôi, chúng ta còn có thể bảo vệ hắn." Bernardote lo lắng nói: "Còn ở nước ngoài thì sao?"
"Đây là số mệnh của hắn!" Trong mắt của Russell lộ ra một tia áy náy: "Hắn không riêng gì là anh hùng của cái quốc gia này, hắn cũng là anh hùng của tất cả các dân tộc hạ đẳng ở Gatralan. Đường chỉ có thể để hắn tự mình đi tới, hắn nhất định phải chịu rèn luyện. Điều chúng ta có thể làm, chỉ là duy trì cung cấp cho hắn, hoặc là.... sau khi hắn thật bại, lựa cho ra một vị thần dẫn dường cho dân chúng khác."
*************************************
Tất cả những chuyện phát sinh ở bên ngoài, mập mạp cũng không biết. Hắn lúc này đã đem tất cả các tinh lực đều đặt ở trong công việc thăng cấp cải tiến [Logic] vừa mới được vận chuyển đến phòng thí nghiệm, vội vàng như lửa cháy sau mông.
Robot hiện đại mỗi ngày đều đang tiến bộ. Từ phương diện tính năng mà nói, [Thần Tứ] đời thứ mười của Cộng hòa Phỉ Dương đã vượt xa [Logic] vốn tham chiếu từ kỹ thuật tiêu chuẩn của robot đời thứ tám, càng khỏi nói đến robot đời thứ mười một mà Phỉ Dương đã nghiên cứu chế tạo ra cùng đời thứ mười của Binalter rồi.
Nhất là sức chiến đấu kinh khủng của chiếc robot đời thứ mười hai trong đoạn ghi hình của Bộ Thống soái kia, khiến cho mập mạp ấn tượng sâu sắc trong lòng run sợ.
Tuy rằng [Logic] vừa mới được cải tiến cách đây không lâu. Thế nhưng, vì lo trước tính sau luôn luôn là ưu điểm mà mập mạp lấy làm tự hào, vì để bảo hiểm cái mạng nhỏ thêm một chút, mập mạp cho rằng, [Logic] phải hoàn toàn vượt qua được trình độ đẳng cấp của robot đời thứ tám thứ chín.
Trên thế giới này, nói về tài liệu robgot, Leray không thể nghi ngờ là đã đứng ở đỉnh cao rồi. Kim loại sinh vật hai trạng thái là bí mật tối cao của [Logic], mập mạp đã từng vô số lần nhờ vào công năng biến hình màu sắc tự vệ của [Logic] mà thoát chết.
Chỉ tiếc, loại kim loại này không thể lấy ra với số lượng lớn, Leray đến nay cũng chỉ thu được số lượng cực nhỏ.
Dùng tài liệu như vậy để chế tạo ra một chiếc robot hoàn chỉnh, không thể nghi ngờ là tương đối xa xỉ. Mỗi khi nghĩ đến việc này, mập mạp liền cảm thấy vô cùng biết ơn đối với Boswell. Hắn hiểu rõ, đánh cũng được mà chửi cũng được, trong miệng hò hò hét hét, thế nhưng trên thực tế lão nhân này đối với hắn như cha với con.
Kim loại sinh vật hai trạng thái của [Logic] đã cung cấp cho nó khả năng thăng cấp vô hạn. Nhất là trên phương diện kết cấu, không cần đúc lại kim loại, mập mạp cũng có thể căn cứ vào ý muốn và nhu cầu của mình, tùy ý đem chiếc robot này biến hình tổ hợp lại một lần nữa.
Chỉ có điều, việc thay đổi hình dạng lần đầu như thế này, nhất định phải ở trong phòng thí nghiệm mới có thể hoàn thành được.
Cái phương diện như hệ thống động lực cùng hệ thống điều khiển,... phải có tổng bản vẽ số liệu tương ứng để chống đỡ. Mà pháo năng lượng, ống nhòm, Rada,... của robot thì lại càng không phải chỉ dùng mỗi kim loại sinh vật hai trạng thái biến một cái là được.
Khi cần đến thì lại thấy thiếu. Mặc dù mập mạp đã có thể nói là kỹ sư máy móc đỉnh cấp rồi. Thế nhưng, dưới bóng ma của chiếc robot đời thứ 12 kia, hắn vẫn như cũ phát hiện ra sở học và tầm hiểu biết của mình thiếu thốn một cách nghiêm trọng.
Là một binh sĩ sửa chữa, mập mạp tinh thông đến từng bộ phận của robot. Khoảng thời gian ở học viện Galypalan, hắn hầu như đã nghiên cứu để có thể tìm ra được tư liệu thiết kế của từng loại robot tư nhân cùng robot quân dụng. Thế nhưng, khi một loại robot hoàn toàn siêu việt thời đại này xuất hiện trước mắt hắn, hiểu biết của mập mạp về mấy thứ này, đều đã mất đi ý nghĩa.
Một chiếc robot liên quan đến ngàn vạn linh kiện. Những linh kiện này kết hợp thành hệ thống động lực, hệ thống vũ khí, hệ thống thăng bằng, hệ thống điện tử, hệ thống điều khiển, hệ thống nhận biết, hệ thống phòng ngự, hệ thống hành động, mỗi một hạng mục đều vô cùng phong phú.
Mập mạp đã từng bằng tinh thần trâu bò mà nghiên cứu từng điểm từng điểm một, đem những thứ này đều khắc sâu lại. Mà kinh nghiệm điều khiển chiến đấu cùng sửa chữa thực tế phong phú của hắn, càng khiến cho hắn lý giải được rất nhiều thứ mà nhiều khi trên sách vở, thậm chí là trong tư liệu thiết kế cũng không có.
Mập mạp đã từng tự tin, một chiếc robot, chỉ cần cho hắn nhìn vào bề ngoài, hắn là có thể biết được đặc tình của robot loại này. Cho hắn tháo ra một lần, hắn có thể hoàn toàn có thể hiểu được kết cấu bên trong một cách rõ ràng, đồng thời lắp lại nguyên vẹn. Nếu như lại cho hắn điều khiển vài lần, hắn có thể tìm ra được khiếm khuyết của robot mà tiến hành cải tiến.
Những điều này đều là sự thực, Boswell cũng rất rõ ràng, nói không khoa trương, cái gã mập mạp này tuyệt đối là một thiên tài trong phương diện này. Bản thân hắn không chỉ có được trí nhớ siêu cường, lại có có được sức tưởng tượng siêu phàm! Đây là một phẩm chất đặc biệt quý giá nhất và cũng không dễ dàng có được nhất của một người kỹ sư máy móc.
Thế nhưng hiện tại, mập mạp mỗi khi muốn hạ thủ với chiếc [Logic], lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Mỗi một phương án cải tiến, đều bị bóng ma của chiếc robot đời thứ mười hai kia bao phủ.
Mập mạp nghĩ rằng mình đã bị tẩu hỏa nhập ma rồi.
Hiện tại, hắn mỗi ngày ngoại trừ càn quét đồ tốt khắp nơi trong kho chứa phòng thí nghiệm ra, lại cùng Thối Thối tìm kiếm về các loại tin tức liên quan đến robot trên mạng inte.
Trừ đó ra, mập mạp mỗi ngày vẫn còn đem đại bộ phận tinh lực vùi vào trong nhật kí làm việc cùng nghiên cứu tư liệu thiết kế ở trong chiếc động cơ của Kaspar.
Trong đó, có tâm huyết nghiên cứu cả đời của học giả thiên tài Kaspar. Các loại lý luận, số liệu, bản vẽ, tư tưởng, suy đoán về máy móc thần kỳ mà lại sâu sắc. Mốt số thiết kế cùng nghiên cứu, không chỉ siêu việt cái thời đại kia của ông ta mà cũng siêu việt cả thời đại này. Đối với mập mạp mà nói, đây quả thực là một cuốn bí tịch Lỗ Ban về máy móc.