Sau khi nhìn thấy Lâm Thiệu Huy, người này sửng sốt một chút, hiển nhiên không ngờ Lâm Thiệu Huy lại đứng ở ngoài sân, tựa hồ đang đợi anh ta. "Anh Thiệu Huy."
Người đàn ông nhanh chóng bước tới và cúi chào Lâm Thiệu Huy. "Anh là người của Hổ Văn?: Lâm Thiệu Huy khẽ liếc người này: “Nói đi, có chuyện gì!"
Nghe thấy như thể thì người đàn ông không dám nói những điều vô nghĩa, nói thẳng vào vấn đề: "Anh Thiệu Huy, người của chúng tôi vừa mới phát hiện có bốn chiếc Land Rover đi đến nhà họ Bạch. Biển số xe là của thành phố Nam Lộc, chắc là của nhà họ
Bạch ở Nam Lộc!" "Hơn nữa, tổng cộng có mười hai người xuống xe, khí tức trên người mỗi người đều cực kỳ kinh người!" "Hổ Vẫn nhờ tôi đến nhắc nhở anh rằng cẩn thận một chút!"
Nhà họ Bạch ở Nam Lộc sao?
Khi Lâm Thiệu Huy nghe được bốn chữ này, khóe miệng hiện lên một tia khinh thường. "Xem ra nhà họ Bạch ở Nam Lộc gia tộc vẫn là không thể nhịn được mà sai người đi chết!” "Nếu tôi đoán không lầm thì hãy nói với Hổ Văn rằng có lẽ bọn người đó là những Thiên Sứ Áo Trắng!”
Thiên Sứ Áo Trắng!
Bốn chữ này rơi vào trong tai của người đàn ông này, sắc mặt của anh ta đột nhiên thay đổi, đương nhiên anh ta đã từng nghe đến tổ chức khủng khiếp này, đặc biệt biết tổ chức này đã giết vô số người và chưa từng thất bại.
Và bây giờ, nếu mười hai Thiên Sứ Áo Trằng đến, họ gần như là một lực lượng khủng bố bất khả chiến bại có thể càn quét cả thành phố Nam Giang.
Suy nghĩ đến đây thì sắc mặt của người đàn ông ngay lập tức trở nên nhợt nhạt.
Tuy nhiên, tại thời điểm này. "Đi ra đi!”
Hả?
Nghe thấy giọng nói của Lâm Thiệu Huy, người áo đen sửng sốt.
Ở đây chỉ có hai người, anh ta và Lâm Thiệu Huy, anh ta hoàn toàn không hiểu anh Thiệu Huy đang kêu ai đi ra?
Nhưng, ngay khi người đàn ông đang kinh ngạc thì...
Rột rột!
Anh ta chỉ cảm thấy hai luồng gió đột nhiên thổi qua, sau đó người đàn ông mặc áo đen kinh ngạc phát hiện bên cạnh xuất hiện thêm hai người.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy khuôn mặt của hai ông lão này thì...bùm!
Người đàn ông mặc đồ đen gần như sợ hãi suýt tiểu ra quần.
Bởi vì hai người này là bộ đôi mạnh nhất thành phố Nam Giang, Hạ Lan Sơn và Lãnh Ngạo Thiên. "Gặp qua cậu Thiêu Huy."
Ngay khi hai vị đại tông sư xuất hiện, hai người đều cúi đầu sát đất trước Lâm Thiệu Huy, với vẻ mặt vô cùng cung kính.
Nhìn hai người họ, Lâm Thiệu Huy dường như đã đoán được họ đến để làm gì, không khỏi mỉm cười nói: "Các người cũng nhận được tin tức rồi hả?" “Đúng!”
Hai vị đại tông sư cùng nhau gật đầu, rồi trịnh trọng nói: "Theo thông tin chúng tôi nhận được, lần này nhà họ Bạch ở Nam Lộc phái tới tổ ba Thiên Sứ Áo Trắng. Thủ lĩnh tên là Bạch Tam, là đỉnh cấp tông sư, trong tổ của anh ta còn có mười một cường giả tông su!" "Những người này trước sau đã tham gia 36 nhiệm vụ ám sát và thảm sát, không có một nhiệm vụ nào thất bại!”
Không thể không nói!
Lãnh Ngạo Thiên và Hạ Lan Sơn, với tư cách là hai người mạnh nhất Nam Lộc đã nằm trong tay mạng lưới tình báo vô cùng sắc bén.
Khi Thiên Sứ Áo Trắng vừa tiến vào thành phổ Nam Giang thì hai người đã kiểm soát rõ ràng tình hình của họ.
Nghe đến đây, Lâm Thiệu Huy khẽ mỉm cười, nhưng không quan tâm.
Như thể trong mắt anh thì một cường giá đỉnh cấp tông sư mang theo mười hai cường giá tông sư cũng giống như kiến chúa mang theo đàn của mình, không có gì đáng để tâm.