Rám rám!
Giờ phút này, tất cả mọi người trong phòng đều bị chấn kinh, từng nhóm những người đàn ông cao lớn vạm vỡ mặc vest đen đang xông vào.
Mười người!
Hai mươi người!
Năm mươi người!
Một nhóm đàn ông cao lớn mặc vest trong nháy mắt đã khiến phòng bao rộng mấy trăm mét vuông trở nên chất ních.
Đảng sợ hơn chính là.
Trên người những người đàn ông này đều tỏa ra sát khí khiến người ta khiếp sợ. Rõ ràng đây đều là những người hung ác có thể liếm máu trên lưỡi dao.
Đây là... Người của câu lạc bộ Bào Thịnh!
Trông thấy một màn trước mắt, từng vị khách trong phòng đếu hit một hơi thật sâu, bọn họ khôngngờ người của câu lạc bộ bào thịnh lại đến động như vậy.
Ngay lập tức!
Ảnh mắt của mấy người Lâm Thiên Quang, Bạch Chỉ Phàm và Thẩm Kiến nhìn về phía Lâm Thiệu Huy đẩy hả hê xen lẫn phức tạp.
Xong rồi!
Trong mắt bọn họ, lần này Lâm Thiệu Huy xác định rồi!
Rám rám!
Lúc này, đảm đàn ông mặc vest đen đột nhiên tách ra hai hàng tạo thành một con đường.
Lần lượt từng người từ bên ngoài phòng bao tiến vào.
Dẫn đầu là một người phụ nữ.
Trên người mặc một chiếc váy màu đỏ, tôn lên vóc dáng xinh đẹp của cô ta, trông rất nóng bỏng và quyển rũ.
Những lon tóc xoăn dài xoã trên vai, cộng thêm đôi môi đỏ lại càng khiến cô ta càng xinh đẹp.
Cô ta chính là Bloody Rosie.
Chưa dừng lại ở đó.Sau lưng Bloody Rosie cũng có thêm nhieu người dang lần lượt tiến vào
Từ Minh Long!
Hồ Ván!
Năm Sẹo!
Chu Thanh Sang!
Nhìn thấy hết người này đến người khác đều là những lão đại quyền lực, khách khứa trong phòng đều muốn trốn thật nhanh.
Chỉ cần một người trong số họ thôi cũng đủ rung chuyển thành phố Nam Giang.
Vậy mà bây giờ lại kéo nhau đến hết ở đây.
Trời đi! Thật nhiều nhân vật lớn! Xem ra mặt mũi của Phàm Bắt Phàm cũng quá lớn!
Đúng vậy, nhóm những nhân vật lớn này đã đển khách sạn từ sớm, mục đích là để chào hỏi với anh Phàm. Lần này Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y chắc sẽ thảm lắm đây!
Khách khửa xung quanh thào luận ầm ỹ, thi thoảng đưa mắt nhìn về phía Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y, Trọn đó toát ra sự thương hại và nghiên ngẫm.
Nhất là lúc bóng người cuối cùng bước vào phòngbao.
Am!
Toàn bộ phòng bao như bùng nổi
"Đó là người đứng đầu thành phố - Trưởng Quốc Hào! Trời ơi, sao ông ta... ông ta lại đến đây vậy?"
"Con mẹ nó! Mối quan hệ của anh Phàm còn kinh
khủng hơn so với tường tượng của chúng ta nữa. Ngay cà lão đại số một cũng xuất hiện!"
Lúc này, cùng với sự xuất hiện của Trương Quốc Hào, toàn bộ phòng bao đểu bùng nổ hoàn toàn.
Tất cả lão đại đình cấp của thành phố Nam Giang đều đã xuất hiện.
Đội hình đáng sợ này khiến cho những người nhìn thấy đều cảm thấy tê dại mất một lúc.
Ngược lại.
Lãnh Bất Phàm và Chu Nhã Nam nhìn thấy có nhiều lão đại đến như thế thì vui mừng khôn xiết.
"Ông Hào! Mọi người đến thật đúng lúc! Ở đây có một tên côn đồ, nó không những đánh gãy tay chân sáu đàn em của tôi mà còn đánh tôi tàn phế! Xin ông Hào hãy đòi lại công bằng giúp tôi!"
Lúc này Lãnh Bất Phàm tiến lên nói với TrươngQuốc Hào.
Dù sao trong tất cả những lão đại ở dây thì Trưdng Quốc Hào là người có địa vị cao nhất.
Nhưng có một chuyện đã xảy ra làm cho Lãnh Bất
Phim kinh ngạc.
Sau khi Trương Quốc Hào nghe Lãnh Bất Phám nói xong cũng không hề nói bất cứ lời nào.
Im lặng!
Nhất là ảnh mắt của ông ta lúc nhìn về phía Lãnh Bắt Phàm, không có sự nhiệt tình và thương hại nào. Ngược lại lại lộ ra vẻ khinh thường và trào phúng đến cực điểm.
Chuyện này...
Thấy Trương Quốc Hào không nói gì, sau một lúc ngơ ngác, Lãnh Bắt Phàm tranh thủ thời gian quay sang nói với Bloody Rosie và Từ Minh Long:
"Bloody Rosie! Từ Minh Long! Hai người đều là người của tập đoàn Bảo Thịnh!"
"Bây giờ, tôi bị người khác đánh bị thương, tôi muốn hai người báo thủ thay tôi! Báo thù!"
Trong giọng nói của Lãnh Bất Phàm lộ ra sự độc ác và dữ tợn.
Nhưng lại xày ra chuyện khiến anh ta càng hoangmang hơn.