Ác Long giang trùng trùng điệp điệp, thủy triều như vạn mã lao nhanh.
Trên thuyền lớn, sau khi nói chuyện được một lúc, Kỷ Ninh đã biết rõ sự tình, cô gái tên gọi Kỳ Tiểu Vũ này hoàn toàn chưa tiếp xúc với bên ngoài nhiều lắm, thuần khiết như một tờ giấy trắng. Hơn nữa rõ ràng vô cùng cung kính đối với ba người công tử và tiểu thư kia, luôn nhìn sắc mặt của công tử rồi mới trả lời.
"Dựa theo như lời của nàng, nàng mới tu luyện hai mươi năm, người có đại công đức, tư chất chắc chắn rất tốt. Hơn nữa cũng không phải là kẻ ác." Kỷ Ninh nhẹ gật đầu.
Hắn không mong đồ đệ mình phải hoàn mỹ, nhưng ít ra không phải là kẻ ác, với cảnh giới hiện nay của hắn xem xét thật kỹ một Tử Phủ tu sĩ tất nhiên là điều rất đơn giản.
"Ta rất yêu thích Tiểu Vũ ." Kỷ Ninh mở miệng nói. "Nếu như sư phó lúc trước của Tiểu Vũ đã chết, không biết Thạch Phong ngươi có nguyện ý nhường Tiểu Vũ cho ta làm đồ đệ."
Ác Long giang sóng biển mãnh liệt, âm thanh ầm ầm vô cùng, nhưng trên thuyền lại rất an tĩnh.
Kỳ Tiểu Vũ tiểu cô nương này kinh ngạc muôn phần, lập tức liền lắc đầu, đồng thời nhìn về phía hoàng tử công chúa của mình.
Ba người hoàng tử công chúa cũng biến sắc.
"Gã Bắc Minh này thật đúng là không biết tự lượng sức mình." Cô gái áo tím cả giận truyền âm. "Lại muốn thu Tiểu Vũ làm đệ tử, Tiểu Vũ thân là người mang đại công đức, có thể trấn số mệnh Hoàng tộc ta, nào có thể cho một gã Nguyên Thần đạo nhân như hắn! Hừ, mặc dù là Địa Tiên Tán Tiên muốn thu Tiểu Vũ, cũng không thể đơn giản gật đầu. Huống chi lại là tên Bắc Minh này!"
"Đại ca." Cô gái áo đen cũng truyền âm nói. "Làm sao bây giờ? Tiểu Vũ tuyệt đối không thể đơn giản nhường đi, nhưng bây giờ gã Bắc Minh này lại muốn thu làm đồ đệ, chúng ta nên làm thế nào cho phải?"
Hoàng tử cũng nhíu mày.
Căn cơ của Hoàng tộc thâm hậu, lúc trước cũng có Nguyên Thần đạo nhân ! Thần thức quét qua, tất nhiên sẽ biết công đức của Kỳ Tiểu Vũ kinh người đến mức nào, cho nên ban đầu mới hao phí tâm lực thu Kỳ Tiểu Vũ làm môn hạ, hơn nữa còn ban cho quốc họ - Kỳ, vô cùng sủng ái, khiến cho Kỳ Tiểu Vũ biết ơn vô cùng.
"Tiểu Vũ là một quân cờ trọng yếu, một gã Nguyên Thần đạo nhân Bắc Minh ... tuyệt đối không thể nhường cho hắn." Hoàng tử truyền âm nói.
Đương lúc đám công chúa hoàng tử Hoàng tộc Kỳ quốc truyền âm lẫn nhau, Kỳ Tiểu Vũ liền nói : "Bắc Minh tiền bối, ta chịu đại ân của sư phó, không thể phản bội ... "
Nhưng Kỷ Ninh lại nói : "Chỉ cần các ngươi nguyện ý nhường Tiểu Vũ làm đồ đệ của ta, ta sẽ cảm tạ bằng pháp bảo."
Hắn vừa nói xong, xung quanh lập tức xuất hiện mười chuôi phi kiếm Thiên giai tản ra từng đợt chấn động mơ hồ, làm cho một đám người ở đây đều cảm nhận được áp bách.
"Mười thanh phi kiếm Thiên giai thượng phẩm, ý các ngươi thế nào?" Kỷ Ninh nói.
"Gã Bắc Minh đạo nhân thoạt nhìn giống như thổ dân, vậy mà cũng rất giàu có." Thiếu nữ áo tím truyền âm nói.
"Thiên giai pháp bảo đối với Nguyên Thần đạo nhân cũng rất quan trọng, xuất ra tận mười món cũng không dễ dàng, xem ra hắn thật sự rất muốn thu Tiểu Vũ làm đồ đệ. Đáng tiếc, đối với Hoàng tộc Kỳ quốc ta mà nói, mười món phi kiếm Thiên giai thượng phẩm thì còn chưa để trong mắt." Hoàng tử truyền âm nói.
Ba gã hoàng tử công chúa tuy rằng mặt ngoài giả bộ như kinh ngạc, nhưng trong lòng cũng rất bình tĩnh.
Kỷ Ninh thấy thế nhíu mày, nói tiếp: "Trăm kiện phi kiếm Thiên giai thượng phẩm thì sao?"
Lập tức hơn trăm kiện phi kiếm Thiên giai lơ lửng chằng chịt trên thuyền lớn, mỗi một chuôi phi kiếm Thiên giai đều làm cho đội ngũ gồm một Vạn Tượng chân nhân cùng tám gã Tử Phủ tu sĩ có một áp lực thật lớn.
"Việc này, việc này..."
Kỳ Tiểu Vũ hoàn toàn bối rối, trên trăm kiện phi kiếm Thiên giai thượng phẩm ? Để thu nàng làm đồ đệ mà nguyện ý xuất ra nhiều pháp bảo như vậy, tuy rằng nàng không muốn phản bội rời đi, thế nhưng người thiếu niên được gọi là "Bắc Minh tiền bối" này làm cho nàng cảm thấy phấn khích, ít nhất Bắc Minh tiền bối này nguyện ý trả giá cao như vậy, hiển nhiên rất xem trọng nàng.
"Trăm kiện!" Ba người hoàng tử công chúa cũng thấy thèm.
Trên người bọn họ tuy rằng mang theo không ít bảo vật, nhưng dù sao lúc trước bị mất nước, về sau bị đuổi giết mấy chục năm, rất nhiều cao thủ Hoàng tộc của bọn họ đều đã chết, bảo vật đều bị cướp đi. Bảo vật mà hoàng tử mang theo cũng chỉ nhiều đến như vậy mà thôi.
Một trăm kiện phi kiếm Thiên giai thượng phẩm, giá trị trăm vạn cân Nguyên dịch thể!
"Gã Nguyên Thần đạo nhân này có thể xuất ra nhiều thanh phi kiếm như vậy." Con mắt thiếu nữ áo tím nóng lên, phát nhiệt, "Đại ca..."
"Ba vị!"
Kỷ Ninh thao túng hơn trăm kiện phi kiếm Thiên giai lơ lửng phía trên, nhíu mày quát : "Hừ, đừng quá đáng quá!"
Đương nhiên Hoàng tử trông mà thèm.
Thế nhưng hắn biết rõ, tuy được thêm trăm kiện phi kiếm Thiên giai, nhưng căn bản không có trợ giúp nhiều đối với một Hoàng tộc đang chạy trối chết. Mặc dù có thể đi tới thành thị đổi lấy Nguyên dịch thể để mua vài món bảo vật, nhưng dù vậy cũng có thể ra sao chứ? Một vài bảo vật dùng để chạy trốn hắn đã có, tối đa chỉ cần thêm vài món nữa mà thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
"Bắc Minh tiền bối." Hoàng tử cung kính nói. "Trên trăm kiện phi kiếm Thiên giai thượng phẩm, đương nhiên đủ để nhường Tiểu Vũ cho tiền bối làm đồ đệ. Chẳng qua ... không phải chúng ta không muốn, mà bởi Tiểu Vũ sau khi thành tu sĩ Tử Phủ, đã sớm lập lời thề Thiên Đạo, nhất định phải trung thành với gia tộc của ta. Người đưa nàng ly khai, sẽ khiến nàng vi phạm lời thề Thiên Đạo, nàng sẽ lập tức phải chết."
Kỷ Ninh nhướng mày : "Tôi tớ phát ra lời thề Thiên Đạo, chủ nhân vẫn có thể tặng tôi tớ đi được."
Đây là điều mà đại bộ phận tử sĩ đều biết.
Cho nên tôi tớ phát ra lời thề Thiên Đạo, bình thường đều phải tuân lệnh tộc trưởng của gia tộc.
"Tất nhiên có thể đưa tặng. Chẳng qua điều này cần tộc trưởng của Thạch tộc gật đầu đồng ý mới được, ta nói cũng không được." Hoàng tử này nói.
Sắc mặt Kỷ Ninh trầm xuống.
Trong lòng đám người Hoàng tộc Kỳ quốc lập tức căng thẳng.
Kỷ Ninh vung tay lên, trăm kiện phi kiếm Thiên giai thượng phẩm trên bầu trời đều biến mất, Kỷ Ninh lạnh như băng nhìn thoáng qua hoàng tử, lãnh đạm nói: "Ngươi đang nói dối."
"Nói dối?" Hoàng tử kinh ngạc. "Ta căn bản không ..."
"Ngươi nói ngươi là Thạch Phong? Điều này là nói dối! Ngươi nói việc nhường Tiểu Vũ cho ta là không thể. Những lời này cũng là đang nói dối." Kỷ Ninh lãnh đạm nói.
Hoàng tử cả kinh.
Hai công chúa cũng chấn động.
Hoàn toàn chính xác, hoàng tử tất nhiên không phải tên là Thạch Phong, mà tên là Kỳ Như Phong! Họ Kỳ.
Bây giờ Hoàng tộc Kỳ quốc chỉ còn lại có ba người bọn họ, hoàng tử Kỳ Như Phong bây giờ là tộc trưởng, hắn chỉ cần gật đầu, hoàn toàn có thể tặng Kỳ Tiểu Vũ cho Kỷ Ninh.
"Ta không nói dối." Hoàng tử cứng rắn cãi lại.
"Ngươi có dám phát ra lời thề Thiên Đạo rằng ngươi không nói dối không? Chỉ cần ngươi dám phát ra lời thề Thiên Đạo, trăm kiện phi kiếm Thiên giai thượng phẩm ta sẽ tặng cho ngươi, ngươi thề đi." Sắc mặt Kỷ Ninh trầm xuống.
Kỳ Như Phong cùng hai muội muội của hắn đều cảm nhận được áp lực.
"Gã Bắc Minh này mềm không được, thì phải cứng thôi. Nếu như là mười năm trước, lão nô vẫn còn, đã sớm giết hắn rồi." Thiếu nữ áo tím không cam lòng truyền âm nói.
Đúng lúc này…
"Hừ?" Kỷ Ninh bỗng nhiên quay đầu nhìn lại.
"Hả?" Đám người Hoàng tộc Kỳ quốc cũng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy xa xa một đám thân ảnh xuất hiện ở bờ sông Ác Long, tổng cộng mười hai thân ảnh, tất cả đều mặc áo giáp đen, nhìn về phía này. Bên trên cánh tay của bọn chúng còn có đồ án " Hỏa Dực ".
Mười hai tên quân sĩ này đứng xa nhìn, trong tay gã đội trưởng cầm đầu đang có một con trùng đỏ như lửa, hắn nở nụ cười lạnh, chỉ phía xa xa : "Dư nghiệt Kỳ quốc đang ở trên thuyền, động thủ!"
"Giết."
"Giết."
Nguyên một đám người tản ra khí tức hung lệ vô tận.
Chỉ thấy mười hai tên quân sĩ lập tức biến hóa, có kẻ biến thành Độc Giác ngưu cực lớn, có kẻ biến thành Tam Vĩ Hồ Ly, có kẻ biến thành Đại Xà uốn lượn, có kẻ biến thành một con gâu lớn lông trắng ... Tuy nhiên bọn chúng đều có một điểm giống nhau, trên người đều mặc áo giáp đen, lấy Độc Giác Ngưu làm trung tâm, những tên quân sĩ khác hợp lại, nguyên lực mau chóng xuyên qua áo giáp, tụ lại làm một thể.
"Oanh ~~~" Giữa không trung xuất hiện một con độc trùng có đôi cánh rực lửa cực lớn.
Hỏa Dực trùng dường như có được cánh của Ngô Công, thân thể uốn lượn, con mắt lập lòe lục quang, vừa nhìn đã biết đây là một con độc trùng.
Hỏa Dực Vệ... Nổi danh nhất là đại trận đạo binh, hình thành một con Hỏa Dực trùng!
"Là Hỏa Dực Vệ."
Sắc mặt mỗi kẻ trong đám người Hoàng tộc Kỳ quốc đại biến, mấy chục năm qua bọn họ bị Hỏa Dực Vệ đuổi giết quá thảm rồi, Hỏa Dực Vệ giống như một cơn ác mộng, một cơn ác mộng đeo bám dai dẳng không có cách nào thoát khỏi. Tán Tiên Địa Tiên của tộc chết đi, rồi Nguyên Thần đạo nhân cũng đều chết hết.
Chỉ còn lại bọn họ, còn chống đỡ được Hỏa Dực Vệ hay sao?
Tuy ở đây vẻn vẹn chỉ là một tiểu đội, nhưng bọn họ biết rõ, tiểu đội Hỏa Dực Vệ này do một tên Nguyên Thần Đại Yêu cùng mười một tên Vạn Tượng Đại Yêu tạo thành. Sau khi hình thành đại trận ... ngay cả một Nguyên Thần đạo nhân viên mãn sợ rằng cũng khó có thể làm gì được lũ Đại Yêu này.
"Làm sao bây giờ?" Hắc y thiếu nữ vội vàng truyền âm nói.
"Ở Ác Long giang không có cách nào thi triển độn thuật, cũng không có cách nào phi hành, chỉ có thể dựa vào thuyền." Hoàng tử cũng gấp gáp nói.
"Vậy để cho gã Bắc Minh đạo nhân này chèo chống, hắn là Nguyên Thần viên mãn, nhất định có thể kéo dài được một đoạn thời gian ngắn." Thiếu nữ áo tím truyền âm nói.
Đúng vào lúc này, chỉ thấy độc trùng với hai cánh Ngô Công rực lửa lập tức xông vào Ác Long giang, trực tiếp bay trên mặt sông Ác Long, tốc độ nhanh như thiểm điện.
"Mau mau nhận lấy cái chết." Con Hỏa Dực trùng cực lớn còn phát ra tiếng rống giận dữ.
"Đây là thuyền của ta." Kỷ Ninh đứng bên cạnh mạn thuyền , nhìn về Hỏa Dực trùng ở phía xa bay đến. "Cút ngay."
Đám người hoàng tử công chúa bên cạnh lập tức đại hỉ.
"Tốt, gã Bắc Minh này lại chủ động lên."
"Để cho hắn giúp chúng ta ngăn cản."
"Gã Bắc Minh cùng lũ Hỏa Dực Vệ kia đồng quy vu tận là tốt nhất, chúng ta có thể còn thu được bảo vật của gã Bắc Minh kia."
Hung uy của Hỏa Dực Vệ đã sớm truyền ra, nếu như là Tu Tiên giả bản thổ, yêu quái đã sớm nhượng bộ lui binh rồi. Bọn chúng không nghĩ tới hôm nay sẽ đụng phải một tên không biết sợ chúng. Sau lưng bọn chúng là Hỏa Dực Yêu Vương, nhưng bọn chúng cũng không biết ... sau lưng Kỷ Ninh là Bồ Đề lão tổ.
"Nếu như dám ngăn cản Hỏa Dực Vệ, cùng nhau chết đi." Con mắt xanh của Hỏa Dực trùng hiện ra quang mang tràn đầy hung lệ, đồng thời nó gầm lên.
Xôn xao.
Hỏa Dực trùng trực tiếp bay đến, xung quanh thậm chí xuất hiện sương mù màu xanh lá mờ mịt, làm cho đám công chúa hoàng tử kia mỗi người đều khiếp sợ, lập tức thối lui liên tiếp về phía sau, không quên bố trí xung quanh một pháp trận ngăn cản. Mà cái đầu của con Hỏa Dực trùng thì vẫn lao về phía trước, trực tiếp đánh thẳng tới chỗ Kỷ Ninh đang đứng trên thuyền.
Kỷ Ninh lắc đầu: "Thật sự là muốn chết!"
Oanh ! ! !
Vốn Kỷ Ninh đang đứng trên thuyền bình thường, bỗng phát ra uy áp vô cùng đáng sợ, Thiên Địa thoáng yên tĩnh lại, sóng biển Ác Long giang mãnh liệt cũng lập tức dừng lại, thậm chí bọt nước ở giữa không trung đều đứng im không hề nhúc nhích. Vốn Hỏa Dực trùng cực lớn đang bay nhào tới, bỗng đứng nguyên ở tư thế đang bay.
Núp trong trận pháp, đám người Hoàng tộc Kỳ quốc mỗi người một vẻ, có khiếp sợ, có kinh ngạc, có đang cất bước, tất cả đều ngừng lại.
Hết thảy mọi thứ xung quanh đều yên tĩnh.
Gió ngừng, nước ngừng, người ngừng, yêu ngừng, hết thảy ngừng.
Uy áp vô tận đáng sợ làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được nỗi khiếp sợ, mặc dù đám người hoàng tử công chúa ngay chút biểu lộ cũng không thể hiện ra, những có thể nhìn thấy trong mắt cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Ở một phương trời đất, chỉ có Kỷ Ninh trước sau vẫn như một, hắn đứng ở bên cạnh mạn thuyền nhìn con Hỏa Dực trùng cực lớn trước mắt, lắc đầu thở dài: "Muốn chết, vậy được thôi."