Mãng Hoang Kỷ

Chương 254: Không cản nổi




Tiên phủ này là sào huyệt của Vu Giang tiên nhân nên dĩ nhiên là phải được bố trí trùng điệp đủ loại. Tuy Vu Giang tiên nhân đã chết nhưng vẫn còn một số thứ hắn để lại còn dùng được, ví dụ như đạo binh!

Vu Giang tiên nhân tiêu tốn vô số bảo vật mới bồi dưỡng được một đội quân đạo binh mạnh mẽ. Mạnh tới mức có thể dễ dàng giết chết một Tán tiên, Địa tiên! Nhưng do Tiên phủ này đã bị bỏ lại không biết bao nhiêu năm tháng nên những đạo binh yêu tộc năm xưa đã sớm chết già cả đám, chỉ còn để lại lướng lớn đạo binh giáp khải.

Khi trước, theo suy đoán của đám Kỷ Ninh thì vì Vu Giang tiên nhân là tiên nhân loài yêu nên việc bố trí yêu quái trong phủ đệ của mình cũng là chuyện bình thường. Tuy không gian trong phủ này không thể nào lớn bằng vương triều Đại Hạ nhưng e là cũng phải có phạm vi tới mấy vạn dặm, cũng phải ngang tầm với Trái Đất. Yêu quái sống ở đó cũng không bị ngăn trở lưu truyền giống nòi.

Có phương pháp tu luyện của nhiều đời yêu quái để lại, nguyên khí trời đất lại không nồng đậm thì việc sinh sản ra đại yêu cũng là chuyện bình thường.

Một đám Đại yêu!

Và một đám đạo binh yêu quái là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Có đạo binh giáp khải trân quý thì thực lực có thể tăng gấp bội thậm chí có khi tăng tới gấp trăm lần!

Việc này cũng giống như người thường dùng đạo binh giáp khải, tới cả Kỷ tộc còn có.

Hiếm thấy có Thiên Tiên sinh linh, Tử Phủ tu sĩ có đạo binh giáp khải. Thông thường phải tới tầm cỡ như Tuyết Long Sơn là sẽ có.

Mà để cho Vạn Tượng chân nhân, Nguyên Thần đạo nhân có thể dùng đạo binh giáp khải thì tới cả Liệt Thiên kiếm phái cũng phải dốc toàn bộ vốn liếng ra mới có thể có. Vì thế nên Vu Giang tiên nhân cũng phải tốn kém không ít bảo vật thì mới có thể xây dựng được đạo binh giáp khải này.

Nhưng hiện tại, đám Kỷ Ninh lại sẽ càng thảm hơn!

"Ầm ầm ầm..." Hơn một ngàn đạo binh yêu quái hóa thành những cơn sóng mạnh liệt lao tới.

"Cản lại!"

Ở trên thuyền lớn, Thiếu Viêm công tử tức giận quát. Việc phải đối mặt với hơn ngàn đạo binh yêu quái cũng làm cho sắc mặt của hắn trở nên khó coi. Chỉ thấy ở mặt ngoài con thuyền lớn bắt đầu xuất hiện một làn nước đen gợn sóng, hoàn toàn phủ kín cả con thuyền.

Uỳnh! ! !

Những cơn sóng mãnh liệt kia như những lưỡi đao chém thẳng lên chiến thuyền làm cả chiến thuyền quay cuồng bay ngược ra sau, đập thẳng vào một ngọn núi hoang ở cách đó không xa. Cả ngọn núi chấn động đổ rầm rầm. Cả chiến thuyền cắm thẳng vào ngọn núi, tầng nước màu đen hoàn hoàn vỡ vụn.

"Phương thúc, làm sao bây giờ?" Thiếu Viêm công tử lập tức truyền âm.

"Công tử, một chiêu của hơn một ngàn đạo binh yêu quái này đã có uy lực ngang cỡ Địa tiên." Ở bên cạnh Thiếu Viêm Nông, nam tử ngăm đen truyền âm nói. "Nữ yêu nhân ngư cầm đầu kia nhất định là Nguyên Thần đại yêu. Ta có thể đảm bảo cho công tử. Vì dầu sao ta cũng chỉ giỏi cận chiến nên nếu lao ra thì sẽ không thể bảo vệ cho công tử, tạo cơ hội cho bọn chúng. Chỉ cần tạo ra cơ hội cho ta giết được nữ yêu Nguyên Thần cầm đầu kia...là khả năng uy hiếp của đạo binh này sẽ giảm đi nhiều."

"Giết!"

"Các vị, ta trông cậy vào mọi người đó." Thiếu Viêm Nông lập tức truyền âm cho đám người Kỷ Ninh, Tuyết Hồng Y, Thương Giang chân nhân.

Cả đám người Kỷ Ninh cùng thầm mắng.

Xem ra Thiếu Viêm công tử này không dễ dàng đi liều mình, lại còn đầy bọn họ ra trước.

"Giết!" Tuyết Hồng Y ra tay đầu tiên, tay vừa vung lên thì một đường sáng màu trắng tuyết đã lập tức bay tới đánh thẳng vào đám đạo binh trên trời.

"Kiếm trận!" Xung quanh Kỷ Ninh xuất hiện hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm. Dùng nguyên lực của Vạn Tượng viên mãn ngưng tụ ra một thanh phi kiếm tầng thứ chín Tiểu Thiên kiếm trận. Thanh phi kiếm này đánh thẳng ra chiêu thứ năm Tam Xích Kiếm: 'Nguyên Quang Tàng Kiếm' (Ánh trăng giấu kiếm'. Trong khoảng khắc, kiếm quang như một ánh trặng nhẹ nhàng tạt vào đạo binh yêu tộc mãnh liệt.

"Phong!" Dư Vi chỉ về phía xa xa.

Vù!

Giữa không trung xuất hiện một con phượng băng khổng lồ. Con phượng hoàng khổng lồ được ngưng kết từ băng giương cánh bay múa tạo ra uy lực làm lòng người nể sợ.

"Thương Lãng Đoạn!" Thương Giang chân nhân cao giọng hô. Một thanh kiếm lớn màu xanh đen lơ lửng bay lên cao với vẻ nhẹ nhàng, mặt trên kiếm có phù văn. Tiếp theo thanh kiếm xé gió bay thẳng về phía đạo binh.

Đám tử sĩ Tử Phủ tu sĩ, Vạn Tượng chân nhân, đám Kỷ Ninh cùng lấy ra những đòn lợi hại của mình.

Thật ra, bất kỳ người nào trong nhóm Kỷ Ninh đều có khả năng liều mạng với nữ yêu Nguyên Thần kia! Nhưng do nữ yêu đó phối hợp với đạo binh trên trời nên thực lực trở nên cực kỳ kinh người, hơn xa một người trong nhóm Kỷ Ninh.

Theo một tiếng nổ lớn, kiếm quang, pháp thuật, các loại pháp bảo của đám Kỷ Ninh đều hoặc biến mất hoặc bị đánh bay trở về.

Những Tử Phủ tu sĩ đều cùng kết thành trận pháp cộng đồng để chống cự.

"Nhất định pohải nhanh nhanh chóng chóng cướp lấy chìa khóa Tiên phủ. Nếu chậm trễ là chìa khóa sẽ bị mấy lão già kia cướp mất đó." Nữ yêu nhân ngư cầm đầu đạo binh yêu quái truyền âm nói. "Các con, tiêu diệt đám loài người kia."

"Giết."

"Giết."

Với sức mạnh của hơn một ngàn đạo binh yêu quái phối hợp cùng một chỗ, đám Kỷ Ninh không thể nào ngăn nổi.

Chỉ thấy một luồng sóng mãnh liệt đánh tới. Đám Kỷ Ninh bắt đầu lùi dần. Nhưng những Tử Phủ tu sĩ có thực lực yếu nhất cũng bất đầu thương vong. Tuy rằng các Tử Phủ tu sĩ này đã kết trận. Nhưng trận pháp của bọn họ...gặp phải đại trận đạo binh yêu quái kia thì thật sự không cản nổi.

Hự.

Đã có Tử Phủ tu sĩ loài người bắt đầu hộc máu, thân thể vỡ nát. Cả đám bắt đầu dần dần chết đi.

May là còn có đám Kỷ Ninh dùng hết sức ngăn cản. Nếu không, e là chỉ trong một cái hô hấp là đám Tử Phủ tu sĩ kia đã chết sạch.

"Quá tàn ác." Mộc Tử Sóc truyền âm nói. "Sư huynh, đảm bảo tên Thiếu Viêm Nông kia có không ít bảo vật trong người. Thế nhưng một cái còn không thèm bỏ ra, cứ thế trơ mắt ra nhìn Tử Phủ tu sĩ chết đi."

"Bây giờ chúng ta mới chỉ vừa vào Tiên phủ. Nên dĩ nhiên Thiếu Viêm Nông kia còn tiếc không muốn dùng tới bảo vật." Kỷ Ninh nói.

Đám người Kỷ Ninh, Dư Vi, Cửu Liên đều có một vài thứ có thể giữ mạng.

Ai cũng đều không muốn bỏ ra ngay để dùng vào lúc này...Vì hiện tại cả đám mới vừa tiến vào Tiên phủ mà thôi.

Thiếu Viêm Nông đứng ở đó nhìn thất cả. Nam tử trung niên da ngăm đen đứng bên cạnh bảo vệ.

Nam tử trung niên còn lặng yên nhìn đám Tử Phủ tu sĩ ở bên chết dần chết mòn. Nhưng vẻ mặt của hắn không hề thay đổi chút nào. Hắn gắt gao nhìn luồng sóng lớn mãnh liệt ở xa xa. Đó là cơn sóng do cả đạo binh yêu quái hóa thành...Nguyên lực được vận chuyển cực kỳ huyền diệu ở bên trong.

Đúng lúc này.

Nam tử trung niên vẫn đứng cạnh Thiếu Viêm Nông từ đầu chợt lóe sáng mắt, đôi mắt trở nên lạnh lẽo, cả tay trái và tay phải đều xuất hiện một cây thoi dài. Hắn mạnh mẽ tiến lên từng bước, cánh tay phải bắt đầu bành trướng, vặn vẹo, thậm chí ở trên tay còn xuất hiện từng con rắn quấn lấy. Cánh tay khổng lồ dữ tợn đột nhiên phát lực ném thẳng về phía trước một cái đầy hung mãnh!

Vù!

Thoi dài nháy mắt xé rách không gian, tạo thành một đường bay trên không trung, đập thẳng vào cơn sóng tạo bởi hơn ngàn đạo binh yêu quái.

"Uỳnh! ! !"

Một tiếng nổ vang lên.

Cơn sóng mãnh liệt kia bị tách ra. Cả ngọn sóng biến mất. Chỉ thấy ở giữa không trung có hơn mười yêu quái trong đạo binh yêu quái bị nổ tan xác. Nhưng đạo binh yêu quái khác đều theo đó mà khiếp sợ. Từng tên đều nhìn về phía nam tử ngăm đen vừa ném trường thoi ra.

"Cái gì! Vậy mà có thể phát hiện được đầu mối của cả đạo binh hợp trận sao? Lại còn trực tiếp phá tan đầu mối làm cả đại trận đạo binh bị phá tan?" Nữ yêu nhân ngư kinh hãi. Nếu không phải đâm thẳng vào đầu mối mà chỉ xuyên qua cơn sóng lớn thì cũng sẽ không thể nào làm hỏng mất luồng sóng này được.

Nữ yêu nhân ngư quay đầu nhìn về phía nam tử trung niên ngăm đen vừa ném trường thoi ra.

Nhưng...

Vù!

Cây thoi ở tay trái của nam tử trung niên ngăm đen lúc này như tia chớp bay qua. Trên tay trái của hắn cũng xuất hiện từng con rắn quấn quanh, cánh tay trở nên vô cùng tráng kiện, tỏa ra hơi thở làm người khác phải sợ hãi. Trên không trung lại léo lên một đường bay, cây thoi dài kia bay thẳng tới nhưng nữ yêu nhân ngư kia không thể nào né nổi.

"Đây, đây..." Nữ yêu nhân ngư lộ ra vẻ hoảng sợ tuyệt vọng. "Làm sao lại mạnh tới vậy. Ta trốn không nổi hắn. Hắn. Hắn là tiên nhân loài người sao?" Ý thức lập tức mất đi,cả người từ trên cao rơi xuống, dĩ nhiên là nàng đã chết!

"Đại vương đã chết."

"Đại vương đã chết. Mau, chạy mau."

"Chạy mau đi."

Thất đại vương bị giết chết dễ dàng như thế. Nhưng tên đại yêu khác không còn chút ý chí chiến đấu nào, cả đám bắt đầu cắm đầu cắm cổ chạy.

"Rầm rầm!"

"Vù..."

"Uỳnh!"

Lúc này, dĩ nhiên là nhóm Kỷ Ninh, Dư Vi, Thương Giang chân nhân sẽ không hề nhân từ mà nương tay. Phải biết rằng, những thứ mà những yêu quái này mặc trên người đều là đạo binh giá khải. Ít nhất cũng cũng là đại yêu Tử Phủ dùng đạo binh giáp khải. Thậm chí có cấp độ Vạn Tượng dùng đạo binh giáp khải. Một đạo binh giáp khải mà Vạn Tượng đại yêu dùng còn trân quý hơn cả pháp bảo địa giai.

"Hai kiện, ba kiện." Mộc Tử Sóc không hề ngừng tay, liên tục chém giét, cố gắng cướp lấy.

Một lát sau.

Đạo binh yêu tộc đã trốn đi xa, để lại một đống xác chết. Đám Kỷ Ninh cũng theo đó mà nhận được một đống đạo binh giáp khải.

"Có hơn hai trăm yêu quái bị chết, Tử Phủ tu sĩ cũng đã chết hơn trăm." Sắc mặt của Thiếu Viêm Nông không đẹp chút nào. Tuy rằng đã sớm dự đoạn thử thách sẽ có nguy hiểm. Nhưng không ngờ vừa vào đã bị dính đòn cảnh cáo thế này.

"Thiếu Viêm công tử." Gã trung niên da ngăm đen lấy lại thoi dài xong thì lập tức nói giọng trầm thấp. "Chúng ta đi mau đi. Không chừng sẽ có yêu quái mạnh hơn tới đó."

"Ừ." Thiếu Viêm Nông gật đầu.

"Chúng ta đi." Thiếu Viêm Nông nhìn về phía đám người Kỷ Ninh.

Đúng lúc này...

Một luồng thần thức hào hùng bao phủ toàn bộ khu vực này trong nháy mắt.

"Loài người, vào Tiên phủ này rồi mà còn muốn sống ra ngoài sao?" Một âm thanh mạnh mẽ vang lên.

"Thần thức thật mạnh mẽ." Thần thức của Ky Ninh vừa chạm vào thần thức của đối phương là đã cảm giác được sự lớn mạnh của đối phương. Mặc dù bản thân rất tự tin vào thần thức của mình, nhưng đối phương lại còn mạnh hơn cả mình.

"Sư huynh, nhìn kia." Mộc Tử Sóc trợn tròn mắt nhìn ra phía xa.

"Phiền phức rồi." Thương Giang chân nhân cũng nhìn chằm chằm vào phía xa xa.

Kỷ Ninh nhìn theo

Chỉ thấy ở giữa không trung xa xa có một luồng sóng như hồng thùy đổ tới, bao phủ toàn bộ không trung.

Quy mô của cơn sóng này...còn lớn hơn mười lần cơn sóng trước. Hơn nữa, từ hơi thở trong cơn sóng này có thể nhận ra những yêu quái trong đó mạnh mẽ hơn đám yêu quái nhân ngư kia nhiều.

"Đạo binh hơn vạn yêu quái!" Đứng ở bên cạnh Thiếu Viêm Nông, nam tử ngăm đen có con ngươi hẹp dài nói với giọng trầm thấp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Từng người trong đám Kỷ Ninh đều giật nảy mình.

Hơn vạn?

Như thế phải ngang tầm với cả môn phái Tuyết Long Sơn. Nhưng cái chết chính là, mỗi yêu quái đều là một đạo binh! Môn phái Tuyết Long Sơn cơ bản không mua nổi nhiều đạo binh giáp khải như vậy. Đặc biệt là Nguyên Thần đạo binh cũng có đạo binh giáp khải. Uy lực lớn tới thế này, thì dù là tiên nhân cũng phải kinh hãi.

"Công tử, ta không ngăn được." Nam tử trung niên ngăm đen truyền âm nói.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv