Lạc Thanh rất hiểu Cửu Liên. Hai người bọn họ đã quen biết nhiều năm nhưng nàng chưa bao giờ thấy vẻ mặt Cửu Liên biểu lộ cảm xúc gì. Trong trí nhớ của nàng, Cửu Liên sư tỷ của nàng luôn luôn ung dung, hơn nữa lại có gia thế kinh người, đã sớm được sắp đặt là người thừa kế Đông Duyên tộc. Là thủ lĩnh sau này của Đông Duyên tộc nên dĩ nhiên từ bé Cửu Liên đã được vun trồng. Để nàng phải lộ ra vẻ ngượng ngùng, thẹn thùng là một việc có thể coi là sự kiện.
"Tỷ, tỷ " Lạc Thanh trợn tròn mắt, há hốc mồm, chỉ vào Cửu Liên. "Tỷ thật sự "
"Có cần phải giật mình như thế không?" Cửu Liên nhanh chóng khôi phục lại.
"Giật mình. Sư tỷ, có không ít người trong Đông Duyên tộc theo đuổi tỷ. Cho dù trong Hắc Bạch Học cung, rất nhiều người không biết sau lưng tỷ thế nào mà vẫn còn theo đuổi tỷ. Vậy mà tới bây giờ vẫn còn chưa nhìn trúng ai!" Lạc Thanh giật mình nói. "Làm sao tỷ lại nhìn trúng hắn. Hắn là một đệ tử của một bộ tộc nhỏ, sau này sẽ không có trợ giúp nhiều cho tỷ vào việc nắm giữ Đông Duyên tộc đâu."
Cửu Liên nhíu mày lộ ra vẻ giận hờn.
"Ta không có ý kiến nhiều nhưng tỷ thì " Lạc Thanh lắc đầu. "Tuy Kỷ Ninh có xuất thân ở bộ tộc nhỏ yếu. Nhưng tiềm lực của hắn lại rất kinh người." Cửu Liên nói. "Ngươi phải biết rằng, có một ít người không cần tính xem xuất thân của họ ở bộ tộc nào. Bởi vì một mình người đó đã mạnh hơn cả một bộ tộc lớn mạnh rồi."
Trong mắt Cửu Liên có chút chờ mong. "Hơn nữa việc chọn đạo lữ phải tuân theo cảm nhận của trái tim. Hắn cho ta cảm giác rất tốt."
"Vậy là chọn hắn làm đạo lữ sao?" Lạc Thanh nhìn Kỷ Ninh.
"Không vội." Cửu Liên lắc đầu. "Người tu tiên sống rất lâu. Mà đạo lữ lại là việc lớn ảnh hưởng tới cả đời. Nên dĩ nhiên phải quan sát nhiều hơn, cảm nhận nhiều hơn. Ta mới tiếp xúc hắn có ba tháng. Bây giờ bàn chuyện đạo lữ vẫn còn quá sớm."
Chuyện yêu đương của người thường cũng phải một hai năm mới có thể kết làm vợ chồng.
Người tu tiên một vài người còn dây dưa với nhau tới mấy trăm năm rồi mới trở thành đạo lữ nữa là!
"Nếu việc này truyền ra ngoài, mọi người biết nữ thủ lĩnh tương lai của Đông Duyên tộc đã chọn được đạo lữ. Chà chà!" Lạc Thanh cảm thán. "Nhất định sẽ làm cho giang hồ nổi sóng đây!" "Việc ta chọn đạo lữ ai quản được?" Cửu Liên rất bình tĩnh nói.
Lạc Thanh cảm giác được sự quyết tâm của Cửu Liên, nói: "Sư tỷ, tỷ đã quyết rồi thì ta cũng không khuyên nữa. Tỷ ở đây còn có thể giúp pháp thuật hoa sen phát triển lại còn được nhìn đạo lữ sau này của mình. Ta thì lại chẳng có gì Ta chuẩn bị ngày mai rời đi, ra ngoài lưu lạc nửa năm rồi sẽ trở về Hắc Bạch Học cung."
Cửu Liên lộ ra vẻ xấu hổ, kéo tay Lạc Thanh: "Thanh Thanh, lần này đi ra ngoài lưu lạc nhưng do ta không đúng."
"Không có việc gì, sư tỷ chọn đạo lữ, làm sư muội đương nhiên phải ủng hộ rồi." Lạc Thanh cười.
Đợi tới ngày thứ hai, Lạc Thanh được đám người Kỷ Ninh tiễn đi.
Mà Kỷ Ninh và Cửu Liên thì vẫn như trước. Hai người trải qua những tháng ngày yên ả ở đảo Minh Tâm, cứ qua một thời gian là hai người lại luận đạo một lần.
"Sao?" Vào giữa đêm một hôm.
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi yên, ý nghĩ xuất hiện trong đầu, vẻ mặt lộ ra chút vui mừng. "Xem ra nhờ luận đạo với Cửu Liên sư tỷ hơn năm tháng. Khả năng tương sinh tương khắc của nước lửa cũng được tăng lên rất nhiều. Cuối cùng đã hiểu ra cửa cuối cùng, bây giờ có thể đột phá Xích Minh Cửu Thiên Đồ tới tầng mười rồi."
"Tiến." Ý nghĩ vừa xuất hiện, trong phòng lập tức xuất hiện một cái bóng đầu gấu, nó mở cái miệng rộng ra nuốt thẳng Kỷ Ninh vào.
Kỷ Ninh biến mất.
****
Trong chủ điện Thủy Phủ
Trong đại điện kia có một đám bồ đoàn khổng lồ, Kỷ Ninh vừa xuất hiện là đã chọn một cái bồ đoàn để khoanh chân ngồi lên.
"Nhỏ Kỷ Ninh, làm sao mới có tí mà ngươi đã quay lại vậy?" Lão ngưu màu đen nhìn về phía Kỷ Ninh. "Hắn muốn đột phá." Con gấu lớn lông vàng cũng xuất hiện. "Nếu hắn đột phá ở trong phòng của hắn thì chỉ sợ sẽ hủy diệt toàn bộ phòng của hắn. Hơn nữa nếu cẩn thận chút thì tốt nhất là vào động phủ này mới là an toàn nhất.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, toàn bộ pháp bảo đều thu vào, toàn người trần truồng.
"Bắt đầu đi."
Do đã hiểu rõ bí quyết nên Kỷ Ninh có thể vận chuyển ngay pháp môn Xích Minh Cửu Thiên Đồ.
Vù vù! Vù vù!
Sau lưng trần của Kỷ Ninh hiện lên Thái Âm Thần Văn và Thái Dương Thần Văn sáng chói mắt. Trong nháy mắt, cảm ứng tới một nơi cách trở không biết bao nhiêu tầng không gian chỗ có hai ngôi sao chí tôn: Thái Âm Tinh, Thái Dương Tinh. Thái Âm Tinh cùng Thái Dương Tinh lập tức truyền tới một đường Thái Dương Chân Hỏa và Thái Âm Chân Thủy.
Từ tầng chín tới tầng mười phải vượt qua một cảnh giới lớn.
Mỗi một lần vượt qua cảnh giới lớn là đều được Thái Âm Tinh và Thái Dương Tinh phụ trợ giúp cho thần thể có biến đổi về chất.
"Đột phá cảnh giới lớn của Xích Minh Cửu Thiên Đồ đều không tầm thường chút nào." Con gấu lớn lông vàng nhìn từng phiến lá sen ngưng tụ trước mặt Kỷ Ninh. Một đóa hoa đầy sống động được tạo ra, bắt đầu vây quanh Kỷ Ninh. "Mỗi lần đều có Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa phụ trợ. Thần thể như thế hoàn toàn có tiềm lực sau này có thể điều khiển được Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa."
"Từ Địa Hỏa, Hàn Sát lên Thiên Hỏa, Thiên Thủy, rồi tiếp tục đột phá tới Thái Dương Chân Hỏa, Thái Dương Chân Thủy." Lão ngưu màu đen lắc đầu. "Rất xa! Thông thường phải tới Thiên Tiên, Thiên Thần mới có thể nắm đuowcj Thái Dương Chân Hỏa, Thái Âm Chân Thủy trong tay. Hơn nữa cũng chỉ là mới có thể mà thôi."
Một người tu tiên phải nuôi dưỡng Địa Hỉa.
Sau đó từng bước từng bước trải qua gian khổ thì mới có thể tới Thiên Tiên nắm Thái Dương Chân Hỏa trong tay!
"Sặp thành công rồi." Con gấu lớn lông vàng nói.
Đúng vậy. Một đóa hoa vây Kỷ Ninh lại. Thủy Hỏa Liên Hoa dần trở nên trong suốt. Hiển nhiên là Chân Thủy và Chân Hỏa ở bên trong đã bị thân thể Kỷ Ninh hấp thụ hoàn toàn. Đóa hoa dần nở rộ lộ ra thân thể trần trụi của Kỷ Ninh trong đó. Trên cơ thể hắn, mỗi phần đều trở nên cực kỳ hoàn mỹ. Đó chính là thân thể Thần Ma!
Kỷ Ninh mở mắt ra, bên ngoài da cũng xuất hiện áo da thú, vẫn là hình thức do mẫu thân chế tạo.
"Đột phá rồi." Kỷ Ninh lộ ra vẻ tươi cười.
Thần lực hùng hồn.
Lực loợng trong thân thể mãnh liệt khủng khiếp!
Tầng chín là ngang với Thần Ma luyện thể Vạn Tượng tiền kỳ. Mà tầng mười là ngang với Thần Ma luyện thể Vạn Tượng hậu kỳ! Quan trọng là cứ ba tầng lại có một cảnh giới lớn. Mỗi lần vượt qua cảnh giới lớn đều cực khó khăn. Còn cảnh giới nhỏ thì dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần hấp thụ lực lượng Thái Âm và Thái Dương là đã có thể đột phá.
Cho nên tiếp theo từ tầng thứ mười tới tầng mười hai sẽ không gặp phải nút thắt cổ chai nào. "Ta có thân thể Thần Ma Vạn Tượng hậu kỳ. 'Tam Xích Kiếm' cũng đã ngộ ra chiêu thứ ba!" Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Lại thêm cả thần thông Trích Tinh Thủ Thực lực của ta bây giờ đã mạnh hơn hẳn lúc ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Nếu gặp phải kẻ ở giai đoạn Nguyên Thần như Long Kình đại yêu thì ta cũng chẳng sợ phải đối đầu nữa."
"Nếu so với Huyết Ảnh sư huynh thì chắc cũng chẳng kém bao nhiêu." Kỷ Ninh thầm vui sướng.
Nếu tính về Thần Ma luyện thể, Huyết Ảnh sư huynh là Vạn Tượng viên mãn, còn mình kém chút mới chỉ là Vạn Tượng hậu kỳ.
"Nhưng nếu tính về thần thông thì mình mạnh hơn nhiều.
Nếu cộng cả kiếm thuật phụ trợ nữa "Thực lực như thế này hoàn toàn có thể liều mạng với Nguyên Thần đạo nhân. Cho dù đánh không lại thì vẫn có khả năng chạy thoát." Kỷ Ninh thầm nghĩ.
"Kỷ Ninh." Con gấu lớn lông vàng mở miệng.
"Tiền bối." Kỷ Ninh nhìn sang. "Trụ cột nâng cao thì thực lực chỉnh thể dĩ nhiên cũng tăng lên." Con gấu lớn lông vàng nói. "Bây giờ mà ngươi vào tầng thứ ba Chiến Thần Điện, cho dù không dùng cung tên mà chỉ cận chiến cũng đã có mười phần nắm chắc rồi."
Kỷ Ninh nở nụ cười: "Nếu bây giờ ta vào tầng thứ tư thì có thể vượt qua không?"
"Có thể vượt qua nhưng chưa tới một phần khả năng." Con gấu lớn lông vàng nói. "Đợi Thần Ma luyện thể của ngươi đạt tới tầng thứ mười một thì sẽ có ba bốn phần nắm chắc. Nếu kiếm thuật của ngươi tăng thêm thì khả năng nắm chắc lại nhiều hơn nữa. Muốn xông qua tầng thứ tư Chiến Thần Điện thông thường phải có thực lực đủ để đánh bại Nguyên Thần đạo nhân thì mới được."
Kỷ Ninh nghe xong thầm lắc đầu.
Tam Thọ đạo nhân ơi.
Ông để lại cái động phủ cho chủ nhân đời sau với cánh cửa cao quá đấy! Chính mình yêu nghiệt như thế mà còn phải cố hết sức. Thư Hoa tiên nhân khi xưa thật đáng thương. Thật sự bị đẩy xuống Tán Tiên bao nhiêu năm mới có thể vượt qua tầng thứ bảy, chọn được một món pháp bảo tiên giai cực mạnh. Đáng tiếc là quá muộn. "Không phải vội. Lần sau tới sẽ vào tầng thứ tư Chiến Thần Điện cũng được." Kỷ Ninh cười nói. "Lần này Thần Ma luyện thể đã đột phá, coi như là đã tới cấp độ Vạn Tượng."
Con gấu lớn lông vàng gật đầu: "Đúng."
"Ta có thể tới Trân Bảo Điện chọn một món đồ không?" Đôi mắt của Kỷ Ninh cháy bỏng.
"Đương nhiên, ngươi có nhiều nhất là ba cơ hội. Nên mỗi lần chọn bảo vật đều phải cẩn thận. Chọn rồi không thể đổi được." Con gấu lớn lông vàng nói. "Đi, tới Trân Bảo Điện mà từ từ chọn."
Sau nửa canh giờ, Kỷ Ninh cũng chọn được một món bảo vật làm thực lực tăng lên nhiều rồi lặng lẽ về hồ Dực Xà. Ai cũng không biết rằng trong nửa canh giờ trước, hắn đã rời khỏi hồ Dực Xà. Lại càng không ai biết rằng thực lực của Kỷ Ninh lúc này đã tăng lên rất nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
Thời gian trôi qua. Đảo mắt cái, Cửu Liên đã ở hồ Dực Xà hơn một năm
Ở Hắc Bạch Học cung trong thành An Thiền xa xôi.
"Thanh Thanh sư muội, Thanh Thanh sư muội." Trên không trung một ngọn núi, một tên thanh niên mặc hán phục màu đen cao giọng hô.
"Thật hiếm thấy Lưu Vân sư huynh tới chỗ tiểu muội." Lạc Thanh cao gầy mặc áo màu bạc đi ra sân, ngẩng đầu lên cười nói.
Thanh niên mặc hoa phục màu đen đáp xuống sân.
"Lưu Vân sư huynh, mời ngồi." Lạc Thanh nói.
Thanh niên mặc hoa phục màu đen cũng ngồi xuống, cười nói: "Nghe nói Thanh Thanh sư muội đi ra ngoài lưu lạc đã trở lại. Cho nên ta tới thăm Ta nhớ là Thanh Thanh sư muội đi ra ngoài cùng với Cửu Liên sư muội. Như thế nào mà sau một năm, ngươi đã trở về mà Cửu Liên sư muội lại chưa trở về?"
Lạc Thanh chần chừ nói: "Trần Tiến!" Thanh niên mặc hoa phục màu đen ngẩn ra. Trần Tiến là tên khai sinh của hắn. Nhưng thông thường Thanh Thanh sư muội cũng chỉ gọi hắn là 'Lưu Vân sư huynh'. Bây giờ lại gọi tên khai sinh của hắn ra e là có chuyện gì đó quan trọng.
"Ngươi, ta và Cửu Liên sư tỷ cùng tới thành An Thiền." Lạc Thanh khẽ nói. "Chúng ta đều biết rõ thân thế của Cửu Liên."
Trần Tiến gật đầu: "Đương nhiên biết."
"Lúc trước, khi Cửu Liên sư tỷ còn trong Đông Duyên tộc, ngươi luôn theo đuổi Cửu Liên sư tỷ. Cửu Liên sư tỷ dẫn ta tới Hắc Bạch Học cung thành An Thiền. Ngươi cũng gia nhập Hắc Bạch Học cung. Ta biết, ngươi luôn say đắm không đổi như thế." Lạc Thanh nói.
Trần Tiến nở nụ cười: "Tuy Cửu Liên chưa bao giờ gật đầu nhưng ta sẽ đợi. Đợi thêm mười năm, trăm năm, cứ thế mà đợi."
"Nhưng có chuyện " Lạc Thanh cắn răng nói. "Ta nghĩ phải nói cho ngươi biết."
"Chuyện gì." Trần Tiến cười. Nhìn vẻ mặt khó nói của Lạc Thanh, chẳng lẽ nàng muốn theo đuổi mình sao?
Lạc Thanh hít một hơi thật sâu nói: "Cửu Liên sư tỷ đã chọn được đạo lữ." Trần Tiến ngẩn ra.
"Đáng tiếc, người đó không phải ngươi." Lạc Thanh nhìn về phía hắn.
Như sét đánh giữa trời quang, Trần Tiến ngẩn ra.