"Ngươi có linh thú sao? Ài? Làm sao mà ta không được làm vậy?" Thiếu nữ áo xanh nhìn ngó bốn phía. Trong lòng có chút tức giận mông lung. Chính mình là đại yêu Vạn Tượng. Chẳng qua là vì một thân một mình đi lưu lạc thì sẽ hơi mệt một chút cho nên khi trước mới tìm tới Yêu Liên Sơn để an cư.
Vừa rồi trong lúc bị đại yêu Long Kình đuổi giết, Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện...đặc biệt năm xưa hai người cũng có ít duyên phận. Nên nàng mới có ý muốn cùng Kỷ Ninh tung hoành thiên hạ.
Không ngờ rằng tên nhóc Kỷ tộc kia lại chẳng thèm đoái hoài!
"Là Bạch thúc của ta." Kỷ Ninh nói. "Khi trước Bạch thúc theo cho ta nhưng sau khi cha ta chết đi thì liền một mực ở bên ta. Sở dĩ hiện tại không có mặt ở đây là do ta đang tiến hành sát hạch của Ứng Long Vệ. Nên không cho phép mang linh thú tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch."
"A." Thiếu nữ áo xanh gật đầu nhưng không nói gì thêm.
Kỷ Ninh mỉm cười: "Tuy rằng ta đã có một linh thú. Nhưng nếu ngươi thật sự muốn theo ta thì ta cũng cố mà nhận lấy ngươi vậy."
"Cái gì gọi là cố mà nhận!" Thiếu nữ áo xanh tức giận, trừng mắt.
"Tốt rồi! Bây giờ chúng ta phải rời chỗ này đi." Kỷ Ninh nhìn mặt đất nức toác ở xung quanh. "Trận chiến vừa rồi đã gây ra tiếng động quá lớn. Không chừng sẽ dẫn tới một vài yêu quái khác."
Hai người Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh cùng gật đầu.
Một con thuyền đầu rồng lập tức xuất hiện. Ba người cùng nhảy vào trong chiến thuyền đầu rồng.
Đến cấp độ như bọn họ bây giờ thì đã có thể cưỡi gió bay đi, nhưng tốc độ bay cũng không thể bằng được khi điều khiển pháp bảo...Mà điều khiển pháp bảo lại cũng không thoải mái bằng cưỡi chiến thuyền khôi lỗi.
...
Vèo!
Chiến thuyền đầu rồng bay giữa mây mù. Kỷ Ninh cũng sử dụng Linh Thú phù. Thiếu nữ áo xanh cam tâm tình nguyện làm linh thú của hắn.
Trên chiến thuyền, Kỷ Ninh nhìn sang phía thiếu nữ áo xanh. "Ta gọi ngươi là tiểu Thanh nhé."
"Được." Thiếu nữ áo xanh gật đầu. "Từ hôm nay trở đi, ta gọi là Kỷ Thanh Thanh. Thế nào?"
Kỷ Ninh ngẩn ra.
Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh cười òa, trêu ghẹo: "Khi còn sinh hoạt ở bộ tộc. Một vài nữ nhân không có dòng họ sau khi được gả cho nam nhân, thường thường sẽ dùng họ của nam nhân là họ mình."
"Kỷ Ninh, người sư đệ của ngươi đã lớn vậy rồi mà cũng vẫn còn quá nghịch ngợm! Ta còn lớn tuổi hơn cả bà nội ngươi ý!" Thanh Thanh trừng mắt.
Kỷ Ninh cũng cười: "Được rồi được rồi. Ngươi tên là Kỷ Thanh Thanh. Từ nay về sau ngươi cứ đi theo bên ta...Nếu một ngày kia ngươi không muốn theo ta nữa thì cứ nói với ta, ta sẽ thả tự do cho ngươi."
Bị ảnh hưởng bởi phụ thân Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Ninh đối đãi với linh thú của mình như đối đãi với huynh đệ,tỷ muội của mình. Không bao giờ có chuyện bắt linh thú chịu chết, bắt linh thú làm nô dịch.
"Dù sao ngươi cũng cứu ta một mạng. Sau này ta sẽ theo bên ngươi." Thanh Thanh bĩu môi nói. "Hơn nữa ngươi còn phát triển nhanh hơn cả ta...Bản thân ta muốn nhìn xem ngươi sẽ biến thành dạng gì đây."
"Tiểu Thanh. Sau trận chiến ở Đông Sơn Trạch năm đó, rốt cuộc ngươi đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại tới tận nơi đây?" Kỷ Ninh hỏi.
Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh cũng nghe.
Thanh Thanh nói: "Năm đó, sau khi ngộ ra Hư Không Xuyên Toa, thoát được khỏi tay Thiết Mộc Chiêm, ta đã nhanh nhanh chóng chóng rời khỏi Yên Sơn...Bắt đầu đi xông pha bên ngoài, ta dựa vào thiên phú Hư Không Xuyên Toa phát hiện ra một ít kỳ quả linh tủy. Nhanh chóng đạt tới cảnh giới Tử Phủ. Về sau ta hâm mộ tiếng tăm nên tới Bạch Long Sơn."
"Bạch Long Sơn?" Kỷ Ninh ngẩn ra. "Là Bạch Long yêu tiên?"
Ở nhân tộc, ngoại trừ thế lực An Thiền Bắc Sơn tộc và Ứng Long Vệ cực mạnh ra, tiếp theo chính là tám thế lực lớn gồm: Hắc Bạch Học cung, Liệt Thiên kiếm phát, Bách Hoa tiên cảnh, Đông Hà tộc, Lạp Long tộc, Mộc Lam tộc, Thiên Thánh giáo, Huyết Thần giáo.
Đó là thế lực của nhân tộc.
Mà yêu tộc cũng có những người bản lĩnh lớn, yêu tiên các loại. Bạch Long yêu tiên chính là một trong những kẻ có danh tiếng khá lớn. Vị Bạch Long yêu tiên này chính là một Mẫu Long. Lại có thực lực ngập trời, có giáo phái nhưng không chọn loại. Chỉ cần tới là sẽ không từ chối. Nhưng nàng cũng dạy được không ít kẻ mạnh cho yêu tộc. Thậm chí còn sinh ra cả địa tiên, tán tiên.
"Ở Bạch Long Sơn, ta cũng được coi trọng chút nên cũng được ban cho pháp môn." Thanh Thanh nói. "Ta tu luyện mấy năm ở Bạch Long Sơn. Tới Tử Phủ viên mãn thì sư phụ để cho ta ra ngoài lưu lạc. Người nói những kẻ thuộc bộ tộc Không Thanh Xà như ta phải lưu lạc không ngừng ở bên ngoài thì mới có thể nhanh chóng phát triển. Sư phụ cho tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Ta cũng đã tới đây được hơn ba năm rồi, theo đó tu luyện từ Tử Phủ viên mãn lên tới Vạn Tượng trung kỳ."
Kỷ Ninh liền hỏi: "Pháp tướng Vạn Tượng của ngươi có cấp độ gì?"
"Ta được sư phụ coi trọng nên dĩ nhiên là Minh Nguyệt Cao Huyền." Thanh Thanh tự tin nói.
Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc nhìn nhau rồi cùng thầm líu lưỡi.
Hơn ba năm...
Tu luyện từ Tử Phủ viên mãn lên tới Vạn Tượng trung kỳ. Hai người Kỷ Ninh rất hiểu từng ấy cần tốn tới ban nhiêu nguyên lực. Kỷ Ninh tổng cộng đã phải luyện hóa hai nghìn cân nguyên dịch mà cũng chỉ mới tới được Vạn Tượng tiền kỳ.
"Ngươi gặp bao nhiêu kỳ ngộ ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch vây?" Kỷ Ninh hỏi.
"Khoảng bảy tám lần." Thanh Thanh tùy ý nói, ánh mắt lập tức sáng lên. "Đúng rồi, những thứ có thể có thể uống ta đã ăn hết rồi. Nhưng vẫn có hai chỗ có lẽ sẽ tốt cho các ngươi."
"Chỗ nào?" Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng chờ mong.
Kỳ ngộ?
Ngoại trừ lúc thiếu niên cửu tử nhất sinh tới được Thủy Phủ thì mình không còn bất cứ kỳ ngộ nào khác.
"Ta đã phát hiện ra một mạch Hàn Sát và mạch Địa Hỏa." Thanh Thanh nói.
"Mạch Hàn Sát? Cùng với mạch Địa Hỏa?" Đôi mắt hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc trở nên bỏng cháy. Hai miệng một lời nói: "Ở đâu?"
Cái gì gọi là Hàn Sát? Cái gì gọi là Địa Hỏa?
Sau khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, thế giới tự nhiên sinh ra rất nhiều các loại lực tự nhiên.
Như nước, lửa, sấm, ánh sáng...
Ví dụ như thân thể đạt tới cấp độ Thần Ma của Kỷ Ninh chính là do 'sao Thái Âm' và 'sao Thái Dương' truyền xuống một dòng Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa, làm cho thân thể của Kỷ Ninh biến thành thân thể Thần Ma. Một ít Thái Âm Chân Thủy, Thái Dương Chân Hỏa này... Nếu dùng để chiến đấu thì dù có gặp phải Địa Tiên cũng không phải sợ chết.
Bởi vì đây chính là lực lượng của hai ngôi sao chí tôn. Cho nên trong lúc trở thành Tiên Thiên sinh linh, cho dù là tiên nhân cũng không cách nào cản lại được.
Lửa cũng phân cao thâó. Theo thứ tự là Nhân Hỏa, Địa Hỏa, Thiên Hỏa, Chân Hỏa.
Nhân Hỏa chính là lửa của phàm nhân đốt dưới nhân giain. Đó là loại bình thường nhất.
Địa Hỏa...là ngọn lửa được một số vùng đất đặc biệt sinh ra. Trên lý luận, một Tử Phủ tu sĩ có thể hấp thu một ít Địa Hỏa vào trong Tử Phủ để tiến hành nuôi dưỡng. Nhưng cũng khá nhiều nguy hiểm. Thông thường phải tới cấp độ Vạn Tượng thì mới dám đi hấp thu Địa Hỏa. Rồi sau đó nuôi dưỡng một thời gian dài trong Tử Phủ.
Địa Hỏa cũng chia ra làm chín cấp. Có thể nuôi dưỡng từ cấp chín cho tới cấp cao nhất!
Cấp chín, cấp tám, cấp bảy đều là hạ phẩm. Cấp sáu, cấp năm, cấp bốn là trung phẩm. Cấp ba, cấp hai, cấp một là loại thượng phẩm!
Địa Hỏa cấp một...đại biểu cho cực hạn của Địa Hỏa.
Thật ra cũng chỉ cần tới cấp ba...là đã có thể đi hấp thu một ít 'Thiên Hỏa' để Địa Hỏa trong cơ thể mình tiến hóa tới cấp độ 'Thiên Hỏa'. Nguồn: https://thegioitruyen.com
...
Lửa như thế, nước cũng như vậy.
Nước cũng chia ra làm Nhân Thủy, Địa Thủy, Thiên Thủy, Chân Thủy. Dĩ nhiên không cần nói nhiều, Nhân Thủy chính là loại nước thông thường nhất. Còn Địa Thủy thật ra chính là 'Hàn Sát'.
Bất kể là muốn nuôi dưỡng Địa Hỏa hay là Hàn Sát.
Đều phải tìm được trên mặt đất một vùng ẩn chứa mạch Địa Hỏa hoặc mạch Hàn Sát! Hấp thu đủ Địa Hỏa hoặc Hàn Sát vào trong cơ thể. 'Gieo trồng' thành công mồi lửa trong cơ thể thì mới có thể nuôi dưỡng được Địa Hỏa. Nếu tìm không thấy mạch Địa Hỏa, Hàn Sát...thì cũng sẽ chẳng có cách nào khác! Đây là báu vật của thiên nhiên. Nhưng lại chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu.
"Ngay tại Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Mạch Hàn Sát khá gần đây. Còn mạch Địa Hỏa thì cách đây xa một chút." Thanh Thanh nói thẳng.
"Thanh Thanh. Ngươi thật lợi hại." Mộc Tử Sóc cực kỳ kích động, khâm phục không thôi. "Chúng ta còn chưa tìm ra cái nào. Vậy mà ngươi lại dễ dàng tìm được hẳn hai cái."
"Ha ha, cái này là do bình thường các ngươi không đi được nhiều nơi. Còn ta thì lại thường xuyên qua không gian, điều tra tỉ mỉ từng chỗ...Tìm kiếm nhiều thì dĩ nhiên sẽ phát hiện ra." Thanh Thanh hả hê nói. "Nơi nào lâu ngày không có ai tới là thiên nhiên sẽ tự sinh ra báu vật."
Kỷ Ninh liền hỏi: "Hàn Sát là loại Hàn Sát gì? Địa Hỏa là loại Địa Hỏa gì?"
Hàn Sát, Địa Hỏa đều là cách gọi chung chung.
Địa Hỏa được chia ra tới trên trăm loại. Như kiểu 'Âm Viêm Địa Hỏa' 'Thanh Lôi Địa Hỏa'...Thiên Hỏa cũng chia ra rất nhiều loại. Thậm chí tới cả 'Chân Hỏa' có uy lực không thể tưởng tượng nổi, tiên nhân cũng phải e ngại kia cũng chia làm vài loại.
"Ở Bạch Long Sơn, ta có tự chuẩn bị cho mình một quỷ 'Thiên Địa Trân Bảo tạp ký'. Trong đó có ghi lại đủ loại linh quả, linh thảo...Nhưng lại không có tên loại Địa Hỏa và Hàn Sát. Các ngươi cứ đi rồi sẽ biết." Thanh Thanh liền nói. "Chỗ Hàn Sát kia...Ta đoán rằng có thể dùng được trong khoảng ba năm. Nhưng chỗ Địa Hỏa kia thì sợ rằng chỉ có thể dùng một hai lần."
Hấp thu Địa Hỏa là lấy hạt trồng trong cơ thể. Một cái Hàn Sát cũng chỉ có thể chịu được vài lần lấy hạt là đã tiêu hao gần như cạn kiệt.
"Ta có thiên hướng nghiêng về nước nên ta chọn Hàn Sát." Mộc Tử Sóc nói.
"Ta tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ." Kỷ Ninh cười nói. "Thân thể của ta được Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa sinh ra. Nên cả Hàn Sát và Địa Hỏa...ta đều phải tới lấy một lần."
"Tốt lắm, nhanh chóng xuất phát." Thanh Thanh đứng trên mép thuyền nhìn xuống phía dưới, lập tức chỉ tay về hướng Bắc. "Đi về hướng kia."
"Được." Mộc Tử Sóc đáp.
Chiến thuyền đầu rồng lập tức bay theo phương hướng mà Thanh Thanh chỉ.
Kỷ Ninh có chút mong chờ.
Thần Vân của mình vốn có khả năng khống chế nước lửa. Nếu trong cơ thể có thể nuôi dưỡng được Địa Hỏa và Hàn Sát thì đến lúc phối hợp lại, ít nhất uy lực 'Thủy Hỏa Liên Hoa' sẽ có thể tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, mình lại có thêm một vài đòn đánh thêm vào. Nếu nuôi dưỡng Địa Hỏa, Hàn Sát tới mức mạnh mẽ thì chúng sẽ chẳng khác gì một môn thần thông.
*****
Khi đám người Kỷ Ninh đang trên đường bay tới chỗ mạch Hàn Sát.
Ở một vùng đỉnh núi thấp bé hoang vắng.
Trong lòng núi
"Phù."
Đông Nhất mặc áo dài màu vang kim từ từ mở mắt ra. "Cuối cùng đã khôi phục được lại toàn bộ."
"Ta cùng với đám Bắc Hà Trú, tổng cộng sáu người phối hợp. Vậy mà lại thất bại trong tích tắc. May mà ta có được pháp bảo hộ thân lấy được trong kỳ ngộ sáu năm trước nên mới chạy thoát. Không biết những người khác còn sống hay đã chết rồi." Đông Nhất thầm nghĩ. Vừa nghĩ tới trận chiến ấy, hắn liền cảm thấy đáng cùng tức giận.
Hắn đã sớm nghe nói về Kỷ Ninh, biết Kỷ Ninh là một thiên tài như yêu nghiệt. Nhưng vẫn không thể tin nổi sáu gã Vạn Tượng chân nhân là tinh anh thực sự lại thảm tới vậy.
"Bí thuật thần niêm kia. Không biết là Kỷ Ninh hay là Mộc Tử Sóc thi triển." Tới tận lúc này, Đông Nhất vẫn không biết trong hai người Kỷ Ninh, ai là người thi triển ra bí thuật thần niệm.
"Lòng núi này cực kỳ bí ẩn. Đúng là một lòng núi bí ẩn nhất từ trước tới giờ ta mới thấy. Ta nghĩ dưỡng ở đây lâu như thế mà không có ai phát hiện ra." Đông Nhất cũng thầm cảm thấy may mắn. "Dường như ở dưới lòng núi này còn có một mạch nước ngầm."
Thân thể Đông Nhất chuyển động, cả người liền đi dọc theo cửa động loằng ngoằng, chui xuống phía dưới.
Dọc theo mạch nước ngầm, hắn tiếp tục tìm kiếm.
Rất nhanh, hắn đã cảm nhận được không khí càng lúc càng nóng. Dần dần, hắn phát hiện ra ở phía xa xa dưới nền đất, trong một cái khe có một ngọn lửa màu vàng đang lan tỏa. Ngọn lửa nóng cháy đốt sáng cả một vùng.
"Mạch Địa Hỏa!" Đông Nhất kinh ngạc hô lên.