Mãng Hoang Kỷ

Chương 198: Con rắn nho nhỏ, ngươi có nhận ra ta không?




"Thế nào?" Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh Kỷ Ninh.

Thần thức của Kỷ Ninh bao phủ xuống. Hắn có thể dễ dàng nhìn ra được con rắn nhỏ đang giãy dụa ở dưới vùng đất hoang vu kia. Cái ánh mắt phẫn nộ căm hận của con rắn nhỏ kia làm Kỷ Ninh lập tức nhận ra ngay. "Đúng là nó!"

Mỗi một con rắn đều sẽ có những điểm đặc biệt khác nhau, như vảy rắn, màu da, ánh mắt, thậm chí trong đôi mắt cũng có những điểm riêng biệt. Giống như hai mắt, một mũi, một cái miệng của loài người cũng có những điểm riêng biệt vậy. Mỗi người đều là độc nhất vô nhị không giống bất kỳ ai.

"Nhưng đám trận kỳ này..." Thần thức của Kỷ Ninh đảo qua liền phát hiện ra trong phạm vi trăm dặm có từng cây trận kỳ đã được cắm xuống. Kỷ Ninnh cũng coi như là có chút nghiên cứu trận pháp. "Đây là trận kỳ phong cấm. Hắn lá có khả năng khóa hư không."

"Đám đại yêu Vạn Tượng này đúng là cẩn thận. Cho dù Không Thanh Xà có chạy thoát khỏi tầm với của bọn chúng. Thì đại trận phong cấm hình thành từ những trận kỳ này cũng làm cho Không Thanh Xà không thể lao qua nổi."

Ý nghĩ xuất hiện liên tục trong đầu Kỷ Ninh.

"Sư đệ." Kỷ Ninh truyền âm nói.

"Sư huynh." Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh.

"Con Không Thanh Xà phía dưới chính là con ta đang tìm. Ta chuẩn bị đi cứu nó. Ngươi có muốn đi theo không?" Kỷ Ninh hỏi.

"Lại còn phải hỏi sao?" Mộc Tử Sóc nở nụ cười.

"Vậy thì lập tức đi xuống kia. Vọt vào trong đại trận phong cấm. Bởi vì đại trận phong cấm có cả tác dụng khóa hư không nên chúng ta không thể dùng Tiểu Na Di đạo phù vào được." Kỷ Ninh nói.

Mộc Tử Sóc cũng gật đầu.

Vèo!

Chiến thuyền đầu rồng nhanh chóng thu nhỏ lại. Hơn nữa màu sắc ở mặt ngoài cũng biến đổi, giống như hòa cùng với màu trên trời.

Tiếp theo, cả con thuyền biến thành một đường sáng bay về phía nơi hoang vu đang giao chiến.

"Uỳnh!" Một cây gậy sắt màu vàng đập lên người Không Thanh Xà. Không Thanh Xà uốn lượn bay về phía xa xa, nhưng miệng vẫn phun ra một ngụm máu màu xanh biếc.

"Lần này phải chết ở đây thật rồi."

"Ta thật sự muốn quay về Yên Sơn một lần nữa..."

Ý nghĩ vừa xẹt qua đầu con rắn nhỏ màu xanh. Nó lại tiếp tục hóa thành một đường sáng đánh về phía con hồ ly lông trắng. Hàn Sát đặc quánh phủ về phía con hồ ly lông trắng.

"Cút ngay!"

Đột nhiên, một tiếng hét vang lên.

Đại yêu Long Kình đứng ở bên xem cuộc chiến nhìn về phía xa xa. Một tiếng hét to làm cho hắn hơi giật mình. Trận kỳ cắm ở bốn phía bắt đầu lập tức phát sáng. Những luồng sóng phát ra hào quang bắt đầu hình thành bao phủ phạm vi trăm dặm. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Nhưng chiến thuyền đầu rồng nhỏ kia cũng đã xông vào trong phạm vi của đại trận phong cấm.

"Sao?" Con rắn nhỏ màu xanh cũng liếc mắt ra nhìn, thấy được con thuyền vừa mới vượt qua đại trận phong cấm kia. "Ai xông vào vậy? Đại yêu Long Kình này muốn bắt sống ta nên đã chuẩn bị rất đầy đủ. Cho dù có thoát khỏi những đại yêu này thì cũng không vượt qua nổi khả năng ngăn cản của đại trận phong cấm này."

"Là người tu tiên."

"Là loài người."

Một đám đại yêu Vạn Tượng cùng chuyển sự chú ý sang chiến thuyền vừa xông vào. Chiến thuyền đã biến mất chỉ còn lại hai thiếu niên loài người đang bay tới.

Tuy nhìn bộ dáng như thiếu niên. Nhưng những đại yêu này cũng không dám khinh thường. Với những người tu tiên, thoạt nhìn mà càng có bộ dáng nhỏ tuổi thì càng phải cẩn thận.

"Khu Sơn, ngăn bọn chúng lại." Đại yêu Long Kinh liền ra lệnh cho con đại yêu Vạn Tượng dưới trướng có đòn giữ mạng tốt nhất.

"Được."

Một nam tử xấu xí mặc áo giáp người hình vòng cung cất bước đi. Cả mặt đất bắt đầu chấn động. Hắn lao thẳng tới chỗ hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc.

Kỷ Ninh bay tới, đồng thời ý nghĩ xuất hiện trong đầu. Xung quanh xuất hiện bảy trăm hai mươi chín phi kiếm. Trong đó phần trung tâm là chín thanh phi kiếm địa giai 'Bắc Hà kiếm trận'. Đồng thời trong không gian Tử Phủ, vô số ngôi sao và Minh Nguyệt, Thái Dương cũng cảm ứng, chiếu rọi ra thế giới bên ngoài.

Uỳnh...Trên không trung lập tức xuất hiện vô số ngôi sao sáng như ngọc cùng Thái Dương và Minh Nguyệt.

Đúng là pháp tướng Vạn Tượng!

Một kiếm quang như ngọc kiếm được ngưng tụ ra trước ngực Kỷ Ninh. Khi trước Kỷ Ninh với ttầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận đã có thể đánh được với hai cao thủ Vạn Tượng chân nhân. Hiện giờ nguyên lực đã đạt tới Vạn Tượng tiền kỳ. Phần trung tâm của 'Tiểu Thiên kiếm trận' đã được đổi từ 'Cửu Dương kiếm trận' thành 'Bắc Hà kiếm trận'.

Có thể nói, kiếm trận bây giờ của Kỷ Ninh đã có thể một mình đánh sáu người Bắc Hà Trú được rồi!

"Mau mau lui ra thì ta còn tha cho ngươi." Cả người Kỷ Ninh lao đi như một tia chớp, đồng thời còn quát.

"Tên nhãi loài người kia đúng là không sợ nói nhiều đau lưỡi." Âm thanh khàn khàn của gã nam tử xấu xi kia vang lên. Hắn cầm lấy hai thanh gậy sắt, hóa thành một bóng mờ lao tới đỡ Kỷ Ninh...

Kỷ Ninh lắc đầu: "Muốn chết!"

"Đi!"

Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu.

Luồng kiếm quang được ngưng tụ trước ngực lập tức hóa thành một cối xay nước lửa khổng lồ, bay về phía nam tử xấu xí kia như một cơn lốc xoáy. Được pháp tướng Vạn Tượng phụ trợ...một kiếm này càng thêm thoắt ẩn thoắt hiện.

"Ta đỡ." Nam tử xấu xí sợ tới mức nhảy dựng lên. Phi kiếm của tên nhãi loài người này có tốc độ quá nhanh!

"Ta tiếp tục đỡ!"

Nam tử xấu í quơ hai thanh gậy sắt lên, cố gắng dùng hết sức để ngăn cản. Chỉ riêng về tài nghệ, Kỷ Ninh đã bước vào cánh cửa kiếm tiên thì tên đại yêu kia làm sao có thể so sánh được đây? Cho dù là đám người Bắc Hà Trú cũng hoàn toàn có thể chèn ép được con đại yêu xấu xí này. Càng đừng nói đây là Kỷ Ninh. Đại yêu xấu xí này lại chỉ biết mỗi đòn bảo vệ tính mạng.

"Xoẹt!"

Kiếm quang chém bay hai thanh gậy sắt màu vàng, rồi xẹt qua cắt thẳng vào thân thể của nam tử kia. Xẹt một tiếng. Thân thể của hắn liền biến thành hai phần.

Nam tử xấu xí lập tức hóa hai phần thân thể thành sương mù rồi ngưng tụ thành một con rùa mai đen, vội vàng chạy trốn. Một màn này làm những đại yêu Vạn Tượng khác hơi kinh ngạc. Tới cả tên đứng ngoài xem từ đầu tới giờ là đại yêu Long Kinh cũng phải nhíu mày nhìn hai thiếu niên loài người.

Đại yêu Long Kình phất tay nói: "Dừng tay!"

Cả đám đại yêu Vạn Tượng lập tức dừng tay rồi lui ra.

"Đại ca, hai tên thiếu niên loài người này dường như rất lợi hại. Cái tên hơi cao kia có thể dùng một kiếm chém nhị ca Khu Sơn thành hai nửa."

"Cái gì mà chém thành hai nửa. Đó là vì ta hóa thành hình người nên hắn mới có thể chém ta thành hai phần. Nếu ta hóa thành nguyên hình...thì hắn làm sao chém như vậy được." Con rùa mai đen khổng lồ kia bay tới, tức giận nói.

"Một kiếm cũng không đỡ nổi. Thật vô dụng." Đại yêu cao gầy cười lạnh.

"Ngươi tới đây!' Con rùa mai đen nổi giận.

"Câm miệng hết." Đại yêu Long Kình quét mắt làm hơn mười đại yêu Vạn Tượng không dám nói thêm nửa lời. Từng tên liền nhìn về phía hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc ở phía xa xa.

Đại yêu Long Kình cất cao giọng nói: "Loài người kia. Tốt nhất các ngươi đừng nhúng tay vào chuyện của yêu tộc chúng ta. Hiện tại mau mau mà rời đi. Ta sẽ mở đại trận phong cấm cho các ngươi đi. Nếu không đi..." Đôi mắt tối xanh của đại yêu Long Kình hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc chỉ nhìn đám đại yêu kia lướt qua rồi quay sang nhìn con rắn nhỏ màu xanh đang chật vật ở đằng kia.

Phần da tróc thịt bong trên người con rắn nhỏ màu xanh đã khôi phục lại.

Nàng cũng nhìn về phía hai người vừa giúp nàng thoát nạn này. Vừa nhìn thấy...thì lập tức ngây dại đi.

Thiếu niên mặc da thú?

Cái bộ dạng kia? Giống thiếu niên Kỷ Tộc ngày ngày vẫn tới Đông Sơn Trạch kêu gào khiêu chiến với nàng như đúc.

"Con rắn nho nhỏ!" Kỷ Ninh nhìn về phía con rắn nhỏ màu xanh ở phía xa xa. Cất một tiếng cười ha hả: "Ngươi có nhận ra ta không?"

Con rắn nho nhỏ?

Con rắn nhỏ màu xanh kinh ngạc.

Cái tên này...quá quen với nàng. Cái tên thiếu niên Kỷ tộc càn quấy khi xưa cũng gọi nàng như vậy.

"Đúng là ngươi!" Con rắn nhỏ màu xanh lập tức la toáng lên. "Đúng là tên nhóc Kỷ tộc suốt ngày tới càn quấy ta đó à?

"Nghe cho rõ đây. Tên ta là Kỷ Ninh!" Kỷ Ninh cười nói.

Con rắn nhỏ màu xanh lóe lên, biến tới gần chỗ Kỷ Ninh. Thậm chí còn hóa thành hình người, biến thành một thiếu nữ áo xanh. Thiếu nữ áo xanh có vẻ mặt hơi tái này nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh như thể muốn soi tận lỗ chân lông của hắn vậy. Nàng cực kỳ kinh ngạc nói. "Ngươi đúng là tên nhóc Kỷ tộc kia? Ngươi không bị Thiết Mộc Chiêm giết sao?"

"Thiết Mộc Chiêm đã bị ta giết rồi." Kỷ Ninh cười nói. "Không ngờ ngươi đã hóa thành hình người rồi. Lại còn là một người con gái nữa chứ."

"Ta vốn là nữ mà." Thiếu nữ áo xanh trừng mắt nói.

Tuy đã qua nhiều năm không gặp.

Khi trước hai người bọn họ, một người chỉ có cảnh giới là Hậu Thiên, một người kia cũng chỉ là một yêu quái Tiên Thiên bình thường.

Khi xưa hai người gặp nhau là đánh nhau. Nhưng bây giờ vừa mới gặp nhau thì lại có cảm giác cực kỳ thân thiết. Có lẽ ở một nơi đất khách xa quê, có thể gặp được một người cùng quê đã tạo cho họ cảm giác thân thiết như vậy.

"Hai người các ngươi!" Ở xa xa, đại yêu Long Kình nhíu mày. Hắn đương nhiên cũng phát hiện ra thiếu niên loài người kia có quen bết với Không Thanh Xà Yêu. Lúc này hắn quát. "Đừng có mà đứng ở đây tình chàng ý thiếp. Nơi này là chỗ của ta. Các ngươi bây giờ đã rơi vào trong đại trận do ta điều khiển rồi."

Niềm vui mừng vừa mới có của thiếu nữ áo xanh lập tức biến mất. Nàng lập tức truyền âm cho Kỷ Ninh: "Tên nhóc Kỷ tộc. Thoạt nhìn thì ngươi có vẻ có thực lực khá lợi hại. Nhưng đừng tưởng rằng chém con đại yêu Vạn Tương kia lúc hình người...là cho rằng giải quyết được hết đám đại yêu này. Đây chính là mười sáu đại yên Vạn Tượng đấy. Nếu hóa thành nguyên hình, thực lực của chúng sẽ tăng vọt. Đặc biệt là đại yêu Long Kình kia...Nó mạnh hơn tất cả những con đại yêu khác trong đám đó. Nó vốn có xuất thân là Long Kình (cetiosaurus), có thiên phú từ nhỏ, nên lực lượng của nó cực kỳ kinh người. Hơn nữa nó còn tu luyện cả Thần Ma luyện thể, có cả thần thông trong người. Thực lực cao khủng khiếp."

Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.

Thần Ma luyện thể? Thần thông trong người?

"Đại yêu Long Kình này chính là thủ lĩnh của vùng Yêu Liên Sơn." Thiếu nữ áo xanh truyền âm nói. "Dưới trướng nó có vài chục đại yêu Vạn Tượng. Lần này mang tới cũng chỉ có mười lăm mà thôi. Thần Ma luyện thể của nó đã sớm đạt tới cấp độ Vạn Tượng viên mãn. Hơn nữa thần thông cùng thiên phú của nó ...làm cho không ai địch nổi. Ngươi mau chạy đi. Đứng để ý tới nó."

Đại yêu Long Kình ở xa xa, lạnh lùng quát: "Ta cho các ngươi hai con đường. Một con đường là bây giờ rời đi ngay, hai người các ngươi còn có thể sống. Con đường thứ hai chính là cả hai các ngươi cùng chết tại đây."

Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh mỉm cười nhẹ nhõm

Kỷ Ninh cũng đầy thoải mái.

"Tên nhóc Kỷ tộc này. Ngươi đúng có mà làm trò ngu ngốc. Mau đi nhanh lên. Nếu có tâm thì sau này tới báo thù cho ta." Thiếu nữ áo xanh truyền âm nói. "Thanh Thanh ta trước khi chết còn có thể gặp ngươi là đã coi như ông trời không tệ bạc với ta rồi."

Kỷ Ninh nhìn về phía đại yêu Long Kinh cùng mười lăm tên đại yêu mang yêu khí ngút trời bên cạnh, cất cao giọng nói: "Long Kình, ta cũng cho các ngươi hai con đường. Một con đường là ta mang con rắn nho nhỏ này đi, các ngươi có thể sống. Con đường thứ hai là ta sẽ giết sạch bọn các ngươi rồi vẫn mang con rắn nho nhỏ này đi."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv