Mãng Hoang Kỷ

Chương 113: Bị dọa chết khiếp




Màn sương đen như khói mờ vờn quanh. Tám gã Tử Phủ tu sĩ vẫn đang duy trì đại trận, từng người cũng chỉ di chuyển ở phía trong đại trận này.

"Minh Long Tỏa Thiên Trận này thế nào mà ngay cả Tử Đạo sư huynh cũng không thể phá giải nổi. Chúng ta làm thế nào đây? Hay là chúng ta cứ đi bừa đi. Dù sao thì Đồng Ngọc sư huynh và Tử Đạo sư huynh cũng ở trong đại trận này. Không chừng chúng ta lại có thể gặp được họ." Tám gã Tử Phủ tu sĩ cũng ôm theo chút hi vọng đi tới.

Đồng thời trên tay mỗi người đều cầm một đạo phù để chuẩn bị cho lúc nguy hiểm sống chết.

Bỗng nhiên...

Vù vù vù vù...

Một trận mưa tí tách đột nhiên rơi xuống. Những giọt nước mưa như sợi tơ, cực kỳ mềm nhẹ làm cho tám người Động Tử Khải đột nhiên rơi vào kinh hãi. "Vù vù..." Tức thì một tầng sáng trắng xuất hiện bao phủ từng người để ngăn cản những giọt nước mưa.

"Là mưa sao, thật kỳ quái." Tu sĩ mũi diều hâu mặc áo choàng đen nói với giọng lạnh lùng.

"Sao lại có mưa trong đại trận này được?" Động Tử Khải nhíu mày.

"Có lẽ ở bên ngoài trời đang mưa. Huyễn trận này cũng chỉ có khả năng mê hoặc chứ cũng chả có cách nào ngăn cản mưa rời từ bên ngoài xuống." Tu sĩ tóc bạc cũng mở miệng nói.

Cả đám tu sĩ Động Tử Khải đều gật đầu.

Bọn hắn đều là tu sĩ nên đều có thể cảm nhận được giọt nước mưa này là tự nhiên sinh ra, chứ không phải nước độc do đại trận sinh ra! Trong lúc nhất thời cả đám người này vẫn chưa thể nghĩ tới 'Đạo Chi vực cảnh'. Khi đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh thì một ý niệm có thể làm xung quanh trở thành lĩnh vực của mình. Dĩ nhiên với những đạo khác nhau thì lĩnh vực cũng khác nhau.

Có những ý niệm làm xung quanh hóa thành ngọn lửa vô tận, có ý niệm lại làm sấm sét bao quanh. Mà ý niệm của Kỷ Ninh chính là làm mưa rơi xuống.

"Tốt nhất là chúng ta nên cẩn thận một chút. Đừng để mưa rơi vào người." Lão già mặc áo màu tro mở miệng nói.

"An sư huynh nói có lý. Chúng ta đều đang bị vây trong Minh Long Tỏa Thiên Trận. Cẩn thận vẫn là hơn."

Từng Tử Phủ tu sĩ thà làm điều thừa chứ không dám xem nhẹ.



Vù vù!

Một cái đuôi rồng khống lồ quét tới với tốc độ nhanh như tỉa chớp. Bên trong đuôi rồng, Kỷ Ninh đang đứng thẳng, xung quanh hắn có hơn bảy trăm lưỡi kiếm khí đang lơ lửng. Trong đó có chín khẩu phi kiếm nhập giai được dùng làm phần trung tâm, nhờ đó uy lực của kiếm quang được ngưng tụ chuyển hóa từ Tiểu Thiên Kiếm Trận đã tới mức cực kỳ khủng bố.

Vũ Thủy Kiếm vực đã bày ra!

Nguyên lực Tử Phủ viên mãn lớn mạnh thi triển ra tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận. Tuy chỉ có chín lưỡi trong số hơn bảy trăm lưỡi phi kiếm là nhập giai, nhưng dù sao đây vẫn là tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận! Số lượng cũng vân có thể làm chất lượng thay đổi!

"Chết đi." Sát khí hiện lên từ đôi mắt Kỷ Ninh.

Rầm rầm!

Kiếm quang ngưng tụ trước người trong nháy mắt hóa thành một dải nước liền xé trời bay đi. Chỉ trong tích tắc Kỷ Ninh đã dùng toàn bộ sức lực. Tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận, đại trận hô trợ, Vũ Thủy Kiếm vực...tất cả mọi thứ hợp lại làm cho uy lực chiêu kiếm này đã tới mức cực hạn.

"Chúng ta đi." Tám người đám Động Tử Khải tiếp tục đi lên. vừa đi bọn chúng vẫn vừa ngăn không cho nước mưa rơi vào.

Đang khi bọn chúng lặng yên đi thì.

Bỗng nhiên...

"Hả?" Sắc mặt của lão tu sĩ mũi diều hâu trong đám biến đổi. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy một nguy hiểm gì đó đang ập tới. Đây chính là sự cảm nhận của những người tu tiên đã từng trải qua hoạn nạn sống chết cận kề. có điều khi hắn cảm ứng được như vậy thì lúc đó nguy cơ đã cận kề rồi. Nhưng ngay cả như vậy thì nó cũng đã cứu mạng hắn hai lần.

"Quay trở lại trong ô!" Xung quanh tu sĩ mũi diều hâu xuất hiện một cái dù. Cái dù mở bung ra rồi rơi xuống bao phủ toàn bộ thân thể tu sĩ mũi diều hâu.

Một giọt nước như bao giọt nước mưa khác sượt qua người gã rồi bay thẳng tới chỗ gã tu sĩ mắt tam giác ở bên cạnh.

Tu sĩ mắt tam giác thấy đồng bạn bên cạnh đột nhiên thi triển pháp bảo ra thì cảm thấy kinh ngạc. Nhưng nguy hiểm đã ập tới.

"Không ổn." Tu sĩ mắt tam giác nhìn thấy một giọt nước mưa bay tới gần thì mới cảm nhận được một luồng dao động mạnh mẽ đang gần kề. Hắn liên tục khua thanh trường kiếm trong tay lên để đỡ. Nhưng đã muộn...

Giọt nước mưa kia đã tới quá gần hắn!

Kiếm thuật của hắn lại quá tầm thường mà kiếm thuật của Kỷ Ninh thì tuyệt diệu tới mức nào? Giọt nước nhẹ nhàng lướt qua trường kiếm rồi xẹt qua phần đầu của hắn!

"Vù vù.. Chỉ thấy tầng sáng trắng của trận đồ bát quái đột ngột lớn lên.

"Bị công kích rồi!" Đám người Động Tử Khải kinh hãi. Đây chỉ là sau khi bị công kích thì uy lực của đại trận mới tự động bùng phát.

Vù!

Trong đôi mắt của tu sĩ mắt tam giác kia vẫn còn đầy vẻ kinh ngạc, nhưng cái đầu của hắn đã bị bay đi, quay vòng giữa không trung.

Tám Tử Phủ tu sĩ bỗng nhiên chết mất một!

"Cái gì." Đám người Động Tử Khải đều hoảng sợ. Trong lúc bọn hắn vẫn đang duy trì đại trận thì một đồng bạn đã chết, có thể thấy được công kích của đối phương mạnh mẽ tới nhường nào đây?

"Bày trận!"

"Bày trận!"

Đám tu sĩ còn sống liền hoảng sợ hô lên. Chết một người là trận pháp bọn hắn bày ra lúc trước liền tự nhiên biến mất. Trong lúc trận đang bày ra mà còn chết một người... Nếu không có bày trận thì chỉ có nước chết chắc.

"Vù!" Mặc dù sau khi giết chết tu sĩ mắt tam giác thì uy lực của dải nước cũng đã giảm còn một nửa, nhưng bây giờ bảy tên tu sĩ kia lại không còn đại trận bảo vệ. Dải nước mưa này bay nhẹ nhàng tới, khẽ lướt qua...liền trực tiếp xuyên qua pháp bảo hộ giáp cắt bay đầu của gã tu sĩ tóc bạc. Lúc này dải nước mới biến mất.

"Vù vù. . Một tầng sáng trắng lần thứ hai hiện lên. Sáu gã Tử Phủ tu sĩ may mắn sống sót liền tạo một đại trận mới.

"Ầm. ."

Một cái đuôi rồng khổng lồ quét tới.

Sáu tên Tử Phủ tu sĩ thấy cái đuôi rồng đang tới thì dựng ngược lông lên, như hóa điên cả đám. Chỉ thấy dây leo, sấm sét, lửa cháy, phượng hoàng các loại... đều cùng bay ra đập thẳng vào cái đuôi rồng đang quét tới.

"Điên hết rồi." Kỷ Ninh kinh hãi.

"Đi thôi." Cánh chim màu đen sau lưng Kỷ Ninh chấn động, cả người hắn tạo thành một đường cong bay ra phía xa. Tức thì chỉ còn sấm sét với phượng hoàng kia là đánh tới người hắn. Trong lúc va chạm, cả đám người Động Tử Khải liền nhận ra dung mạo của Kỷ Ninh... Động Tử Khải lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhận ra người này chính là thiên tài của Kỷ tộc, 'Kỷ Ninh'.

Uỳnh...công kích quá mạnh làm Kỷ Ninh quay cuồng bay về phía xa xa rồi biến mắt sau màn sương đen. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong lòng sáu tên Tử Phủ tu sĩ còn lại đều đầy hoảng sợ.

"Mau."

"Thi triển trận pháp."

"Hợp lại."

Xung quanh Động Tử Khải lập tức xuất hiện Bát Quái Huyết Long Trận khống lồ. Tám con Giao Long đỏ máu uốn lượn.

Tên tu sĩ mũi diều hâu cũng ném ba trận kỳ ra phía ngoài Bát Quái Huyết Long Trận. Trận kỳ phất phơ, rất nhanh đã ngưng tụ ra một tầng sáng loáng. Tầng sáng loáng này chính là một tòa tháp ba góc bao phủ sáu người.

"Dài ra."

Lượng lớn dây leo dài ra, điên cuồng sinh trưởng ra xung quanh. Đám dây leo này quấn lấy nhau làm vùng xung quanh kín mít.

"Các con. Đi ra." Một đám độc trùng bay ra che ngập bầu trời, vây lấy toàn bộ khoảng không ở trên.

"Tới đi."

Trên tay lão già áo tro xuất hiện một cây cờ vải lớn màu đỏ máu. Từ trong lá cờ một đám bay ra, hoặc là thú bốn chân, hoặc là chim chóc. Ước chừng có chín con đang chạy xung quanh.

Chỉ trong phút chốc, trên trán sáu gã Tử Phủ tu sĩ đã đầy mồ hôi lạnh. Từng người vừa nhấc tay là đã thi triển đủ các loại thủ đoạn. Làm vùng xung quanh trở thành một vòng bảo hộ nghiêm ngặt…

Cả đám nhìn nhau, trong mắt từng người đều hiện lên sự kinh hoàng cùng sợ hãi.

"Chúng ta không đi nữa, cứ ở đây thôi."

"Không thể đi được."

"Tử thủ."

Những thủ đoạn của bọn hắn vừa thi triển ra đều để tử thủ ở đây. Đám dây leo, đại trận.. .đều là những thứ không thể dùng được trong lúc di chuyển!

"Kẻ vừa rồi là ai vậy? Kẻ vừa tập kích chúng ta là ai vậy? Nhìn vẻ mặt thì có lẽ cũng chưa lớn lắm." Lão già áo tro ôm cây cờ đỏ máu nhìn về phía Động Tử Khải.

"Đúng rồi, kẻ vừa rồi là ai? Làm sao mà lợi hại vậy? Lúc trước chúng ta đã bị đầu rồng, vuốt rồng công kích...nhưng tại sao đuôi rồng tấn công lại mạnh đến vậy được?" Tu sĩ mũi diều hâu cũng nhìn về phía Động Tử Khải. Những tu sĩ khác cũng đều nhìn chằm chằm vào Động Tử Khải.

Những người này đều đang oán hận.

Vốn còn tưởng đây chỉ như một chuyến du ngoạn ngắm cảnh. Không thể nghĩ rằng lần đụng phải cục đá rắn thế này. Đầu tiên bọn hắn còn chưa biết, sau khi Nông Tử Đạo nói qua về 'Minh Long Tỏa Thiên Trận' đã có chút sững sờ. Nhưng dù sao uy lực của Minh Long Tỏa Thiên Trận còn phải phụ thuộc vào người điều khiển. Lúc trước hai người sử dụng uy lực của trận pháp cũng không làm bọn hắn phải sợ. Nhưng thiếu niên thanh tú kia thì lại thật sự đáng sợ. Dưới tình hình khi bọn hắn đang duy trì đại trận mà có thể giết hai người trong đám…

Động Tử Khải liền nói: "Kỷ tộc có sáu người có chút lợi hại. Theo thứ tự là Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, một lão bộc, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Lưu Chân cùng Kỷ Ninh! Trong đó Kỷ Ninh chính là thiên tài của Kỷ tộc... Lúc còn mười một mười hai tuổi đã giết chết sư đệ Bột Tử Thiện."

"Mười một mười hai tuổi giết chết Bột Tử Thiện sao?" Cả đám đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Năm nay hắn mười sáu tuổi." Động Tử Khải liền nói. "Kẻ vừa rồi thi triển công kích chính là Kỷ Ninh! Có điều khi trước ta cũng đã giao thủ với tên Kỷ Ninh này. Hắn cũng không thể làm gì được Bát Quái Huyết Long Trận của ta. Thực lực của hắn cũng mạnh hơn Kỷ Cửu Hỏa một bậc mà thôi, cho nên ta cũng không để mắt tới hắn. Không ngờ rằng khi có Minh Long Tỏa Thiên Trận phụ trợ, thực lực lại có thể đáng sợ tới vậy."

"Mười một mười hai tuổi đã có thể giết chết sư đệ Bột Tử Thiện thì biến thái tới mức nào đây? Sao có thể dùng lẽ thường để suy tính được. Chỉ sợ rằng tên Kỷ Ninh này đã đột phá rồi." Lão già áo tro nói giọng khàn khàn. "Đối với loại yêu nghiệt tới mức có thể giết hai người trong khi chúng ta đang hợp trận thì bây giờ chúng ta chỉ còn cách tử thủ mà thôi."

Kỷ Ninh bị đánh bay ra ngoài, rơi thẳng xuống bụi cỏ trên đống đá vụn.

"Ôi trời ơi." Kỷ Ninh nhếch mép, cố gắng đứng lên. Thương thế trên người của hắn nhanh chóng được chữa lành, đến vết sẹo cũng không để lại.

"Cái đám Tử Phủ tu sĩ này đều điên hết rồi. vác cả cái đạo phù uy lực khủng khiếp như vậy ném thẳng vào ta! Đặc biệt là cái con phượng hoàng lửa kia, nó lại còn đuổi theo nữa chứ... uy lực của nó cũng khủng khiếp, làm cho bụng ta có hai cái hang rõ to. Không biết là đạo phù gì đây." Kỷ Ninh nhếch miệng cười đầy tự tin. "Có điều ta đã giết hai tên trong đám rồi. Tám tên Tử Phủ tu sĩ hợp trận mà ta có thể giết được hai. Bây giờ chỉ còn lại có sáu tên thôi! Phải giết hết."

"Kỷ Ninh!" Một đường thanh âm truyền tới.

"Tộc trưởng." Kỷ Ninh ngẩn ra.

"Khá lắm, thật lợi hại! Kỷ Ninh à. Ha ha ha. Ngươi thật lợi hại. Một hơi giết hai tên liền. Hiện tại chỉ còn sáu tên. có điều đừng vội, đợi khi ta thông báo rồi ngươi ra tay cũng không muộn. "Kỷ cửu Hỏa truyền âm nói. "Hiện tại sáu tên đám Động Tử Khải đã bị ngươi dọa chết khiếp. Cho nên bọn chúng phải thi triển ra tầng tầng lớp lớp thủ đoạn để tử thủ tại chỗ. Ta sẽ nói từng cái cho ngươi. Ngươi nghe xong thì quyết định xem thế nào."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv