Lúc này, toàn bộ ánh đèn trong hội trường đã tắt, chỉ để lại một chùm ánh sáng trắng ở giữa sân khấu. Khi âm nhạc khiến lòng người trở nên kích động vang lên, các giám khảo từ từ bước lên sân khẩu từ hậu trường.
Tiếng vỗ tay không ngừng vang dội khắp hội trường. Tạch tạch tạch…. Tất cả mọi người ngồi ngay ngắn, đổ dồn ánh mắt về phía sân khấu.
Người dẫn chương trình lần lượt giới thiệu về các giám khảo. Trong số họ, không ai không phải người nổi tiếng, có người là tổng biên tập của tạp chí thời trang, có người là tổng giám đốc của thương hiệu thời trang…
Tất cả mọi người đều đang chờ mong để được nhìn thấy Wy chưa từng lộ mặt ở trước công chúng, vậy mà đợi hồi lâu cũng không thấy cô bước lên sân khấu.
Tô Cẩm Tú có chút mất kiên nhẫn khi phải chờ đợi, nhịn không được nữa nên hỏi chị Văn: “Sao Vy vẫn chưa xuất hiện?”.
“Đừng nóng vội, nhân vật quan trọng như vậy, đương nhiên sẽ được sắp xếp lên sân khấu vào giây phút cuối để thu hút sự chú ý của khán giả. Tổng cộng có mười lăm vị giám khảo, kế tiếp là người thứ mười ba. Sắp tới rồi, sắp tới rồi”
Chị Văn vừa nói xong lời này, người dẫn chương trình đã mời Kim Nữ lên sân khấu.
Đằng Dạ Hiên ngồi ở dưới khán đài cảm thấy rất kinh ngạc. Tại sao đến bây giờ mà cô Thời vẫn chưa được gọi lên sân khẩu?
Nếu như anh ta không tính toán sai, hai giám khảo còn lại sẽ là Mẫn Tuyết Nguyệt và nhà thiết kế Wy.
Người dẫn chương trình đã giới thiệu xong mười ba vị giám khảo, nhưng vẫn không thấy cô Thời xuất hiện, chẳng lẽ…
“Xin mời vị giám khảo thứ mười bốn, Mẫn Tuyết Nguyệt. Cô ấy là người đã lấy bí danh Tera để tham gia vào ngành thiết kế ở nước Pháp, là người sáng lập thương hiệu thời trang mới nhất ở thành phố này trong năm qua” .
Khi người dẫn chương trình mời Mẫn Tuyết Nguyệt lên sân khấu, toàn. bộ khán giả trong hội trường đều trở nên kích động.
“Vị giám khảo cuối cùng… Chắc hẳn tất cả mọi người đều vô cùng mong chờ sự xuất hiện của cô ấy” .
Đằng Dạ Hiên đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, bên trong đôi mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng. Trong lòng anh ta tràn đầy phấn khởi, quay đầu nhìn về phía khuôn mặt cũng đang hiện rõ sự mong đợi của Phong Thần Nam”Tổng giám đốc Phong, tôi.”
Còn chưa kịp nói dứt lời đã bị Phong Thần Nam nghiêm nghị cắt ngang.
“Ngậm miệng, đừng cản trở việc ngắm bà xã của tôi”
Đằng Dạ Hiên bĩu môi, yên lặng quay đầu.
Quên đi, dù sao chờ lát nữa thể nào tổng giám đốc Phong cũng biết chuyện đó thôi, biết muộn mấy giây cũng chẳng có ảnh hưởng gì.
Người dẫn chương trình tạm dừng để kích thích sự mong đợi của khán giả, âm nhạc vàng khắp hội trường cũng dần dần được phóng to, tiết tấu “Bang bang bang” khiển nhịp tim của tất cả mọi người đập nhanh, hơn.
Người dẫn chương trình cười híp mắt, tiếp tục nói: “Xin mọi người hãy dùng những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để mời Wy lên sân khấu!”
Tách tách tách… Bộp bộp bộp… Ào ào ào…
Trên sân khấu, một thân ảnh màu trắng chậm rãi bước ra. Chiếc váy dài ôm sát nửa phần thân phía trên, bên ngoài đính rất nhiều hạt cườm. lấp lánh. Dưới ánh đèn rọi xuống sân khấu, trông cô tựa như một yêu tinh xinh đẹp tuyệt trần có thể làm rung động lòng người. Cho dù xuất hiện ở trước mặt nhiều người trong hội trường rộng lớn như này cũng vẫn bình tĩnh ung dung như cũ, sự thanh nhã và cao quý thể hiện trong từng cử chỉ. .
Tất cả mọi người đồng loạt nín thở.
Nếu ai đó nói người phụ nữ xinh đẹp như thế này là một nghệ sĩ nữ hàng đầu, chắc chắn sẽ không một ai hoài nghi. Thế nhưng trên thực tế cô lại là một nhà thiết kế hàng đầu từ xưa đến nay chưa bao giờ nguyện ý lộ mặt.
Đúng là không thể tin được mà.
Các thợ quay phim và nhiếp ảnh gia hướng máy ảnh lên sân khấu, tiếng chụp ảnh “Tách tách tách” vang lên không dứt. Lúc này, những người xem cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng trên kênh phát sóng trực tiếp cũng đang điên cuồng đăng bình luận, một bình luận vừa được đăng đã ngay lập tức bị các bình luận khác đẩy lên trên. Tất cả mọi người đều khen cô đẹp nghiêng nước nghiêng thành, trông giống như tiên nữ hạ phàm.
Có không ít người tinh mắt nhận ra Thời Ngọc Diệp.
“Đây không phải là chị gái xinh đẹp có liên quan đến vụ án gây xôn xao trên cộng đồng mạng hồi trước sao?”
“A, tôi cũng nhớ ra rồi, cô ấy là người bị Tô Cẩm Tú cướp chồng!”
“Đúng rồi, là cô ấy đó! A a a… Tiên nữ hạ phàm của tôi ơi!”
“Chị gái ơi, tổng giám đốc Phong tới thăm chị đó!”
Sau khi có người nhận ra danh tính của Thời Ngọc Diệp, những người theo dõi cuộc thi trên kênh phát sóng trực tiếp lập tức đăng bình luận chào hỏi.
“Xin chào bà Phong”
“Bà Phong vẫn khỏe chứ ạ?”
“A a a… Chị gái xinh đẹp trong lòng em”
Sau khi các phóng viên nhận ra rằng Thời Ngọc Diệp là nhà thiết kế Wy, bọn họ nhanh chóng nắm chặt cơ hội này, vắt óc nghĩ ra bản thảo có thể gây sức hút.
Chỉ trong vòng vài giây đồng hồ, tất cả những tiêu đề được chuẩn bị sẵn đều vọt lên trên đầu bảng hot search, đè toàn bộ bài đăng về việc giả vờ đáng thương lúc bước đi trên thảm đỏ của Tô Cẩm Tú xuống dưới.
“Cuối cùng thì nhà thiết kế hàng đầu Vy cũng lộ mặt.”
“Bà Phong là nhà thiết kế hàng đầu quốc tế”
“Chị gái xinh đẹp là Wy”.
Trong đêm nay, tất cả cư dân mạng đều chú ý đến cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng.
Sau khi người dẫn chương trình giới thiệu Xong xuôi, ban giám khảo được mời ngồi vào chỗ của mình. Đã kết thúc phần mở đầu, thế nhưng tất cả mọi người vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Màn xuất hiện vừa rồi quá hoành tráng, người không biết còn tưởng rằng đây là buổi biểu diễn của một mình Thời Ngọc Diệp.
Lúc này ở dưới khán đài, Tô Cẩm Tú chỉ cảm thấy kinh ngạc như thể nhìn thấy sấm sét giữa trời quang.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng đối tượng mà cô ta chuẩn bị kết bạn và định làm quen để giúp mình tiến vào giới thời trang lại là tình địch mình căm hận nhất!
Thời Ngọc Diệp! Sao có thể là Thời Ngọc Diệp! Vì sao hết lần này tới lần khác đều là Thời Ngọc Diệp! “Cẩm Tú, điều này… Sao em không nói cho chị biết cô ta là Wy?”
Chị Văn kinh ngạc không thôi, vừa quay đầu đã nhìn thấy sắc mặt của Tô Cẩm Tú trông còn đen hơn cả than đá.
“Nếu như em biết, em sẽ bảo chị tìm cách dẫn em tới nơi này sao?” Cô ta cũng vừa mới biết được chuyện này.
Tâm trạng lúc này của hai người đều vô cùng tồi tệ, kế hoạch ban đầu của bọn họ là kết bạn với nhà thiết kế Wy, coi như bước đầu tiên tham gia vào giới thời trang.
Nhưng khi đến đây lại phát hiện hóa ra nhà thiết kế hàng đầu chưa từng lộ mặt này lại là kẻ thù lớn nhất của Tô Cẩm Tú.
“Ừm… Cẩm Tú à, em nên buông xuống thành kiến đối với cô ta đi, chị cảm thấy đợi lát nữa kết bạn với cô ta theo kế hoạch cũ sẽ có ích cho em hơn đó”
“Nghĩ cũng đừng nghĩ! Tô Cẩm Tú này có chết cũng sẽ không cúi đầu trước con ả phụ nữ kia!”
“Được rồi, được rồi… Cô Tô của chị, em mau chóng thu lại biểu cảm trên mặt của em đi. Một khi bị đám phóng viên bên kia phát hiện, chắc chắn bọn họ sẽ bắt lấy điểm sơ hở này của em”.
Chị Văn lo lắng muốn chết, sợ đám phóng viên truyền thông thu hình được vẻ mặt hiện tại của bọn họ, đến lúc đó chắc chắn một đống bài báo nói xấu bọn họ sẽ lại tràn lan trên internet.
Nghĩ đến đây, cô ta vội vàng cầm điện thoại di động lên, mở Facebook để xem các bài đăng trên đấy.
Không ngờ rằng vẫn bị người xem tinh mắt trên kênh phát sóng trực tiếp chụp ảnh màn hình lúc vẻ mặt của Tô Cẩm Tú trông rất khó coi.
Trong khung bình luận đều là những lời trào phúng
“Ha ha ha chắc hẳn cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng người xuất hiện trên sân khấu lại là tình địch của mình nhỉ”.
“Hơn nữa còn đẹp hơn cô ta gấp trăm nghìn lần ha ha ha!
“Tính tình của Tô Cẩm Tú quá tệ, sướng vui giận buồn đều hiện rõ ở trên mặt, vừa rồi còn giả vờ như thể bản thân bị oan ức lắm cơ mà, cứ nghĩ đến dáng vẻ đấy của cô ta là lại buồn nôn”.
“Tô Cẩm Tú, chạy về ngành giải trí tiếp tục diễn đũy trà xanh của cô đi, đừng làm mất mặt giới thời trang.”
Chị Văn xem toàn bộ bình luận, tâm trạng trở nên tồi tệ hơn cả lúc nãy.
Trong ngày hôm nay, kế hoạch của bọn họ vốn dĩ là nhân cơ hội khó gặp này để giúp Tô Cẩm Tú tham gia vào giới thời trang, sau đó từng bước trở nên nổi tiếng. Kết quả là còn chưa bắt đầu đã thất bại.
Có câu nói như thế nào nhỉ? Chưa xuất quân đã chết yểu. Chắc hẳn cảm giác hiện tại của cô ta là như vậy.
Đằng Dạ Hiên vẫn luôn chú ý đến biểu cảm của Phong Thần Nam. Anh ta phát hiện khi Thời Ngọc Diệp bước lên sân khấu, trên mặt Phong Thần Nam chẳng có biểu hiện nào khác ngoại trừ niềm vui sướng và sự kiêu ngạo.
“Tổng giám đốc Phong, anh không cảm thấy kinh ngạc sao?”
“Kinh ngạc vì cái gì?”
“Cô Thời là Wy đó, không phải từ trước tới nay anh không hề biết gì về chuyện này sao?”
“Ai nói tôi không biết?” Cuối cùng người kinh ngạc lại là Đằng Dạ Hiên: “Anh đã biết điều này từ trước sao? Vậy sao anh không nói cho tôi biết? Tôi đã phải người đi tra xét chuyện này rất lâu nhưng vẫn không thể tìm ra thông tin cá nhân của cô ấy”
Phong Thần Nam liếc mắt nhìn anh ta một cái, nói bằng giọng điệu lãnh đạm.
“Ngay cả chút khả năng phân biệt ấy mà cũng không có, rốt cuộc cậu. đã làm thế nào để trở thành trợ lý của tôi vậy chứ hả?”
Anh ta không hiểu. Thân phận của Wy thần bí như vậy, rốt cuộc anh ta phải dùng khả năng phân biệt nào để nhìn ra cái đấy đây?
Phong Thần Nam biết rõ ràng suy nghĩ trong đầu Đằng Dạ Hiên, hai mắt nhìn chằm chằm vào Thời Ngọc Diệp đang ngồi trên ghế dành cho ban giám khảo, vừa thưởng thức dáng vẻ của bà xã nhà mình vừa giáo dục vị trợ lý có đầu óc không nhanh nhạy lắm ở bên cạnh mình.
“Mẫn Tuyết Nguyệt là á quân giành được huy chương trong các kỳ thi giải thưởng thiết kế vàng trước đây, cô ấy cũng trở thành bạn thân với Ngọc Diệp kể từ những cuộc thi đó. Vấn đề này đã được đề cập trong các bài báo, mọi người trong giới thời trang không ai không biết. Căn cứ vào điều này cùng với chữ viết tắt tên tiếng Anh của Ngọc Diệp, nếu như tôi vẫn không đoán được ra rằng Ngọc Diệp là Wy, vậy thì tôi còn có mặt mũi nào để nói cô ấy là bà xã của tôi?” Đằng Dạ Hiên nghe xong, sững sờ một lúc lâu. Anh ta thấy tổng giám đốc nhà mình vừa thông minh vừa cơ trí quá chừng. Xong rồi, tiêu đời rồi! Anh ta bỗng nhiên cảm thấy có chút lo lắng, đây có phải là tiết tấu nói lên việc anh ta sắp thất nghiệp không?