Đền thờ nữ thần nằm gần thác Bukjai, từ nhà Rong đến đó có lẽ chỉ mất khoảng vài phút di chuyển. Nhờ có sự chỉ dẫn của Yang mà Mai Lang Vương có thể tìm đến đó một cách chính xác. Ba người đi một chút, ngôi đền cũ kĩ đã hiện ra.
Đó là loại đền giống với đền truyền thống của người Kinh. Ngôi đền xây theo kiểu ba gian với mái ngói cong vút. Nghe nói đây là ngôi đền do Hùng Vương ban tặng cho nữ thần. Tuy vậy, vì không phải kiến trúc Bana nên nữ thần rất ít khi sống ở đây, nàng thường sinh hoạt ở nhà Rong.
Thời gian trước, do nữ thần cố thủ trong lộng thổ cẩm khiến bọn phản loạn không thể làm gì được nàng nên chúng đành chuyển nàng về đây. Chúng muốn bỏ mặc nàng, chỉ cần chúng tiêu diệt hoàn toàn khu rừng thì nàng cũng không thể sống nổi.
Từ đó đến nay cũng đã gần một tuần rồi… Yang không biết tình trạng của nữ thần như thế nào.
Mai Thần đáp xuống khoảnh sân đất trước đền. Bên trong, một nguồn năng lượng yếu ớt đang không ngừng toát ra. Chàng đỡ hai đứa trẻ xuống, cẩn trọng chạm vào nguồn sức mạnh đó. Dù nó khá mỏng manh, nhưng nếu không cẩn thận, nó có thể thiêu rụi cơ thể.
Ra đây chính là cách nữ thần tự bảo vệ mình.
Có lẽ nàng không muốn bị bọn phản loạn hạ nhục.
Mai Lang Vương phất tay, từ bốn hướng đông tây nam bắc của ngôi đền dần dần mọc lên những cụm mai vàng ươm. Mai hoa lớn nhanh như thổi, nở rực rỡ giữa màn đêm thăm thẳm của núi rừng, hương mai theo gió lan tỏa, thơm thanh thoát.
- Kết giới? - Yang nói.
- Ừm. - Mai Thần gật đầu.
Ba người tiến vào đền, sức mạnh tự vệ của nữ thần Kon Chư Răng Mai Lang Vương có thể hóa giải được.
Khi chàng bước vào, trong đền chẳng có gì, chỉ có một chiếc sập gỗ sưa lớn được khảm trai phủ đầy bụi. Lộng thổ cẩm của nữ thần đặt trên sập đó. Không gian xung quanh âm u, mạng nhện và tổ ong bám đầy các góc đền.
- Nơi này… Nữ thần rất ít khi sử dụng… - Yang xấu hổ nói.
Mai Lang Vương không câu nệ vẻ ngoài tàn tạ của ngôi đền, chàng trầm mặc đi đến lộng thổ cẩm, nhẹ nhàng vén lớp vải màu chàm được trang trí những hoa văn tinh xảo ra.
Nữ thần Kon Chư Răng đang nằm nghiêng bên trong, hơi thở yếu ớt.
Nàng rất đẹp, một sơn nữ tuyệt sắc, mái tóc đen nhánh xõa xuống vai, đôi mắt hạnh nhắm nghiền, làn môi hồng như cánh hoa đào, đôi mày xanh và mềm mại như một nét thủy mặc, tất cả nổi bật trên làn da trắng ngần và đôi má hây hây đỏ.
Dù nàng đang say ngủ, nhưng vẻ đẹp ấy vẫn đủ sức khiến bất kì gã đàn ông nào đảo điên.
Sao ngẩn ngơ, cô bé chưa từng thấy ai đẹp như vậy…
Mà không… Có lẽ so với các chị Hoa Tiên ở nhà thì cũng một chín một mười nhỉ?
- Nàng là sơn thần, có lẽ cùng một hệ mộc với ta. - Mai Lang Vương lặng lẽ nói.
- Vương, người có cứu được nữ thần không?! - Yang nôn nóng.- Có, nhưng chỉ là biện pháp tạm thời. Sức mạnh của ta có thể giúp nàng duy trì sự sống một thời gian. Tuy nhiên, biện pháp tốt nhất để cứu nàng vẫn là trồng lại những cánh rừng đã chết.
- Vâng… Xin ngài cứu nữ thần… - Yang quỳ xuống, khóc nức nở.
- Ta đã đến tận đây, chẳng lẽ lại không cứu nàng sao? - Mai Thần buồn cười.
Chàng lần lượt lướt ngón tay qua những luân xa trên người nàng. Sức mạnh mộc hành ào ạt đổ vào cơ thể nữ thần thông qua những cánh cổng năng lượng. Chúng từng chút, từng chút, thúc đẩy năng lượng yếu ớt trong nàng.
Hơi thở nữ thần dần điều hòa.
Mai Lang Vương đã dùng chính sức mạnh gốc của mình chia sớt cho nàng.
Đúng lúc này, tâm thức chàng bỗng dưng xuất hiện một cơn chấn động. Mai Lang Vương biết, bọn phản loạn đã đuổi đến nơi rồi. Chàng không còn cách nào khác, đành bế nữ thần lên. Nữ thần Kon Chư Răng nằm yên trong lòng chàng, đôi mắt đẹp vẫn chưa bừng mở.
- Yang, nhờ em bảo vệ Sao. - Chàng nghiêm nghị nói.
- Vâng! - Yang kiên định gật đầu, như một người lính thực thụ đang nhận lệnh từ chỉ huy.
- Sao, em chờ ta nhé. - Mai Lang Vương nhìn sang cô bé, dù chàng nói vậy, lời nói dứt khoát, nhưng đôi mắt nâu vẫn tràn ngập lo âu.
- Vâng ạ. - Sao mỉm cười.
Sự lo lắng của chàng khiến cô bé cảm thấy ngọt ngào.
Cô bé sẽ như những gì mình hứa, tập đối diện với nguy hiểm của thế giới này. Cô bé sẽ trở thành một người không làm vướng chân Mai Lang, ngược lại còn có thể mang lại sự giúp đỡ cho chàng khi cần.
- Em sẽ chiến đấu. - Cô bé nắm chặt hai tay, hăng hái bước về phía trước.
Trạng thái bừng bừng dũng khí của Sao khiến Mai Thần sững người.
Chàng không nghĩ cô bé có thể thích nghi nhanh đến vậy…
Đôi mắt nâu mông lung…
Sao luôn khiến chàng kinh ngạc.
- Được, vậy ta sẽ đánh lạc hướng bọn chúng, các em cứ việc chạy về hướng ngược lại, chạy càng xa càng tốt.
- Em hiểu rồi.- Ta sẽ thu hút tất cả bọn phản loạn về phía mình. - Chàng dặn dò thêm - Các em tranh thủ lúc chúng không để ý, hãy bí mật trốn đi.
- Vâng!
- o-
Bọn phản loạn ập vào nhà Rong định đánh úp chàng. Tuy nhiên, Mai Lang Vương sớm tiên liệu được hành động của chúng nên chàng đã mang theo Yang và Sao rời đi. Tên thủ lĩnh cứ nghĩ chàng bị độc trong thức ăn làm cho khổ sở rồi, nào ngờ khi đến nhà Rong hắn chỉ thấy thuộc hạ của mình bất tỉnh nằm đó, máu nóng lập tức bốc lên đầu, hắn điên tiết đuổi theo chàng.
Hắn biết, ý định của chàng chỉ có một.
Nếu chàng đã tránh được hết các âm mưu của hắn, vậy thì mục đích khiến chàng chịu dẫn xác vào đây chỉ có một mà thôi.
Chàng chẳng liên quan gì đến nhiệm vụ của vua Hùng cả.
Chắc chắn chàng đã nghe thấy mọi chuyện từ Yang, chàng đến đây là để cứu nữ thần Kon Chư Răng theo khẩn cầu của nó.
Bọn phản loạn kéo đến đền nữ thần, muốn bắt sống bốn người. Dẫu vậy, một lần nữa, chúng lại đón nhận thất bại.
Kết giới bao quanh ngôi đền do Mai Thần đặt ra quả là cửa ải khó khăn đối với bọn tiểu tiên như chúng. Dù nổi dậy và chiếm đoạt quyền cai trị ở Kon Chư Răng thành công nhưng thực tế, chúng vẫn chỉ là bọn tiểu thần có sức mạnh không mấy nổi trội mà thôi.
- Khốn… - Tên thủ lĩnh chửi đổng.
Hắn tức điên lên được! Kể từ khi tên Mai Thần đó đến đây hắn đã bị chàng xoay như chong chóng!
Hắn nhất định sẽ tự tay xuyên từng nhát kiếm qua người chàng!
Chắc chắn hắn sẽ trả mối hận này.
- Gọi đại nhân đến đây. - Tên thủ lĩnh quay sang một đứa thuộc hạ, nói nhỏ.
Kẻ đó lập cập chạy đi, nhưng chưa đi được bao xa thì từ trong góc tối của khu rừng, bốn mũi tên đồng đã phi vun vút tới, lần lượt ghim chặt vào bốn gốc mai trấn thủ trước đền.
Những cây mai vàng ươm dần tan thành tro bụi.
Lớp kết giới mà Mai Thần đặt ra cũng vì vậy, biến mất.
- Đại nhân! - Tên thủ lĩnh thầm kinh ngạc trong lòng.
Mũi tên đồng là của đại nhân….
Hóa ra ngài ấy luôn quan sát và trợ giúp cho hắn! Tên thủ lĩnh cười nham hiểm, hắn phẩy tay, ra hiệu cho binh lính tràn vào đền.