Edit by: Yến Phi Ly
Tiếng hét này không phải là Đào Hoan, mà là của một người mới vừa bước vào giới giải trí, nữ diễn viên mắt mọc trên đầu. Nữ diễn viên này căn bản không biết Tề Trăn là người của đoàn phim, cô ta nghĩ, mọi việc có thứ tự đến trước đến sau, dựa vào cái gì bọn họ tới trước, lại phải chịu lép vế đợi sau?
Đào Hoan ở một bên lạnh mắt nhìn, trong lòng vui sướng khi người gặp họa, cô cũng nghẹn uất, không dám đắc tội đoàn phim Tề Trăn, hiện tại có một kẻ đầu đất làm chim đầu đàn, cô tự nhiên sẽ không khuyên can.
Cô thờ ơ đứng tại chỗ, những người khác trong đoàn phim ngược lại choáng váng, đạo diễn nhanh chóng gọi người đem nữ diễn viên kéo sang một bên, sau đó đi lên trước cùng Tề Trăn chào hỏi, thuận tiện can thiệp một chút vấn đề sử dụng thời gian.
Tề Trăn mặt không đổi sắc liếc nữ diễn viên kia, tiến đến can thiệp là một đạo diễn có chút danh tiếng, luẩn quẩn ở hạng hai mấp mé hạng nhất, Tề Trăn cũng gặp qua đối phương mấy lần, coi như có chút giao tình.
Tề Trăn cùng đối phương nói chuyện một hồi sau đó hai đoàn phim ai về chỗ người đó, đoàn phim Tề Trăn quay phim trước. Đoàn phim của Đào Hoan ở một bên nghỉ ngơi chờ đợi, nữ diễn viên kia còn đang chửi mắng kêu gào.
“Được rồi, chờ cô ngày nào đó danh tiếng nổi như cồn, tự nhiên cũng là người ta nhường cô.” Bên cạnh một nam diễn viên ngại phiền, xỉa vào một câu, nam diễn viên nói cũng không sai, ai biết nữ diễn viên này thế nhưng giống như bị dẫm đuôi mèo, tức giận đến nhảy dựng lên.
Hai người anh một câu tôi một lời náo loạn cả lên, bên cạnh vài diễn viên đều nhìn đến choáng váng, không hiểu nữ diễn viên này đột nhiên nổi điên làm cái gì. Bọn họ bên này động tĩnh quá lớn, náo loạn đến đạo diễn cũng phải lại đây hỏi.
“… Anh có biết ba tôi là ai hay không, cẩn thận tôi cho anh trong cái giới này không ngóc đầu lên được.” Đạo diễn vừa đi lại đây, chợt nghe thấy nữ diễn viên nói ra những lời này, hắn nhíu nhíu mày, trong lòng có chút không vui.
Nam diễn viên cười nhạo một tiếng, “Dù sao không phải của tôi, ba cô là ai chính cô cũng không biết, còn có ai biết?” Bên cạnh các diễn viên khác nghe xong cười vang, khiến cho nữ diễn viên sắc mặt xanh mét.
“Ồn ào cái gì, lời thoại đều thuộc hết rồi?” Đạo diễn thản nhiên bỏ lại một câu, khiến cho đám diễn viên từng người tản ra, nữ diễn viên tức giận mang theo trợ lý đến bên kia, không cùng các diễn viên khác nói chuyện.
Đoàn phim Tề Trăn tự nhiên không biết bên kia khắc khẩu, chỗ bọn họ ánh sáng cùng đạo cụ đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ Phong Thiếu Phi cùng Yến Cẩn đổi quần áo là có thể bắt đầu quay phim.
Phân cảnh này chính là nam nhân vật chính bỏ mạng. Nam chính vốn có một người bạn tốt, không nghĩ tới bạn tốt cùng vợ của hắn ngầm bắt tay, vì mưu đoạt tài sản, cùng hợp lực hại chết hắn.
Vợ hắn bỏ thuốc vào đồ ăn khiến cho hắn sinh ra ảo giác choáng váng, sau đó bạn tốt động tay vào xe của hắn. Ngày đó sau khi cùng vợ ăn bữa tối dưới ánh nến lãng mạn, hắn bị bạn tốt điện thoại kêu ra ngoài, cứ như vậy xảy ra tai nạn xe cộ mà chết.
Phong Thiếu Phi đã chuẩn bị tốt, Tề Trăn hô một tiếng ACTION, chỉ thấy Phong Thiếu Phi vốn ngồi ở ghế lái, vẻ mặt bắt đầu trở nên có chút mê man, sau đó hắn lắc đầu, hai mắt dần dần vô thần, còn mất đi tiêu cự.
Tiếp trên mặt lại treo lên tươi cười, biểu tình giống như trong mộng mà chẳng phải mộng, khiến người xem nhìn thoáng qua liền cảm thấy hắn giống như say thuốc. Ngay lập tức khi hắn sinh ra ảo giác, chân ga dưới chân không thả lỏng, ngược lại gắt gao đạp xuống.
Sau đó xe cứ như vậy xông ra ngoài, tông lên vòng bảo hộ bên đường, bởi vì xung lượng quá mạnh, toàn bộ xe đều vọt qua, còn lăn vài vòng, xe hỏng nát người tử vong.
Sau cảnh đó là bạn tốt của nam chính nhận được tin tức, đuổi tới hiện trường, trên mặt là biểu tình lo lắng đau khổ, trong ánh mắt lại cất giấu hưng phấn mừng rỡ, khiến cho biểu tình có chút vặn vẹo.
Bạn tốt của nam chính sau khi xác định nam chính đã tử vong, kiềm chế không nổi khóe miệng khẽ cong, khiến cho biểu tình trên mặt càng thêm quỷ dị, thoạt nhìn làm cho người ta sợ hãi.
Phong Thiếu Phi diễn xong phân đoạn ở trên xe, kế tiếp màn đâm xe là do chuyên viên kỹ xảo đặc biệt lo liệu, bất quá Tề Trăn trước từng nói qua, trực tiếp quay biểu tình cùng tâm lý biến chuyển của Yến Cẩn.
Yến Cẩn diễn cảnh bạn tốt của nam chính đuổi tới hiện trường, đầu đầy mồ hôi liên tiếp hỏi nhân viên cứu nạn cùng cảnh sát, trên mặt lo lắng mặc cho ai nhìn cũng đều cảm thấy cậu thật lòng khẩn trương vì bạn.
Chẳng qua nhìn kỹ ánh mắt của cậu lại phát hiện hai mắt sáng quắc, gần như điên cuồng nhìn chằm chằm đống xe đổ nát, thẳng đến khi nhân viên cứu nạn đem thi thể nam chính kéo ra, khóe miệng của cậu rất nhanh lại ẩn mật nhếch lên, rồi lại lập tức trở về dáng vẻ ban đầu.
Cậu cực kỳ đau khổ chạy về phía thi thể bạn tốt, cơ hồ đau khóc thành tiếng, ở đây những người khác nghe thấy cậu nức nở, cũng lâm vào chua xót, lại không hiểu được, khóe môi bị cậu dùng tay che lại đang mỉm cười tự đắc.
Ở đây mọi người thấy biểu hiện của Yến Cẩn, trên người cơ hồ đều nổi da gà, trước cảnh tượng này, Yến Cẩn sắm vai người bạn tốt, phong độ nhẹ nhàng, ôn hòa lễ độ, cho dù cùng vợ nam chính cấu kết, thoạt nhìn vẫn là kẻ ngây thơ vô hại.
Chính là giờ phút này quỳ gối tại hiện trường tai nạn xe cộ, trong mắt tràn đầy điên cuồng, cho người ta biết trong lòng cậu đang thầm vui mừng trước cái chết của nam chính. Trước sau trong ngoài không đồng nhất, thật sự là đảo điên ấn tượng cậu lưu lại cho người ta trước đó.
Nội dung bộ phim truyền hình đến nơi đây, mới tính chính thức vạch bộ mặt trần đích thực của người bạn thân, nội dung phim phái trước chỉ khiến mọi người cảm thấy, vợ nam chính mới là hung thủ trăm phương ngàn kế muốn hại chết hắn; nhưng không ngờ nhân vật phản diện chân chính phía sau màn lại là bạn tốt bên người nam chính nhiều năm, thoạt nhìn như là nam phụ tốt bụng số một thế giới.
Bất quá vì diễn một màn này, Yến Cẩn lặp đi lặp lại mấy lần, có đôi khi là Tề Trăn cảm thấy còn kém một chút, có đôi khi là Yến Cẩn tự yêu cầu rất cao, giằng co sau mấy lần, rốt cục cũng qua.
Tề Trăn hô “cắt”, biểu tình trên mặt Yến Cẩn liền nhẹ nhõm, cậu mỏi mệt lau mặt, trở về xe nghỉ ngơi gần đó. Từ khi đóng phim truyền hình tới nay, cậu vẫn luôn tập trung tinh thần cao độ, không chỉ là bởi vì có thể cùng Phong Thiếu Phi hợp tác, càng là vì vậy nhân vật này quả thực là một sự khiêu chiến vô cùng lớn.
Phong Thiếu Phi đã ở trên xe chờ cậu, Yến Cẩn lên cửa phía sau xe, Phong Thiếu Phi liền đem người kéo đến trong ngực, có chút đau lòng giúp đối phương xoa thái dương, Yến Cẩn mỏi mệt cùng nghiêm túc hắn đều xem ở trong mắt, đồng dạng cũng là diễn viên, thái độ Yến Cẩn vẫn luôn khiến cho hắn rất bội phục.
“Mệt không? Hôm nay không tệ, chờ một chút quay cảnh kết nữa là có thể hoàn thành công việc.” Phong Thiếu Phi thấp giọng nói, Yến Cẩn dựa vào ***g ngực của hắn, nhắm mắt thản nhiên hỏi lại: “Em vẫn ổn, hôm nay về chỗ em?”
“Ừ.” Phong Thiếu Phi ôn nhu đáp, từ khi quay phim tới nay, hai người đều đi chung xe. Phong Thiếu Phi trước kia chính là người đại diện của Yến Cẩn, cho nên những người khác thấy bọn họ cùng ra cùng vào cũng không nghĩ nhiều, nhiều lắm cảm thán hai người tình cảm thực tốt, hoặc là lẩm bẩm một câu ông chủ lớn mà cũng tiếc chút tiền mua một cái xe riêng.
Hai người ngồi trong xe nghỉ ngơi, Hứa Yến cũng thức thời không đi quấy rầy, mà là kéo một cái ghế dựa, ngồi ở ngoài xe cách đó không xa, thuận tiện quan sát người của đoàn phim kỳ cục kia.
Cái người kỳ quái trong mắt Hứa Yến dĩ nhiên chính là nữ diễn viên không biết trời cao đất rộng vừa rồi, cô ta mang theo trợ lý đến gần chỗ đám người Tề Trăn, lấp ló ngó nghiêng không hiểu được đang làm cái gì.
Hứa Yến chú ý tới hành vi lén lút của cô ta, liền lưu ý một chút, sau lại phát hiện đối phương chẳng qua đang nhìn Yến Cẩn quay phim, liền không để bụng, không nghĩ tới sau khi Yến Cẩn trở lại xe, cô ta thế nhưng cùng trợ lý theo lại đây.
Cô liền bảo vệ sĩ đi đuổi người, nữ diễn viên kia còn cùng vệ sĩ náo loạn một trận, bị đuổi đi không bao lâu lại chạy về. Hứa Yến cảm thấy cô ta thực phiền, cuối cùng dứt khoát an vị bên cạnh xe nhìn chằm chằm cô ta, xem cô ta rốt cuộc muốn làm cái gì.
Nữ diễn viên thấy Hứa Yến nhìn chằm chằm mình, còn trừng mắt với Hứa Yến, hừ lạnh một tiếng cao ngạo, Hứa Yến mặc kệ cô ta, an vị trên ghế trông nom xe.
Một lát sau, người của đoàn phim lại đây thông báo hôm nay muốn quay cảnh cuối cùng, Hứa Yến gật gật đầu, đứng lên đi đến bên cạnh cửa xe, đưa tay nhẹ gõ cửa sổ, đợi cho cửa sổ xe kéo xuống một chút mới mở miệng nói: “Anh Yến, chuẩn bị quay phân cảnh cuối cùng.”
“Ừ, tôi đã biết.” Yến Cẩn thản nhiên đáp, thanh âm có một tia khàn khàn, cậu đóng cửa kính xe, đẩy ra nam nhân ghé trên người mình, vừa thở dốc vừa nói: “Chớ nghịch nữa, em phải đi quay.”
“Anh chờ em.” Phong Thiếu Phi cười hì hì đem cái tay không thành thật từ trong quần áo Yến Cẩn rút ra, ái muội khẽ nói bên tai đối phương. Yến Cẩn mặt không đổi sắc gật gật đầu, lỗ tai lại nhiễm một tầng hồng nhạt.
Phong Thiếu Phi cười nhìn theo cậu xuống xe, biết da mặt người yêu của mình mỏng, thực dễ dàng thẹn thùng, cho nên mỗi lần đều thích đem đối phương chọc cho mặt đỏ tai hồng, bởi vì Yến Cẩn phong tình như vậy, chỉ có một mình hắn mới xem được.
Khi Yến Cẩn xuống xe Phong Thiếu Phi cũng chú ý tới nữ diễn viên gần đó, hắn gọi điện thoại kêu Hứa Yến lên xe, hỏi: “Cô gái kia là ai vậy?”
“Một người của đoàn phim khác, chính là nữ anh hào vừa rồi gào thét om sòm đó.” Hứa Yến nhún nhún vai đáp lại, Phong Thiếu Phi sờ sờ cằm, có chút nghi hoặc, “Cô ta chạy tới đây làm gì?”
“Không biết nữa, vừa rồi cứ lén lút bên cạnh xe, đuổi cũng đuổi không đi, phiền chết người.” Hứa Yến vung tay nói, trong giọng nói lộ vẻ không kiên nhẫn đối với nữ diễn viên kia.
“Ừm, tôi biết rồi, cô đi cùng tiểu Cẩn đi.” Phong Thiếu Phi gật gật đầu, Hứa Yến liền xuống xe hướng đến chỗ đang quay phim. Bình thường phân cảnh không có Phong Thiếu Phi, hắn đều sẽ đợi trên xe, dù sao hắn hiện tại thân phận đã khác với lúc trước.
Cho dù không phải mỗi diễn viên đều muốn ôm đùi của hắn, nhưng đa phần diễn viên khác thấy hắn chung quy vẫn hy vọng ở trước mặt hắn tạo chút ấn tượng quen mắt, cho nên thường thường lượn lờ trước mặt hắn.
Lúc đầu khi Phong Thiếu Phi không có cảnh quay, sẽ đợi tại phim trường xem Yến Cẩn, nhưng bên người thường thường có người lượn lờ, cho dù không lên tiếng quấy rầy chính mình, cũng thật sự khiến hắn không thể chuyên tâm.
Cho nên sau đó hắn dứt khoát không xuất hiện mà đợi trên xe, khi nào có cảnh quay của hắn thì mới ra khỏi xe. Như vậy cũng tốt, khi Yến Cẩn nghỉ ngơi hai người ở trên xe còn có thể thân mật một chút, nếu không trước mặt người khác, hắn cũng không thể tự dưng cầm tay Yến Cẩn hoặc là hôn cậu.
Hứa Yến đi rồi, Phong Thiếu Phi ngồi trên xe nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên, cửa xe truyền đến tiếng vang, nghe như là có người muốn mở ra, hắn mở to mắt nhìn thử, hóa ra là nữ diễn viên kia.
Hắn nhíu nhíu mày, lạnh mặt nhìn nữ diễn viên cùng trợ lý ngoài xe, hai người còn muốn cạy mở cửa xe, bởi vì Yến Cẩn thích an tĩnh, cho nên xe của cậu đậu ở góc hẻo lánh không người, cái này thành ra tiện cho nữ diễn viên kia hành động.
Phong Thiếu Phi hạ kính cửa sổ, nhìn nữ diễn viên bị hắn dọa cho hoảng sợ, trầm giọng hỏi: “Làm gì đó?” Nữ diễn viên cùng trợ lý hoàn toàn không nghĩ đến, trên xe còn có người, bị Phong Thiếu Phi hù sợ tới mức thét chói tai.
Hai người nhanh chóng xoay người bỏ chạy, Phong Thiếu Phi nhíu mày nhìn bóng dáng cô ta, lấy điện thoại ra gọi Cảnh Du, nhờ Cảnh Du điều tra thông tin đối phương thuận tiện phái thêm vài vệ sĩ cho hắn.
Vốn lúc đầu hắn không nghĩ mang theo nhiều vệ sĩ, chỉ mang theo hai người, khi Yến Cẩn đi quay phim, tự nhiên họ sẽ đi theo Yến Cẩn, cho nên bên cạnh xe mới không có ai.
Đợi cho Yến Cẩn quay xong trở về, nghe Phong Thiếu Phi kể về nữ diễn viên kia, nhíu nhíu mày: “Anh hỏi Tề Trăn thử xem sao, Tề Trăn cùng đạo diễn đoàn phim đối phương hẳn là quen biết.”
Phong Thiếu Phi ngẫm lại cũng đúng, liền lấy điện thoại ra gọi hỏi Tề Trăn, Tề Trăn vừa nghe thấy giọng hắn liền trêu ghẹo Phong Thiếu Phi thần long thấy đầu không thấy đuôi, cần quay phim thì người liền xuất hiện, không có cảnh quay người sẽ không biết trốn tới chỗ nào.
Phong Thiếu Phi cùng đối phương trò chuyện một hồi, mới chuyển vào chủ đề chính, nghe thấy Phong Thiếu Phi hỏi về nữ diễn viên kia, Tề Trăn nhíu mày, chế nhạo: “Bên cạnh cậu đã có mỹ nhân, còn muốn hỏi làm gì?”
Phong Thiếu Phi chỉ đành lại đem chuyện vừa rồi nói một lần, Tề Trăn lúc này mới thu hồi thái độ vui đùa, nghiêm túc nói: “Có chuyện này?! Tôi giúp cậu hỏi một chút, có tin tức sẽ liên hệ với cậu sau.”
Cúp điện thoại, Tề Trăn liền đi tới chỗ đoàn phim kia, đoạn phim của bọn họ thì đang thu thập, phần sân này có thể để lại cho đối phương sử dụng. Đạo diễn thấy Tề Trăn đến đây, nhanh chóng tiến lên chào hỏi.
“Lâm đạo, chỗ này các anh có thể dùng, chậm trễ thời gian của các anh, ngại quá.” Tề Trăn nhìn đồng hồ, cười nói.
“Anh Tề quá khách khí rồi.” Đạo diễn Lâm nhanh chóng đưa lên một ly cà phê, Tề Trăn cũng không chối từ, nhận lấy, uống một hơi mới giống như vô ý hỏi: “Lâm đạo, lúc nãy nữ diễn viên ầm ĩ kia có người chống lưng?”
Lâm đạo ngẩn người, đè thấp âm lượng: “Anh Tề, đây là anh hỏi tôi mới nói, cô ta là Lâm tổng sắp xếp tới chỗ này của tôi, nói là em gái trong nhà muốn vui đùa một chút, cũng nghiện làm diễn viên.”
“Lâm tổng?” Tề Trăn nhíu mày, Lâm đạo gật gật đầu, “Ừ, chính là Lâm tổng của giải trí Tinh Hải.”
Hóa ra nữ diễn viên đúng là em gái của Lâm Siêu, khó trách kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, bất quá Lâm Siêu cũng thực buồn cười, đem em gái của mình ném đến đoàn phim hạng hai, cũng không hiểu được hắn thế nào.
“Anh trông chừng cô ta một chút, không thích hợp liền báo cáo với Lâm tổng, đừng trách tôi không nhắc nhở anh trước, cô ta vừa rồi thiếu chút nữa gặp rắc rối, chọc tới ông chủ của Thiểm Diệu Quốc Tế đấy.” Tề Trăn chỉ nói đến đây liền rời đi.
Lời Tề Trăn Lâm đạo diễn tất nhiên hiểu được, đứng đầu Thiểm Diệu Quốc Tế không phải chính là Phong Thiếu Phi sao, huống hồ bộ phim truyền hình lần này của Tề Trăn là đề tài nóng hổi, khiến cho mọi người bàn tán say sưa, chẳng phải bởi vì chủ tịch tự mình diễn nam chính đó sao.
Xem ra vừa rồi khi nữ diễn viên biến mất, quả nhiên chính là chạy đến đoàn phim đối phương quấy rối, Lâm đạo diễn nhu nhu cái trán, cảm thấy em gái Lâm tổng quả thật là hòn đá phỏng tay, tiếp nhận chỉ để hành xác mình.
Tề Trăn biết được bối cảnh nữ diễn viên liền lập tức nói cho Phong Thiếu Phi, Phong Thiếu Phi cùng Yến Cẩn nhìn nhau, cũng không hiểu được em gái Lâm Siêu đang suy nghĩ cái gì, vì cái gì muốn chạy đến cạy cửa xe Yến Cẩn?
Bất quá về sau hẳn là không gặp lại nữa, bọn họ cũng chẳng buồn để ý tới cô ta. Xe trực tiếp trở lại công ty, sau khi đậu trong bãi đỗ xe, Yến Cẩn cùng Phong Thiếu Phi ngồi vào một chiếc xe riêng bên ngoài không thể nhìn thấu, sau đó cùng nhau trở biệt thự lại Yến Cẩn.
Từ lần hai người bị chụp ảnh lén, mỗi lần trở lại nhà Yến Cẩn, bọn họ đều trực tiếp lái xe vào trong ga-ra, sau đó từ ga-ra đi vào biệt thự, paparazzi cũng chỉ có thể chụp được xe Yến Cẩn trở về, những thứ khác hoàn toàn không thấy.
Thời gian lâu, nhóm phóng viên cũng tản dần, Yến Cẩn bên này bận rộn đi sớm về trễ, căn bản không có thời gian để hẹn hò, bọn họ ôm cây đợi thỏ vài tháng, không chụp được tấm ảnh nào hữu dụng, cuối cùng liền buông tha.
Bất quá Phong Thiếu Phi cùng Yến Cẩn vẫn rất cẩn thận, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, trừ bỏ paparazzi hoặc phóng viên, người Cảnh gia cũng sẽ chăm chăm theo dõi Phong Thiếu Phi, sẽ chờ hắn có bước đi sai lầm nào lập tức tới trước mặt lão gia tử cáo tội.
Trở lại biệt thự Yến Cẩn, Phong Thiếu Phi liền xuống bếp nấu cơm, Yến Cẩn lên lầu tắm rửa thay đổi một thân áo ngủ thoải mái, ăn khuya cũng không cần làm quá nhiều đồ ăn.
“Em ăn trước, anh đi tắm một chút.” Phong Thiếu Phi đi lên trước, hôn hôn Yến Cẩn, liền lên lầu chuẩn bị tắm rửa. Yến Cẩn đi vào nhà ăn, trên bàn bày hai chén cháo thơm ngào ngạt.
Cậu ngồi xuống chậm rãi nhấm nháp, trong lòng cảm thấy hiện tại thật sự vô cùng hạnh phúc, cậu và Phong Thiếu Phi sinh hoạt cứ như đôi vợ chồng già, tuy rằng bình thản, nhưng cũng thực hạnh phúc.
Phong Thiếu Phi tắm rửa xong đi ra, Yến Cẩn đã ăn xong chén cháo, đang nằm dài trên ghế sa lông phòng khách tiêu thực. Hắn ăn hết chén cháo của mình rồi cầm chén đi rửa sạch, khi vào phòng khách lại phát hiện Yến Cẩn đã lim dim ngủ.
Hắn nhẹ tay nhẹ chân tới gần, ngồi bên cạnh Yến Cẩn, nghĩ đến chiều mai mới bắt đầu quay phim, hạ thân bất giác có chút rục rịch. Sau khi khởi quay bộ phim lần này, hắn cùng Yến Cẩn đã lâu không có thời gian thường xuyên thân thiết.
Chỉ cần sáng ngày hôm sau có hành trình, buổi tối trước đó tự nhiên không thể làm gì, thứ nhất hắn không thích đến trễ, thứ hai hắn cũng không nỡ để Yến Cẩn mệt mỏi, cho nên bọn họ đã có một thời gian chưa thân thiết với nhau.
Hiện tại nhìn Yến Cẩn không hề phòng bị ngủ bên cạnh, càng gợi lên dục vọng của hắn, tay hắn tiến vào trong quần áo đối phương, ôn nhu vuốt ve hai điểm trước ngực, thỉnh thoảng ái muội mà gảy gảy.
Yến Cẩn vốn đang mơ màng ngủ, hiện tại trước ngực lại bị một trận kích thích bừng tỉnh, tỉnh lại liền phát hiện áo ngủ trên người đã bị vén lên, Phong Thiếu Phi tay còn đặt trên bờ ngực trần trụi của mình.
Quần ngủ của cậu cũng bị kéo đến đầu gối, lộ ra quần lót màu trắng bên trong, sau đó tay Phong Thiếu Phi đặt tại đai quần lót của cậu, hiển nhiên đang chuẩn bị cởi nó ra.
Tình hình như vậy vừa thấy liền biết đối phương tính toán làm cái gì, Yến Cẩn đỏ mặt, bỏ qua tầm mắt nóng rực bên cạnh mà ngại ngùng nhìn thẳng đối phương, ánh nhìn này giống như ngầm đồng ý cho hắn hành động, khiến cho Phong Thiếu Phi cười nhẹ ra tiếng, động tác trên tay không ngừng, hai ba cái liền cởi sạch quần lót đối phương.
Khi cánh mông quang lỏa tiếp xúc với lớp da của sô pha, Yến Cẩn nhịn không được rùng mình một cái, Phong Thiếu Phi tiến đến bên tai cậu, nhẹ giọng thỏ thẻ: “Đừng nóng vội, chờ một chút rất nhanh sẽ làm cho em nóng lên.”
Vừa nói chuyện vừa xoa bóp lửa nóng của Yến Cẩn, Yến Cẩn từ từ nhắm hai mắt, cái mũi hừ hừ thoải mái thoát ra thanh âm ngâm nga, như là cổ vũ động tác của Phong Thiếu Phi, hai chân cũng không tự giác mở rộng, để cho Phong Thiếu Phi có thể dễ dàng động hơn.
Ai ngờ lúc này, Yến Cẩn đột nhiên cảm giác, phía dưới tiến nhập vào một nơi ấm áp, việc này hù cậu nhảy dựng, nháy mắt mở to mắt, chỉ thấy Phong Thiếu Phi ngậm vào thứ của chính mình, động tác ngốc ngếch vụng về lại không mất đi ôn nhu lấy lòng chính mình.
“Đừng….. Bẩn…” Cổ họng Yến Cẩn khô khốc, cơ hồ nói không ra lời, cậu cho tới bây giờ chưa từng nghĩ qua, đối phương sẽ vì cậu làm đến một bước này, trong lòng cầu tràn đầy chua xót, còn có một cỗ ngọt ngào, khiến cậu không biết phải làm sao.
Phong Thiếu Phi vất vả nuốt vào nhả ra, với hắn mà nói, toàn thân Yến Cẩn đều vô cùng xinh đẹp sạch sẽ, cũng là thứ hắn yêu nhất, hắn cảm thấy, đối phương có thể vì hắn mở ra hai chân, hắn vì đối phương cúi đầu thì có là cái gì.
Cùng là nam nhân, hắn biết phải nằm dưới thân một nam nhân khác, giống nữ nhân bị tiến vào là điều thực không dễ dàng, Yến Cẩn có thể vì hắn mà cam nguyện thừa nhận vật thô lớn của hắn, như vậy hắn chỉ là dùng miệng hầu hạ đối phương, có cái gì không được.
Hắn cam tâm tình nguyện, cố gắng lấy lòng cậu, muốn làm cho Yến Cẩn nếm được tận cùng khoái cảm, trong lòng tràn đầy đều là tình yêu dành cho Yến Cẩn, không bao lâu Yến Cẩn hai chân căng cứng, vật trong miệng hắn run rẩy bắn ra.
Lần đầu tiên được dùng miệng hầu hạ, Yến Cẩn cơ hồ không chống đỡ quá lâu rất nhanh liền đạt tới cao trào, cậu nhìn Phong Thiếu Phi phun ra bạch trọc của cậu, trên mặt lại là một trận nóng bừng.
Cậu cố nâng thân trên, ôm lấy cổ Phong Thiếu Phi, hôn lên đôi môi của đối phương, không thèm để ý miệng đối phương còn hơi vương hương vị trọc tinh, cậu chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy cảm động. Đối với ôm ấp yêu thương của Yến Cẩn, Phong Thiếu Phi đương nhiên không có lý do cự tuyệt.
Hắn đảo khách thành chủ hôn ngược trở lại, không bao lâu Yến Cẩn liền bị hắn hôn đến tê liệt trong ngực, hắn ôm Yến Cẩn dậy, để cho cậu khóa ngồi trên người mình, một bên ôn nhu gặm cắn điểm nhỏ nổi lên trước ngực của cậu, một bên dùng ngón tay qua lại ma sát cái miệng nhỏ bên dưới.
Yến Cẩn ôm cổ Phong Thiếu Phi, ưỡn ngực về phía trước, đem điểm đỏ đứng thẳng đưa vào miệng đối phương, cậu khẽ khép hờ mắt, hưởng thụ trêu chọc cùng vui đùa từ đầu luỡi của Phong Thiếu Phi.
Phong Thiếu Phi dùng một tay kéo quần của chính mình, lộ ra lửa nóng dữ tợn, để tại khe hở hẹp, qua lại ái muội cọ xát, Yến Cẩn cảm nhận được thứ cứng rắn cùng độ nóng, phía sau không tự giác co rút lại.
“Liếm ướt.” Phong Thiếu Phi vươn ra hai ngón tay, đưa tới bên môi Yến Cẩn thấp giọng mệnh lệnh, Yến Cẩn liếc mắt nhìn hắn, vươn ra đầu lưỡi một chút một chút liếm ướt ngón tay của hắn, hình ảnh dụ hoặc như vậy khiến cho hơi thở của Phong Thiếu Phi đột nhiên trầm trọng.
Sau đó hắn đưa ngón tay tham nhập vào trong miệng Yến Cẩn, trêu đùa đầu lưỡi đối phương, Yến Cẩn ngậm ngón tay hắn, nước bọt không kịp nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra.
Phong Thiếu Phi liếm đi sợi chỉ bạc ái muội, sau đó rút ra ngón tay, thăm dò lối vào phía sau, nương nước bọt làm trơn, trực tiếp liền đâm vào.
“Ách…..” Yến Cẩn ngửa cổ, thừa nhận đối phương khai thác, Phong Thiếu Phi đã quá quen thuộc thân thể Yến Cẩn, lập tức tìm tới chỗ mẫn cảm của cậu, không ngừng ấn ấn vào chỗ kia.
Vật đằng trước của Yến Cẩn không có bất luận cái gì an ủi lại bởi vì kích thích phía sau mà chậm rãi đứng lên, toàn thân cậu mềm nhũn, cơ hồ không có khí lực tựa vào trên người Phong Thiếu Phi, thỉnh thoảng phát ra một tiếng than nhẹ.
Phong Thiếu Phi thấy chuẩn bị đã đủ, nâng mông đối phương, đem cậu hơi hơi nâng lên, sau đó buông ra thật mạnh, lửa nóng thuận thế đâm vào, khiến Yến Cẩn bất ngờ không kịp đề phòng phát ra một tiếng thét bén nhọn.
Tiếp đó Phong Thiếu Phi không cho đối phương cơ hội thở dốc, không ngừng dồn dập đĩnh động, một chút một chút dùng sức đâm lên, Yến Cẩn cổ ôm Phong Thiếu Phi, nuốt vật thô lớn, thừa nhận từng đợt tiến công của hắn.
Một lát sau, tốc độ Phong Thiếu Phi dần dần chậm lại, hai tay của hắn đổi thành đỡ eo Yến Cẩn, thanh âm nhẹ nhàng dụ dỗ, “Bảo bối, tiểu Cẩn, tự mình động.” Yến Cẩn mở to một đôi mắt mù sương, có chút mờ mịt nhìn hắn.
“Ngoan, tự mình động.” Phong Thiếu Phi lúc này hoàn toàn dừng lại, hắn dựa vào ghế sa lông sau lưng, chờ Yến Cẩn chủ động. Yến Cẩn bị hắn đùa giỡn nửa vời, ở chỗ sâu trong cơ thể có một cỗ xôn xao, cấp bách muốn đối phương an ủi mới có thể bình ổn, cố tình đối phương hiện tại lại bất động.
Cuối cùng Yến Cẩn hết cách, hai tay chống lên vai Phong Thiếu Phi, bắt đầu cố gắng phun ra nuốt vào vật kia, ngay từ đầu động thực gian khổ, chính là đợi cho đụng đến nơi nào đó, chạm đến nơi khiến mình sảng khoái kia, Yến Cẩn bắt đầu buông lỏng hưởng thụ.
Phong Thiếu Phi mê muội nhìn dáng vẻ đối phương đắm chìm trong khoái cảm, hắn nhìn Yến Cẩn trước mắt hắn từ ngượng ngùng không biết làm sao, đến hiện tại chủ động phóng túng, hưởng thụ không chút giả tạo, trong lòng cảm giác thành tựu cũng phun trào mãnh liệt.
Người yêu như vậy, là chính mình tự tay điều giáo, một mặt này của Yến Cẩn, chỉ có mình mới có thể nhìn đến, cũng chỉ bởi vì mình, mới có thể nở rộ, chỉ cần nghĩ vậy, Phong Thiếu Phi càng thêm kích động.
Yến Cẩn kinh ngạc nhìn hắn, cảm giác lửa nóng chôn ở trong cơ thể lại lớn mạnh một vòng, không đợi cậu kịp phản ứng, đột nhiên một trận thiên toàn địa chuyển, sau đó cũng cảm giác được lưng chạm vào da lông mềm mại, tận lực tiếp nhận trận mây mưa mạnh bạo ập tới.
Phong Thiếu Phi đem đối phương đặt trên nền đất, nâng hai chân cậu đặt trên hai tay của mình, bắt đầu mãnh liệt ra vào. Tư thế như vậy đối với Yến Cẩn mà nói có chút vất vả, bất quá cậu cố gắng nâng dậy nửa người dưới, phối hợp tiết tấu đối phương, lắc lư cái mông.
Đêm nay, hai người làm từ sô pha phòng khách cho đến trên thảm trải sàn, sau đó lại trở về sô pha, tiếp đó cầu thang cùng trước cửa phòng đều có dấu vết hoan ái của hai người.
Hai người một đường làm tới trên lầu, cuối cùng tại giường lớn mà chấm dứt trận hoan ái thống khoái này, trong lúc Yến Cẩn đã không biết rõ bắn ra mấy lần, đợi cho tới khi chấm dứt cậu đã muốn ngủ say.
Phong Thiếu Phi cũng là lần đầu tiên điên cuồng như vậy, hắn ghé vào trên người Yến Cẩn thở dốc, hồi tưởng lại tư vị đêm nay, cảm thấy Yến Cẩn ở mọi phương diện đều thực phù hợp với mình, bất luận là tâm hồn, thân thể hoặc là tinh thần, đều làm cho mình vô cùng sung sướng.
Hắn thật cẩn thận đem chính mình rút ra, nhìn bạch dịch không ngừng từ cái miệng nhỏ phía sau trào ra, liền có một loại tự hào triệt để có được đối phương.
Toàn thân cao thấp của cậu, thậm chí cả sâu trong cơ thể đều bị hắn đánh dấu, đều nhiễm hương vị của hắn, hắn cảm thấy mỹ mãn ôm chặt Yến Cẩn, cọ cọ hai má ngủ say của cậu, một mình hớn hở cười đến vui vẻ.
Bất quá hắn cũng không quên, phải giúp Yến Cẩn rửa sạch thân thể, bởi vậy nghỉ ngơi một chút liền bế cậu vào phòng tắm, đem mấy thứ trong cơ thể cậu triệt để tẩy sạch rồi mới bế cậu trở lại giường.
Hắn còn sợ Yến Cẩn ngày mai đứng lên sẽ không thoải mái, giúp cậu mát xa chân tay cùng thắt lưng, bận việc một hồi lâu, mới ôm Yến Cẩn mỉm cười tiến vào mộng đẹp.
Ngày kế tiếp hai người trực tiếp ngủ thẳng tới giữa trưa, Phong Thiếu Phi sau khi tỉnh lại, Yến Cẩn vẫn còn đang say ngủ, hắn hôn hôn gò má đối phương, nhìn đồng hồ thấy còn sớm, liền tính toán để cho cậu ngủ thêm một lúc.
Hắn rửa mặt xong liền đi xuống lầu, duỗi thắt lưng rồi vào phòng bếp, phòng khách cùng cầu thang hỗn độn đã được thu thập sạch sẽ, hắn xoa cằm nghĩ, hy vọng người giúp việc không bị bọn họ điên cuồng mà dọa sợ.
Đơn giản làm chút Sandwich, lại rót một ly nước ép trái cây, Phong Thiếu Phi bưng đồ ăn đi vào phòng khách, đặt mông ngồi trên ghế sa lông, gác chéo chân xem ti-vi.
Không nghĩ tới vừa vặn thấy tin tức về bộ phim của giải trí Tinh Hải cùng STARS, hắn nhíu mày, nhìn một hồi mới biết được, hóa ra là nam nữ diễn viên chính bộ phim kia truyền ra scandal, bị paparazzi chụp lại cảnh ra vào khách sạn.
Trước đó Tinh Hải cùng STARS đem hai người dính chặt lấy nhau, truyền ra tin tức phim giả tình thật, có điều khi đó người sáng suốt vừa thấy liền biết, đây chỉ là cái mánh khóe, lại không ngờ hiện tại hai người lại truyền ra tin hai người đến khách sạn cùng chung một đêm.
Chẳng lẽ là bọn họ thật sự vừa mắt nhau? Phong Thiếu Phi tò mò nghĩ, bất quá hắn cũng không để trong lòng, coi như là xem mấy tin đồn nhảm mà thôi, xem qua liền quên. Đợi cho hắn lấp đầy bụng, nhìn đống hồ thấy cũng trễ, liền lên lầu đánh thức Yến Cẩn.
Yến Cẩn khi tỉnh lại, toàn thân đều có chút cứng ngắc, cơ bắp cũng nhức mỏi, bất quá đêm qua Phong Thiếu Phi giúp cậu tẩy rửa sạch sẽ, còn giúp cậu xoa bóp, cho nên mặc dù có chút khó chịu, cũng không đến mức không thể dậy được.
Đợi cho Yến Cẩn đem mình xử lý xong xuống lầu, Phong Thiếu Phi đã làm thêm một phần Sandwich khác, Yến Cẩn cầm lấy Sandwich cắn một miếng, di động liền vang lên.
“Alo, tôi nghe, ừm….. Được rồi, tôi đã biết.” Yến Cẩn tiếp điện thoại, nhíu nhíu mày, cuối cùng mới thản nhiên đáp, sau đó lại nói: “Thiếu Phi, Tề Trăn nói hôm nay đổi thành diễn buổi tối.”
“Sao đột nhiên lại đổi?” Phong Thiếu Phi nhíu mày, hôm nay vốn là buổi trưa quay phim, bởi vì có mấy phân đoạn cần quay khung cảnh chạng vạng.
“Em cũng không biết, hình như là kịch bản có thay đổi.” Yến Cẩn nhún nhún vai, ngồi xuống chậm rãi ăn Sandwich. Nếu đổi thành buổi tối, bọn họ cũng không cần đi vội.
Đợi cho đến chạng vạng, bọn họ mới cùng nhau lái xe tới công ty, Hứa Yến đã chờ bên cạnh xe, thấy hai người đến đây, liền nhanh chóng giúp bọn họ mở cửa, mọi người đổi xe, chạy về nơi quay ngoại cảnh.
Đến phim trường, Phong Thiếu Phi cùng Yến Cẩn liền nhanh chóng thay quần áo cùng hoá trang, các diễn viên khác cũng đã đến, chuẩn bị sắp xếp xong liền bắt đầu quay những cảnh hôm nay.
Bất quá nói cũng kỳ quái, thẳng đến lúc kết thúc công việc, cũng không nghe Tề Trăn nói về chuyện kịch bản thay đổi, về phần vì sao đột nhiên đổi giờ, càng khiến mọi người không rõ ràng.
Hứa Yến lén tìm biên kịch hỏi thăm, cũng không nghe nói kịch bản sửa chữa chỗ nào, Phong Thiếu Phi cùng Yến Cẩn biết được ngược lại cảm thấy không sao cả, dù sao Tề Trăn là đạo diễn, hành trình quay phim cũng là do hắn định đoạt.
Chính là Yến Cẩn chú ý tới, cùng ngày chỉ có Tề Trăn trình diện, phó đạo diễn Dương Thiệu thì không thấy mặt, trong lúc vô tình cậu nhắc tới với Phong Thiếu Phi, Phong Thiếu Phi nhíu mày, cảm thấy tựa hồ đoán được nguyên nhân Tề Trăn đổi thành buổi tối.
Dù sao vốn hành trình quay phim là từ trưa đến tối, hiện tại chẳng qua trễ hơn một chút, sau này quay bổ sung cảnh chạng vạng là được, sẽ không phải là vấn đề lớn.
Chẳng qua Phong Thiếu Phi không nghĩ tới, Tề Trăn cùng Dương Thiệu tiến triển nhanh như vậy, hắn còn tưởng rằng tầng ngăn cách kia sẽ tồn tại thật lâu, kết quả hiện tại liền phá vỡ, mà không hiểu được ai là người ra tay phá vỡ nó trước.
Sau khi kết thúc công việc, Phong Thiếu Phi mang theo Yến Cẩn trở lại biệt thự Cảnh Viêm, ngày mai bọn họ không có cảnh quay mà là phân đoạn của nữ chính cùng vợ trước của nam chính.
Cho nên Phong Thiếu Phi tính toán mang Yến Cẩn về nhà ăn cơm, hôm qua hắn đã hỏi lịch trình công việc của Cảnh Viêm, vừa vặn gần đây công ty tương đối không bận, Cảnh Viêm còn đặc biệt vì bọn họ mà ở nhà một ngày.
Thời điểm hai người trở lại biệt thự, quản gia lập tức nghênh đón, Phong Thiếu Phi nhìn thấy bộ dáng tây trang phẳng phiu của ông, thật sự hoài nghi đối phương có ngủ hay không, hắn chào quản gia một tiếng liền mang Yến Cẩn trở lại phòng của mình.
Tuy rằng Cảnh Viêm cùng Phương Lỗi vẫn luôn không cho hai người ở chung, bất quá bọn hắn mỗi lần về Phương gia hoặc biệt thự Cảnh Viêm, đều ở cùng một phòng, Cảnh Viêm và Phương Lỗi ngược lại không có ý kiến gì.
Hai người một ngày trước vừa mới thân thiết qua, lại quay phim cả đêm, hơn nữa Cảnh Viêm ngủ ở cách vách, cho nên giờ phút này dẫu hai người đồng giường cộng chẩm cũng chỉ hôn hôn một chút, sờ sờ một tí rồi thôi.
Bởi vì hai người rạng sáng mới trở về, ngày hôm sau liền ngủ thẳng tới giữa trưa mới xuống lầu, Cảnh Viêm cũng không nói gì, chỉ tiếp đón hai người ăn cơm, Yến Cẩn câu nệ mở miệng chào Cảnh Viêm.
Ba người ngồi trên bàn cơm, an tĩnh không tiếng động, sau khi ăn xong ba người ngồi ở phòng khách trò chuyện, chủ yếu đều là Cảnh Viêm cùng Phong Thiếu Phi nói chuyện với nhau, Yến Cẩn ngồi ở một bên yên lặng lắng nghe.
Cảnh Viêm trừ bỏ quan tâm sức khỏe hai người, còn hỏi chuyện quay phim thuận lợi hay không, cuối cùng vẫn là dặn dò Phong Thiếu Phi chớ quên chuyện của công ty, mặc dù có Ngụy Hoa cai quản, bất quá hắn mới là tổng giám đốc của công ty.
“Ba, con biết rồi.” Phong Thiếu Phi nhanh chóng đáp lời, mấy ngày nay, chỉ cần không có cảnh quay, hắn sẽ thu xếp thời gian về công ty một chuyến, đem công văn cần xem cần ký tên đều xử lý ổn thỏa.
Bình thường nếu có văn kiện khẩn cần ký tên, Cảnh Du sẽ thay mặt, chỉ cần không phải quá quan trọng, Ngụy Hoa sẽ chờ hắn về xử lý. Phong Thiếu Phi biết, đây là Cảnh Du cùng Ngụy Hoa đang huấn luyện chính mình.
Yến Cẩn nếu như không phải quay phim, cũng sẽ cùng hắn về công ty, dù sao bọn họ đều là từ bãi đỗ dưới tầng ngầm trực tiếp đi thang máy chuyên dụng đến tầng cao nhất, sẽ không sợ bị những người khác nhìn thấy.
Cho nên thẳng đến hiện tại, công phu giữ bí mật của bọn họ coi như thành công, còn không có ai phát hiện bọn họ yêu đương. Ngay cả tại phim trường, cùng lắm cũng chỉ cho rằng bọn họ có giao tình không tồi mà thôi.
Đối với điều này Cảnh Viêm cùng Phương Lỗi đều thực vừa lòng, nếu hiện tại tình cảm của hai người bị công khai, sẽ mang đến không ít phiền toái. Cảnh gia còn có vài con chuột chưa bị diệt trừ, Phong Thiếu Phi căn cơ cũng còn chưa vững, nếu giờ phút này rò rỉ tin tức gì không tốt, hắn tại Cảnh gia sẽ rất khó đứng vứng.
Về phần bên phía Yến Cẩn, kẻ có tâm khẳng định sẽ liên tưởng, bạn trai thần bí lúc trước chính là Phong Thiếu Phi, kẻ suy nghĩ thấu đáo, Yến Cẩn có thể còn bị chỉ trích yêu thích hư vinh hoặc là bám víu kim chủ.
Hiện tại cậu cùng Phong Thiếu Phi chẳng qua thoạt nhìn có quan hệ tốt một chút, đã có không ít người ở sau lưng châm chọc khiêu khích, dù sao tất cả mọi người nhớ rõ, trước kia khi hắn là người đại diện của Yến Cẩn quan hệ hai người cũng thực lãnh đạm. Chính là sau khi Phong Thiếu Phi thành thiếu gia Cảnh gia, Yến Cẩn liền cùng đối phương ra ra vào vào, vẻ mặt khi trò chuyện cũng ôn hoà không ít, những người khác tự nhiên cho rằng là bởi vì Yến Cẩn muốn mượn sức Phong Thiếu Phi, muốn ôm đùi đối phương.
Bởi vì suy xét nặng nhẹ, Cảnh Viêm cùng Phương Lỗi không tán thành hai người công khai tình cảm lúc này, Phong Thiếu Phi và Yến Cẩn cũng hiểu, hành vi ở bên ngoài cũng thu liễm rất nhiều.
Hai người ở biệt thự Cảnh Viêm một ngày, buổi tối mới trở lại nhà Phong Thiếu Phi, sáng sớm ngày kế sẽ phải quay phim cho nên hai người tắm rửa xong liền chuẩn bị lên giường đi ngủ.
Không nghĩ tới di động Yến Cẩn lại vang lên, Yến Cẩn cầm điện thoại lại xem, nhìn qua thì thấy là Dương Thiệu gọi, cậu nhanh chóng nhận, “Alo, tôi là Yến Cẩn, Dương đạo có việc gì sao?”
Sau đó chỉ thấy Yến Cẩn dừng lại, rồi nhanh chóng đứng dậy phủ thêm áo khoác, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Tôi hiện tại không ở trong biệt thự, bất quá cách không xa, tôi cho anh địa chỉ anh trực tiếp lại đây đi.”
Phong Thiếu Phi nhíu mày, nghe như là Dương Thiệu chạy tới biệt thự Yến Cẩn tìm cậu? Hắn cũng đi theo ra cửa phòng, chợt nghe thấy Yến Cẩn nói: “Tôi giúp anh mở cửa cùng ga-ra, anh từ ga-ra vào đi.”
Hắn đi xuống lầu, ôm eo Yến Cẩn, đợi cho đối phương cúp điện thoại mới hỏi: “Xảy ra chuyện gì?” Yến Cẩn ngẩng đầu nhìn hắn, trên mặt ẩn ẩn mang theo một tia bất đắc dĩ, “Dương đạo hình như muốn đến ở nhờ nhà em.”
“Ở nhờ chỗ em?” Phong Thiếu Phi không hiểu hỏi lại, Yến Cẩn gật gật đầu, “Dương đạo nói anh ấy không có chỗ đi, hỏi em có thể cho anh ta ở nhờ vài ngày vài ngày hay không, em bảo anh ta lại đây trước, gặp mặt bàn sau.”
Khi hai người nói chuyện, chợt nghe động tĩnh bên ngoài, xem ra là Dương Thiệu đến. Dương Thiệu đem xe đậu trong sân, xoay người đóng kĩ cổng chính rồi mới chạy xe vào ga-ra.
Yến Cẩn chờ ở cạnh cửa ga-ra, dẫn đối phương vào biệt thự, Dương Thiệu vừa vào trong liền thấy Phong Thiếu Phi ngồi trên ghế sa lông, hắn chợt hiểu rõ, xem ra nơi này là nhà của Phong Thiếu Phi.
“Dương đạo, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Yến Cẩn rót cho hắn một chén nước, mở miệng hỏi.
Dương Thiệu ngại ngùng đi qua, Phong Thiếu Phi hiện tại đã biến thành cấp trên trực tiếp của hắn, khiến cho hắn có chút xấu hổ, cũng không biết nên đối mặt với đối phương như thế nào, trước kia có mấy lần thái độ của hắn với Phong Thiếu Phi cũng không tính là tốt.
Bất quá hắn không biết rằng, Phong Thiếu Phi đã thành người khác, đối với những chuyện ‘trước kia’ đã sớm không có ấn tượng, tự nhiên cũng sẽ không ghi hận hắn hoặc là nhìn hắn không vừa mắt.
“Ừm, có chút việc, tôi không tiện về nhà, nhất thời không nghĩ ra có thể đi đâu, trước hết đến nhờ cậu.” Dương Thiệu sờ sờ cái mũi thấp giọng nói, bạn bè của hắn không nhiều lắm, buổi tối còn không có chỗ đi, bởi vì cùng Yến Cẩn hợp tác nhiều lần, coi như quen thuộc, cho nên đành phải tìm tới cửa.
May mắn Yến Cẩn không đuổi hắn ra ngoài, bằng không hắn sẽ phải ăn ngủ đầu đường.
“Anh sao không tới chỗ Tề Trăn? Hắn hẳn là rất vui vẻ thu lưu anh đi.” Phong Thiếu Phi nghi ngờ hỏi. Không nghĩ tới Dương Thiệu vừa nghe hắn nhắc tới Tề Trăn, sắc mặt trở nên có chút cứng ngắc.
“Tôi chính là từ chỗ anh ta tới.” Dương Thiệu nhạt nhẽo nói.
Phong Thiếu Phi cùng Yến Cẩn kinh ngạc nhìn nhau, bất quá hai người thức thời không hỏi nhiều, đợi an bài cho Dương Thiệu ổn thỏa, cả hai mới trở lại phòng ngủ, đóng cửa bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.
“Xem ra là cùng Tề Trăn cãi nhau, nếu không sao lại hơn nửa đêm mang hành lý chạy ra bên ngoài chứ?” Phong Thiếu Phi vuốt cằm nói.
“Không biết là chuyện gì nghiêm trọng như thế, đến mức Dương đạo bỏ đi luôn.” Yến Cẩn cảm thán.
“Anh nghĩ em sẽ hỏi anh, Tề Trăn khi nào thì cùng Dương Thiệu một chỗ.” Phong Thiếu Phi cười nói.
“Em đã sớm biết bọn họ có ái muội, chẳng qua chưa nói ra thôi.” Yến Cẩn thản nhiên đáp, cậu chính là tính tình tương đối lạnh lùng, lại không thích nói chuyện, không có nghĩa là cậu nhìn không ra dây dưa giữa Tề Trăn cùng Dương Thiệu.
Phily: óa, phải nói thật là Phi Ly toàn trúng chương dính H thôi, huhuhu