"Bản vương nói, ngày mai chúng ta đến Thiên Gia nhé"
Thiên Quân Dao bất ngờ. Đến Thiên Gia? Là quy ninh sao? Nhưng chuyện này cũng quá đột ngột rồi.
Sao đột nhiên Mặc Vương lại có nhã ý như thế? Nàng vẫn còn đang không biết phải làm thế nào, hắn đã nói tiếp:
"Là trước khi đến Thê Châu, ta đã hứa với nàng. Hôm nay sẵn dịp này, chi bằng chúng ta cùng đến Thiên Gia một chuyến đi"
"Ah được... đều nghe theo điện hạ cả"
Vũ Mặc cười một cái rồi gật đầu hài lòng.
Nhưng lại thêm một lần nữa trong lòng Thiên Quân Dao lại cảm thấy lo lắng. Mặc dù đó là chuyện tốt, nhưng tại sao lại nóng ruột thế này. Phải chăng là trời quang trước cơn bão sao?
Quà quy ninh Âu Dương Vũ Mặc đặc biệt chuẩn bị. Đếm là đến ba, bốn rương lớn nhỏ khác nhau. Bản thân Thiên Quân Dao cũng không biết trong đó gồm có những gì.
Nàng nhìn người hầu lần lượt khiêng rương ra xe ngựa như thế cũng há hốc hết cả mồm ngạc nhiên.
"Đ... điện hạ, như thế này cũng là quá nhiều rồi"
Vũ Mặc đứng bên cạnh nàng. Hắn cười nhẹ nửa miệng, xoa xoa đầu của nàng:
"Không nhiều"
Ở bên cạnh lâu như thế, không phải không biết tính khí của hắn. Con người Vũ Mặc nếu có thì cũng chỉ giữ trong lòng, nhất định sẽ không thể hiện ra cho bất kỳ ai biết.
Lần này lại tự tay chuẩn bị quà quy ninh nhiều như thế đến Thiên Gia. Thiên Hình là người như nào, Quân Dao còn không rõ sao. E là lần này vị Mặc Vương này là cố ý làm như thế rồi.
Tử Trạch lật đật chạy lại: "Vương gia, Vương phi, đã chuẩn bị xong cả rồi"
"Được" - Vũ Mặc trả lời.
Hắn hai tay đặt lên hai vai của Quân Dao, vỗ vỗ nhẹ một cách dịu dàng. Đôi tay, ánh mắt chính là muốn nàng cứ tin tưởng, để mọi chuyện cho hắn lo.
Không biết Vũ Mặc là muốn làm gì đây nữa.
Dàn tam triều hồi môn hùng hậu của Mặc Vương đi đến đâu, bách tính trầm trồ, bàn tán đến đấy.
Không ngờ vị Mặc Vương gia này bên ngoài khó gần lại biết tôn trọng gia đình "vợ" như thế, Mặc Vương phi đúng là quá có phúc rồi.
Trước đó Âu Dương Vũ Mặc đã cho người gửi thư đến Thiên Hình, bảo rằng ngày hôm nay sẽ đến Thiên Gia.
Quả nhiên, Thiên Hình và chính phi cùng trưởng nữ của ông ta đã đứng đợi sẵn ở cửa trước của Thiên Gia.
Thiên Hình không muốn mất mặt, trong một đêm đã lệnh kẻ hầu người hạ dọn dẹp sạch sẽ, trang trí lại một chút để không bị mất điểm với Vũ Mặc và mất thể diện với hàng xóm.
Trưởng nữ Thiên Gia là Thiên Ngân Tuyết, tất nhiên khí chất của cô ta hơn tiểu muội của mình.
Thiên Ngân Tuyết là con gái duy nhất của Thiên Hình và chính phi của ông ta. Là đại tiểu thư nhà Thiên Gia, so với Thiên Quân Dao tất nhiên sẽ khác.
Hôm nay cô ta ăn vận xinh đẹp, trang điểm thật tươi. Nhưng không phải là để đón muội muội của mình trở về, người cô ta nhắm đến là Âu Dương Vũ Mặc.
Xe ngựa của Mặc Vương dừng ngay trước cửa lớn nhà Thiên Gia.
Tử Trạch đặt thang xuống đất, kéo rèm xe ngựa lên. Vũ Mặc bước ra, liền lập tức thu hút mọi ánh nhìn.
"Nhìn xem nhìn xem, là Mặc Vương đấy, thật soái a!"
Thiên Ngân Tuyết cũng không kiềm được, cô ta bẽn lẽn nhìn hắn một cách say mê vừa đúng mực. Thầm nghĩ, nam nhân này thật sự rất hợp với mình.
Giây tiếp theo Thiên Ngân Tuyết lập tức thay đổi sắc mặt khi Âu Dương Vũ Mặc nắm nay Thiên Quân Dao, lại còn trước mặt bao nhiêu người dịu dàng dìu nàng ta xuống xe ngựa.