Đoàn người tiếp tục xuất phát là giờ Mão. Tính toán, quả nhiên là giờ Tỵ đến nơi.
Trước cổng thành, Tri phủ của thành Thê Châu đi cùng sáu bảy tên nha sai, đã đứng chờ đoàn người của Vũ Mặc.
"Thần, Lý Tô, tham kiếm Mặc Vương điện hạ, Dịch Vương điện hạ"
Kéo dây cương, ngựa dừng lại. Vũ Mặc và Vũ Dịch cùng bước xuống ngựa. Đi lại.
"Lý Tri phủ đại nhân, phiền ông rồi"
Vũ Mặc điềm tĩnh nói.
"Không không không. Thần nghe lệnh Hoàng thượng thánh ân, phải tiếp đón các Vương gia thật chu đáo. Đây là chuyện tất nhiên rồi" - Lý Tô Tri phủ trả lời, nhưng thái độ lại là đang sợ Vũ Mặc, ông ta cứ cúi đầu hành lễ.
Vũ Dịch liếc nhìn các nha sai đi theo ông ta. Rồi đá mắt sang Vũ Mặc, gật đầu một cái ra hiệu.
Vũ Mặc quay lại phía sau, nhìn Tử Trạch. Đám người bọn họ chỉ toàn giao tiếp bằng mắt thôi cũng đã đủ hiểu nhau rồi.
Tử Trạch gật đầu, kéo rèm xe ngựa lên.
"Vương phi nương nương"
Thiên Quân Dao bước ra. Cô nhìn về hướng của Âu Dương Vũ Mặc.
Thấy Vũ Mặc là nhìn mình, cô vén y phục lên rồi bước xuống xe ngựa. Đi về phía của hai người họ.
Lý Tô ngước nhìn, thấy nữ nhân lạ, ông ta liền hỏi: "Mặc Vương, đây là..."
Vũ Mặc một tay nắm sau lưng, một tay nắm trước bụng, tạo thành hình vòng cung.
Thiên Quân Dao không hiểu, ngơ ngác nhìn hắn. Ánh mắt Vũ Mặc đá về hướng tay của mình.
Vũ Dịch cũng giả vờ nhìn đi chỗ khác. Cảm thấy mọi người lại đang nhìn chằm chằm vào mình, Thiên Quân Dao bối rối.
Bất ngờ, Vũ Mặc lại nắm lấy bàn tay của cô, đặt thẳng xuống.
"Vương phi vừa mới vào phủ, lại đột ngột cùng bản vương đến Thê Châu. Quy tắc, vẫn còn chưa rõ nhiều. Mong Lý đại nhân không chê cười"
"Ah, không, thần không dám, không dám ạ. Thì ra đây là Vương phi của Mặc Vương. Lần đầu gặp mặt, mong nương nương tha tội"
Lý Tô nhận ra, liền hành lễ với Quân Dao.
"Không sao, không sao, miễn lễ a"
Thiên Quân Dao là cười trừ. Cô không giỏi ứng xử, lại thêm Vũ Mặc hành động như thế trước mặt mọi người, điều này càng làm cho cô thêm bối rối.
"Mặc Vương, thần kính mời ngài, Dịch Vương và cả Vương phi về phủ. Thần đã cho người chuẩn bị mọi thứ, đảm bảo không khiến các vị Vương gia thất vọng"
Lý Tô ra vẻ cung kính, nhưng thật ra là giọng điệu nịnh bợ. Ông ta là muốn mọi người biết bản thân làm rất tốt trong việc tiếp đón hoàng thân quốc thích.
"To gan, bản vương là đến đây để hoàn thành nhiệm vụ mà Hoàng thượng giao phó. Ngươi lại có thể nói ra những lời này?"
Vũ Dịch lớn tiếng khiến Quân Dao và cả Lý Tô đều giật mình.
Tác phong của Vũ Mặc không ngoài dự đoán. Trước sự khiển trách của Vũ Dịch đối với Tri phủ lại không hề bất ngờ hay tức giận.
Hắn chỉ lạnh lùng tiếp lời:
"Lý đại nhân, bản vương xem đây là ông cố ý cản trở người thi hành công vụ, ai dám phản bác?"
Âu Dương Vũ Mặc trừng mắt lên, đe dọa thẳng mặt Lý Tô. Khiến ông ta sợ đến nỗi thiếu điều muốn ướt cả quần tại đây.
"Các vị Vương gia, xin tha tội, xin tha tội"
Lý Đô lập tức quỳ xuống van xin, đám nha sai đằng sau lưng ông ta cũng không dám làm trái ý của Vũ Mặc, liền quỳ xuống theo.
Kẻ nào kẻ nấy đều tay chân run lẩy bẩy. Chỉ với cái nhìn của Vũ Mặc lại có sức bức ép như vậy rồi sao?
Thiên Quân Dao cũng bị dọa cho sợ trong người. Cô lén liếc nhìn Vũ Mặc và Vũ Dịch lúc này. Quả nhiên khi nghiêm túc, cả hai người họ thật sự rất đáng sợ.