Vân Trung thành là một đảo nhỏ lơ lửng trong không trung, trải dài ngàn dặm, trên đảo mọc đầy các loại cổ thụ và cây cối bốn mùa tươi mát. Một cơn gió nhẹ thổi qua, trong đám cây cối rậm rạp lộ ra một góc của cung điện nguy nga tráng lệ. Một đám Thiên Sứ xinh đẹp, hoặc là đi qua đi lại nhẹ nhàng trong hoa cỏ cây cối, hoặc mở đôi cánh trắng muốt ra, lượn qua không trung. Trong ngoài hòn đảo, một làn sương trắng bao phủ quanh năm, thiên địa linh khí vô cùng khổng lồ. Từng đạo ngân quang từ sâu trong hòn đảo tản mát ra, xuyên qua làn sương trắng dày đặc, tản ra mọi ngõ ngách của Vân Trung thành.
Thần bí và xinh đẹp!
Vân Trung thành tràn ngập mây mù, như một thiên đường như đám Thiên Sứ hay tuyên bố, thẩm thấu ra đám mây mù, càng khiến cho Vân Trung thành thêm thần bí. Đáng tiếc, bất kể là từng đội Thiên Sứ đang đi tuần tra, hay là Thiên Sứ giấu trong mây mù, đều không phát hiện ra từng con Giác phong thú biến dị nhỏ bé lẻn bay qua bên cạnh. Dựa vào tài nguyên dồi dào phong phú, cùng với nguồn nhân lực khổng lồ, Thú linh tế tự Áo Cổ Tư Đô đã thành công lợi dụng Thú linh tế đàn luyện chế ra một nhóm Giác phong thú biến dị đặc biệt. So sánh với Giác phong thú ban đầu thì lực chiến đấu không thăng lên là mấy nhưng tốc độ lại nhanh gấp trăm lần, thân hình chỉ bằng một phần mười so với trước, khi dò đường càng khiến cho người khác không thể chú ý, trở thành thám báo thích hợp nhất của Ma thú đại quân. Sau khi tiến giai đến Vu Thần cao cấp, Dương Lăng có thể thông qua Thần thức khổng lồ mạnh mẽ quan sát cả Vân Trung thành, rất nhanh hiểu rõ tình huống. Nhưng làm như vậy, thứ nhất rất dễ bại lộ hành tung, khiến cho kẻ địch chú ý. Bị công kích là chuyện nhỏ, nếu đánh rắn động cỏ, khiến cho Thành chủ Vân Trung Thành hoảng sợ bỏ chạy, vậy thì rất phiền phức. Giác phong thú tốc độ rất nhanh và thân hình nhỏ bé sẽ giải quyết được vấn đề này. Nhanh chóng truyền lại một hình vẽ, không đến nửa canh giờ đã dò xét được nhưng thông tin tình báo quan trọng nhất như địa hình, phân bố binh lực của Vân Trung thành.
Ông….
Từng con Giác phong thú lặng lẽ bay qua mây mù, trở lại một khu rừng rậm hẻo lánh ở gần Vân Trung thành. Dương Lăng đang ngồi xếp bằng trên Đại Vu Thai cũng từ từ mở mắt ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Hừ, đừng nói là mười lăm Tài Phán Giả, mà dù cho cả một đội Tài Phán Giả, các ngươi cũng phải chết"
Nhìn rừng rậm rộng lớn, nhìn Vân Trung thành trong mây mù và đám Thiên Sứ, Dương Lăng cười lạnh. Mặc niệm Thông Thiên Vu quyết, tay kết Vu Ấn, nhanh chóng hành động. Rất nhanh, trong phạm vi ngàn dặm quanh Vân Trung thành bị một cỗ Tinh vụ nhàn nhạt khó có thể phát hiện ra bao phủ lấy, năng lượng ba động mịt mờ. Nếu như nhìn kỹ, còn có thể phát hiện thấy một tia màu đỏ trong sương mù, từ từ bao phủ cả Vân Trung thành.
Thiên Địa Đại Vu cùng với Huyết hải vô biên.
Vì chém chết tên Thành chủ Vân Trung Thành ghê tởm, vì báo thù cho Vưu Na. Dương Lăng không hề do dự thi triển Vu thuật vô thượng phong tỏa cả Vân Trung thành. Một đao chém bay đầu Thành chủ Vân Trung Thành, vậy còn thương xót hắn quá. Trước khi giết chết hắn, Dương Lăng muốn cho hắn chịu thống khổ thực sự.
"Thống lĩnh và Y Cổ Áo Đạt Lạp thống lĩnh đều đang dẫn Đại quân khẩn cấp từ các Vị Diện khác trở về, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Bên ngoài mây mù, một tên Thiên Sứ mười hai cánh cầm Cự nhận trong tay hỏi đồng bọn bên cạnh. Mấy ngày nay, Vân Trung thành khẩn cấp triệu hồi Thiên Sứ chiến đội ở các Đại Vị diện, dường như sắp xảy ra chuyện lớn gì đó.
"Vi Tư Lợi, ta cũng không biết. Nghe nói Thành chủ Đại nhân chuẩn bị tập trung tinh nhuệ tấn công Hắc Ám quân vương của Tử Vong Vị Diện, không biết là thật hay là giả" Tên Thiên Sứ A Mễ Nhĩ lắc đầu. mấy ngày nay, lời đồn xuất hiện khắp cả Vân Trung thành. Có người nói Thành chủ sau hàng ngàn vạn năm chuẩn bị, rốt cuộc đã chuẩn bị đại chiến một trận với Hắc Ám quân vương. Cũng có người nói Thành chủ Đại nhân không biết vì sao chọc giận một thế lực thần bí, bị đối phương trả thù…
Thiên Sứ sống lại trong Chuyển Sinh Trì, thì trừ phi hóa giải được Linh hồn phong ấn trong đầu, nếu không cả đời không thể nào phản bội được Thành chủ Vân Trung Thành Cáp Linh Đốn. Cả đời không có tự do chính thức. Nhưng, điều này không có nghĩa là Thiên Sứ cường đại không có ý thức của mình. Thiên Sứ cấp thấp nhất có lẽ chỉ có bản năng chiến đấu, nhưng Thiên Sứ càng cường đại thì ý thức lại càng mạnh. Đối mặt với chuyện điều động không giống bình thường gần đây, đều bí mật bàn tán.
"Khó có khả năng. Hắc Ám quân vương của Tử Vong Vị Diện quanh năm bế quan tĩnh tu trong U Minh Hải. Nếu như hắn không ra, thì Thiên Sứ chiến đội có nhiều hơn nữa cũng không thể đánh vào. Nếu không, nhiều năm như vậy, Thành chủ Đại nhân đã sớm triệu tập Đại quân hoàn toàn giết chết Hắc Ám quân vương và thủ hạ" Tên Thiên Sứ Vi Tư Lợi lắc đầu, rất cẩn thận nhìn xung quanh một chút, nói tiếp: "A Mễ Nhĩ, nghe nói, lần trước người bao phủ trong ngọn lửa chính là đội trưởng Lôi Mông của Lưu Vân chiến đội. Không biết vì sao lại có mối thâm thù đại hận với Thành chủ Đại nhân, không chết không thôi, mấy ngày nay lúc nào cũng có thể giết lại"
"Đội trưởng của Lưu Vân chiến đội?" Thiên Sứ A Mễ Nhĩ cả kinh, thất thanh nói: "Hèn gì lợi hại như vậy. Một kiếm chém chết hơn trăm Thiên Sứ mười hai cánh lập trận, thật sự là đáng sợ. Tuy nhiên, Tài Phán Giả Đao Hoàng vừa vặn dẫn hơn mười Tài Phán Giả tiến đến. Ít nhất mấy ngày này không cần lo lắng gì"
"Đúng thế, có hơn mười Tài Phán Giả ở đây. Thì dù cho Lôi Mông dẫn theo các Cường giả tuyệt thế của Lưu Vân chiến đội đánh tới cũng không cần lo lắng"
Thiên Sứ Vi Tư Lợi gật đầu, trong lòng kiên định hơn. Vốn định nói tiếp vài câu, không ngờ vô tình ngẩng đầu lên, đột nhiên phát hiện ở xa xa hiện lên một đám mây mù màu đỏ, càng lúc càng đỏ, như thủy triều cuốn về phía Vân Trung thành. Không biết là ảo giác hay gì, mà còn nghe thấy từng tiếng rít gào trầm thấp, phiêu hốt, như đến từ phía chân trời, hoặc từ một nơi nào gần đó.
"Không ổn"
Nhìn theo Vi Tư Lợi, Thiên Sứ A Mễ Nhĩ cũng nhanh chóng phát hiện chân trời có điểm cổ quái, rút Cự nhận sắc bén ra. Không ngờ vừa mới định phát Ma pháp truyền tin báo động, thì trước mặt lóe lên, đột nhiên xuất hiện một quái vật đầu trăn thân người, "Phốc" một tiếng ngực bị đâm thủng, tiếp theo, Thần Cách bị bóp nát.
A......
A Mễ Nhĩ không thể tin nổi nhìn vết thương trên ngực, chết không nhắm mắt. Vi Tư Lợi ở bên cạnh cũng không tốt hơn, chưa kịp phản ứng đã có kết cục y như vậy. Thần Cách được bảo vệ cẩn thận bị người ta dễ dàng bóp nát. Cùng lúc khi mây mù đỏ như máu từng bước mở rộng, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên. Có Thiên Sứ bị một đao cắt đứt yết hầu, có kẻ bị chém thành hai mảnh, có kẻ bị xé thành mảnh nhỏ. Có người chỉ còn nửa thân trên, hoặc nửa thân dưới, máu thịt nhầy nhụa, như là bị Ma thú gì cắn đứt đôi.
Mây mù đỏ như máu đến đâu, thì từ Thống lĩnh có thực lực của Thần chức cường giả, cho đến Thiên Sứ mười hai cánh bình thường, đều bị chết oan oảng. Thiên Sứ chiến đội kết thành Thiên Sứ chiến trận tiến lên tình hiểu tình huống, thì số lượng nhiều hơn nữa cũng không thể nào quay về. Càng kinh khủng hơn là, không một tiếng động, ngoại trừ huyết vụ và tiếng rít gào thì không nhìn thấy bất cứ kẻ địch nào.
Kẻ địch không biết là kinh khủng nhất.
Giết.
Trong chân trời xa xôi, huyết vụ tạo thành một chữ đằng đằng sát khí màu đỏ như máu, càng khiến cho các Thiên Sứ sợ hãi. Bên ngoài Vân Trung thành, đám Thiên Sứ đang tuần tra khiếp sợ. Thì bên trong cung điện nguy nga lại vô cùng xuân sắc, vài nữ Thiên Sứ mặc áo lụa mỏng nhẹ nhàng múa. Ma pháp trận ở trên bốn vách tường đã ngăn cách toàn bộ âm thanh và thần thức thăm dò của bên ngoài, tránh để bên ngoài quấy rầy.
"Cáp Tắc Đại nhân, đến đây, nếm thử Bích Vân lộ của Vân Trung thành chúng ta" Thành chủ Vân Trung Thành Cáp Linh Đốn vui mừng ra mặt, tự mình rót một chén rượu đặc biệt của Vân Trung thành cho Đao Hoàng mặc trường bào màu xanh: "Cáp Tắc Đại nhân, các ngươi lần này đến đây, không biết là tuần tra theo lệ, hay là…"
Cáp Linh Đốn nói bóng nói gió, hy vọng hiểu được mục đích lần này của đám Đao Hoàng, chuẩn bị nghĩ biện pháp khiến cho đối phương lưu lại trong Vân Trung thành thêm mấy ngày. Có hơn mười Tài Phán Giả ở đây, hắn an tâm hơn nhiều. Có đủ thời gian điều động Thiên Sứ chiến đội trở về, bày mai phục và phòng ngự quanh Vân Trung thành.
"Cáp Linh Đốn, Mã Trát La tuyết sơn đã liên tục ba ngày không có tin tức gì. Ma Quân Đại nhân đích thân ra lệnh, phải bằng cách nhanh nhất tìm ra nguyên nhân" Đao Hoàng Cáp Tắc vẻ mặt âm trầm, nói tiếp: "Binh lính trấn giữ Thông Thiên Tháp ở Hỗn Loạn Vị diện trong một đêm toàn bộ gặp nạn, không để lại bất cứ tung tích gì. Nếu như là do Liên minh Lưu lãng giả hạ độc thủ còn đỡ. Nếu như Thượng cổ Vu sư may mắn còn sống sót từ Thần Ma đại chiến, ngươi hẳn là rõ được điều này là như thế nào rồi chứ?"
Là Tài Phán Giả trấn giữ Trật Tự Vị diện, gần đây Đao Hoàng Cáp Tắc rất đau đầu. Đội trưởng Lôi Mông của Lưu Vân chiến đội đột nhiên xuất hiện ở Vân Trung thành, nhanh chóng khiến cho các Tài Phán Giả trở nên chấn động. Ngay cả Ma Quân đang bế quan tu luyện, dung hợp Tài Quyết Thần Khí chung cực cũng lập tức hạ lệnh, yêu cầu Đao Hoàng trong vòng một tháng xác định tung tích của Lôi Mông. Lôi Mông là một Cường giả tuyệt thế thực lực đỉnh cao mà lại tiềm tu Trăm ngàn vạn năm qua, muốn tìm được hắn đâu dễ như vậy. Đừng nói là một tháng, mà là mấy năm nay Đao Hoàng cũng không thể tìm được tin tức gì về Lôi Mông. Lôi Mông đột nhiên xuất hiện, rồi lại biến mất không có bất cứ đầu mối gì. Nghĩ tất cả biện pháp cũng không tìm được hạ lạc của hắn. Vì thế, đã bị Đại thống lĩnh Ma Quân nghiêm khắc chỉ trích. Không ngờ rằng, chuyện này chưa qua, chuyện khác đã tới, Thượng cổ Vu sư đã biến mất Trăm ngàn vạn năm qua lại đột nhiên xuất hiện, tạo ra cơn chấn động lớn hơn nữa.
"Cáp Tắc Đại nhân. Thượng cổ Vu sư rất cường đại. Nhưng đối mặt với Đao pháp của Đại nhân, thì mạnh đến đâu cũng không phải là đối thủ" Thành chủ Vân Trung Thành Cáp Linh Đốn khẽ cau mày, lập tức tươi cười khen ngợi. Vừa định nói thêm vài câu, đột nhiên, cửa cung nặng nề bị đẩy ra. Luyện ngục Thiên sứ Mạch Khắc Khảm Tư luôn đầy tỉnh táo lại hoảng sợ chạy vọt vào.
"Đại nhân, đến, kẻ địch rốt cuộc đã đến" nghĩ đến huyết vụ kinh khủng, nghĩ đến cái chết thảm của đông đảo Thiên Sứ, Luyện ngục Thiên sứ Mạch Khắc Khảm Tư sợ hãi, quỳ xuống trước mặt Thành chủ Vân Trung Thành Cáp Linh Đốn.
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.