Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 43: Ta muốn một cái thủ cấp



Duy Sâm trấn ở phía Tây Nam có một hoang địa lớn, trong khoảng thời gian này, đã có vài đoàn dong binh cùng mạo hiểm giả ở chỗ này dựng trướng bồng. Khi không có nhiệm vụ chúng dong binh tinh lực tràn đầy cả ngày uống rượu đấu ẩu, hoặc là tìm mấy cô nương Thường thường lúc canh ba nửa đêm, trấn dân đã tiến vào mộng đẹp, mà phía Tây Nam vẫn là một mảnh ô yên chướng khí. Có nơi đang ầm ầm đánh bạc, tiếng quát mắng liên hồi, còn có nơi giọng con gái thét lên chói tai cùng rên rỉ, suốt đêm không dứt.
Mặc dù đối với những dong binh cùng mạo hiểm giả cực kỳ bất mãn, nhưng mọi người cũng chỉ có thể phẫn nộ mà không dám nói ra. Không bị bọn họ khi dễ đã tạ ơn trời đất rồi, ai còn dám tìm bọn họ phiền toái !
Vừa tỉnh lại , Tang Đức Lạp lại hung hăng vỗ lên người mỹ nữ đang khỏa thân đang nằm cạnh hắn. Tối hôm qua lúc hắn định đi săn thú chợt gặp được một cô nương thiên sanh lệ chất, vừa mới dồn nàng đến vách núi định sung sướng một phen, không ngờ nàng lại mãnh liệt như lửa không chịu nhục xả thân từ vách núi nhảy xuống. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau khi trở lại trú địa, dục hỏa của Tang Đức Lạp mãi không tan, càng nghĩ càng không cam lòng, hắn bèn tìm một mỹ nữ mại xuân tới tiết hỏa. Suốt mấy canh giờ liền hắn hành hạ nàng đến chết đi sống lại.
-Thiếu gia, ta thật sự không thể nữa, van cầu người buông tha ta đi !
Mắt thấy Tang Đức Lạp lại giơ cây trường tiên trong tay lên mại xuân cô nương mặt mày thất sắc. Nếu sớm biết rằng Tang Đức Lạp là người biến thái như vậy thì có cho thêm tiền nàng cũng không nguyện ý tiếp cửa sinh ý này.
Sau khi đánh xuống một roi, Tang Đức Lạp hung hăng quát :
-Xú biểu tử ngươi, lão tử đã trả tiền, muốn làm thế nào thì sẽ phải như thế !
Một trận roi rơi xuống, mắt thấy mỹ nữ đau đến cả người run run, Tang Đức Lạp ngược lại càng thêm hăng hái bừng bừng. Song, đang lúc hắn chuẩn bị đề thương thượng trận, bên ngoài chợt truyền đến từng hồi kêu gọi cùng tiếng quát mắng. Rồi một thị vệ kinh hoảng tiến đến :
-Thiếu gia, đại sự bất hảo, lão gia kêu người mặc khôi giáp, lập tức tập hợp ngay !
-Y Bỉ Lợi Tư, muốn chết, lúc này còn dám tới xông tới !
Trong cơn giận dữ, Tang Đức Lạp một roi hung hăng quất lên người tên thị vệ, đối với điều hắn vừa nói vẫn coi như không nghe thấy. Tên thị vệ kêu thảm một tiếng cũng không thể làm gì khác hơn là ôm lấy vết thương rồi bất đắc dĩ rời đi.
Trong trướng bồng, Tang Đức Lạp đang thượng trận, xuân sắc khôn cùng, bên ngoài trướng bồng cả đoàn dong binh đều nhanh chóng tập hợp lại. Không kịp ứng phó, dù không chuẩn bị nên có tên đầu trần chân đất, có tên chỉ mặc mỗi khố đầu, nhưng tất cả đều không cam lòng yếu thế, mắt lộ ra hung quang nhìn chằm chằm đại đội nhân mã phía đối diện.
Khiêu khích ? Hay là, có tên dong binh nào đáng chết đã dẫn đến tai họa này ?
Nhìn chúng võ sĩ bên đối diện thân phi trọng giáp, Cơ Nỗ Duy Tư có chút buồn bực. Ngày hôm qua vừa tới Duy Sâm trấn, mới thoải mái ngủ một giấc dậy vốn định hôm nay bắt đầu bí mật nhiệm vụ của mình, ai ngờ vừa mở mắt đã gặp phải chuyện này. Càng khiến lão điên hơn là đứa con bất thành khí của lão cho tới bây giờ vẫn còn đang ở trên bụng của đàn bà, tử tính không thay đổi.
Sau khi quyết định, Dương Lăng suất lĩnh hộ vệ đội hỏa tốc chạy lại đây. Trong đó, thân phi trọng giáp, cầm trong tay xa luân bàn búa lớn dã man nhân xông vào lên phía trước, tinh linh võ sĩ cùng kiếm sĩ đều đứng hộ vệ ở xung quanh Dương Lăng. Cuối cùng, là một đoàn dân tình mãnh liệt.
-Ta là đoàn trưởng Tật Phong dong binh đoàn Cơ Nỗ Duy Tư, chúng ta có phải có gì hiểu lầm không ?
Híp hai mắt trầm ngâm một lát rồi Cơ Nỗ Duy Tư mở miệng lên tiếng trước.
-Nguyên lai là đoàn trưởng đại nhân a, thất kính, thất kính !
Dương Lăng lạnh lùng cười cười, nói :
-Ta lần này đến đây, chỉ là muốn lấy một vật mà thôi !
Lấy một vật? Chẳng lẽ, đến đây thu bảo vệ phí ?
Trước khi tới Duy Sâm trấn Cơ Nỗ Duy Tư có nghe nói nơi đâz có một gia tộc thế lực khổng lồ, buôn bán nô lệ cùng lược đoạt vi sanh, không chuyện ác nào không làm. Vốn, hôm nay còn muốn tới cửa theo chân bọn họ liên lạc một chút cảm tình, miễn cho đại thủy trùng đảo long vương miếu, không ngờ song phương đã phải sớm chạm trán nhau như vậy.
Tật phong dong binh đoàn thành danh đã lâu ở Ban Đồ đế quốc, thủ hạ của Cơ Nỗ Duy Tư có gần 250 danh tinh duệ võ sĩ, trong đó, có hai mươi danh cao cấp kiếm sư cùng ba gã đại kiếm sư. Ngoài ra, còn có hai Đại ma pháp sư cùng năm tên cao cấp ma pháp sư. Thực lực hùng hậu.
Dù thấy đối phương có dã man nhân toàn thân trọng giáp, có bắn tên như thần tinh linh sâm lâm, nhưng Cơ Nỗ Duy Tư cũng không hề quá lo lắng. Thấy đối phương hò hét loạn cào cào lão biết đây chỉ là một đám quần chúng ô hợp mà thôi, chúng dong binh mặc dù quần áo không chỉnh, nhưng chỉ cần chiến đấu thì đám người kia căn bản không phải đối thủ.
Cơ Nỗ Duy Tư không động sắc mặt, nhìn Dương Lăng đang cười cười căn bản là không để đối phươn vào mắt. Tẩu nam sấm bắc nhiều năm, bọn họ đã sớm kiến thức vô số sóng gió, cũng giáo huấn vô số đại ca địa phương rồi.
Có một lần, bọn họ hộ tống một nhóm hàng tới đế đô, trên đường tá túc ở nhà một tiểu quý tộc, thiếu gia ỷ vào tửu ý dám sàm sỡ cả con gái như hoa như ngọc của vị tiểu quý tộc. Tiểu quý tộc trong cơn giận dữ đã triệu tập tất cả võ sĩ trong lãnh địa, cũng chừng khoảng hơn ngàn người, nhưng cuối cùng, ngược lại bị bọn họ đánh cho hoa rơi nước chảy.
Sau đó, tiểu quý tộc tới đế đô tố oan, nhưng không chỉ có bị thế lực của dong binh đoàn đè ép ngược lại còn bị ép vào tội danh dưỡng đạo vi gian. Bị biếm thành bình dân, mất đi lãnh địa cùng tất cả tài sản, nữ nhi như hoa như ngọc còn bị thiếu gia tức giận bán cho một ổ điếm ở đế đô.
Cường đại thực lực, hơn nữa có quyền lực chắn đỡ, thành viên Tật Phong dong binh đoàn đều tin tưởng, chỉ cần không gặp phải hoàng gia đại quý tộc thì tuyệt đối có thể xông qua. Đối với loại tiểu lưu manh trấn thủ một phương như Dương Lăng này bọn họ căn bản là khinh thường.
Bởi tin tức không thông, hơn nữa vừa tới Duy Sâm trấn nên thành viên Tật Phong dong binh đoàn còn không biết An Tạp gia tộc ở Duy Sâm trấn thế lực đã bị bạt trừ. Nếu bọn họ biết rõ thân phận Dương Lăng cùng thực lực sợ rằng đã lập trận nghiêm chỉnh chờ đợi rồi.
Khinh thường "hừ" một tiếng rồi Cơ Nỗ Duy Tư lạnh lùng nhìn Dương Lăng, nói :
-Nga, chúng ta vừa tới Duy Sâm trấn, không biết đại nhân tới đây muốn lấy cái gì?
-Việc nhỏ mà, một cái thủ cấp mà thôi !
Thấy đối phương quần áo không chỉnh tề lại khinh địch, nụ cười của Dương Lăng càng thêm sáng lạn.
Một cái thủ cấp ?
Cơ Nỗ Duy Tư vốn tưởng rằng đối phương sẽ mở miệng yêu cầu mình nộp bảo vệ phí, không ngờ, đối phương vừa mở miệng là muốn một cái thủ cấp. Chẳng lẽ, có tên dong binh nào tối qua làm chuyện tai tiếng ? Hoặc là, thế lực đối địch với lão đã biết bí mật nhiệm vụ lần này nên cố ý sai sử tên này đến đây đảo loạn ?
-Y Bỉ Lợi Tư, quả thực là buồn cười !
-Hừ, đêm rồi còn quấy rầy hảo sự của lão tử, còn nói muốn một cái thủ cấp, thật sự là chuyện nực cười, ngươi muốn chết sao !
Cơ Nỗ Duy Tư trầm ngâm không nói, nhưng những tên dong binh tính tình thô bạo lại sôi lên như nước nóng, đòi đánh đòi giết. Nhiều năm như vậy tới nay cho tới bây giờ không có ai dám ở trước mặt chúng trương cuồng như vậy.
Vì không biết nên Cơ Nỗ Duy Tư lầm Dương Lăng thành lực lượng của An Tạp gia tộc. Mặc dù đối với gia tộc chỉ ỷ vào người đông thế mạnh này cũng có chút khinh thường nhưng để thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, lão cũng không ngại chi tiền, hy vọng cùng bọn họ nước giếng không phạm nước sông. Nhưng lão không ngờ rằng đối phương không biết tốt xấu, vừa mở miệng đã muốn lấy thủ cấp của bên mình.
Dưới tiếng hò hét chửi bới của thành viên Tật phong dong binh đoàn vô số mạo hiểm giả cùng dong binh cũng lại đây xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều. Đối với thực lực của Dương Lăng, nhóm Cơ Nỗ Duy Tư mới đến không biết chút nào nhưng những mạo hiểm giả và dong binh đã từng chứng kiến Dương Lăng đánh chết Cửu đầu xà quái cũng là nhất thanh nhị sở. Không ai rõ hơn bọn hắn, một chi ma thú quân đoàn ở đại quy mô tác chiến thì đáng sợ thế nào.
Ma thú Lãnh Chúa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv