Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 308: Cười người hôm trước, hôm sau người cười



Dặn dò mọi người nếu không co chuyện gì trọng yêu thì không được quấy rầy, Dương Lăng tĩnh tâm tu luyện, cẩn thận thăm dò bí mật của băng phong sáo trang. Phải mất một đoạn thời gian ngắn nữa mới có thể tiến giai, nhưng hiện giờ chỉ cần thuần thục hiểu được cách sử dụng của Băng Phong vương tọa là có thể làm cho thực lực tiến nhanh.
Thần khí quả nhiên là thần khí, so với các loại vũ khí bình thường thật khác xa!
Dương Lăng chầm chậm đưa vào một tia vu lực, Băng Phong Khôi Giáp ngân quang lưu động, tản mát ra một cổ năng lương khổng lồ lưu động, hiện lên một tòa ma pháp trận thần bí. Rất nhanh, chung quanh nhiệt độ kịch liệt giảm xuống, đưa vào vu lực càng nhiều, nhiệt độ chung quanh lại càng thấp. Giống với Băng Phong Khôi Giáp, Băng Tuyết thần kiếm khi được đưa vào vu lực ngân quang cũng lưu động, hiện lên một bức đồ án thần bí. Một kiếm chém ra, xuất hiện một cổ hàn khí lạnh như băng thấu đến tận xương tủy, "sát" một tiếng đem một khối cự thạch cứng rắn bổ ra làm đôi.
Công kích gấp bội ?
Chỉ chém ra một kiếm nhẹ nhàng đã có thể đem khối cự thach phân ra làm hai, Dương Lăng vô cùng kinh hỉ, từ từ gia tăng vu lực đưa vào, lực công kích cũng theo đó ngày càng mạnh. Rất nhanh kiếm khí sắc bén tỏa ra ngoài lưu lại trên khoảng sân bên trong từng vết rách thật sâu. Gia trì vu lực có thể đề cao lực công kích của Băng Tuyết Thần Kiếm và lực phòng ngự của Băng Phong Khôi Giáp, nếu gia trì tinh thần lực vào thì có biến hóa gì khác?
Nhìn bông tuyết đầy trời, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng gia trì tinh thần lực lên trên khôi giáp. Không ngờ Dương Lăng thử cả nữa ngày cũng không có gì biến hóa, lần lượt gia tăng tinh thần lực cũng không thu được kết quả gì.
Kỳ quái, như thế nào lại như vậy?
Sờ sờ khôi giáp không hề có phản ứng, Dương Lăng nghi hoặc không giải thích được. Theo đạo lý mà nói, thần khí tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, dám chắc có rất nhiều diệu dụng, chỉ là chính mình không biết cách nào để sử dụng mà thôi.
Một phần vu lực, một phần tinh thần lực, không được?
Một phần vu lực, hai phần tinh thần lực, cũng không được?
Dương Lăng cẩn thận từng chút một kiểm tra Băng Phong Khôi Giáp huyền bí, không ngừng điều chỉnh vu lực và tinh thần lực đưa vào.
Đinh!
Trời không phụ người có công, chẳng biết qua bao lâu, ngay khi Dương Lăng đưa vào một lượng lớn tinh thần lực và vu lữc, Băng Phong Khôi Giáp rốt cuộc có biến hóa. "Đinh" một tiếng nhỏ vang lên. Toàn bộ Băng Phong Khôi Giáp ngân quang lưu động, theo đó ở khuỷa tay, các đốt ngón tay, đầu gối đều xuất hiện những gai nhọn sắc bén, vô thanh vô tức nhẹ nhàng xuyên vào nham thạch cứng rắn.
Nhân hình hung khí?
Cảm giác được khồi giáp biến hóa một cách dữ tợn, Dương Lăng dứt khoát để Băng Tuyết Thần Kiếm sang một bên, từ Vu tháp không gian triệu ra một đầu đại địa bạo hùng, cùng với hắn đối chiến bằng tay không. Quyền đầm, giật chỏ, lên gối, đá … mỗi một kích cơ hồ đều phát ra tiếng gió, hơn nữa còn có diệu dùng công kích đóng băng ( giống bắn cung băng trong Warcraft nhở :88)
Ngao
Đối mặt với Dương Lăng tấn công mãnh liệt như cuồng phong. Đại địa bạo hùng căn bản là không có khả năng hoán thủ, trúng phải đóng băng ma pháp cả người chết lặng, mọi cử động đều bị trì hoãn, hoàn toàn không phải là đối thủ của Dương Lăng và nhân hình hung khí này.
Đại địa bạo hùng, hạt sư, rồng bay, thú một sừng, hắc long. Dương Lăng từ từ thay đổi đối thủ luyện tập của mình, càng đánh càng hăng, đem khả năng cận chiến của thần vu phát huy đến tốt bực. Phối hợp thuấn di cùng thổ độn pháp thuật, cho dù cùng với hắc long vương đối chiêu cũng không hề rơi xuống hạ phong.
Cao giai Vu sư chủ yếu tu luyện việc nắm giữ linh hồn. Cảm nhận lực lượng bổn nguyên trong thiên địa, nhưng như vậy không có nghĩa là không có năng lực cận chiến, cơ thể cường hãn. Mỗi lần tu luyện, luyện thể vu quyết đều tự động vận chuyển. Vô luận là cô thể hay các khớp xương, tất cả đều hấp thu và ngưng tụ một lượng năng lượng lớn. Dưới ngày tháng tích lũy, thân thể sẽ ngày càng mạnh mẽ ngay cả bản thân Dương Lăng cũng cảm thấy chấn động. Dưới tình huống không gia trì vu lực. Cho dù không có Băng Phong Khôi Giáp, tinh linh chủy thủ sắc bén cũng không có khả năng làm da tay bị thương. Cho dù hắc long được xưng tụng có thân thể cường hãn vô song, tung ra một trảo cũng khó làm trọng thương Dương Lăng, cùng lắm chỉ lưu lại một vết thương nhẹ mà thôi.
Truyền thuyết Thượng cổ Vu sư nếu tu luyện thân thể đến đỉnh cao, là có thể lên trời xuống đất, tung hoành thiên hạ, xem ra quả thật đúng như vậy!
Căn cứ vào giải thích trong Vu tháp, có một số Vu sư đi theo con đường riêng. Không tu luyện khả năng nắm giữ linh hồn mà toàn lực tu luyện luyện thể vu quyết, thân thể mạnh mẽ không người nào có thể so sánh. Phòng ngự kinh người, công kích sắc bén, tốc độ phi hành cực nhanh, trở thành một người có khả năng cận chiến đủ sức hoành hành thiên hạ.
Trước đây Dương Lăng đối với các phương tiêm ghi chép lại này còn hoài nghi, nhưng sau khi liên tục đánh bại những ma thú được xưng tụng có cơ thể cường hãn như phi long hay hắc long, hắn lại một lần nữa phải suy nghĩ lại, cảm nhận vu quyết thật bát đại tinh thâm, đối với đối thủ sắp đến khiêu chiến tràn ngập tự tin.
Sơ cấp thần vu đã tương đương so với thánh giai cường giả, sau khi tu luyện đến trung cấp thần vu, những thánh giai bình thường tuyệt không phải đối thủ của mình. Thân pháp có thể thuấn di, cận chiến công kích sắc bén, lại có thể công kích vào linh hồn mà đối thủ khó phòng bị, cho dù không triệu ma thú trợ chiến, Dương Lăng tự tin có thể đối phó trực diễn với thánh giai cao thủ hay sơ cấp lĩnh vực cường giả trong thế giới này.
"Đại nhân, đại nhân".
Chẳng biết qua bao lâu, trong khi Dương Lăng đang vùi đầu khổ luyện, bên ngoài truyền đến tiếng gọi. Thu hồi vu lực và tinh thần lực để cho Băng Phong Khôi Giáp khôi phục nguyên dạng, sau khi mặc lên một kiện trường bào, Dương Lăng bước ra bên ngoài, chỉ thấy Cổ Đức đang đợi ở phía ngoài, dường như đã đứng chờ rất lâu.
" Đại nhân, Kiếm Hoàng Ai Duy Tư ngăn chặn tại đại môn của tòa thành!"Cổ Đức sắc mặt âm trầm lại nói: "Sau khi Gia Tây Á đại nhân biết được tin tức, đã vội vàng quay trở lại đây, hay là để cho hắn ra tay…"
Tuy Cổ Đức chưa nói xong, nhưng ý tứ trong đó người nào cũng có thể hiểu, Dương Lăng cũng không ngoại lệ. Không cần suy nghĩ nhiều, hắn hiểu được mọi người đều lo lắng cho mình : " Không vội… trước tiên cứ ra ngoài xem tình hình đã!"
Không vội ?
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh không chút lo lắng của Dương Lăng, mọi người đều lắc đầu, nhanh chóng đuôi theo hắn.
Sau khi biết được Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đến Duy Sâm Trấn khiêu chiến Dương Lăng, mọi người từ bốn phương tám hướng đều tụ tập về đây. Tất cả đều hướng về một người một thân bạch y, lạnh lùng đứng trước đại môn tòa thành chính là Kiếm Hoàng Ai Duy Tư sôi nổi bàn tán.
" Sách sách, sát khí thật nồng hậu, không hổ danh là người được xưng thập bộ sát nhân trong truyền thuyết, Kiếm Hoàng!"
" Hừ ta mặc kệ, bất luận hắn là ai, chỉ cần Lĩnh chủ đại nhân có gì nguy hiểm, ta A Khắc Tô là người thứ nhất xông lên!"
" Không cần nói đến cái gì là ma pháp hay đấu khí, chỉ cần tất cả thợ săn và binh lính cùng tiến lên, mỗi người một cước cũng đủ làm cho hắn chết tươi!"
Nhìn vẻ kiêu ngạo của Kiếm Hoàng Ai Duy Tư dám chắn trước đại môn của Duy Sâm tòa thành, mọi người đều phận hận bất bình, nhất là đông đảo thợ săn và võ sĩ, tính tình vốn hung hãng, " Ba" một tiếng, trực tiếp rút ra vũ khí sắc bén.
" Ngươi là Dương Lăng, được mọi người xưng tụng Ma Thú lĩnh chủ?" Nhìn thấy một người dẫn đầu một đám đông thuộc hạ bước lên tường thành, Ai Duy Tư sắc mặt không chút thay đổi.
Bông tuyết bay đầy trời hiện lên một thân ảnh cao lớn, ánh mắt lạnh lẽo, bàng bạc năng lượng bàng bạc ba động xung quanh. Thấy ánh mắt liếc nhìn của Ai Duy Tư, Dương Lăng trong lòng chấn động, hiểu được người này cũng không phải đơn giản là một thánh giai bình thường. Ngoài ý muốn qua đi, Dương Lăng nhanh chóng tỉnh táo, nhàn nhạt nói: " Đúng vậy, ta chính là Dương Lăng!"
" Tốt, tốt lắm, nghe nói ngươi đã tu luyện đến thánh giai đỉnh phong, đến đây đi, so xem kiếm của ta và ngươi ai nhanh hơn!"
" Ba" một tiếng, Ai Duy Tư vừa nói vừa rút trường kiếm sắc bén ra, thủ thế sẵn sàng, lạnh lùng nhìn Dương Lăng đang đứng trên tường thành. Mặc dù không cảm giác được trên người Dương Lăng có năng lượng mãnh liệt ba động, nhưng hắn cũng không chút nào dám tỏ ý khinh thường. Thà không khiêu chiến, mà đã khiêu chiến thì phải toàn lực ứng phó, xuất ra một kích trí mạng!
Mấy trăm năm qua, những cường giả chết trong tay hắn nhiều vô số kể, trong đó có cả nhưng lĩnh vực cường giả đã thành danh. Mỗi lần chiến đấu, vô luận thực lực đối thủ như thế nào, hắn cũng đều toàn lực ứng phó và giành được thắng lợi cuối cùng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
" So xem kiếm ai nhanh hơn ?" Nhìn tư thế sẵn sàng ra tay của Ai Duy Tư, Dương Lăng cười nhàn nhạt:
" Dựa vào cái gì yêu cầu ta và ngươi so kiếm? Chúng ta không có chút quan hệ, thân là một lĩnh chủ, ta có rất nhiều công việc bề bộn cần giải quyết!"
Không chút quan hệ?
Nghe Dương Lăng nói như vậy, Ai Duy Tư đang trong tư thế sẵn sàng ra tay chuẩn bị tốc chiến tốc thắng sững sờ cả nữa ngày nói không ra lời. Hắn đã gặp qua nhiều đối thủ, có đối thủ tỏ vẻ khinh thường hắn, cũng có kẻ ham sống sợ chết, nhưng là có cách cư xử giồng như Dương Lăng thì hắn chính là lần đầu tiên nhìn thấy.
Ai Duy Tư sững sờ, mọi người vây xung quanh cũng không có phản ứng, tất cả đều lẳng lặng nhìn Dương Lăng đang đứng trên tường thành. Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không hiểu được thái độ của Dương Lăng là có ý gì, chẳng nhẽ là cảm thấy không đánh lại nên viện cớ mà không xuất chiến!
" Hừ, lĩnh chủ đại nhân, chẳng lẽ ngươi sợ mà không dám ra tay?" Ngoài ý muốn qua đi, Ai Duy Tư khinh thường nhìn Dương Lăng.
" Hắc hắc, Ai Duy Tư đại nhân, ngươi sai rồi, ta không phải sợ mà chỉ cảm thấy không đáng mà thôi!" Thấy mọi người nghi hoặc nhìn mình, Dương Lăng cười cười rồi lại nói: " Theo lẽ thường mà nói, ta có một cuộc sống đầy đủ hưởng thụ mỗi ngày, nếu có người khác đến đòi tỷ thí, hẳn là so xem ai có lãnh địa lớn hơn, ai có tài phú nhiều hơn, so xem ai có cuộc sống sung túc hơn. Còn đối với ngươi, một lão già mấy trăm tuổi, trong mua đông phải chạy đi chạy lại, ngay cả người hầu cũng không có, xem ra chỉ là một kẻ thất bại trong cuộc sống a !
Lão già mấy trăm tuổi?
Có một cuộc sống thất bại?
Nghe Dương Lăng nói như vậy, ngoài ý muốn qua đi, mọi người xung quanh đều cười to, nhất là Thi vu vương bên người Dương Lăng càng cao hứng " Dát dát" cười to, âm thanh chói tai khiến cho Ai Duy Tư tức giận đến nỗi sắc mặt đỏ bừng, cả người run run.
Mấy trăm năm gần đây, cho dù là đối thủ sắp đại chiến, khi nhìn thấy hắn đều lấy hậu lễ mà tiếp đãi. Không ngờ trong mắt Dương Lăng lại trở thành một tên khất cái không đáng giá một xu.
" Ngươi nếu có bản lãnh thì hãy xuống đây cùng ta đại chiến một hồi!" Cực lực đè nén lửa giận trong lòng xuống, Ai Duy Tư vừa nói vừa hung hăng nhìn chằm chằm Dương Lăng đang đứng trên tường thành, âm thầm phát thệ, sau khi động thủ không băm hắn thành trăm ngàn mảnh nhỏ quyết không bỏ qua. Tôn nghiêm của Kiếm Hoàng không thể bị chà đạp, Dương Lăng phải dùng máu của mình để trả giá cho sự vô lễ đó!
" Xin lỗi, trong mắt ta, đánh nhau giết chóc cũng không tính là bản lãnh gì!" Thấy Ai Duy Tư tức giận đến cả người run rẩy, nụ cười trên mặt Dương Lăng càng thêm sáng lạng: " Đương nhiên, nếu ngươi muốn chết ta cũng không ngại thành toàn cho ngươi. Bất quá muốn khiêu chiến ta, trước tiên phải thắng được tùy tùng bên cạnh ta đã. Chứ nếu không, chả lẽ ai cũng có tư cách khiêu chiến ta, thì mỗi ngày chắc đều đến tìm ta mà khiêu chiến, như vậy ta không phải rất phiền sao?"
Đối phương càng tức giận, càng dễ lộ ra sơ hở, nói cách khác, là càng có thể dễ dàng tặng cho hắn một kích trí mạng. Mấy ngày nay, Dương Lăng đã suy nghĩ kĩ kế hoạch ứng phó, cấp cho Kiếm Hoàng Ai Duy Tư một bữa tiệc thật lớn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv