Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 203: Thận huyễn kết giới



Không biết qua bao lâu, vừa cảm giác tỉnh lại, Dương Lăng đột nhiên cảm giác đang ôm một người trong lòng ngực. Mở to mắt, nhìn thấy Vưu Na đang trong tình trạng kiệt sức và cũng mới tỉnh lại, liền hiểu ngay ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Dương đại ca, ta"
Thấy Dương Lăng lõa lồ nhìn thân thể trần truồng của mình, Vưu Na mắc cỡ đến đỏ bừng mặt, nhanh chóng đứng lên mặc quần áo. Sau đó, ấp a ấp úng nói sao lại xảy ra chuyện này.
Xử nữ hoa quan có khả năng giải bách độc?
Hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng hiểu ra, cẩn thận kiểm tra tình huống trong cơ thể. Quả nhiên cảm giác nóng như lửa đốt không biết đã tan thành mây khói từ bao giờ, trong cơ thể tràn ngập Vu lực và Sinh mệnh năng lượng.
"Dương đại ca, sau khi chúng ta ở cùng một chỗ, ngươi đã trở thành một tên Thiên hồ ngoại tộc, có thể có dị năng đầu tiên mà Chiến thần ban tặng. Ngươi niệm một đoạn chú ngữ theo ta, xem rốt cuộc được dị năng gì" Hiểu được Dương Lăng đã khôi phục hoàn toàn, Vưu Na thở dài một hơi, lập tức nhớ lại điều ghi trong sách cổ, dặn dò hắn niệm theo mình.
Chú ngữ rất dài, vừa mới bắt đầu, Dương Lăng còn nghĩ có điểm phát âm hơi cứng, niệm rất chậm. Nhưng không biết vì sao, càng về sau càng nhanh, đến sau này còn nhanh hơn cả Vưu Na, giống như trời sinh đã biết đoạn chú ngữ này.
Theo chú ngữ của hai người, trên bầu trời xuất hiện một vùng sáng mờ, càng ngày càng sáng. Một cỗ năng lượng ngưng tụ trong không khí, tản mát ra ba động mênh mông.
Ngao
Theo năng lượng trong không khí càng lúc càng khổng lồ, còn loáng thoáng truyền đến tiếng rít gào của Mãnh thú, giống như để từ phía chân trời, hoặc như là bên trong Vu Tháp truyền ra. Nếu Dương Lăng và Vưu Na ngẩng đầu nhìn thì sẽ phát hiện được rằng ma thú đồ án bên trên Vu Tháp trông rất sống động càng ngày càng rõ ràng.
Cảm giác được năng lượng mênh mông trong không khí, nghe được tiếng rống trầm thấp, đám ma thú Giác phong thú và Tà nhãn đều nằm mọp trên mặt đất không nhúc nhích, thậm chí cả Thú một sừng thương thế vừa hồi phục cũng không ngoại lệ, hoảng sợ nhìn chằm chằm Vu Tháp. Mặc dù không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng là một con ma thú thông linh, bản năng cho nó biết được có một cỗ up áp khổng lồ của ma thú cấp cao.
Vòng ánh sáng mờ càng lúc càng rõ, từ từ ngưng tụ thành hai luồng ánh sáng rực rỡ, chiều lên người Dương Lăng và Vưu Na, mãi không tiêu tan.
Tắm rửa trong luồng sáng, Dương Lăng và Vưu Na cảm giác Tinh thần lực tăng lên rất nhanh, tâm linh cảm ứng giữa hai người được tăng lên. Ngoài ra, hấp thu đại lượng ánh sáng mờ, cả người tản mát ra một đoàn ngân quang. Một hồi tản mát ra ánh sáng đỏ, có khi lại biến mất tại chỗ.
Sau khi luồng ánh sáng mờ tan đi, giữa trán Vưu Na xuất hiện một ngôi sao năm cánh như ẩn như hiện, Dương Lăng cũng không ngoại lệ. Ngoài Ấn ký hình tháp thì thêm một ngôi sao năm cánh giống hệt như Vưu Na, như ẩn như hiện, thi thoảng phát ra một tia ánh sáng.
Chẳng lẽ, đây là Thận huyễn kết giới khi tình lữ song tu trong truyền thuyết?
Niệm chú ngữ xong, sờ sờ ấn ký hình ngôi sao năm cánh trên trán, Vưu Na vô cùng kích động. Theo truyền thuyết, thì một đôi Thiên hồ chính thức yêu nhau, sẽ có cơ hội nhận được chúc phúc cao nhất của Chiến thần, có năng lực thi triển ra Thận huyễn kết giới.
Thận huyễn kết giới là hình thức cao nhất của Ma ảo trận, chia làm chín cấp, Một cấp lợi hại hơn một cấp. Khác với Ma ảo trận, có thể nghĩ được ra tất cả mọi hoàn cảnh, Tinh thần lực càng cao thì mô phỏng càng chân thực hơn. Tu luyện Thận huyễn kết giới đến cảnh giới cấp cao, bên trong kết giới sẽ có cạm bẫy, Ma thú và thậm chí là có thể có lực công kích chân thực, vô cùng lợi hại.
Được chiến thần chúc phúc, một người có thể thi triển Thận huyễn kết giới, cũng có thể cùng nhau thi triển. Mô phỏng ra hai hoàn cảnh đan xen nhau, thậm chí càng nhiều hoàn cảnh. Ví dụ như ở trong sa mạc thêm một vùng sấm chớp, hoặc là trong vùng biển rộng lớn có thêm một ngọn núi lửa.
Địch nhân bị vây bên trong Thận huyễn kết giới, chỉ cần Tinh thần lực thấp hơn hai người cộng lại, thì vĩnh viễn không có cách nào phá giải kết giới biến ảo khó lường. Hoặc là bị điên, hoặc là giam đến chết.
Được Vưu Na giải thích, hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng không hề chần chừ, cùng thi triển Thận huyễn kết giới với Vưu Na, mô phỏng hồ không đóng băng bên ngoài Không gian Vu tháp. Hồ nước trong suốt, nhưng cây lau lắc lư trong gió, xa xa còn truyền đến tiếng rít gào của đám dã thú không biết tên, giống hệt hoàn cảnh bên ngoài.
Ảo giác?
Rụi rụi mắt, Dương Lăng không thể tin nhìn cái hồ không đóng băng ở bên cạnh Vu Tháp. Hắn không thể nào tưởng tượng được, sau cơn mây mưa với Vưu Na không chỉ thuận lợi bức chất độc ra khỏi cơ thể, còn có được một dị năng thần kỳ đến như vậy.
Rời khỏi Không gian Vu tháp, xác nhận Thận huyễn kết giới giống như đúc với hoàn cảnh thực tế, Dương Lăng sợ hãi than. Khiếp sợ trôi qua, hắn còn phát hiện hai điều kinh hãi. Trước kia, hắn chỉ có thể đưa ý thức vào bên trong Không gian Vu tháp, mà bản thân không thể nào tiến vào, nhưng không biết từ lúc nào, ngay cả thân thể cũng có thể ra vào như thường.
Ngoài ra, Vưu Na trước kia chỉ có thể bị động ra vào Không gian Vu tháp, nhưng bây giờ nàng không cần Vu quyết cũng có thể ra vào bình thường. Mặc dù không cách nào thể cùng khiến đám Ma thú như Giác phong thú cũng như vậy, nhưng so sánh với trước kia cũng thuận tiện hơn rất nhiều lần.
Ngay cả thân thể đều cũng có thể ra vào trong nháy amwts, vậy chẳng phải còn tốt hơn cả thổ độn sao?
Kinh hãi, Dương Lăng suy nghĩ liên miên, nghĩ đến diệu dụng của Không gian Vu tháp. Gặp phải cường địch thì có thể dựa và Không gian Vu tháp trong nháy mắt rời đi, ở tình huống nào cũng có thể sống sót; còn khi tấn công thì dựa vào Không gian Vu tháp trong nháy mắt xuất hiện trước mặt địch nhân, dễ dàng phát ra một kích trí mạng.
Việc này không được chậm trễ, nghĩ đến giá trị chiến lược của Không gian Vu tháp, hắn nhanh chóng thì nghiệm suy nghĩ của mình. Kết quả, nguyên lý thì không có vấn đề gì, nhưng thực tế lại quá thảm hại.
Ở bên hồ tiến vào Không gian Vu tháp thì chỉ có thể xuất hiện ở ngay cạnh. Khoảng cách xa nhất cũng chỉ có thể cách hồ hơn 10 bước, còn chưa đạt được hiệu quả mong muốn.
Tuy nhiên, theo Tinh thần lực tăng mạnh, Thận huyễn kết giới cí thể tiến giai, Dương Lăng tin tưởng phương pháp ra vào Không gian Vu tháp cũng không ngoại lệ. Có lẽ sẽ có một ngày, ở hồ không đóng băng tiến vào Không gian Vu tháp là có thể trong nháy mắt xuất hiện ở Duy Sâm Trấn, thậm chí là trong nháy mắt xuất hiện ở Mông Đặc Sâm.
Nhìn Lưu Độc nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, nhớ đến Độc thuật quỷ dị và Tinh thần lực kinh khủng của hắn, Vưu Na vẫn cảm thấy da đầu tê dại, nhẹ nhàng dựa vào lòng Dương Lăng, nói: "Dương đại ca, thi thể tên Sát thủ này làm thế nào bây giờ?"
Thực lực tiến nhanh, ngay cả Dương Lăng trong thời gian ngắn cũng khó có thể phá giải Ma ảo trận của nàng. Vốn nàng còn hy vọng giam sát thủ đến chết, không nghĩ được rằng, Ma ảo trận không chịu nổi một kích của đối phương, Thời gian không đến nửa nén hương đã bị hắn lợi dụng Tinh thần lực cường đại phá trận.
"Hắc hắc, cho dù có chết, cũng đừng lãng phí phân bón tốt như vậy"
Lục lọi trên quần áo Lưu Độc vài lần, xác nhận không bỏ qua bảo bối gì, Dương Lăng chỉ huy một gã Khô mộc chiến sĩ chôn thi thể Lưu Độc vào trong rừng tre, giống như phân bón chôn xuống dưới đất, giải tỏa cơn giận dữ. Sau đó cẩn thận sửa sang lại các đồ lấy được trên người đối phương.
Chủy thủ trong tay Lưu Độc vô cùng sắc bén, có khả năng dễ dàng cắt đứt mạng nhện cứng cỏi, mặc dù còn kém Huyết Tinh Linh chủy thủ, nhưng cũng là một bảo bối. Đương nhiên, nếu so sánh với bảo vật bên trong Không gian giới chỉ của hắn, đúng là Tiểu vu kiến Đại vu.
Cẩn thận sắp xếp lại, hai người tìm được không ít bảo bối hiếm thấy trong đống chiến lợi phẩm. Có Ma thú tinh hạch cấp cao to bằng nắm tay, có quyển sách Ma pháp truyền tống giá ngàn vàng, có Ma pháp trượng ma lực mênh mông. Ngoài ra, còn có rất nhiều Dược phấn và Dược thủy, còn về phần tài liệu luyện chế Độc tố càng nhiều vô số kể.
Đọc qua mấy quyển sách, sắc mặt Vưu Na càng ngày càng ngưng trọng, thi thoảng dựa theo giải thích của bộ sách tìm tới tìm lui, tìm kiếm Dược phần và Dược thủy tương ứng.
Đoạn Trường Phấn không mùi không vị.
Hủ Thi Thủy chuyên phá đấu khí và Ma lực hộ thể. Nguồn truyện: Truyện FULL
Long Thiệt Lan có thể thông qua Tinh thần lực phát động.
Mỗi khi tìm được một loại chất độc, nàng lại nuốt nước miếng, nếu không phải bên trong Không gian Vu tháp hạn chết rất nhiều thực lực của Lưu Độc, sợ rằng mình và Dương Lăng đã sớm gặp độc thủ. Chỉ cần cho hắn thời gian và cơ hội thi triển Độc thuật, sợ rằng cả Thái Luân đại lục không có mấy người là đối thủ của hắn.
"Dương đại ca, độc dược này bỏ đâu giờ?" Nhìn thấy một loại chất độc lợi dụng bào thai trẻ em luyện chế mà thành, Vưu Na thiết chút nữa nôn ra, sắc mặt tái nhợt, không còn dũng khí xem tiếp.
Trầm ngâm một lát, Dương Lăng nhanh chóng thu mấy quyển sách và các loại độc dược vào trong Không gian giới chỉ, nói: "Không, Vưu Na, tất cả đều thu hồi lại. Độc dược có thể giết người nhưng đối khi cũng có thể dùng để cứu người"
Ngoại trừ vu thuật nắm giữ linh hồn trong tay, bên trong tháp còn có phương pháp tu luyện Độc vu. Căn cứ theo giải thích, chỉ cần có thể tu luyện đến cấp cao là có thể trở thành một tên Độc vu thực lực cường đại, vô cùng lợi hại.
Trước kia, bởi vì Tinh thần lực có hạn, hơn nữa không có tài liệu thích hợp, hắn không tu luyện Độc thuật, nhưng có những ghi chép của Lưu Độc về tu luyện Độc thuật, có rất nhiều tài liệu và chất độc đã chế sẵn, tình huống đã khác rất nhiều.
Dương Lăng đã lĩnh giáo được sự kinh khủng của Lưu Độc, cảm nhận được sự lợi hại của Độc thuật, hắn không khỏi lo lắng về phương hướng tu luyện sau này. Thân thể mạnh mẽ rất quan trọng, năng lực thao khống linh hồn cũng không thể thiếu, nhưng nếu có thể học được Độc thuật đến xuất thần nhập hóa, vậy càng như hổ thêm cánh, thực lực cao hơn một tầng.s
Lực lượng và tinh lực của một người luôn có hạn, nhiều người lực lượng lớn, chuyển sang thế giới khác cũng vẫn như vậy/
Tiếp xúc được càng nhiều thế lực có thực lực hùng hậu, hắn hiểu được nếu muốn đặt chân trên thế giới này, thực lực của mình còn chưa đủ. Trầm tư một lát, hắn có kế hoạch sơ bộ.
Đối mặt với địch nhân có thực lực cường đại, Ma thú cấp thấp cho dù số lượng nhiều hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì, sau khi trở lại Duy Sâm Trấn, phải thật nhanh vào sâu trong Đặc Lạp Tư rừng rậm thuần hóa thật nhiều Ma thú cấp cao. Ngoài ra, phải tăng cường lực lượng của lãnh địa, bồi dưỡng đám võ sĩ và thị vệ trung thành.
Nếu so sánh với Đấu khí và Ma pháp của thế giới này, Vu thuật có khả năng thuần hóa Ma thú không thể nghi ngờ là có khả năng nhanh chóng đề cao thực lực thân tín hơn. Ôm cái eo nhỏ mềm mại không xương của Vưu Na, Dương Lăng nghĩ đến một kế hoạch rất lớn mật, chuẩn bị dạy cho Vưu Na, Ngả Lỵ Ti và đám người Cổ Đức tu luyện Vu thuật sơ cấp.
Sau khi mọi người tu luyện có chút thành công, một người có một Ma thú đại quân của mình, vài người cộng lại là có thể thành lập Ma thú quân đoàn khổng lồ, uy chấn tứ phương. Đến lúc đó, mình có thể tập trung du lịch Thái Luân đại lục xa lạ, thậm chí ra hải ngoại. Tuy luyện Vu thuật càng cao, thuần hóa cao giai, hay siêu giai Ma thú, thành lập Ma thú đại quân cường hãn giỏi cả công lẫn thủ.
Dương Lăng và Vưu Na lên đường trở về quan khẩu A Lạp Sơn, dọc theo đường đi cẩn thận chạy trong sâu trong rừng núi. Mặc dù mây mắn đánh chết Lưu Độc, nhưng nếu có một sát thủ kinh khủng như vậy nữa, sợ rằng không còn gặp may nữa.
Hai người vô cùng cẩn thận di chuyển, không hề biết rằng ở Mông Đặc Sâm cách đó ngàn dặm lại nổi lên một cơn sóng động trời.
Mỗi tên sát thủ trước khi hành động, thì Hiệp hội đều lưu lại một đạo Ma pháp ấn ký lên người hắn, để kịp thời phán đoán được vị trí và tình huống của hắn. Lưu Độc đã mất hành tung suốt 2 ngày, nhìn chằm chằm vào Ma pháp cầu đang từ từ chuyển động, vài tên Hắc y nhân sắc mặt càng lúc càng tối tăm.
Trầm ngâm một lát, một gã Hắc y nhân khuôn mặt giống ngựa từ từ nói: "Hai ngày đã trôi qua mà không có tin tức gì. Chẳng lẽ, bên người Dương Lăng có ẩn giấu cao thủ Thánh giai, Lưu Độc vì khinh thường đại ý mà gặp nạn?"
Hai ngày không có tin tức gì, có nghĩa là Lưu Độc đã gặp bất trắc. Từ 20 năm trước, Lưu Độc đã tu luyện đến cảnh giới Á thánh, thực lực đứng hàng đầu trong Hiệp hội. Ngay cả hắn đều không phải đối thủ, vậy chỉ có một cách giải thích, đó là bên người Dương Lăng ít nhất cũng có một tên cao thủ Thánh giai.
Căn cứ vào tình báo thì Dương Lăng lai lịch rất thần bí, khả năng rất lớn là xuất hiện từ một gia tộc cổ xưa thế lực khổng lồ trên Đại lục. Đối với các Đại gia tộc truyền thừa hàng ngàn năm, thì cao thủ Thánh giai cũng không hề hiếm thấy, và không phải là không có khả năng phái một gã cao thủ Thánh giai bảo vệ cho người kế thừa khi đi lịch lãm.
"Hừ, hành động lần này tổn thất lớn như vậy, nhất định không thể bỏ qua. Với độc thuật khó lòng phòng bị của Lưu Độc, cho dù gặp phải cao thủ Thánh giai cũng không lỗ nặng, cho dù bị giết thì đối phương cũng không tốt hơn được là bao. Ta cho rằng, cùng với việc chờ đợi thì không bằng dứt khoát nhân cơ hội tung toàn lực đánh chết Dương Lăng đang chạy trở về Ma thú lĩnh"
Nhìn chằm chằm vào Ma pháp cầu, một Hắc y nhân râu bạc hắng giọng, vừa nói vừa nắm chặt cây Ma pháp trượng hình con rắn. Lần này vì truy sát Dương Lăng mà Hiệp hội đã tổn thất đại lượng tinh anh, tổn thất lớn nhất trong vài chục năm qua.
Ngoài ra, ở trong Hiệp hội sát thủ, hắn có quan hệ tốt nhất với Lưu Độc. Mặc kệ là vì công hay vì tư, hắn đều hy vọng tăng lực truy sát Dương Lăng, hận không được phải giết chết tên Dương Lăng ghê tởm.
"Không, Khoa Nhĩ Đa trưởng lão, mặc dù số tiền của nhiệm vụ này rất lớn, nhưng nếu vì thế mà tổn thất hầu hết tinh anh, vậy thì quên đi"
Trầm ngâm một lát, Hắc y nhân mặt ngựa phản đối ý kiến của râu bạc, nói tiếp: "Một tên quý tộc có cao thủ Thánh giai là võ sĩ bảo vệ, vậy gia tộc sau lưng dám chắc vượt xa tưởng tượng của người bình thường. Vì số tiền công hậu hĩnh mà chọc giận một gia tộc truyền thừa ngàn năm, thì không phải là một lựa chọn sáng suốt"
Vừa nghe Hắc y nhân mặt ngựa nói vậy, mọi người yên lặng trầm tư, ngay cả Râu bạc cũng thế. Mặc dù vô cùng phẫn nộ, nhưng hắn hiểu được chuyện nặng nhẹ, nhanh chậm.
Một ít gia tộc từ xa xưa có lẽ bề ngoài thì rất bình thường, nhưng bên trong có thực lực rất kinh người, ngay cả Giáo Đình có thực lực khổng lồ cũng không dám dễ dàng trêu chọc, thì càng không phải nói đến Hiệp hội sát thủ hoạt động vụng trộm. Phái tất cả tinh nhuệ ra thì cho dù Dương Lăng có cao thủ Thánh giai bảo vệ, tuyệt đối cũng có thể giết chết hắn, Nhưng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thì không thể không lo sẽ bị trả thù.
"Dừng lại tất cả truy sát đối với mục tiêu. Gọi lại tất cả mật thám ở trong Ma thú lĩnh, nhanh chóng tìm kiếm hạ lạc của Lưu Độc. Ngoài ra, giữ tin tức thật bí mật, không được truyền ra ngoài"
Trầm ngâm một lát, Hội trưởng nhìn đám Hắc y nhân xung quanh, rồi quyết đoán ra lệnh. Hừ lạnh một tiếng nhanh chóng rời đi. Quỷ dị biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một tia rung động rất nhỏ trong không khí.
Nhận được lệnh, đám Hắc y nhân đều dời đi, nhanh chóng hành động. Tuy nhiên, mặc dù nghiêm khắc giữ bí mật tin tức, nhưng không thể gạt được người vẫn chú ý đến việc này.
Hai canh giờ sau, sứ giả Ban Đồ đế quốc vội vàng rời khỏi Mông Đặc Sâm, chạy suốt ngày đêm trở về Ban Đồ đế quốc; Đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ đột nhiên rất lịch sự với các thế lực đối địch, thông báo là bị bệnh nặng, đóng cửa không ra, âm thầm gọi tất cả võ sĩ bên ngoài trở về.
Nếu nói hành động của sứ giả Ban Đồ đế quốc và Cách Lý Kỳ khiến cho Thương nhân ngửi được một tia biến hóa, thì hành động của Bệ hạ tiếp theo lại khiến mọi người vui mừng ra mặt.
Sáng sớm ngày thứ hai, thái độ của Bệ hạ vốn vẫn còn mơ hồ thì lại tuyên bố phái một tên quan Ngoại giao đến Ma thú lĩnh thường trú, chính thức công khai ủng hộ Ma thú lĩnh mà Dương Lăng nắm trong tay.
Tin tức vừa truyền ra, khiến cho các Thương hội lớn nhỏ trở lên kích động, đều chính thức khởi động kế hoạch vào Ma thú lĩnh. Trước bọn họ còn lo lắng Dương Lăng có khả năng cam đoan lợi ích của bọn họ không, bây giờ xem ra chỉ là lo lắng quá nhiều.
Thuận lợi chạy khỏi đông đảo võ sĩ chặn đường, tránh thoát được đông đảo sát thủ tinh anh truy sát, đã chứng minh thực lực của Dương Lăng. Mặc dù còn không biết được tình hình chính thức, nhưng trong mắt mọi người, Dương Lăng cũng không phải là một mình thuận lợi thoát khỏi vòng vây, ở sau lưng hắn dám chắc có sự ủng hộ hết mình của Gia tộc.
Các Gia tộc truyền thừa ngàn năm trên đại lục rốt cuộc có tất cả bao nhiêu thì không ai rõ ràng, nhưng không ai hoài nghi thực lực của Gia tộc sau lưng Dương Lăng. Một Gia tộc có thể gọi về vô số Ma thú tác chiến, thực lực không phải nhà quý tộc giàu có bình thường có thể so sánh.
Càng không hiểu rõ thân phận thật sự của Dương Lăng, các thế lực đối địch lại càng không dám coi thường vọng động, một kẻ như Cách Lý Kỳ tự nhiên cũng vậy.
Mặc dù hận không được phải giết chết Dương Lăng, cùng Đại thần quân bộ của Ban Đồ đế quốc phân chia tài nguyên của Ma thú lĩnh, nhưng biết ngay cả Lưu Độc đều có thể bất hạnh gặp nạn, hắn không thể không lo lắng lập trường. Tài nguyên của Ma thú lĩnh rất mê người, nhưng nếu bởi vì vậy mà đem cả Gia tộc đều bị kéo sâu vào thì vậy không bằng quên đi.
Biết được tin Dương Lăng thuận lợi tránh được truy sát của sát thủ tinh nhuệ, Hải Nhi Bối Lý kích động đến phát khóc, nếu không phải công việc bận bịu, nàng muốn ngay lập tức phải dẫn Thương đội đến Duy Sâm Trấn. Từ khi Dương Lăng phá vòng vây chạy khỏi Mông Đặc Sâm, nàng không có một ngày ngủ ngon giấc, thi thoảng lại mơ thấy Dương Lăng mình đầy máu xuất hiện trước mặt mình.
Mặc dù không thể tự mình đi đến, nhưng khi tỉnh táo lại, nàng vẫn nhanh chóng phái một Thương đội lớn đi đến Duy Sâm Trấn. Khổ cực lập kế hoạch lâu như vậy, nàng tin tưởng đã đến lúc mình và Dương Lăng thu hoạch.
Dựa vào hiệp định trước đây, nàng sẽ thu được 40% mỏ tinh quáng mà Nhiệt Na Á hứa hẹn, lấy được quyền xây dựng và kinh doanh cảng khẩu ở Đa Não Hà. Đối với một ít tài nguyên hiếm có cũng có quyền ưu tiên mua trước, phù hợp với nhu cầu của Dương Lăng, vô cùng hạnh phúc.
Động tác của Hải Nhi Bối Lý rất nhanh, thì các Đại thương hội như A Lạp Cống thương hội cũng không chậm, nhanh chóng hợp lại thành một Thương đội quy mô lớn, chạy thật nhanh đến Ma thú lĩnh xa xôi. Mỗi người đều hiểu được, ai có thể đến Duy Sâm Trấn trước, vậy sẽ có cơ hội đạt được ích lợi lớn hơn.
Trong khi đám Thương hội ở Mông Đặc Sâm đều phái ra các Thương đội, thì Dương Lăng và Vưu Na cưỡi Thú một sừng chạy về đến quan khẩu A Lạp Sơn. Sau đó, được một đội binh lính hộ vệ, cùng với đám người A Tư Na Ma vừa đến quan khẩu A Lạp Sơn không lâu trở về Duy Sâm Trấn.
Mặc dù đi trước vài ngày nhưng đám người A Tư Na Ma cũng chỉ đến được quan khẩu A Lạp Sơn trước Dương Lăng một khắc. Thì ra, sau khi tiến vào sa mạc tbl, bọn hắn thi thoảng cũng bị Hắc y nhân truy sát. Vì đảm bảo an toàn, A Tư Na Ma giữ kín hành tung, thậm chí thi thoảng còn dẫn mọi người phục kích đám Hắc y nhân truy sát, vòng một vòng lớn mới về đến quan khẩu A Lạp Sơn.
Nhận được tin tức Dương Lăng thuận lợi trở về, đám người Cổ Đức và Ngả Lỵ Ti đã đến cách Duy Sâm Trấn hơn 10 dặm nghênh đón, thì người dân cũng tự phát ra hai bên đường phố hoan nghênh. Nhìn từng xe ngựa nối tiếp nhay, nhìn đông đảo thợ thủ công lành nghề, tất cả đều kích động.
"Dương đại ca, ngươi không phải nói là hơn nửa tháng là có thể trở về sao, sao lại lâu đến như vậy mới về?"
Sau khi trở lại Duy Sâm tòa thành, đợi đám người dân đến chúc mừng đều đã lui ra, Ngả Lỵ Ti không nhịn được nói ra nghi vấn trong lòng, hai mắt đỏ bừng, khuôn mặt tiều tụy. Thời gian không có mặt Dương Lăng, nàng mỗi ngày đều vô cùng lo lắng, chờ đợi trong lo lắng, sắc mặt càng ngày càng xấu.
"Ồ, vì tìm chuỗi hạt này cho ngươi, nên ở lại thêm vài ngày ở Mông Đặc Sâm, ngươi nhìn xem có thích không" Dương Lăng vừa nói vừa lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ trong lòng ngực ra, lấy chuỗi hạt thủy tinh trong suốt đẹp đến mê người đeo lên cổ Tiểu nha đầu.
Mấy ngày cuối loanh quanh trong Mông Đặc Sâm, cố ý hấp dẫn sự chú ý của thế lực thù địch, hắn mua một chuỗi hạt thủy tinh cho Ngả Lỵ Ti. Bên trong có khắc một Ma pháp trận phòng ngự, thời khăc mấu chốt có thể tự hình thành một vòng phòng ngự, thay chủ nhân thừa nhận một lần công kích chết người. Đưa cho Tiểu nha đầu không có đấu khí và Ma pháp hộ thân là thích hợp nhất.
"Thích, rất đẹp, cảm ơn Dương đại ca"
Sờ sờ chuỗi hạt thủy tinh trong suốt trên cổ, lại nhìn Dương Lăng đeo chuỗi hạt cho mình trước mặt mọi người, Ngả Lỵ Ti cảm động đồng thời lại cảm thấy ngượng ngùng, vẻ mặt đỏ bừng, giống như tất cả mọi người đều đang nhìn mình. Vân vê tà áo, liếc Dương Lăng một cái rồi nhanh chóng rời đi, chuẩn bị tự làm một bữa ăn thịnh soạn cho hắn. Bước chân nhẹ nhàng, vui vẻ giống như con chim cu cu vô tư.
Ngồi xuống trong phòng họp, Dương Lăng lẳng lặng nghe đám người Cổ Đức, Tạp Tây và trưởng lão địa tinh báo cáo. Từ việc kiến thiết Lãnh địa, đến thăm dò tài nguyên; từ việc chiêu mộ binh lính đến việc trong trấn càng lúc càng có nhiều Dong binh và mạo hiểm giả.
"Được rồi, Trưởng lão, về phương diện Ma pháp trận thì tiến triển như thế nào?" Nhấp một ngụm rượu Lang Mỗ, Dương Lăng hỏi Trưởng lão địa tinh ở một bên. Ma pháp trận Địa tinh rất thực dụng, nếu có thể vẽ được trên đại lượng áo giáp và vũ khí, thì quan khẩu A Lạp Sơn càng dễ thủ khó công hơn nhiều.
"Lĩnh chủ đại nhân, cái này, phương diện Ma pháp trận thật sự không tiến triển bao nhiêu" Trưởng lão địa tinh cười xấu hổ, sau đó nói: "Tuy nhiên, ta và Tộc nhân sử dụng Hắc tương qua, lưu huỳnh và Hắc thổ phối chế ra một loại phấn màu đen, phối hợp với một tỷ lệ nhất định rồi ném ra, uy lực tăng hơn 2 lần so với Hắc tương qua."
Thấy Dương Lăng bán tín bán nghi, Trưởng lão địa tinh dẫn mọi người ra một cái sân rộng, sau đó bảo một gã Tộc nhân thử uy lực của loại phấn màu đen. Tên này dùng sức ném mạnh, "Oanh" một tiếng nổ một cây đại thụ thành hai mảnh.
Thuốc nổ?
Ngửi mùi lưu huỳnh trong không khí, nhìn bụi phấn màu đen trong tay Trưởng lão địa tinh, Dương Lăng vui mừng ra mặt. Không nghĩ được rằng, đám địa tinh vóc người bé nhỏ lại có bản lãnh độc đáo đến thế, có thể lợi dụng Hắc tương qua, Lưu huynhf và đất đen điều phố ra Thuốc nổ đen uy lực thật lớn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv