Sau khi nghỉ ngơi một ngày để khôi phục thương thế, đoàn người lại lên đường đi đến A Lạp Sơn Khẩu. Khi đến Hắc Thủy thành thì các dong binh mua cho Mã Phổ Thác một cỗ xe ngựa để dưỡng thương, nhanh chóng khôi phục thương thế.
Sau khi thấy được thực lực của Áo Lan Đa và Vưu Na, đám dong binh chợt hiểu ra vì sao bọn họ chỉ có ba người mà dám qua đêm tại một nơi sơn dã như vậy.
Dưới sự truy hỏi của nữ ma pháp sư Lệ Nhã, Vưu Na thừa nhận mình là một cao cấp ma pháp sư, cúng với Áo Lan Đa hộ vệ cho Dương Lăng, một người không có đấu khí, chỉ là một ma pháp học đồ. Nghe sự giải thích của Vưu Na, dong binh đoàn không chút nghi ngờ, bon họ hiểu được vì sao lúc trước mà Áo Lan Đa cùng với Vưu Na luôn gắt gao bảo hộ trước trướng bồng của Dương Lăng.
Hiểu được thân phận và thực lực của Vưu Na, những nghi hoặc của dong binh đoàn tự nhiên được giải tỏa. Trong mắt bọn họ, việc những tên thổ phỉ tập kích vây quanh Hán Tư bất ngờ ngã quỵ xuống, tất cả đều là do trúng phải ma pháp của Vưu Na, không có một ai nghĩ đến chính là do Dương Lăng phía sau âm thầm ra tay.
" Hey, Vưu Lý huynh đệ, muội muội này của người đã là cao cấp ma pháp sư, ngươi như thế nào vẫn còn là một ma pháp học đồ nho nhỏ?"
Ngay lúc mọi người dừng lại nghĩ ngơi tại một cái đình ven đường, tên mập nghi hoặc đặt mông xuống ngồi cạnh Dương Lăng mà truy hỏi. Do bị những tảng đá của dã man nhân ném trúng miệng, lấy đi của hắn hai chiếc răng cửa, thành ra giọng nói của hắn có phần mơ mơ hồ hồ, nhập nhằn khó nghe.
"Ài… ta cũng không biết nguyên do từ đâu nữa!"
Nhìn thấy nữa gương mặt sưng vù của Hán Tư, Dương Lăng cười cười, rồi làm ra vẻ tiếc nuối nói:
" Cũng chính vì vậy mà ta mới trở thành một tiểu thương nhân, không nghĩ tới cũng là không thành a!"
" Hắc hắc, nếu không được thi dứt khoát bỏ đi, hay là ngươi theo ta học triệu hồi thuật!"
Hán Tư vỗ ngực bộp bộp lớn tiếng nói:
" Triệu hồi sư…. Tương lai nhất định có tiền đồ, là loại binh chủng an toàn nhất trên chiến trường. Tu luyện đến cao giai thậm chí có thể triệu hồi một Cự long làm ma sủng, thực lực hơn xa so với ma pháp sư và chiến sĩ. Chuyện khác không nói, có thể thấy trước mắt là hơn xa so với làm một tiểu thương nhân!"
Tiền đồ sáng lạng, là loại binh chủng an toàn nhất trên chiến trường?
Nghe tên mập nói như vậy. Lại nhìn hắn cả người đầy thịt beo, gương mặt lắc lắc giống như một cái đầu trư, Lệ Nhã bật cười:
" Ngươi là một tên mập không biết xấu hổ a, chưa nói đến có hay không có tiền đồ, bất quá bắt đầu lại giống như ngươi, trở thành một loại binh chủng mặt dày nhất!"
" Hắc hắc, ít nhất thì bắt đầu làm một đứa bé tám tuổi đái dầm trên giường còn dễ hơn làm một tiểu thư đanh đá như ngươi!"
" Ngươi…., tên mập đáng chết, đừng có chạy, mau đứng lại cho ta."
Hỏa khí đầy mình, tự phong đoàn trưởng Lệ Nhã thanh lịch tao nhã, truy đuổi theo Hán Tư khắp nơi. Vốn tên mập người đầy thịt béo cắn răng nghiến lợi cố chạy, nhưng vẫn không thoát được. Đáng tiết nữ ma pháp sư Lệ Nhã, trong trận chiến lúc trước không cẩn thận bị thương chân phải. Cứ như vậy, hai người vừa vặn bảo trì khoảng cách, bên tám lạng người nữa cân.
Xem ra, mấy người này từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, tuy thực lực không cao, nhưng trong khi chiến đấu, phối hợp lại rất ăn ý!
Nhìn thấy tên mập cùng với nữ ma phá sư Lệ Nhã đang truy đuổi nhau. Lại nhìn thấy vẻ không có gì ngạc nhiên của kỵ sĩ Cáp Lạp Lôi cùng với cung tiễn thủ, Dương Lăng âm thầm phán đoán thân phận của bọn họ. Tuy Đồ Long dong binh đoàn chỉ là một dong binh đoàn thái điểu, mặc dù thực lực không mạnh. Nhưng để đối phó với bọn trộm cướp lưu manh bình thường thì hoàn toàn không có vấn đề gì, cùng với bọn họ đồng hành cũng có thể giảm bớt một chút ít phiền toái không cần thiết.
" Vưu Lý…, Vưu Lý huynh đệ, chỉ cần giúp ta ngăn trở nử nhân điên này, ta lập tức dạy ngươi triệu hồi thuật!"
Rượt đuổi cả nữa ngày trời, Phì tử đã vô cùng mệt mõi, vừa nói vừa thở ồ ồ ngồi xuống ngay phia sau lưng Dương Lăng. Bất quá, nữ ma pháp sư Lệ Nhã cũng ở ngay phía sau vừa chạy tới, vẻ mặt đỏ bừng. Bộ ngực nho nhỏ nhấp nhô lên xuống lắc qua lắc lại, thiếu chút nữa tự đánh vào nhau.
Dương Lăng hiện tại đang trong thời gian rãnh, không có việc gì trọng yếu, nếu có cơ hội hiểu rõ hơn về thế giới của triệu hồi sư cũng là một chủ ý hay!
Nhìn thấy Phì tử đang liều mạng thở gấp không thôi, Dương Lăng cười cười, hướng về phía Vưu Na đứng bên cạnh đánh mắt. Vưu na hội ý, nhanh chóng tiến tới đỡ lấy Lệ Nhã, nhanh chóng khuyên nhủ dẫn nàng qua một bên.
Cũng giống như Lang Chu Vương hay Tà nhãn bạo quân, Thiên hồ Vưu Na càng ngày càng hiểu ý của Dương Lăng. Theo tinh thần lực càng ngày càng tăng, Dương Lăng có thể nhanh chóng thông tri cho Vưu Na ý nghĩ trong lòng của mình, mà Vưu Na thường thường không cần nhiều lời cũng có thể dễ dàng hiểu được ý tứ của Dương Lăng.
Hốp mấy ngụm nước nuốt xuống, Hán Tư mập mạp chậm rãi hồi phục hơi thở lại, từ từ giảng giải cho Dương Lăng cái thần bí của triệu hồi sư.
Nguyên lai, triệu hồi sư chính là cùng với ma thú lập khế ước, sau đó đem chúng làm chiến sủng của mình. Bình thương để chúng trong ma pháp không gian, khi cùng người khác chiến đấu mới triệu hồi ra tác chiến.
" Cái này là huy chương mà sư phụ đã chính tay đưa cho ta, cũng chính là ma pháp không gian!"
Mập mạp Hán Tư vừa nói vừa lấy từ trong người ra một cái yêu bài, tương tự như một dạng huy chương, rồi nói:
" Triệu hồi sư có tinh thần lực càng mạnh thì sẽ có không gian ma pháp đi theo càng lớn, có thể cùng với ma thú cường đại lập khế ước. Truyền thuyết mấy ngàn năm trước, những thượng cổ triệu hồi sư có thễ triệu hồi ma thú tác chiến, bản thân lại sỡ hữu không gian ma pháp khổng lồ có thể so sánh với thái luân đại lục, đáng tiết……"
Hán Tư vừa nói vừa tiết nuối, lắc lắc đầu, hiếm khi thấy Hán Tư thu lại nụ cười luôn có trên mặt như vậy. Mặc dù trên đại lục cón có không ít triệu hồi sư xuất sắc, nhưng khi so sánh cùng với chiến sĩ, kỵ sĩ hay ma pháp sư thì sự suy tàn có thể thấy một cách rõ ràng. Nếu không phải gia tộc bắt buộc, hắn sẽ không đi con đường triệu hồi sư này.
Tự bản thân sở hữu ma pháp không gian khổng lồ có thể so sánh với thái luân đại lục?
Người nói vô tình, người nghe có ý, nghe Phì tử nói như vậy, Dương Lăng trong lòng vừa động, chợt nhớ lại không gian vu tháp bên trong của chính mỉnh cũng ngày càng bành trướng.
Căn cứ vào truyền thuyết kâu đời trên Thái luân đại lục, từ sau khi thần ma đại chiến, thượng cỗ Vưu Sư phân chia thành hai trường phái, chính là thượng cổ triệu hồi sư và mục thụ nhân. Từ góc độ thu phóng ma thú mà nói, thì không gian Vu tháp với ma pháp không gian của triệu hồi sư bản chất không có gì khác nhau.
Nghi hoặc không thôi, Dương Lăng đưa tay tiếp nhận huy chương trên tay Phì tử, lén lút đưa vào một tia vu lực. Quả nhiên tinh thần lực rất nhanh phát hiện ra Lục Bì Điêu của Phì tử đang an nhàn nằm ngủ bên trong. Nhưng không hiểu vi sao, tinh thần lực của Dương Lăng không thể tiến sâu vào.
" Chẳng lẽ cường độ tinh thần lực không đủ?"
Nhớ tới tình huống lúc trước khi phá ảo trận của Vưu Na, Dương Lăng trong lòng vừa động, âm thầm gia tăng lực độ. Không ngờ Phì tử đang ỡ một bên đột ngột kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó dùng hai tay ôm lấy đầu lăn qua lăn lại, phảng phất giống như trúng phải một loại công kích vô hình!
" Hán Tư, ngươi sao thế, có gì bất ổn sao?"
Kinh hãi Dương Lăng thu lại tinh thần lực cường đại của mình, đỡ tên mập đang đau đến sắc mặt tái nhợt đứng dậy. Kỳ quái chính là ngay khi tinh thần lực của Dương Lăng rời khỏi huy chương của Phì tử, thì Phì tử trở nên tốt hơn rất nhiều.
Chẳng lẽ, tinh thần lực của triệu hồi sư và ma pháp huy chương có mối liên hệ với nhau, mạnh mẽ xâm nhập ma pháp không gian, cũng là xâm nhập vào đại não của triệu hồi sư?
Nhìn thấy tên mập hai tay đang ôm lấy đầu, nước mắt đầm đìa, Dươnh Lăng trong lòng vừa động, lại thử một lần nữa. Quả nhiên, tinh thần lực xâm nhập vào ma pháp không gian cường mãnh, lập tức Phì tử đau đến kêu to oa oa, nếu nhẹ nhàng một chút, Phì tử lại cảm thấy dễ chịu hơn.
Đáng thương cho tên mập, vốn đang chuẩn bị dạy cho vị ma pháp học đồ Dương Lăng này biết triệu hồi thuật. Không ngờ tới lại biến thành một con chuột bạch thí nghiệm của người khác, cả người run run chậm rãi cố gắng đứng lên. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Nhìn thấy tình huống quỷ dị của Hán Tư, Lệ Nhã cùng với Cáp Lạp Lôi đều vây quanh lại xem xét, nhưng ngoại trừ Vưu Na có một chút mơ hồ hiểu được, còn mọi người ngay cả Áo Lan Đa cũng không biết tới cùng đã xảy ra chuyện gì.
" Trời ạ, chẳng lẽ đầu của tên mập bị nanh sói bổng của thực nhân ma đập trúng, đầu bị trọng thương?"
Mặc dù ngày thường luôn ác ngôn với tên mập, nhưng bây giờ nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, Lệ Nhã lo lắng không thôi. Mặc dù tên mập có đôi khi vô cùng đáng ghét, nhưng cô mụ này dường như xem hắn là một đứa con trai, nàng dĩ nhiên hy vọng tên mập không có cái gì ngoài ý muôn. Nếu không, cô mụ này dám chắc thương tâm đến chết, cả ngày lệ rơi đầy mặc.
" Nghe đồn trong Lạp Đạt Khắc sơn mạch, có một kẻ bị ma thần nguyền rủa, chính là ác ma Lợi Tây Tư. Hàng năm vào mùa dông sẽ xuất hiện đảo loạn, bản lĩnh của hắn chính là có phương pháp vô hình hấp điệu lấy não tương của mọi người, khiến người trong nhay mắt biến thành tượng gỗ!"
Do dự một lát, Áo Lan Đa lại nói:
" Có thể tên mập trong lúc vô ý đã bị ác ma Lợi Tây Tư tập kích chăng?"
Có bản lĩnh hấp điệu não tương của con người?
Nghe Áo Lan Đa nói vậy, dong binh đoàn lạnh người không thôi, hoảng sợ nhìn trái nhìn phải. Chỉ có Dương Lăng bất đắc dĩ cười cười, không nghị tới chính mình dưới miệng của Áo Lan Đa trở thành một tên ác ma.
"Các người yên tâm đi, tên mập chỉ là thân thể suy yếu, dẫn tới một hồi hoảng loạn thần trí mà thôi!"
Dừng một chut, Dương Lăng chậm rãi nói:
" Chỉ cần cho hắn ăn no, sau đó ngủ một giấc, ta cam đoan khi tỉnh lại sẽ không có vấn đề gì cả!"
An ủi mọi người vai câu, sao đó Dương Lăng phân phối Áo Lan Đa đem phì tử vào trong thùng xe nghỉ ngơi, không ai có thể rõ hơn Dương Lăng chuyện gì đang xảy ra. Phì tử chỉ là tinh thần bị công kich, tinh thần lực cực độ khi kiệt mà thôi, chỉ cần nghĩ ngơi một đêm liền có thể khôi phục lại. Đương nhiên nếu mạnh mẽ cường hoành đem huy chương của hắn phá hủy đi, vậy tình huống sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều, nhòn thấy bọ dạng đau khổ của tên mập, thì chuyện tử vong không phải là không có khả năng.
Sau khi bị tinh thần lực xâm nhập ma pháp huy chương, Phì tử như bị sét đánh, nếu có một người dùng tinh thần lực mạnh mẽ xâm nhập vào không gian vu tháp, thì mình có thể hay không gặp phải tinh huống tương tự như thế?
Tại bên trong trướng bồng, sau khi ngồi xuống, Dương Lăng phát hiện ra một vấn đề đáng sợ. Bất luận là Tri Chu quái bên trong sơn cốc, hay những cao thủ thánh giai như Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão, tất cả đều có tinh thần lực đều cao hơn chính mình. Nếu bọn họ lợi dụng tinh thần lực khổng lồ trực tiếp công kích không gian bên trong Vu tháp của chính mình, hậu quả thực sự không dám nghĩ đến.
Tại một thế giới cường giả vi tôn như thế này, nhanh chóng tăng cao thực lực của mình mới là vương đạo!
Sau khi tỉnh táo lại, Dương Lăng dứt bỏ hết mọi ý nghĩ đáng sợ , tĩnh tâm tu luyện , đồng thời vận hành tinh mang vu quyết, luyện thể vu quyết và thông linh pháp thuật.
Tinh mang vu quyết phụ trách hấp thu mạnh mẽ tinh mang năng lượng, tăng mạnh vu lực bên trong cơ thể, luyện thể vu quyết phụ trách lợi dụng hấp thu một phần năng lượng, từng bước, từng bước rèn luyện thân thể, một lần lại một lần cường hóa thân thể. Còn thông linh pháp thuật phụ trách hấp thu tánh mạng năng lượng xanh biếc, gián tiếp đề cao tinh thần lực của chính mình.
Mặc dù nếu vu tháp không gian bị công kích thì tình huống sẽ vô cùng nghiêm trọng, nhưng Dương Lăng tin rằng chỉ cần mình cực lực tu luyện, theo tinh thần lực ngày càng cao, nắm giữ càng nhiều vu thuật huyền ảo, một ngày nào đó sẽ tìm được một cách giải quyết hữu hiệu.
Ma Thú Lĩnh Chủ.