Tìm cả nửa ngày Dương Lăng rốt cuộc cũng có nhận thức cơ bản đối với thế giới này.
Căn cứ ma thú đồ phổ giải thích, không gian hệ ma thú phi thường hiếm thấy, nhưng đã từng có người phát hiện Thiết bối ưng trong Đặc Lạp Tư sâm lâm. Có lẽ một ngày nào đó có thể tới sâm lâm tìm vận khí.
Trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tìm thấy không gian hệ ma thú, nhưng hắn dứt khoát phân phó Cổ Đức trước tiên tổ chức khai thác ngủ thải tinh thạch bên trong sơn cốc với quy mô nhỏ. Khai khẩn hoang địa cần phải có số lượng lớn tinh tệ, kiến tạo Hắc Thuỷ thành cũng cần phải có tinh tệ.... Phải tính toán thu chi hợp lý nếu không chừng ngày nào đó có thể phá sản.
Vì giữ bí mật, Dương Lăng nghe theo đề nghị của Cổ Đức, quyết định cách một đoạn thời gian mới bán một lượng nhỏ tinh thạch. Vì để bảo đảm an toàn, mỗi lần vận chuyển đều do Cổ Đức dùng không gian giới chỉ tự mình vận tống, sau đó lấy danh nghĩa tài bảo của An Tạp gia tộc âm thầm bán cho Hải Nhi Bối Ly.
Cứ như vậy, mặc dù ban đầu không kiếm được nhiều tinh tệ, nhưng an toàn hơn nhiều. An Tạp gia tộc khởi nghiệp là hải tặc, tiêu diệt không biết bao nhiêu bộ lạc, cướp được một chút tinh thạch tốt là điều đương nhiên, tin tưởng điều này không khiến cho kẻ khác hoài nghi. Đợi Duy Sâm thương đội phát triển thực lực, lãnh địa cũng đủ sức phòng ngự, sau đó tự mình tiêu thụ cũng không muộn.
Phân phó một chút chuyện trọng đại rồi Dương Lăng tĩnh tâm tu luyện vu thuật.
Ngưng kết vu đan, mặc dù có thể tu luyện một chút vu thuật cao cấp, nhưng công lực không đủ khó có thể nhanh chóng đột phá. Chỉ xem ngay độn thuật, căn cứ phương tiêm bi giải thích, kim mộc thủy hỏa thổ và phong độn sáu đại chủng loại, mỗi chủng loại lại phân thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Giai đoạn này, hắn chỉ gần nắm vững sơ bộ Thổ độn, có thể trong nháy mắt di chuyển ra ngoài 20 bộ nhưng mỗi ngày chỉ có thể thi triển 3 lần.
Bất quá, theo vu lực và tinh thần lực ngày càng gia tăng, có thể mở rộng phạm vi thuấn di, cũng có thể nâng số lần thi triển. Theo truyền thuyết, nếu tu luyện đến cao giai, có thể trong nháy mắt thuấn di ra ngoài ngàn dặm, lợi hại vô cùng.
Tu luyện mộc độn, Dương Lăng cảm giác từ những thân cây trong sân đều phát ra những tia ba động khó hiểu. Thân thể cũng tuỳ lúc khẽ run rẩy, có cảm giác như sắp bay lên, phảng phất linh hồn cũng sắp thoát đi. Căn cứ theo kinh nghiệm của thổ độn, chỉ cần qua một đoạn thời gian là có thể thành thục sơ cấp mộc độn.
Tốc độ mau lẹ, vu lực dư thừa, dị năng thụ nhãn huyền ảo lại thành thạo thổ độn và mộc độn vu thuật .....
Nếu có thể thấu hiểu mộc độn vu thuật, hắn tin thực lực của mình sẽ tăng lên một nấc thang mới. Đến lúc đó, dựa vào vô số cây cối trong Đặc Lạp Tư sâm lâm. Nếu chỉ có một mình, đừng nói là Thiên Bảng sát thủ, mà dù gặp phải thánh giai cao thủ cũng có thể an toàn thoát ra.
Mỗi đêm, hắn đều nhất tâm nhị dụng, vận chuyển tinh mang vu quyết và thông linh pháp thuật cùng một lúc. Kiệt lực hấp thu năng lượng tinh mang đầy trời và năng lượng của cây cối xung quanh.
Giống như lúc ở bên trong sơn cốc, ấn ký hình tháp nơi mi tâm hắn sau khi hấp thu đại lượng tinh mang năng lượng và tính mạng năng lượng màu xanh biếc thì không gian của vu tháp liền nhanh chóng bành trướng. Bạch vụ từ Vu tháp tản mát ra càng thêm nồng hậu, cái ao giữa bãi cỏ cũng càng lúc càng lớn.
Cứ như vậy, Dương Lăng ban ngày tu luyện mộc độn pháp thuật, buổi tối tận dụng thời gian tu luyện tinh mang vu quyết và thông linh pháp thuật. Thời gian ba ngày rất nhanh trôi qua.
Nếu cứ tiếp tục mở rộng có lẽ cái ao sẽ có một ngày biến thành hồ lớn, sau đó thành một hồ rộng như tòa Động Đình hồ rồi thành một hải dương trên cạn cũng không chừng?
Mấy ngày nay, hấp thu đại lượng tính mạng năng lượng màu xanh biếc, hắn rõ ràng cảm giác được cái ao càng ngày càng rộng ra. Dương Lăng nghi hoặc lắc đầu. Cho tới bây giờ, hắn hoàn toàn không hiểu không gian vu tháp rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Thấy thiên hồ Vưu Na nhắm mắt yên lặng tĩnh tu, hắn cũng không quấy rầy, chỉ đi một vòng trong không gian vu tháp rồi nhanh chóng rời đi.
Sau bình minh chính là buổi đấu giá rừng tất thụ, mặc dù tin tưởng Cổ Đức đã chuẩn bị tốt mọi chuyện, nhưng tự mình cũng phải có sự chuẩn bị trước, để càng hiểu rõ tình hình mọi mặt. Dù sao, đây cũng là cuộc đấu giá đầu tiên của Duy Sâm trấn từ trước đến nay, nếu làm tốt chắc chắn có thể có thu hoạch lớn.
Sau khi tin tức buổi đấu giá rừng tất thụ truyền ra, mọi người lại một lần nữa oanh động, tất thụ sở dĩ trân quý đều do cách thức sử dụng nó. Nó có thể ngăn ngừa côn trùng, có thể chống ẩm mốc..... được sử dụng rộng rãi trong quân đội và quân nhu phẩm đẳng vật tư.
Ở Ban Đồ đế quốc và La Tư đế quốc là những quốc gia cường thịnh, nhu cầu tất thụ phi thường lớn, thường thường một khối cũng đạt tới hơn 10 mai tử tinh tệ. Vào mùa hè, mỗi cây tất thụ lớn cứ ba ngày có thể chảy ra một khối sơn. Cho nên có một mảnh tất thụ tương đương với một kho tàng.
Trước đây, mặc dù có người biết Đặc Lạp Tư sâm lâm có một rừng tất thụ, nhưng bởi vì lộ đồ xa xôi, dọc đường phỉ loạn không ngừng, cho nên không cách nào đại quy mô khai thác tất thụ. Nhưng bây giờ đã khác trước, Dương Lăng trở thành lĩnh chủ đã cho xây dựng những con đường giao thông lớn lại phái đại quân diệt trừ phỉ loạn dọc theo con đường thương mại.
Có thể nói, do hắn cố gắng, giá cả của tất thụ đã giảm hẳn hơn nữa so với trước thì giờ khai thác an toàn hơn không biết bao nhiêu lần. Trước đây, mọi người chỉ nhìn thấy mỗi lượng tinh hạch ma thú phong phú của Đặc Lạp Tư sâm lâm bây giờ đã bắt đầu quan tâm đến quáng thạch, chất đốt cùng tất thụ các loại tài nguyên khác.
Trong khoảng thời gian, bất luận là thương nhân, dong binh, mạo hiểm giả quy tụ tới Duy Sâm trấn hay những người dân sinh sống tại đây, tất cả đều biết đến tin tức kiến tạo Hắc Thuỷ thành và hải cảng. Chỉ cần người có chút thông minh, đều rõ Ma Thú lĩnh đang chào đón sự phát triển nhanh chóng.
Đặc Lạp Tư sâm lâm khắp nơi đều là bảo bối, đừng nói buôn bán ma thú tinh hạch, mà chỉ cần vận một thuyền Thảo hoa nham có ở khắp nơi đến thành thị khác là đã có thể kiếm được một món rồi. Dong binh và mạo hiểm giả thậm chí đến nhiệm vụ đã nhận cũng không làm, cùng góp tiền thành lập một tiểu thương đội hy vọng kiếm được ở Duy Sâm trấn một món lớn.
Một truyền mười, mười truyền trăm, không cần Cổ Đức tuyên truyền, mọi người cũng đã biết tin tức buổi đấu gia rừng tất thụ. Kết quả trong ngày đấu giá, mọi người đều sớm tiến vào Duy Sâm toà thành, bên cạnh những thương nhân quy tụ tại Duy Sâm trấn, còn có không ít dong binh, mạo hiểm giả và trấn dân.
"Các vị, Đặc Lạp Tư sâm lâm mưa thuận gió hòa, khí hậu thích hợp sinh ra những cây tất thụ chất lượng tốt nhất trên toàn Thái Luân đại lục. Theo truyền thuyết 500 năm trước, chính những cây tất thụ được sản xuất ở đây đã làm nên các thương thuyền mà Mạch Triết Luân bá tước dùng để xuyên qua biển, phát hiện ra Luân Cầm đại lục .............."
Đàn sao nửa ngày sau Cổ Đức còn lấy ra một bức bản đồ phóng đại nói : "Các vị mời xem, đây là Duy Sâm trấn, đây là nơi sắp kiến tạo một hải cảng, ra khỏi hải cảng đi về phía tây, lướt qua hảo vọng giác chính là vùng đất phì nhiêu Ba Phạt Lợi Á bình nguyên. Chỉ cần thành lập các thuyền đội là chúng ta có thể đưa các loại hành hoá tới Ba Phạt Lợi Á bình nguyên tiêu thụ.
Trực tiếp đưa các loại hàng hoá tới Ba Phạt Lợi Á bình nguyên?
Mặc dù đã sớm nghe được một chút tin tức truyền miệng, nhưng tự mình chứng thật, hiểu rõ dự án phát triển Duy Sâm trấn, mọi người hưng phấn không thôi. Ngay cả đại biểu A Lạp Cống thương hội là A Lý Tư - Mật Đức cũng không ngoại lệ.
Ba Phạt Lợi Á thuộc Ban Đồ đế quốc, là hải khẩu phồn hoa của các thành thị, giao thông thuận tiện bốn phương tám hướng, thương đội lui tới rất nhiều. Nếu thông qua hải khẩu, trực tiếp đem hàng hoá từ Duy Sâm trấn đến Ba Phạt Lợi Á, tuyệt đối tiết kiệm được rất nhiều thời gian vận chuyển và tiền bạc.
Theo bàn bạc trước đây cùng Dương Lăng, Cổ Đức kiệt lực hướng sự chú ý của mọi người đến sự phát triển của Duy Sân trấn trong tương lai. Thúc đẩy dục vọng mọi người. Quả nhiên, dưới sự cổ động của hắn, mọi người càng ngày càng hưng phấn.
"Hôm nay, chúng ta đấu giá quyền khai thác rừng tất thụ, giá khởi điểm là 50 vạn tử tinh tệ, mỗi lần tăng giá ít nhất 1vạn tử tinh tệ. Đối với các thương đội tham gia tích cực sau này sẽ có khả năng nhận được lời mời của chúng ta cùng tham dự vào các dự án của Hắc Thuỷ thành, cảng khẩu cùng nhiều kế hoạch khác."
Khởi điểm 50 vạn tử tinh tệ, mỗi lần tăng giá ít nhất 1vạn tử tinh tệ?
Nghe Cổ Đức nói như vậy, rất nhiều tiểu thương đội hăng hái tham gia như bị tạt một gáo nước lạnh vào đầu, nhất là đám dong binh đã chuẩn bị sẵn một chút tiền càng thất vọng. Cho dù bọn họ mua được nhưng kiếm đâu ra 50 vạn tử tinh tệ.
" 55 vạn!"
Tiểu thương đội vô lực đấu giá, nhưng đối với thực lực hùng hậu của các đại thương đội mà nói, 50 vạn tử tinh tệ cũng không là cái gì. Rất nhanh, đã có một lão nhân mặc áo màu tro tăng giá, hơn nữa một lần tăng những 5 vạn tử tinh tệ.
Sách sách, người có tiền có khác, một lần tăng giá 5vạn tử tinh tệ?
Thiên a, 55 vạn tử tinh tệ, nếu ăn cả đời cũng ăn không hết. Không tưởng được, nhìn xem náo nhiệt cũng tốt!
Thấy các dại thương đội bắt đầu tăng giá, mọi người bắt đầu bàn tán về lai lịch lão nhân áo tro. Nguồn: http://thegioitruyen.com
"56 vạn!"
Mọi người lại nhìn xuống dưới, chỉ thấy một người mập mạp đã bỏ thêm 1 vạn. Mặt ngoài, hắn là đại biểu của Bố Lạp Đức thương hội, nhưng trên thực tế chỉ là một người do Dương Lăng sắp xếp.
"56 vạn, có ai tăng giá hay không?" Nhìn qua đại biểu của các đại thương đội, Cổ Đức hơi dừng lại rồi nói tiếp: " Rừng tất thụ chất lượng tốt nhất Đặc Lạp Tư sâm lâm sắp bán ra, 56 vạn, có ai tăng giá nữa không?"
"A Lạp Cống thương hội, sáu mươi vạn!"
Uống một ngụm trà hoa sau đó A Lý Tư - Mật Đức tăng giá lên sáu mươi vạn tử tinh tệ, hơn nữa còn mang cả tên hiệu A Lạp Cống thương hội ra. Mặc dù chỉ là một gã mưu sĩ không có thật quyền gì nhưng lần này trước khi đến Duy Sâm trấn hắn đã được thương hội chỉ định có quyền linh hoạt xử lý mọi sự tình.
Nghe danh A Lạp Cống thương hội ra giá vài tiểu thương đội đang chuẩn bị tham gia đều trầm xuống. Là một thương nhân, cơ hồ không ai không nghe nói qua đại danh của A Lạp Cống thương hội, nếu đối phương quyết ý muốn mua rừng tất thụ thì bất luận thế nào họ cũng không phải đối thủ.
"Bố Lạp Đức thương hội, sáu mươi mốt vạn!"
Dưới ám hiệu rất khẽ của Cổ Đức tên mập giả mạo thủ hạ của Hải Nhi Bối Lỵ lại bỏ thêm một vạn tử tinh tệ đồng thời cũng trực tiếp nói ra danh hiệu của Bố Lạp Đức thương hội. Ngay lập tực, cả hội trường như sôi trào lên, không ai ngờ hai đại thương hội của Lợi Văn Tát công quốc liên minh đều chạy lại đây.
"65 vạn!" Trầm ngâm chốc lát rồi lão nhân ra giá đầu tiên lại tăng giá lên cao hẳn khiến ánh mắt mọi người một lần nữa lại dồn về phía lão.
Lão nhân mặc áo bào tro này rốt cuộc là ai mà dám tranh cùng Bố Lạp Đức thương hội và A Lạp Cống thương hội ?
Kinh ngạc nhưng mối nghi hoặc của mọi người vẫn không giải thích được. Nghe thấy tên của Bố Lạp Đức thương hội và A Lạp Cống thương hội người bình thường đã sớm tự động thối lui, không ngờ lão nhân này chẳng những tiếp tục tiến tới, hơn nữa một lần tăng giá lên tới 65 vạn tử tinh tệ.
Chẳng lẽ, lão cũng là đại biểu của một đại thương hội ?
Mọi người nghi vấn không giải thích được chỉ âm thầm suy đoán lai lịch lão nhân mặc áo bào màu tro. Chỉ có Cổ Đức trên đài đang nhíu nhíu mày, hàn quang trong mắt chợt lóe, tựa hồ nghĩ tới một vấn đề khó giải quyết.
Ma Thú Lĩnh Chủ.