Ma Thiên Ký

Chương 1164: Mạch nước ngầm



Dịch giả: nila32, Hàn Lâm Nhi

“Văn cốc chủ, độc của ngài quả có hiệu quả không tệ. Nhưng cường gia cấp cao của Minh tộc chắc chắn sẽ không khoanh tay chịu chết. Chẳng hay thứ này liệu có tác dụng gì với bọn chúng, nếu không một khi những kẻ này ra tay cản trở, dù cho độc dược có mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể lây lan một cách đơn giản như vậy?” Mỹ phụ của Thiên Công Tông nghe vậy, lông mày không khỏi co lại như có điều gì suy nghĩ.

“Lo lắng của Chân phu nhân không phải không có lý nhưng dựa vào tin tức mà chúng ta thu được, Minh tộc cao cấp liên lạc với nhau bằng ngôn ngữ khác với nhân loại thông qua sóng âm mà người thường rất khó nghe thấy. Vì vậy, tới lúc quyết chiến, chỉ cần chặt đứt liên lạc giữa Minh trùng cấp cao và thuộc hạ của chúng là kế hoạch của chúng ta có thể thực hiện được rồi. Về phần phương pháp phá giải sóng âm còn phải phiền trưởng lão Huyền Ngư của Thái Thanh Môn giải thích với mọi người một phen.” Lão giả áo lục nghe vậy bèn nói.

Lão vừa dứt lời, mấy vị đại năng Thông Huyền có mặt, ngay cả ảo ảnh của những người kia cũng đồng loạt nhìn về phía Huyền Ngư đang nhắm mắt một bên.

“Đúng vậy, trải nhiều năm luyện chế, bản tông đã sử dụng đầu lâu một đạo phân thân của Minh Mẫu để tạo thành pháp bảo phát ra sóng âm nhiễu loạn liên lạc của đám Minh trùng tại thời điểm quyết chiến.” Sau khi nhìn qua mọi người có mặt, Huyền Ngư lão tổ mới chậm rãi giải thích.”

“Tốt, hôm nay mọi thứ đều được chuẩn bị chu đáo, chỉ chờ cơ hội sử dụng mà thôi. Trước mắt, thế lực của Minh tộc ngày càng mở rộng, cứ tiếp tục giằng co như vậy chỉ càng bất lợi đối với chúng ta mà thôi. Hôm nay hiệu quả của độc dược đã rõ ràng như vậy, ta nghĩ không nên bàn luận thêm nữa làm gì!” Tu sĩ trung niên của Hạo Nhiên Thư Viện vốn im lặng nãy giờ bỗng nhiên mở miệng nói ra.

Mọi người nghe vậy đều gật đầu đồng ý. Rất nhanh sau đó, tứ đại Thái Tông cùng đám người Thiên Yêu cốc đều tỏ rõ thái độ, một ít gia tộc cùng môn phái còn lại nào dám từ chối vì vậy nội dung buổi thảo luận liền chuyển sang vấn đề quyết chiến sắp tới. Mọi chi tiết của kế hoạch đều được đem ra bàn bạc kỹ lưỡng vì vậy đại hội kéo dài đến ba ngày sau mới tiến đến thống nhất cuối cùng.

Một tháng sau.

Bên trong đại điện tại ngọn chủ phong của Thái Thanh Môn, chưởng môn Thiên Qua đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế chủ tọa, bên cạnh lão còn có mấy vị trưởng lão Thiên Tượng của tông môn. Phía dưới, tất cả chưởng tòa của các phong đều có mặt. Giờ phút này, mỗi người đều mang thần sắc nghiêm trọng, lần lượt đứng dậy báo cáo công tác chuẩn bị cho chiến tranh cùng số lượng đệ tử xuất chiến.

Cùng một thời gian, Hạo Nhiên Thư Viện, Thiên Yêu Tông, Ma Huyền Tông cùng Thiên Yêu cốc, thậm chí tất cả tông môn, thế gia đều khua chiêng gõ trống chuẩn bị quyết chiến sinh tử với Minh tộc, đồng thời phát ra hiệu lệnh triệu hồi môn nhân đệ tử về tông.



Hai tháng sau, tại một không gian hình tròn yên tĩnh lạ thường dưới mặt đất.

Chỉ thấy ánh sáng chói mắt hiện lên, một tòa quang trận lớn chừng mười trượng cũng liền theo đó hiện ra. Nơi biên giới của quầng sáng, hơn mười đạo quang thình lình phóng ra từ những vị trí khác nhau. Một vài vệt sáng còn mang theo phù văn huyền ảo không ngừng ngưng tụ thành ảo ảnh hình người mờ nhạt.

“Chư vị đạo hữu, trải qua quá trình cật lực điều chế, độc dược của Thân Nông cốc đã được phân phát theo hạn ngạch đến tất cả tông phái. Ngoài ra, tin tức mới nhất cho thấy, căn cứ lớn nhất của Minh tộc nằm ở khu vực Đông Nam của đại lục, dự tính đạt đến quy mô ngàn vạn tên. Ta đề nghị lấy nơi đây là địa điểm quyết chiến chính nhất, không biết các vị có ý kiến gì không?” Một giọng nói trầm vang bỗng nhiên phá vỡ bầu không khí im lặng, dựa vào âm thanh để phán đoán thì người lên tiếng chính là lão tổ Huyền Ngư của Thái Thanh Môn.

“Theo ta được biết, nơi đó đã xuất hiện vài đạo đứt gãy không gian, lại thêm địa thế hiểm trở, dễ dàng tụ tập chiến lực, hình thành xu thế vây công. Chỉ cần hạ độc thành công liền có thể nhổ sạch gốc rễ của đám Minh trùng, về phần những địa phương còn lại có Minh trùng tụ tập sẽ dễ giải quyết hơn nhiều. Thiên Công Tông đồng ý với ý kiến của đạo hữu!” Một bóng người mờ ảo nghe vậy bèn lên tiếng.

“Hạo Nhiên Thư Viện không có ý kiến!”

“Ma Huyền Tông đồng ý!”

“Thiên Yêu cốc…”

Khi tứ đại Thái tông cùng tất cả đại thế lực cầm đầu liên minh bày tỏ thái độ, nơi quyết chiến với Minh trùng rốt cuộc đã được quyết định.

Cùng lúc đó tại một nơi bí ẩn nằm giữa Huyết hải của đại lục Trung Thiên.

Không trung trên cao, thỉnh thoảng vài loài chim chóc, Hải thú ngẫu nhiên lạc đến nơi này đều hóa thành máu tươi rơi thẳng xuống dưới.

Sâu trong Huyết Hải, giữa năm ngọn núi dốc đứng cao chừng ngàn trượng là một tế đàn trơn láng làm từ đá đen. Cạnh đó, có thể nhìn mười sợi xích đen to đang xuyên thủng một bóng người cao lớn sở hữu mái tóc dài đỏ như máu. Nếu không phải thân ảnh này đôi lúc còn tỏa ra một ít khí tức, mọi người đều sẽ lầm tưởng đây là một xác chết trôi nổi đáy biển sâu.

Cũng chính giờ phút này, mái tóc dài của gã như bị gió thổi qua, vầng trán khẽ nhăn lại, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm về phía trước, trong miệng thét dài một câu:

“Kẻ nào lén lén lút lút ở đó, mau lăn ra đây cho ta!”

Lập tức, vị trí cách đó vài chục trượng đột nhiên cuộn trào sau đó hóa thành một bóng đen mờ nhạt không rõ.

“Chậc chậc, Huyết tổ Huyền Vô Thường năm đó chém giết ngang dọc đại lục, cũng được xem là nhân vật phong vân khiến cho hai đạo chính tà phải thất hồn bạt vía thế mà hôm nay lại bị trấn áp ở đây mấy vạn năm, còn phải nhận lấy hình phạt huyết tan thực cốt, quả thật đáng buồn…!” Bóng đen nhìn về phía Huyết tổ rồi khẽ cười.

“Các hạ tới đây không phải chỉ để trêu chọc ta đấy chứ?” Huyết tổ nghe vậy bèn hừ lạnh một tiếng bằng âm thanh vô cùng cổ quái.

"Ha ha, các hạ bị giam lâu như vậy, nói chuyện cũng e dè rồi sao? Đã như vậy, bản tôn cũng không dài dòng nữa. Bây giờ có một cơ hội cho ngươi thoát khỏi nơi này, đổi lại, ngươi cần giúp tộc ta một tay, không biết ngươi thấy giao dịch này thế nào?" Bóng đen cười nhẹ một tiếng, tung người bay tới sau lưng Huyết Tổ Huyền Vô Thường.

"Hừ, ta quả nhiên không đoán sai, ngươi chính là người của Minh tộc. Tuy rằng bổn tọa bị nhốt nơi này, thế nhưng vẫn biết rõ việc Minh tộc các ngươi xâm lấn Trung Thiên. Lúc này, có lẽ cuộc chiến giữa hai bên đang đến lúc giằng co phải không? Có điều hình như các hạ không biết là dù ngươi không giúp ta thì Phục Ma Liệm này đã trói buộc ta mấy vạn năm rồi, qua ngàn năm nữa, ngươi nghĩ nó còn có thể vây được ta hay sao? Nếu như ta liều chết với bọn hắn một trận mà chỉ đổi lấy ngươi thả ta ra ngoài, xem ra ta không có lợi rồi." Huyết Tổ nhếch miệng, một đôi Huyết Nhãn chớp chớp mấy cái, trông cực kỳ khủng bố.

"Đạo hữu đã ở lại nơi này mấy vạn năm, tuổi thọ sợ rằng cũng không còn nhiều nữa. Chỉ cần ngươi đồng ý trợ giúp tộc ta, linh dược kéo dài tuổi thọ trong tộc sẽ mặc ngươi lựa chọn. Ngươi đừng khiêu chiến kiên nhẫn của bổn tôn nữa, những lời này ta chỉ muốn nói một lần thôi." Bóng đen dường như có chút không nhịn được, y lao tới trước mặt Huyết Tổ, thả ra linh áp mạnh mẽ của mình làm cho toàn bộ Huyết Hải sôi trào, năm ngọn núi xung quanh cũng rung lên mãnh liệt.

"Ha ha, đạo hữu đã nói tới nước này, nếu Huyền mỗ không đồng ý thì quả là vô lễ. Vốn dĩ ta có huyết hải thâm cừu với mấy tên tu sĩ Nhân tộc tự cho mình là siêu phàm kia nên chỉ cần ngươi hết lòng tuân thủ ước định, Huyền mỗ nhất định sẽ nỗ lực trợ giúp tộc ngươi trong trận chiến sắp tới." Huyết tổ Huyền Vô Thường ngửa đầu cười điên dại.

"Đã như vậy, trước hết bổn tôn sẽ giúp ngươi thoát khốn đã."

Bóng đen nghe vậy thì cực kỳ vui vẻ, y hóa thành một bóng đen, lao tới bên người Huyết Tổ. Lúc này, chỉ thấy bóng đen vô cùng linh hoạt di chuyển giữa các sợi xích trói buộc Huyết Tổ. Một lát sau, tất cả sợi xích đã mau chóng ảm đạm dần.

Không bao lâu sau, một tràng tiếng nổ vang lên từ đáy biển!

Năm tòa núi như bị địa chấn, rung chuyển mạnh mẽ, từ từ sụp đổ.

"Ha ha, cuối cùng bổn tọa đã thoát khốn..."

"Huyền Vô Thường, chỉ cần ngươi giúp tộc ta giành chiến thắng trong trận này, chuyện ta đáp ứng chắc chắn sẽ làm cho ngươi. Còn về lúc nào ra tay thì không cần ta phải dạy ngươi chứ?..." Bóng đen liếc Phục Ma Liệm phía sau Huyết Tổ một cái rồi lập tức biến mất.

Lúc này, Huyết tổ còn đang gào thét không ngừng, biểu lộ sự vui vẻ tới điên cuồng khi được thoát khốn.

...

Cực Bắc đại lục, trong một hạp cốc cực lớn đang bị băng bao phủ.

Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi là một khoảng không gian trắng xóa, làm người ta cảm giác, ngoài màu trắng ra thì chẳng còn gì nữa cả.

Cũng vào lúc này, ở cuối hạp cốc chợt xuất hiện một bóng đen, dùng tốc độ cực nhanh, gần như thuấn di lao về một hướng, chỉ sau một nhịp thở đã biến mất nơi chân trời.

Ngay sau đó, một tràng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cả hạp cốc rung chuyển mạnh mẽ, tiếp đó vô số sương mù tung lên, các tảng băng lớn nhỏ không đều ầm ầm sụp xuống, giống như trời đất đổ sập xuống vậy.

Đột nhiên, một tiếng huýt dài truyền đến, một thân ảnh rám nắng từ trong đống đổ nát bắn ra, dừng lại trên không trung.

Đó là một đại hán râu quai nón, tóc đỏ mắt xanh, lưng hùm vai gấu, toàn thân đỏ rực, cơ bắp cuồn cuộn tràn đầy sức lực.

"Cuối cùng cũng đã thoát ra, cảm giác bị phong ấn vạn năm trong Huyền Băng, ta cũng muốn cho các ngươi nếm thử!" Đại hán râu quai nón ngửa mặt gầm rú điên cuồng, làm cho sơn cốc vốn dĩ đã đổ nát nay lại tiếp tục sập xuống, diện tích trăm dặm quanh đó mau chóng hóa thành một mảnh đất bằng.

...

Phía Tây đại lục Trung Thiên, tại một hoang mạc rộng lớn không một ngọn cỏ bị mặt trời thiêu đốt quanh năm.

Trong một cái giếng khô như đã bị người ta vứt bỏ từ rất lâu bỗng truyền tới âm thanh chấn động nhè nhẹ, thế nhưng ở không gian yên lặng này, thanh âm đó cũng trở nên rõ ràng.

Ngay sau đó, một bóng đen hiện lên trên miệng giếng, đó là một thiếu niên gầy như que củi, quanh thân bị vô số những miếng vải đen bao lấy, xuyên thấu qua lớp băng vải có thể thấy một thân toàn xương cốt của y, chỉ lộ ra một gương mặt lạnh lùng cực kỳ anh tuấn. Chỉ thấy đôi mắt hắn sắc lạnh quét qua bốn phía một cái, khóe miệng nhếch lên, một tay vẽ nhẹ vào không trung đã rạch ra một vết nứt không gian, y nhẹ nhàng bay vào trong đó, trong phút chốc đã không thấy bóng dáng.

Không lâu sau khi thân ảnh y biến mất, một bóng đen nữa lại hiện ra bên miệng giếng. Đó là một thiếu nữ tuyệt sắc, nàng quay đầu nhìn về phương nam, thì thào nói vài tiếng rồi lại hóa thành một đạo độn quang, biến mất tại chỗ.

...

Nam Man, trên một đầm lầy đen kịt, một người quần áo tả tơi, toàn thân chi chít mụn ghẻ đang đứng giữa không trung.

Một làn gió nóng hầm hập thổi qua, làm bay mái tóc dài lộ ra một khuôn mặt đầy nếp nhăn, dường như đó là một bà lão tuổi ngoại thất tuần. Bà ta đang dùng đôi mắt xa xăm nhìn về cảnh vật bốn phía, khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia cười lạnh.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv