Dịch giả: nila32, Khói
Vân đoàn màu lam vừa mới bay ra tầm hơn mười trượng, phía trước đã có huyết sắc lóe lên tiếp đó ba đầu Mị Ảnh đỏ rực như máu bằng tốc độ cực nhanh đã xuất hiện một cách quỷ mị, khiến cho Liễu Minh đang núp trong bóng tối cũng phải líu lưỡi không thôi. Lúc này, đám Mị Ảnh huyết sắc kia đã biến thành một bầy Lệ Quỷ dữ tợn, tay chân mang đầy móng vuốt bén nhọn dài chừng vài thước. Sau khi lượn quanh một hồi, trảo ảnh liền nhanh chóng chụp xuống đám mây màu lam. Dưới sự oanh kích liên miên của trảo ảnh huyết sắc, đám mây màu xanh không ngừng run rẩy kịch liệt, mặc dù chưa bị đánh tan nhưng thế công của nó đã hoàn toàn bị chặn đứng.
Vun vút vụt! Véo véo véo!
Sáu tên Huyết Minh Tử còn lại cũng mang theo vô số tàn ảnh xuất hiện bên cạnh vân đoàn màu lam. Chỉ thấy bàn tay bọn chúng lóe lên huyết quang, trảo mang lập tức phát ra đạo đạo hào quang khiến cho người nhìn không khỏi hoa mắt chóng mặt.
Tiếng xé gió vun vút!
Vô số trảo mang vẽ nên những vòng tròn màu máu cực lớn giống như tia lưới không ngừng chụp xuống khiến cho mặt ngoài vân đoàn màu lam liên tục chớp nháy, vặn vẹo. Cùng lúc đó, vân khí cũng không ngừng tản ra, sau khi duy trì mấy nhịp hô hấp rốt cuộc cũng bị chấn cho vỡ nát. Sương mù xanh lam dần dần tiêu tán, để lộ cự hán miệng đầy máu tươi, trên đầu y là viên châu màu lam phát ra hào quang có phần yếu ớt. Không còn hào quang bảo hộ, đại hán liền bị một cỗ man lực đánh bay khiến cho thân thể nện mạnh xuống đất.
“Rầm” một tiếng vang thật lớn!
Mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một lỗ hổng thật sâu, kéo theo đá vụn văng ra khắp nơi.
“Công pháp thật lợi hại!”
Liễu Minh đang nấp sau cự thạch đằng xa, chứng kiến cảnh này bèn không khỏi hít sâu một hơi. Chín đầu Huyết Minh Tử do Lãnh Mông triệu hồi đều có thực lực tiếp cận cảnh giới Chân Đan. Không kể tốc độ nhanh như quỷ mị, chỉ dựa vào chiến thuật vây công của chúng cũng đủ khiến cho bất cứ cao thủ Chân Đan cảnh nào cũng không thể chống chọi qua được mười chiêu. Từ đó có thể thấy một mình Lam Húc chèo chống đến tận lúc này đã là không dễ. Nếu buộc hắn phải đối đầu với Lãnh Mông, chỉ có cách sử dụng thủ đoạn lôi đình đánh chết họ Lãnh trước khi đối phương ra tay triệu hoán đám Huyết Minh Tử kia nếu không hắn hoàn toàn không nắm chắc tí nào khả năng để giành chiến thắng.
Kẻ được xưng tụng đệ nhất chỉ sau Thiên Tượng cảnh của thành Lãnh Nguyệt quả nhiên danh bất hư truyền!
Lại nói tiếp, chín đại U vực của Minh giới đều rộng lớn vô biên, trong đó số lượng thế lực lớn nhỏ nhiều không kể xiết. Chỉ là một gã U Tướng của một thế lực tại vực U Thủy đã có thực lực cường hãn vô bì, có thể thấy được thực lực của chín đại U Vương kia càng mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi. Thậm chí hắn còn thắc mắc không biết nếu phải so sánh bọn họ với những đại năng Thông Huyền của Tứ đại Thái tông thì ai thắng ai thua?
Khi Liễu Minh còn đang không ngừng suy tính, thế cục giữa hai người Lãnh Mông và Lam Húc đã lần nữa chuyển biến đột ngột! Chỉ thấy giữa không trung truyền đến một đạo ngân quang chói mắt, Lãnh Mông chẳng biết từ lúc nào đã cầm chặt một thanh trường kích màu bạc dài chừng hai trượng, khuôn mặt tràn ngập sát ý. Thân thể cao lớn của họ Lãnh từ trên không ập xuống mang theo vô số kích ảnh giống như gió táp mưa sa vây lấy cự hán lam bào. Cự hán họ Lam đang nằm dưới hố sâu, khó khăn lắm mới có thể gượng dậy. Sắc mặt của y đã trở nên trắng bệch, toàn thân chằng chịt đạo đạo vết thương kéo theo máu tươi lênh láng. Thế nhưng vị tu sĩ Chân Đan này vẫn chưa hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu. Mắt thấy Lãnh Mông đáp xuống, y liền gấp rút tế ra một màn hào quang lam nhạt bảo vệ cơ thể, đồng thời lanh lẹ chuyển mình, rời khỏi miệng hố. Tiếng xé gió vun vút vừa vang lên, kích ảnh chằng chịt đã thình lình lóe hiện.
“Phanh” một tiếng vang thật nhỏ!
Màn sáng hộ thể kia vậy mà không thể ngăn cản công kích của đối phương, liền bị đánh cho tán loạn, cũng may phản xạ của cự hán quả thật không tệ nếu không thân thể của y chỉ sợ đã bị kích ảnh xuyên thủng như tổ ong. Thế nhưng y còn chưa kịp khôi phục sự bình tĩnh, công kích của đối phương đã lại kéo đến sau lưng. Chỉ thấy kích ảnh màu bạc che kín bầu trời cùng chín tên Huyết Minh Tử mang theo tàn ảnh đuổi sát phía sau. Nhìn vào thần sắc dữ tợn của Lãnh Mông, có thể đoán được y đã nảy sinh ý định tiêu diệt tận gốc kẻ thù trước mắt!
Đến lúc này, cự hán áo lam không còn lựa chọn nào khác bèn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, rơi lên mặt ngoài viên châu màu lam. Chỉ thấy ánh sáng màu lam chợt lóe, viên châu liền theo đó liên tục xoay tròn tại chỗ tạo thành bản sao giống y như đúc che chắn trước người chủ nhân. Tiếng nổ đì đùng hòa lẫn với tiếng kim loại va chạm, kích ảnh màu bạc cùng trảo mang huyết sắc đã như mưa giăng đầy trời đánh lên viên châu màu lam khiến cho hào quang tỏa ra không ngừng run rẩy. Ngay sau đó, từng giọt chất lỏng bên trong viên cầu liền theo đó chảy ra chầm chậm rồi ngưng kết thành dòng chất lỏng tuôn ra cuồn cuộn. Khi dòng chảy này chạm đến trường kích màu bạc, Lãnh Mông lập tức biến sắc.
Chất lỏng kia không ngờ lại mang theo lực hút kỳ lạ khiến cho vũ khí của họ Lãnh vừa bị tóm lấy liền không có cách nào giãy thoát trở ra mặc y có thúc giục pháp lực thế nào chăng nữa. Không chỉ như thế, một cỗ hàn khí lạnh buốt còn xuyên qua thân kích nhanh chóng truyền đến thân thể cao lớn của y. Lãnh Mông thấy vậy lập tức biến sắc, quả quyết buông lỏng hai tay đang nắm chặt cán kích. Đồng thời thân hình của y cũng trở nên mơ hồ, vội vàng tung người bắn vọt về phía sau. Lúc này, mười ngón tay Lam Húc quay vòng, trong miệng hắn truyền ra thanh âm chú ngữ trầm thấp, theo thanh âm vang lên tức thì từng cái phù văn vô cùng huyền ảo từ trong tay lóe lên liền chui vào bên trong viên châu màu lam ở phía trước người hắn.
Lập tức từ bên trong viên châu màu lam tràn ra càng nhiều hàn khí!
Sau một khắc, trong mắt Lam Húc lóe lên vẻ tàn khốc, hắn mãnh liệt hét lớn một tiếng:
"Bạo!"
Viên châu màu lam đang xoay tròn với tốc độ cực nhanh, từng quang điểm úy lam sắc* hiển hiện ở mặt ngoài của nó bỗng nhiên sáng ngời, lập tức trên bề mặt cả viên châu hiện ra vô số vết rạn nhỏ vụn.
*Úy lam sắc: Màu xanh da trời
Loại trạng thái này chỉ duy trì hai ba hơi công phu sau đó liền ầm ầm bạo liệt!
Trong lúc nhất thời, vô số thể khí màu lam liền khuếch tán ra bốn phương tám hướng, hơn nữa bên trong vân khí màu lam còn có rất nhiều dịch thể thủy châu* lam sắc, chúng quay tít một vòng giữa không trung sau đó như tên vừa rời cung bắn ra bốn phía xung quanh.
*Dịch thể thủy châu: Chất lỏng của quả cầu nước
Sắc mặt Lãnh Mông tái nhợt, hai tay hắn nhanh như thiểm điện bấm niệm pháp quyết, huyết sắc đại phiên trên đỉnh đầu chợt mở ra, trong đó toát ra một mảnh huyết quang nồng đậm liền bao bọc thân thể của hắn lại. Hắn vừa vặn làm xong điều này, chợt thể khí màu lam cuộn trào mãnh liệt như Kinh Đào Nộ Lãng * trong chớp mắt liền bao phủ phạm vi gần trăm trượng xung quanh, chín đầu Huyết Minh Tử cùng huyết phiên cũng đều bị bao bọc lại.
*Kinh đào nộ lãng: Sóng lớn phẫn nộ kinh hoàng
Mặc dù Lãnh Mông đang ẩn bên trong huyết mang hộ thể, vẫn cảm thấy một cỗ hàn khí kinh người từ vân khí màu lam xung quanh thẩm thấu tới, khiến cho khí lực toàn thân hình hắn lập tức bị tê liệt, cả đầu lâu lẫn tứ chi đều thoáng cái trở nên có phần cứng ngắc, chỉ hơi động đậy nhẹ cũng là cố hết sức lực bản thân. Hắn liền hoảng sợ, ánh mắt hắn đảo qua xung quanh liền thấy chín đầu Huyết Minh Tử đang ở bên trong thể khí màu lam, ánh mắt bọn chúng đều ảm đạm vô quang và không thể nhúc nhích một tí gì cả. Ngay lúc này, như những âm thanh mưa rơi trên lá truyền đến, chỉ thấy pháp bảo viên châu của cự hán áo lam sau khi tự bạo liền sinh ra những dịch thể màu lam đang lóe lên nhao nhao hấp thụ huyết mang hộ thể bên trên chín đầu Huyết Minh Tử cùng với Lãnh Mông.
Ken két!
Quanh thân thể chín đầu Huyết Minh Tử cùng với Lãnh Mông liền lập tức phủ kín một tầng băng tinh màu lam. Không chỉ có như thế đến cả huyết phiên bên trên đỉnh đầu Lãnh Mông giờ phút này cũng bất tri bất giác phủ kín một tầng băng tinh màu lam, có thể thấy huyết sắc quang mang đang dần dần đại giảm. Mà hàn khí màu lam ở xung quanh tồn tại một hai cái thời gian hô hấp liền quỷ dị tiêu tán, lộ ra tình hình ở bên trong. Liễu Minh đang núp ở phía xa gặp tình hình này cũng là lần nữa hít vào một hơi khí lạnh. Chỉ thấy từ chỗ Lãnh Mông cùng cự hán áo lam làm trung tâm, trong phạm vi gần trăm trượng xung quanh thình lình đã biến thành một mảnh thế giới Băng Tuyết Lam Sắc lóng lánh. Lãnh Mông cùng chín đầu Huyết Minh Tử vậy mà đều bị một tầng băng tinh màu lam đông lại, biến thành mười cái băng điêu màu lam trông rất sống động. Chỉ có Lam Húc là không xảy ra chuyện gì, giờ phút này toàn thân hắn bao phủ một tầng màn sáng màu lam nhàn nhạt.
"Đây là Lam Canh hàn khí!"
Liễu Minh ánh mắt rơi vào băng tinh màu lam phía trên trên người Lãnh Mông đồng thời hồi tưởng lại sương mù màu lam vừa mới thấy, trong nội tâm hắn nổi lên một cái danh tự tin đồn. Đây là Lam Canh hàn khí chính là chí bảo của tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Hàn Băng vẫn tha thiết ước mơ, chỉ cần một tia, một đám liền đủ để đóng băng vạn vật trên thế gian!
Có chút vô cùng kì diệu chính là, vật bị băng phong chỉ có thể tạm thời thoát ly một chút thời gian rồi ngay lập tức trở nên cứng như bàn thạch, ngay cả Pháp bảo sắc bén cũng không thể tổn thương chút nào, chỉ cần có điểm này đã khiến nó diệu dụng vô cùng rồi. Mặt khác nếu có thể gia nhập chút xíu Lam Canh hàn khí vào Linh Khí hoặc Pháp bảo thuộc tính Băng sẽ khiến cho uy năng của nó thình lình tăng lên gấp trăm lần. Chẳng qua Lam Canh hàn khí chính là vật thế gian khó tìm, kể cả tại đại lục Trung Thiên cũng chỉ có ở vùng đất cực Bắc, đào tung những hang động đá vôi bên trong sông băng vạn năm may ra mới có thể phát hiện ra nửa sợi, điều đó khiến chúng bị xem như đã tuyệt chủng. Liễu Minh vốn cũng không hiểu quá rõ về loại hàn khí này bất quá lúc trước hắn đã từng thử cô đọng Nhất Nguyên Trọng Thủy nên đã từng tìm đọc rất nhiều điển tịch có quan hệ đến Ngũ Hành chi thủy, ngẫu nhiên một lần nhìn thấy điển tịch giới thiệu về Lam Canh hàn khí.
Hôm nay vừa thấy, quả nhiên uy lực kinh người!
Theo hắn phỏng đoán, Minh Bảo viên châu trên đỉnh đầu Lam Húc có lẽ còn có một đám Lam Canh hàn khí cực kỳ tinh thuần ở bên trong, cho nên sau khi tự bạo mới có thể tạo ra uy năng Kinh Thiên Động Địa như vậy. Nhưng vào lúc này, màn sáng lam nhạt trên người Lam Húc lắc lư một cái lập tức tiêu tán. Sắc mặt họ Lam so với hồi nãy lại càng lộ ra già nua thêm vài phần, sau đó ánh mắt hắn đảo qua trên người Lãnh Mông cùng chín đầu Huyết Minh Tử trên mặt liền hiện ra một tia cười lạnh, nhưng ngay lập tức thân hình hắn bất chợt lung lay có vẻ sẽ đổ rạp bất cứ lúc nào. Hiển nhiên cự hán vừa trải qua một phen đại chiến, lại tự bạo một kiện Chí Bảo, vô luận là pháp lực hay là thể lực cũng đều đã như nỏ mạnh hết đà. Gã vội vàng lật tay lấy ra một cái bình ngọc, liền đưa vào trong miệng nuốt xuống, sắc mặt lúc này mới hòa hoãn đi vài phần, tiếp theo hắn quay đầu liền muốn phi độn về phía xa.
Liễu Minh đang núp ở phía xa thấy vậy, ánh mắt lóe lên đang định hành động chợt trong tai hắn nghe thấy một tiếng răng rắc nhẹ nhàng vang lên. Hắn lập tức rùng mình, một lần nữa bất động trốn ở chỗ cũ. Cự hán áo lam đang muốn phi độn tức thì thân hình chợt dừng lại, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được rồi bỗng nhiên quay đầu nhìn lại...