Ma Thần Thiên Quân

Chương 605: Chu Xuyên lão sư khủng bố



Thiên Quân dứt lời thì toàn bộ Y Thần quán không khí lập tức trầm xuống, mà lại tất cả cũng chỉ là do khí tức của một người ảnh hưởng mà thôi, là Bất tử điểu tộc đại năng Tử Hinh một người gây nên. Nàng ta khí tức chớp mắt bộc phát đi ra khiến cho xung quanh mấy vị đại năng cũng phải nhíu mày thả ra uy thế bảo vệ nhà mình tiểu bối, mặc cho những uy áp kia ép về Thiên Quân nhưng cũng không ngăn được nó một chút ảnh hưởng.

“Ngươi nói cái gì...”. Tử Hinh hai mắt lạnh xuống nhìn Thiên Quân băng lãnh nói. Thiên Quân nhưng đã nghiêm trọng xúc phạm đến tôn nghiêm một cái Hỗn độn cảnh đại năng ah!

“Hừ! Đường đường Hỗn độn cảnh đại năng không nên nghe nhầm đi? Ta nói chính là như thế, ta cũng thắc mắc ngươi lấy cái tư cách gì mà muốn ra lệnh cho ta?”. Thiên Quân hồn nhiên không để ý uy áp ép về phía mình lạnh nhạt nói. Nói đùa, hắn trước uy áp của Lăng Càn Thiên còn không có mảy may kinh sợ, lúc này vừa mới để thực lực tăng lên không ít, làm sao có khả năng sợ?

“Ngươi cho là ta không dám giết ngươi?”. Tử Hinh mặt trầm xuống nhìn Thiên Quân càng thêm lạnh lẽo. “Nghĩ có một chút thiên phú lại dám không xem ai ra gì, để lão nương cho ngươi biết thế nào tôn trọng trưởng bối, kinh sợ đại năng...”. Nói đoạn thì đúng là không một tiếng động vỗ vào hư không, một đợt sóng kình lập tức đánh về phía Thiên Quân, uy lực không phải là đáng sợ đối với Hỗn độn cảnh nhưng tầm thường Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư khó lòng mà tiếp được.

“Bằng ngươi cũng muốn dạy dỗ ta? Hừ!”. Thiên Quân hai mắt híp lại lạnh lẽo nói, lão bà nương này nhưng lại dám ngang nhiên xuất thủ như thế? Hừ lạnh một tiếng thì kinh người khí tức cũng quét ngang đi ra cùng đạo khí kình kia va chạm. Chỉ nghe “bồng” một tiếng thì hai đạo khí kình lẫn nhau tiêu thất, Thiên Quân vẫn là một người đứng như thế, một chút di chuyển cũng không có.

“...”. Y Thần quán bên trong ngoại trừ Y Thần, Hoa Chiến Kinh cùng Độc Cô Kiếm không có kinh ngạc ra thì còn lại đều có chút ngoài ý muốn, Thiên Quân nhưng lại cường đại hơn bọn hắn nghĩ nhiều lắm.

“Rất tốt! Lão nương hôm nay liền thay đại nhân nhà ngươi dạy dỗ ngươi...”. Tử Hinh thấy vậy đương nhiên cũng tức giận không thôi, đường đường Hỗn độn cảnh đại năng xuất thủ lại không làm gì được một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tiểu bối? Nói đoạn sau đó liền muốn một lần nữa xuất thủ, bất quá lúc này lại bị người lên tiếng cản lại, nói đương nhiên chính là Y Thần.

“Hắn nói cũng không sai, nơi này là Hạo Thiên Thần địa, không phải là Bất tử điểu tộc ngươi địa bàn, mà lão bà tử ngươi cũng không có tư cách dạy dỗ hắn, còn muốn làm tời đừng trách ta không nể mặt!”. Y Thần hơi chút nhàn nhạt nhìn sang Tử Hinh nói, trong lúc đó cũng tỏa ra nhàn nhạt uy áp, khủng bố, mạnh mẽ hơn Tử Hinh rất nhiều.

“Ngươi...”. Tử Hinh lão yêu bà đồng tử lập tức co rụt lại quay đầu nhìn Y Thần đầy tức giận, ánh mắt kia nhưng lại tràn đầy không cam lòng, khuôn mặt trầm xuống thì cũng cắn răng nói. “Không đem khế ước giải đi thì đừng trách Bất tử điểu tộc ta trở mặt, đến lúc đó các ngươi kẻ địch sẽ thêm ra Bất tử điểu tộc ta cùng mấy chỗ Yêu tộc khác!”.

“Ngươi đang uy hiếp ta?”. Y Thần hai mắt híp híp lại lạnh lẽo nói. Độc Cô Kiếm cùng Hoa Chiến Kinh đang đứng phía sau hắn nhìn về phía Tử Hinh lão yêu bà ánh mắt cũng bất thiện vô cùng.

“Nghĩ là Thần địa ta mới cùng kẻ địch lưỡng bại câu thương mà đến uy hiếp ta? Nếu ngươi đã có ý nghĩ đó thì lập tức cút ra Hạo Thiên đại lục, dựa trên phân thượng Hồng Lâu ta không cùng ngươi tính toán, thế nhưng lần sau gặp lại chúng ta sẽ là kẻ địch!”. Y Thần càng thêm lạnh lẽo nói. “Về phần khế ước kia, hắn không muốn giải ta cũng không ép, hắn muốn làm sao ta bồi theo như thế!”. Cái này nhưng một chút cũng không có ý định lui thối, cứng rắn đoạn tuyệt đường lùi của Tử Hinh lão yêu bà kia.

“...”. Tử Hinh nghe vậy thì mày cũng nhíu lại thật sâu nhìn chằm chằm Y Thần, đối phương cứng rắn làm cho nàng có chút bối rối, phản ứng có chút chậm, thế nhưng cũng rất nhanh nổi giận xung thiên, đối phương nhưng không coi Bất tử điểu tộc vào đâu như thế? Ánh mắt lập tức có chút biến đổi nhìn Y Thần lành lạnh, không khí lập tức đọng lại, song phương đều ở giương cung bạt kiếm trạng thái, một cái không hợp có khả năng lập tức trở mặt thành thù.

“Ách... Chuyện gì cũng từ từ nói ah!”. Lúc này ngồi phía trước mặt Viên Vương Thiên lão giả mới cười khổ đứng lên muốn làm người giảng hòa nói. “Chuyện này cũng đâu có làm sao đâu này, Vũ tiểu hữu đã nói hắn chỉ xem như là chơi đùa thôi, không có tính toán, mọi người nói nhẹ cũng có thể giải quyết ah, làm gì cần phải như thế trở mặt làm thù, nể mặt lão phu trước bình tĩnh nói chuyện đi!”. Hắn cười cười hòa ai nói, nếu không phải thể nội ẩn chứa kinh thiên động địa lực lượng thì có lẽ ai cũng xem đây là một cái lão bá hiền lành vô hại nơi thôn làng.

“Hừ!”. Tử Hinh lão yêu bà hừ lạnh một tiếng thu lại khí thế, hai mắt khẽ híp lại không nói. Y Thần nói chủ vị cũng thu lại băng lãnh chi ý khôi phục lại lãnh đạm tư thế, đến lúc này lão gải kia mới nhìn sang Thiên Quân.

“Lão yêu bà này luôn là nóng tính như thế ngươi cũng đừng so đo với nàng, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không đi, như thế nào?”. Lão giả cười hóa ái nói.

“Vậy còn không biết được đâu!”. Thiên Quân cũng thu lại lạnh nhạt chi ý nói, sau đó nhìn lão giả chăm chú chắp tay hỏi. “Không biết ngài là?”.

“Ha hả, lão phu là Viên Đế Nhất, cũng chính là gia gia của Viên Vương Thiên tiểu quỷ này!”. Lão giả cười sảng khoái rồi chỉ Viên Vương Thiên nói.

“Ah! Nguyên lai là Đế Nhất tiền bối, vãn bối còn chậm trễ ra mắt!”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc cúi đầu nói, không nghĩ đến Viên Vương Thiên còn có một cái gia gia là Hỗn độn cảnh đại năng, có tầng thứ này quan hệ Viên Vương Thiên không có thiên phú cùng điều kiện tu hành cực giai cũng khó.

“Uhm!”. Lão giả nghe vậy thì cười cười gật đầu. “Ta nói cho ngươi biết một chút mấy vị này, đây là Huyền đạo hữu, cũng chính là sư phụ của Chu Xuyên, đây là Thanh Thiên lão tổ, kẻ năm giữ toàn bộ Thanh Thiên lâu, cuối cùng là Ngũ hàng Cầm tông Đại khách khanh, Tiêu Thánh Tiêu Hoàn”. Sau đó hắn chỉ mấy người nói, dĩ nhiên là giới thiệu cho Thiên Quân một chút mấy người này.

“Vãn bối ra mắt các vị tiền bối!”. Thiên Quân nghe vậy thì cũng không dám lãnh đạm nói, đây đều là trưởng bối các bằng hữu của hắn, đương nhiên cũng nên chào hỏi, ngoài cái kia Tử Hình lão bà tử hung hãn dị thường hắn nhìn cũng không nhìn đến, còn lại mấy người đều cười cười một chút.

“Huh! Quả thực là tuổi trẻ tài cao, Tiểu Thần Âm đúng là kết bạn không có sai!”. Nói đầu tiên chính là Tiêu Thánh Tiêu Hoàn, người này tạo hình chỉ là cái trung niên bốn mươi khoảng chừng, một bộ tang y tùy ý vô cùng tiêu sát, phảng phất như một cái tiêu dao khoái hoạt người. “Nếu sau này Vũ tiểu hữu có thời gian rảnh rỗi có thể đến Ngũ hành Cầm tông ta thưởng ngoạn một phen cảnh sắc!”. Hắn cười cười đối với Thiên Quân khách khí nói.

“Uhm! Đích xác là tuổi trẻ tài cao, Thanh Thiên lâu ta cũng tùy thời hoan nghênh Vũ tiểu hữu đến chơi!”. Thanh Thiên lão tổ cũng gật đầu nói. Đây nhưng cũng là cái mỹ phụ, biểu hiện cũng không có lạnh lùng như Tử Hinh lão bà tử kia, lời nói thậm chí còn có chút thân cận, dù sao thì bị hạ xuống khế ước cũng không phải nhà nàng Ôn Như Thủy đâu.

“Hà hà, lão phu không môn không phái, cũng không có cái nào trụ sở có thể mời Vũ tiểu hữu đến, bất quá ta đối với đề nghị của Vũ tiểu hữu cảm thấy có hứng thú!”. Cuối cùng gọi là Huyền đạo hữu, sư phụ của Chu Xuyên cười nói. Hắn tạo hình chỉ là cái thanh niên hai tám ba mươi tuổi khoảng chừng, mặc một bộ hắc y, toàn thân trên dưới ngoại trừ nơi mặt cùng da thịt để lộ ra thì đều là màu đen, có chút yêu dị. Mà vị này cũng khiến Thiên Quân cảm thấy cổ quái nhất.

“...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc nhìn vị Huyền tiền bối này, bất quá cũng liền nghĩ đến cái gì nhìn Chu Xuyên, thấy người sau mỉm cười gật đầu thì liền hiểu là có chuyện gì, khóe miệng cũng khẽ nhếch lên. “Hoan ngênh tiền bối!”. Hắn cười nhẹ nói.

“Dù sao cũng là ta nhận lấy tiện nghi, nếu không đến mới là ngu ngốc!”. Huyền tiền bối cười cười nói. “Chuyện của Bất tử điểu tộc hay là để lão phu giúp Vũ tiểu hữu giải quyết đi?”. Nói đoạn thì hai mắt híp híp nhìn về phía Tử Hinh cùng Tử Di hai người.

“...”. Thiên Quân cùng Huyền tiền bối nói cái kia mấy câu khiến cho còn lại mấy người trừ Chu Xuyên ra đều là nhướng mày không hiểu, chính là Y Thần mày cũng hơi nhíu lại, đang thầm nghĩ không biết làm sao Thiên Quân lại cùng vị Huyền đạo hữu này có liên hệ. Nghe đến câu sau thì đều chấn động nhìn về phía vị này Huyền đạo hữu.

Thiên Quân hơi chút giật mình cười khổ không thôi. Cái này Huyền tiền bối chỉ e cũng là cái hung nhân đi, nói một câu đó nhưng cũng khiến cho mấy vị Hỗn độn cảnh giật mình, chính là Y Thần mày cũng nhíu lại, Thiên Quân ánh mắt khẽ biến tra lại một vòng tri thức mà mình biết được thông qua mấy vị Hỗn độn cảnh thì liền biết đến tương quan tin tức liên quan đến vị Huyền tiền bối này.

Tất cả Hỗn độn cảnh đều gọi hắn là Huyền đạo hữu nhưng đều biết hắn tên gọi chỉ có một tiếng Huyền! Càng làm Thiên Quân giật mình đó là vị này chính là một cái Thái sơ sinh linh! Lấy lão gia hỏa này bao nhiêu năm tuế nguyệt tung hoành Ngao Thần tinh không để lại danh tiếng thì có thể biết được đây là một vị cái thế hung nhân, đã từng đồ diệt qua sáu cái Thần địa, Hỗn độn cảnh chết trên tay hắn nhiều vượt qua hai bàn tay số lượng, cụ thể là bao nhiêu lại không biết, hung danh vượt xa Thanh Long thủy tổ. Không trách mấy vị Hỗn độn cảnh lại kiêng kị như thế khi nghe hắn nói giải quyết chuyện của Bất tử điểu tộc cho Thiên Quân.

Mà Thiên Quân cũng nhận ra được bản thân làm sao lại có cảm giác cổ quái khi cảm nhận được khí tức của Huyền tiền bối này, xem như là Thái sơ thân thể cảm ứng đi?

“Chuyện này vãn bối có thể tự mình giải quyết được, còn không cần Tiền bối ah!”. Thiên Quân nhận ra thân phận của lão gia hỏa này thì làm sao có thể để lão ta có cớ chơi đùa đâu, cái kia Tử Hinh đúng là có chút đáng ghét nhưng còn không đến mức để bị chém giết, căn cứ theo như những gì hắn biết thì lão gia hỏa điên kia xuất thủ chắc chắn sẽ đem Tử Hinh đánh thành không chết cũng trọng thương.

“Ầy... Không sao! Lão phu quay đầu để ngươi ăn Bất tử điểu thịt, ta cũng muốn xem nó có thật là Bất tử!”. Huyền có chút liếm môi nói. Ánh mắt kia nhưng là chăm chú nhìn lấy Tử Hinh cùng Tử Di hai người. Đại khái có thể hiểu được “Không phải chỉ có một cái khế ước thôi sao? Giết đi thì khế ước cũng mất!”.

“...”. Tử Hinh cùng Tử Di hai người bị Huyền nhìn đến đều là rùng mình một cái, nhất là Tử Hinh, lão bà nương này làm gì còn có trước đó hung hăng, thân thể nhẹ run, trán mồ hôi lạnh rịn ra, có thể thấy được Huyền hung uy đáng sợ thế nào, để một cái Hỗn độn cảnh như thế sợ hãi thì có thể xưng là khủng bố được rồi.

“Khụ khụ...”. Y Thần trán cũng nổi lên hắc tuyến ho khan ngẩng đầu lên nhìn về phía Thiên Quân ý bảo hắn giải quyết ah. Lấy hắn lúc này đã có thực lực đương nhiên không cần kiêng kị Huyền như trước, thậm chí có tự tin một đối một đem Huyền đánh cho rằng rơi đầy đất, bất quá cũng không cần thiết vì mấy chuyện không đâu này mà trở mặt, chuyện này cứ để Thiên Quân giải quyết đi.

“Ha ha, Huyền tiền bối, thực sự, chuyện này vãn bối có thể giải quyết được!”. Thiên Quân cũng chỉ có thể cười khan nói.

“Hắc hắc, nếu như vậy thì lão phu không xen vào nữa, bất quá có lão phu làm chỗ dựa cho ngươi, không cần sợ nàng!”. Huyền nghe vậy mới thu lại ánh mắt nhìn Thiên Quân cười hắc hắc nói, tiếp đó lại nhìn về phía Tử Hinh. “Ngươi còn dám đối với Vũ tiểu hữu xuất thủ một lần ta lập tức đem ngươi nướng, sau đó lại đi Bất tử điểu tộc xốc lên một lần, ta muốn xem mấy cái Yêu tộc mà ngươi nói có cái nào đứng ra vì ngươi nói chuyện!”.

“...”. Tử Hinh một bụng nghẹn khuất nhưng cũng không nói cái gì, nàng đúng thật là đang sợ! Sợ cái này hung danh trương truyền lão quái vật, Hỗn độn cảnh trước mặt hắn đúng là cũng không gây nên sóng gió gì, hắn chỉ lấy sức một mình vẫn có thể tung hoành ngạo thị Ngao Thần tinh không bao nhiêu năm thì có thể thấy được đáng sợ như thế nào. Một lời không hợp nàng có khả năng bị hắn giết ngay sau khi đi ra Hạo Thiên đại lục, hắn nhưng là cái người điên có được khả năng này!

Thiên Quân lúc này mới thở nhẹ ra một hơi đang định nói thì nhận được truyền âm. Là Y Thần cho hắn truyền tin. “Tiểu quỷ, Bất tử điểu tộc cùng Hồng Lâu lão yêu bà kia có chút xâu xa, ngươi nể mắt lão phu thả ra một mặt lưới, quay đầu ta bồi thường cho ngươi, thế nào?”.

“...”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Y Thần, không trách lão quỷ này nhịn Tử Hinh lão bà nương này nhiều như thế, thật sự là không đúng, hóa ra nể mặt Hồng Lâu lão yêu bà kia, một cái Thiên Quân chỉ nghe đến mà chưa từng gặp mặt ah. Nghĩ một chút mới quay đầu nhìn về phía Tử Hinh cùng Tử Di nói. “Tử Di nhưng đã từng hạ xuống thế ước, ta ngày đó đưa ra được một vạn cái Trường sinh chi tử thì nàng liền làm nha hoàn cho ta, một vạn cái Trường sinh chi tử đó đương nhiên là cái gia” mua “lấy nàng, chuyện này Viên Vương Thiên huynh chính là nhân chứng tốt nhất!”.

“Uhm! Ta ngày đó chính là đứng ngay tại trận!”. Viên Vương Thiên gật đầu nói.

“Tuy rằng lúc đó có chút hiểu nhầm vấn đề dẫn đến cái kia khế ước nhưng nó cũng đã lập xuống, ngươi không đến thương nghị thì thôi, lại còn muốn hùng hổ dọa người ép ta, nghĩ Vũ Thiên Quân là cái gì? Sợ ngươi sao?”. Thiên Quân lại nhàn nhạt nói, sau đó càng là nhìn thẳng Tử Hinh lạnh lùng nói.

“...”. Tử Hinh lão yêu bà hai mắt híp híp nhưng đang bị Huyền nhìn chằm chằm khiến cho thân thể không được thoải mái, nên cũng im miệng không nói cái gì, phảng phất nhận mệnh. Tử Di phía sau nàng cũng là như thế, hai tay nắm chặt lại có chút trắng.

“Hừ! Bất quá nể mặt lão quỷ kia ta để các ngươi một lần! Cái này khế ước xóa bỏ, bất quá Trường sinh chi tử một vạn cái đem trả lại cho ta, một cái cũng đừng nghĩ thiếu!”. Hai nàng đang quẫn bách thì nghe phía trước nam hài nói, lời trước thì đúng là kinh ngạc đến kinh hỉ, thế nhưng lời sau liền khiến cả hai khuôn mặt biến hóa không thôi.

Tác giả: Đế Thanh

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv